Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Chủ Tể

Chương 50: Nữ tử mạnh mẽ




Chương 50: Nữ tử mạnh mẽ

Nam hài nhíu mày, nói bằng tiếng anh trôi chảy:

"Ngươi là ai, người của Cục phòng chống dị năng, đặc dị, ta không có vi phạm cấm luật, không có ra tay với phàm nhân." (*tiếng anh).

Nữ tử cười lạnh :

"Bắt nạt 1 cái thấp hơn mình 1 đại cảnh giới, lại còn phải dở thủ đoạn, ngươi là đắp da chó lên mặt. Ta chính là muốn ra tay với ngươi, cũng không phải vi phạm cấm luật." (*)

Nam hài nghe vậy liền tức điên, chỉ tay vào nữ tử tức run: "Ngươi." (*)

Nam hài lúc này trong đầu hiện ra 1 chữ chạy, 1 cái tố thể cảnh đỉnh phong đã khó đối phó. Dị năng kỳ vật trấn thể của đối phương hắn càng cảm giác không bình thường. 1 chiêu tùy tiện liền khóa cứng hắn. Rất có thể chính là tiên thiên. Không do dự mặc kệ băng phong trên tay liền phóng người chạy.

Nữ tử băng lạnh nhìn thấy động tác của nam hài liền cười lạnh, ở trước mặt nàng lại muốn trốn. Miệng khẽ hô 1 câu chú ngữ:

“ Băng phong thiên lý.” (* tiếng anh)

Tức thì không gian xung quanh nam hài 1 lớp băng nhanh chóng hình thành, phong tỏa đường lui của hắn. Cả vùng không gian như muốn biến thành 1 thế giới băng.

Nam hài kinh hãi, tốc độ băng phong này, nữ nhân này mạnh không phải là thông thường, ngay lúc băng phong muốn cắn nuốt cả hắn. Bàn tay nam hài ngay lập tức giơ lên 1 cái kíp nổ. Tức giận hô hoán:

“Nhanh chóng dừng tay lại, nếu không ta sẽ cho nổ.” (*)

Nguyễn Quy giật mình, rõ ràng kíp nổ đã bị hắn bắn rơi, tại sao lại có thêm 1 cái nữa.

Nữ tử ánh mắt lạnh lùng. Lạnh nhạt mở miệng:

“ Muốn đe dọa ta, ngươi xứng sao?” (*)

Nói rồi liền phất tay, lúc này dị biến xảy ra, nơi 2 đứa trẻ mang bom, 2 quả bom lúc này liền bị đóng băng đông cứng lại.

Nam hài nhìn thấy cảnh này tâm liền hàn, chất gây nổ hắn sử dụng là thủy ngân, làm lạnh liền sẽ không nổ. Hắn trợn mắt, ở đâu đến lại gặp 1 nữ nhân khó chơi. Biết lần này không xuất huyết nhất định không cách nào thoát được. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Nguyễn Quy nói:

“Tiểu tử, ta nhớ kỹ mặt ngươi”

Sau đó trong tay hắn không hiểu lúc nào lại xuất hiện 1 lá phù lục, trên phù chứa nhiều văn tự nho cổ huyền dị.

Nữ tử cũng nhìn thấy, mắt nhíu lại, liền đẩy nhanh tốc độ đóng băng, muốn ngay lập tức khốn chặt đối phương.



Nam hài nhìn nữ tử, cười mỉa mai, sau đó khẽ hô: “Di”.

Bùa chú trên tay hắn ngay lập tức b·ốc c·háy. Hắn ngay lập tức liền biến mất tại chỗ, băng phong chỉ có thể quét vào không khí.

Nữ tử nhìn nam hài biến mất tại chỗ. Khuôn mặt vô cùng tức giận.

Khẽ xoa 1 chiếc nhẫn trên ngón tay. Lúc này bên cạnh người nàng bất chợt xuất hiện 1 chiếc lông chim màu xanh biếc, mắt nàng nhắm lại khẽ niệm chú ngữ. Lông chim nhanh chóng sáng lên phát ra màu xanh nhu hòa, sau đó nó xoay tròn 1 vòng rồi chĩa đến 1 cái phương hướng.

