Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Chủ Tể

Chương 35: Chuyện xưa




Chương 35: Chuyện xưa

Đang lúc linh trí của Dị chủng đang dần bị lau đi gần như biến mất. Dị chủng nhìn Trần Duy bỗng kinh hoảng nói:

"Ta nhận ra ngươi, là ngươi, chính là ngươi.”

Trần Duy bèn dừng lại động tác. Thứ hắn quan tâm nhất lúc này chính là ký ức của hắn. Hắn nhíu mày hỏi lại:

“Ngươi đã từng thấy ta.”

Như nắm được cây cỏ cứu mạng, Dị chủng liền năn nỉ thất thanh:

“Chỉ cần ngươi thề tha mạng cho ta, ta sẽ kể lại cho ngươi biết là ta đã gặp ngươi như thế nào.”

Trần Duy nghe vậy liền cười lạnh, khuôn mặt vô tình lạnh nhạt nói:

“Không cần thiết, ký ức của ngươi, ta đến tiếp nhận.”

Nói rồi liền bóp chặt viên hạt giống trong tầm tay. Miệng hô 1 tiếng: “Sưu”

Dị chủng thấy vậy sợ hãi, biết Trần Duy tính làm gì, nó liền bùng phát linh lực lên, miệng hô: “Là ngươi ép ta”. Linh lực trở nên hỗn loạn, táo bạo vô cùng, nó rõ ràng muốn tự bạo.

Lại nghe 1 tiếng ‘Định’ vang lên, nó nhìn thấy Trần Duy nhếch mép nhìn nó, linh lực đang bạo phát liền tán loạn, nó liền tuyệt vọng hoàn toàn. Đến cả khả năng tự bạo nó cũng không thể.

Sau đó nó liền cảm giác được 1 luồng ý thức đang chiếm lấy nó, muốn chiếm đoạt rà soát ký ức của nó. Nó tuyệt vọng muốn sụp đổ.

Mảnh vỡ ký ức, Trần Duy như đang nhìn 1 bộ film bị tua nhanh, hắn xem thấy cách đây hơn 100 năm Dị chủng đã được ‘Đế’ chủng, ban nhiệm vụ tiềm nhập vào lam tinh. Nó cùng với ‘binh’ của mình theo tàu vũ trụ liền đến trái đất, bắt đầu ngủ đông. Đợi đến khi ‘Đế’ ra lệnh sẽ tỉnh lại xâm chiếm trái đất.

Nhưng đến 1 ngày nó cảm nhận 2 luồng khí tức xuất hiện ở phụ cận kích thích thu hút nó tỉnh giấc. Có điều gì đó làm nó vô cùng thèm muốn.

Nó quét mắt tìm kiếm xung quanh. Liền phát hiện 3 người, 2 nam, 1 nữ hài đồng đang chơi đùa với nhau. Nó âm thầm quan sát, phát hiện trong 3 đứa trẻ này có 1 nam, 1 nữ mệnh cách vô cùng đặc biệt. Nó cảm giác chỉ cần nuốt chửng bất kỳ ai trong số 2 người này, ngay lập tức nó có thể trở thành ‘Thần’.



Trần Duy nhìn theo 2 đứa bé, liền nheo mắt giật mình. Bởi vì bé trai kia lại có phần giống hắn lúc nhỏ đến 8,9 phần.

Dị chủng đang muốn vươn xúc tu đi nuốt chửng 2 đứa bé. Thì lúc này 1 đoạn lời nói trong ký ức làm Dị chủng ngay lập tức phải dừng lại động tác: ‘Chưa có lệnh của ta, không được tự ý xâm nhập gây động tĩnh ở lam tinh, nếu không, c·hết’.

Trần Duy nhận ra đây chính là lời nói của vị ‘Đế’ kia. Dị chủng quân đoàn trật tự tôn ti vô cùng rõ ràng. Cho dù là ‘Vương’ cãi lệnh ‘Đế’ sẽ ngay lập tức hôi phi yến diệt.

Dị chủng mặc dù vô cùng thèm khát, nhưng không dám cãi lệnh ‘Đế’. Nó chỉ có thể than thở, âm thầm quan sát đợi 1 cơ hội. Chờ đợi chỉ cần 1 trong 2 đứa bé kia qua nơi này, sẽ âm thầm nuốt chửng ngay tức khắc.

Nhưng chờ đợi 1 thoáng liền đã 10 năm. 3 đứa trẻ thanh mai trúc mã lúc này đều đã đến tuổi kết hôn. Trần Duy lúc này nhìn 2 đứa trẻ bị Dị Chủng chú ý, càng lúc càng kinh ngạc, vì người con trai càng lớn thì lại càng giống hắn. Đến khi thành niên đã giống hắn đến 9 phần. Lại nhìn đến người con gái, Trần Duy càng thấy kỳ quặc. Bởi vì cô gái này cũng vô cùng giống Kiều Nhi.

Cả 2 đứa trẻ này đều là hộ quyền quý, gia đình giàu có, từ nhỏ sung túc, chỉ ở trong nhà ăn với học, không phải động tay chân. Lại càng không bao giờ ra khỏi làng nên 10 năm nay Dị chủng hoàn toàn không có cơ hội hạ thủ, nó vô cùng tức giận.

Khác với 2 đứa trẻ kia, đứa con trai còn lại, gia đình vô cùng nghèo khổ. Cha mẹ làm nghề bán ếch. Từ nhỏ đã lam lũ phụ ba mẹ bán buôn. Dị chủng nó tinh ý phát hiện ra, 3 đứa trẻ này lớn lên cùng nhau, cả 2 đứa con trai đều đem lòng yêu cô gái kia.

