Em Phải Trả Giá Vì Dám Lừa Dối Tôi

Chương 5: Cô Bị Đánh




Thường Hi lấy ra hợp đồng với những hạng mục của mình đặt lên bàn.

" Đây là hợp đồng cùng với những hạng mục mong quý cô xinh đẹp đây có thể đọc qua "

Từng câu nói của Thường Hi đều xen lẫn những lời tâng bốc, khiến cho người phụ nữ đang không ưa cô cũng phải có chút hài lòng.

Người phụ nữ cầm tài liệu lên rồi đọc lướt sang, nhưng dường như cô ta nhớ ra điều gì đó. Lập tức ném tập tài liệu xuống bàn, gằn giọng trách móc.

" Thứ hạng mục dở tệ này mà cũng muốn kí hợp đồng với công ty lớn như chúng tôi ư ! Công ty cô làm ăn kiểu gì đấy hả !!! "

Thường Hi khó hiểu nhìn tập hồ sơ, rốt cuộc là có chỗ nào không đúng chứ. Mình làm gì sai rồi sao. Cô cố gắng giữ bình tĩnh không hoảng loạn.

" Thật là do chúng tôi sai sót, mong quý cô đây có thể bỏ qua. Không biết là quý cô đây có chỗ nào không hài lòng "

Người phụ nữ khoanh tay trước ngực ra vẻ, rồi liếc xéo cô một cái

" Chỗ nào tôi cũng không hài lòng, chúng ta kết thúc ở đây đi !"

Vừa dứt lời, người phụ nữ đứng dậy cầm theo chiếc giỏ xách đắt đỏ. Chuẩn bị bước ra ngoài, thì Thường Hi đã nhanh chân chạy theo ngăn lại

" Thật là đều do chúng tôi làm không tốt, quý cô có thể bình tĩnh xem nốt không ạ. Những hạng mục đằng sau chắc chắn sẽ khiến cô ưng ý đấy ạ"

Nhưng Thường Hi không hề biết rằng, cho dù hạng mục của cô có tốt đến mấy cũng không thể nào thông qua. Vì có người cố ý làm khó cô, nên người phụ nữ sang chảnh này cũng chỉ thay người đó mà ép cô thôi.



Bắc Thần nhìn qua camera, nở một nụ cười hài lòng. Người phụ nữ này là tổng giám đốc của công ty anh, Bắc Thần cố ý gọi cô ta lên là để chèn ép cô, thay anh trút giận.

Thường Hi cô gắng níu kéo, những người phụ nữ này lại càng quá đáng. Cô ta giơ bàn tay lên cao rồi giáng xuống cho Thường Hi một bạt tai. Cú tát này như một gáo nước lạnh tạt vào mặt cô.

Lần đầu tiên trong cuộc đời mình, Thường Hi bị người ta đánh. Nỗi nhục này sao còn có thể nhịn, Thường Hi chuẩn bị xông đến xử đẹp cái bà cô đanh đá kia. Thì cửa phòng lập tức bị ai đó mở ra một cách mạnh bạo.

Vừa nhìn thấy người đó thì Thường Hi lập tức đơ người, đó chính là anh người mà cô không muốn gặp lại nhất. Là Bắc Tuấn Thần !

Não cô bắt đầu nhảy số, Thường Hi lùi về sau cố gắng cúi mặt xuống để anh không nhìn thấy cô. Lúc nãy anh khi đang xem kịch hay thì thấy cô bị đánh, anh ngay lập tức phát hoả. Chạy từ thang bộ tầng trên xuống.

Nhưng khi vừa vào đến nơi thì mới sực nhớ ra, là anh đang giận cô cơ mà. Thế là Bắc Thần lập tức đi lại đứng bên cạnh bà cô đanh đá kia. Người phụ nữ thấy anh đứng cạnh mình, ngay lập tức cô ta chớp thời cơ.

" Bắc Tổng à, cô ta khiến tay em đau quá. Nhìn xem đỏ hết lên rồi ".

Bắc Thần khuôn mặt tối sầm lại, tay của cô ta đỏ lên thế này. Vậy tức là cô ta đánh Thường Hi rất mạnh. Lo lắng cho cô đến phát điên rồi nhưng anh vẫn ngang bướng muốn trừng phạt cô. Bắc Thần nhìn bà cô đanh đá rồi dịu dàng nói

" Cô ta làm em đau sao, để anh khiến cô ta phải hối hận khi dám làm em tổn thương "

Nghe thấy câu này của anh, người phụ nữ này như mở hội trong bụng vậy. Nở nụ cười sung sướng, lần đầu tiên thấy Hạo Nhiên ăn nói dịu dàng như vậy với mình.

Còn Thường Hi nghe anh nói vậy như sét đánh ngang tai, không ngờ anh lại bênh vực bà cô đanh đá kia. Trong lòng ấm ức vô cùng, dù sao cũng 4 năm rồi anh làm sao mà còn nhớ đến cô cơ chứ.

Vừa nghĩ cô lại càng thêm đau lòng nhưng không thể hiện ra ngoài. Bắc Thần nhìn thấy cô không chút phản ứng gì thì đùng đùng lửa giận. Thấy anh bênh người con gái khác vậy mà lại không giận, không khóc, không gì cả.



Bắc Thần đi đến trước mặt Thường Hi, giở giọng đe doạ

" Là cô đắc tội với người của tôi, cô còn không mau xin lỗi "

Thường Hi cố kìm nén cảm xúc, nở nụ cười nhìn anh.

" Hoá ra là đắc tội với phu nhân nhà anh rồi "

Thường Hi đi đến trước mặt bà cô kia rồi nắm lấy tay cô ta

" Là lỗi của tôi, thật sự xin lỗi Bắc Phu Nhân "

Nghe thấy ba chữ " Bắc Phu Nhân" cô ta không kìm được mà nở nụ cười mãn nguyện. Đắc ý nhìn Thường Hi

" Cô biết nhận lỗi là được rồi, tôi tha lỗi cho cô"

Thường Hi lập tức quay sang anh rồi dằn mặt.

" Bắc Tổng à, phu nhân đã tha lỗi cho tôi rồi. Nên tôi xin phép ra về đây ạ "

Dứt lời Thường Hi cầm túi với tài liệu lên, cô nhanh chân bước ra ngoài. Thường Hi không ngờ rằng hành động này của cô đã khiến cho anh hoàn toàn bị chọc tức. Vậy mà dám gán ghép anh với cái người phụ nữ này, cô đúng là chán sống rồi mà.

Người phụ nữ đi đến trước mặt Hạo Nhiên, định sẽ xà vào người anh. Nào ngờ chưa kịp làm gì anh đã đẩy cô ta ra, hiện lên khuôn mặt đầy vẻ chán ghét nhìn cô ta.