Nữ tử mở mắt nhìn theo hướng lông chim chỉ đến, lại quay đầu khẽ liếc Nguyễn Quy 1 cái, sau đó liền phóng người đi theo hướng lông vũ.

Nguyễn Quy lúc này ánh mắt mới giãn ra. Vừa rồi chính là thoát c·hết trong gang tấc. Hắn nhớ kỹ người vừa cứu mình. Lại nhìn thấy người ngọc trong lòng không sao, tâm liền an. Ngay sau đó cơn đau đớn, kiệt sức vì mất máu lập tức ập đến. Hắn liền gục người ngất xỉu, bên tai văng vẳng tiếng Linh Nga sợ hãi kêu gào. Lúc này q·uân đ·ội mới dần ập vào.

Vài giờ đồng hồ sau, Nguyễn Quy dần mở mắt tỉnh dậy trong bệnh viện. Người đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Linh Nga đang gục đầu trên tay hắn.

Nhìn thấy hắn tỉnh dậy Linh Nga có chút vỡ òa nhào lên ôm trầm lấy người hắn:

“Ngươi tỉnh rồi, ta đã sợ ngươi sẽ rời xa ta.”

Nguyễn Quy lúc này tâm như có dòng nước ấm chảy qua. Nhưng muốn trêu chọc nàng khẽ rên 1 cái:

“Đau, đau, ngươi đè lên v·ết t·hương của ta.”

Linh Nga giật mình, mới phát giát là bản thân đang đè lên người hắn, có chút luống cuống muốn ngồi dậy. Lại bị Nguyễn Quy bất ngờ giữ chặt, không muốn nàng thoát ra.

Nguyễn Quy ánh mắt nóng bỏng cười trêu:

“Đã ôm đến vậy rồi, sao phải vội vã thoát ra.”

Linh Nga cựa quậy người, liền biết đã bị Nguyễn Quy đùa giỡn, đối phương nào có vẻ đau đớn, rõ ràng là muốn chiếm tiện nghi của nàng. Sức lực của nàng không thể thoát khỏi ma trảo của Nguyễn Quy, nhìn khuôn mặt của hắn gần trong gang tấc, tâm loạn như ma, giọng như muỗi đốt năn nỉ:

“Quy thả ta ra.”

Nguyễn Quy phá lên cười, khuôn mặt hiện rõ nét lưu manh:

“Muốn ta thả cũng không phải không thể, chỉ cần làm 1 việc.”



Linh Nga run người, không biết hắn lại nảy ra ý đồ xấu xa gì, nhỏ giọng hỏi:

“Việc gì?”

Nguyễn Quy cười xấu xa, nói nhỏ vào tai của nàng:

“Hôn ta 1 cái, hôn 1 cái ta sẽ thả ngưòi.”

Linh Nga nghe thấy mặt liền đỏ như quả táo. Nàng nhớ rõ lần đầu gặp Nguyễn Quy, đối phương còn rất lạnh lùng, trầm lắng, không biết nói chuyện. Không hiểu sao hiện tại lại giống như 1 con sói. Có cảm giác như bị rơi vào tay giặc. Nàng nỉ non:

“Không được, hiện tại không được.”

Nguyễn Quy nghe vậy, lại tiếp tục dụ dỗ:

“Tại sao lại không được.”

Linh Nga lúc này có chút gấp, bất chợt lúc này không gian bỗng vang lên 2 tiếng “khụ, khụ” liền đánh tan bầu không khí.

Nguyễn Quy nghe thấy 2 tiếng này liền giật mình, ngay lập tức liền buông Linh Nga ra. 2 mắt nhìn về nơi phát ra tiếng, nhìn thấy liền giật thót dựng cả mình.

Đứng ở đối diện giường bệnh, lúc này 1 cặp phu phụ trung niên đang nghiền ngẫm nhìn hắn diễn trò. Nam khuôn mặt nghiêm nghị, chính là kiểu thúc thúc có thể làm cho các thiếu nữ điên cuồng chạy theo, trên ngưòi phát ra khí thế uy nghiêm, bất phàm. Nữ mặc dù tuổi tác có chút lớn nhưng vẫn không che được nhan sắc kiều diễm, xinh đẹp cao quý vô cùng. Thời trẻ có thể thấy chính là loại nhan trị vạn người mê.