Nó chờ đợi 10 năm đã có phần mất kiên nhẫn. Nhìn thấy đứa trẻ nghèo khổ thường xuyên đi ngang qua nơi nó tiềm phục ra ngoại thành phụ ba mẹ bán ếch nó liền nãy ra 1 chủ ý.

Nơi nó tiềm phục. Có 2 con chim le le và bìm bịp thành tinh, đạo hạnh vừa sinh ra linh trí. Cả 2 con yêu vật đều không phát hiện ra nơi mình sống tồn tại 1 sinh vật kinh khủng.

Sau đó rất nhanh cả 2 con yêu đều bị Dị Chủng nuốt, trở thành con rối của Dị chủng.

Một ngày nọ chàng trai trẻ bán ếch đi qua cứu giúp 2 con bìm bịp và le le từ trong bẫy. Thế là mỗi ngày cậu trai đi qua đều tâm sự với 2 con chim chuyện sinh hoạt thường ngày.

1 ngày nọ, khi cậu trai trẻ vui vẻ nói chuyện với bìm bịp:

“Ta đã tích cóp được 25 lượng vàng, chỉ cần 5 lượng vàng nữa, ta có thể đến xin phú hộ hỏi cưới Tố My.”

Bìm bịp nghe vậy liền nói:



“Không kịp”

Thanh niên nghe vậy liền cau mày:

“Ý ngươi là gì?”

Chim le le lạnh nhạt nói:

“Cô gái ấy sẽ kết hôn với người tên Bách kia, cha mẹ 2 bên đã qua dặm hỏi, ngày cưới chính là ngày mai.”

Chàng trai nghe vậy liền trợn mắt la lớn:

“Không thể nào, ngươi lừa ta, không thể có chuyện Tố My và Bách thành hôn.”

Chim le le: “Ta không lừa ngươi, nếu ngươi không tin, có thể trở về xem”

Chàng trai tức giận tức tốc đi vội trở về làng, nhưng làng cách xa mấy trăm dặm, lần này trở về đã là ngày hôm sau. Hắn tận mắt nhìn thấy người con gái mình yêu thương giờ đã là vợ của bằng hữu tốt nhất của mình, 2 người tay trong tay mà lòng hắn đau như cắt.

Hắn trở về nơi của bìm bịp và le le, say xỉn than vãn ngày qua ngày, không buồn làm việc.

Đến 1 ngày bìm bịp nói với hắn:

“Ngươi tại sao phải buồn?”

Chàng trai khuôn mặt thất thần, say khướt: “Ta còn có thể làm gì?”

Chim le le: “C·ướp lấy, không phải sẽ là của ngươi hay sao.”

Chàng trai nghe vậy liền mở to mắt, nhưng sau đó khuôn mặt lại ủ rũ:

“Bọn họ môn đăng hộ đối, ta lại nghèo hèn, ta dựa vào cái gì để c·ướp lại nàng ta.”



Bìm bịp cười lạnh:

“Vậy ngươi chỉ cần giàu hơn, và biến bọn họ nghèo đi thôi. Sau đó nàng ta chẳng phải là của ngươi sao?”

Thanh niên nghe vậy giật mình, nhìn bìm bịp:

“Bằng cách nào?”

Bìm bịp và le le trên nét mặt toát ra vẻ âm hiểm đồng thanh:

“Chúng ta giúp ngươi.”

Rất nhanh chóng, bằng đầu óc của mình, Dị chủng nhanh chóng giúp thanh niên phất lên như diều gặp gió, dần trở thành 1 người kinh doanh phát đạt, nhanh chóng trở thành phú thương giàu có.

2 vợ chồng kia thấy bạn ngày càng ăn nên làm ra cũng vui mừng thay cho bạn. Lại không biết rằng người bạn thuở hàn vi ngày nào lại đang âm thầm chèn ép việc kinh doanh dầu của 2 vợ chồng.

2 vợ chồng làm ăn ngày càng bấp bênh, đã đứng trên bờ vực đổ vỡ.

1 ngày nọ người chồng tên Bách mở miệng nói với vợ:

“Tự Vinh nói với ta, ở ngoài thành có 1 mối làm ăn rất tốt, nhưng cần ta ra mặt. Hiện tình hình gia đình mình rất không ổn. Đợt này ta nhất quyết phải ra ngoài 1 chuyến.”

Tố My nghe thấy vậy, không biết tại sao trong lòng lại thấy lo lắng ngổn ngang nói:

“Ta không hiểu tại sao, các mối kinh doanh lâu năm của gia đình lại bỗng nhiên đòi ngừng cung cấp. Bách, có thể không đi không, ngươi chưa từng ra khỏi làng, ta tự nhiên có cảm giác không lành. Ta sẽ cố gắng liên hệ lại những đối tác kia”

Bách nói:

“Vô ích thôi, ta đã cố gắng hết sức, giảm giá hết mức có thể, nhưng bọn họ đều không nhận hàng, ngươi yên tâm đi, lần này ta ra ngoài nhất định sẽ thành công trở về.”

Biết được chồng đã hạ quyết tâm, Tố My không ngăn cản nữa, ôm lấy chồng mình, khoác áo tiễn đưa. Nàng không biết được rằng đi lần này chính là sinh ly tử biệt.