Nữ tử chính là lúc này 1 tay che miệng cười nhìn hắn, tay còn lại khẽ giơ ngón cái. Nam tử khuôn mặt nghiêm nghị, không lộ ra cảm xúc.

Nguyễn Quy khẽ hô: “Ba, mẹ sao 2 người lại đến đây.”

Nữ tử trung niên đi đến khuôn mặt lo lắng trách móc:

“Nhóc con, ngươi không thể để 2 người bọn ta bớt lo lắng được sao, ngươi hết chuyện để làm, sao lại chạy vào chỗ quân ngũ.”

Nguyễn Quy biết mẫu thân lo lắng lại không biết phải giải thích thế nào. Đúng lúc này phụ thân hắn đi đến, không cảm xúc hỏi:

“Tại sao lại lựa chọn đứng ra làm?”

Nguyễn Quy giật thót. Sau đó lại ngẩng đầu nhìn thẳng phụ thân nói:

“Có những trách nhiệm phải có người đến thực hiện.”

Nguyễn Khắc Cường khẽ run người, nhìn đứa con trai của mình 1 lúc. Sau đó liền nói với người phụ nữ:



“Hiểu Như, đi thôi, nó không sao đâu.”

Người phụ nữ trung niên có chút không nỡ đi, vội nói:

“Khắc Cường, ta muốn ở chỗ hắn, hắn vừa mới b·ị t·hương, cần phải có người chăm sóc.”

Nguyễn Khắc Cường cười nhạt nói:

“Nó không sao, ta đã kiểm tra, mai nó liền có thể xuất viện. Với lại chẳng phải nó đã có người chăm sóc rồi sao.”

Nữ tử giờ mới nhìn chằm chằm Linh Nga cười cười, càng nhìn càng thuận mắt làm Linh Nga bối rối vô cùng. Sau đó liền cưòi mắng Nguyễn Quy:

“Quy, nàng là bạn gái con sao, tên là gì, tại sao đến giờ vẫn chưa dẫn về nhà.”

Linh Nga cuối đầu đỏ mặt, giọng lí nhí như muỗi đốt:

“Dạ, con tên là Linh Nga. Là bạn học cùng niên khóa với Quy.”

Nguyễn Quy gãi đầu cười nói:

“Tuần sau nhất định sẽ dẫn về.” mặc kệ Linh Nga lúc này đã trợn mắt nhìn hắn.

Một lúc sau 2 phu phụ đang đi bộ trên đường. Mẫu thân Nguyễn Quy lạnh lùng nói:

“Chúng ta vốn không muốn tiểu Quy nhập đạo, không biết là ai lại dạy nó võ học.”

Nam tử: “Công pháp của tiểu Quy không phải hoàng triều chúng ta, có chút giống của đám nhà Lê, nhưng lại tinh thuần hơn rất nhiều.”

Nữ tử khuôn mặt hiện vẻ lo lắng: “Nhập đạo không hẳn là tốt, là phàm nhân có cấm luật tại lại có thể dễ dàng sống hết 1 đời. Nhập đạo sai 1 ly chính là mạng nhỏ cũng không còn. Chúng ta vốn dĩ chọn tiểu Thần nhập đạo chính là để tiểu Quy có 1 đời bình yên. Ma xui quỷ khiến, cả 2 lại đều nhập đạo.”

Nam tử khuôn mặt có chút tự mãn: “Là rồng há lại ở trong ao.” Cả 2 đứa trẻ đều là con của hắn. Đứa con đầu càng có danh hiệu “Thiếu niên vô song” 26 tuổi liền bước vào siêu phàm. Cử thế vô địch cùng thế hệ hoàng triều.

Nữ tử khuôn mặt hiện ra nét đau thương: “Nhắc đến tiểu Thần số khổ, nữ nhân kia không ngờ lại như vậy.”

Nam tử mắt hiện hàn quang: “Không cần phải lo lắng, trên đời này nữ nhân không thiếu, nó sẽ sớm đứng dậy.”

Nữ tử mắt hiện hàn quang: "Có thể điều tra ra được tên nhóc muốn g·iết tiểu Quy là ai không ?"

Nam tử nghiêm mặt: "Sẽ sớm biết thôi"