Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 3: Thái Cổ Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật!




Chương 3: Thái Cổ Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật!

"Trần quy trần, thổ quy thổ, xem ra đây cũng là kết cục tốt nhất dành cho ngươi đi!" Có lẽ bị toàn bộ ký ức của Diệp Thiên Phong ảnh hưởng, Tô Thần ngóng nhìn t·hi t·hể của hắn tiêu tán giữa thiên địa, trong lòng tràn ngập một loại cảm giác thương cảm.

"Cũng là cái người cực khổ!"

Dựa theo ký ức truyền đạt lại, Tô Thần xem như đã hiểu rõ toàn bộ quá trình kinh lịch của Diệp Thiên Phong.

Người này nguyên lai là Tuyệt Thiên Ma Tông tam thiếu chủ.

Sống tại ma tông nhưng tính cách chính nghĩa cương trực. Sở thích duy nhất của hắn là đọc hiểu toàn bộ kinh thư bí tịch, phải nói kiến thức của hắn có thể gọi là uyên thâm như thần, so với các lão quái vật đã gần đất xa trời, quanh năm bế quan, sống ẩn dật tại sâu bên trong tông môn lại không có nửa điểm thua kém!

Mặc dù đa phần dành toàn bộ tâm trí cho bí thư cổ tịch, thế nhưng thiên phú tu luyện của hắn cũng không chịu thua kém chút nào.

Bốn tuổi luyện thể, năm tuổi luyện linh, mười tuổi luyện thần.

Năm nay vừa tròn hai mươi tuổi đã trở thành một tên Khai Thần Cảnh đại năng.

Thiên phú này có thể nói là ngàn năm có một, so với toàn bộ đệ tử bên trong tông môn thì hắn giống như ngọn núi cao sừng sững, khiến bọn họ phải ngưỡng vọng ngước nhìn!

Tuyệt Thiên Ma Tông! Mang một chữ "Ma" nhưng hành sự quang minh lỗi lạc. Có thù báo thù, có ân báo ân, tuyệt không lạm sát kẻ vô tội.

Bọn họ hành sự dựa theo một chữ "tâm" chỉ cần không thẹn với lương tâm, mặc cho người đời có gán cho hai chữ "ma đầu" cũng tuyệt không để trong lòng.

Có lẽ bởi vì từ nhỏ lớn lên tại môi trường như thế mà dần dần tạo nên một Diệp Thiên Phong như hiện tại!

Còn nguyên nhân khiến Diệp Thiên Phong trọng thương dẫn đến thân tử đạo tiêu thì phải kể đến một người.

Người nọ gọi Từ Viễn Chí, xuất thân từ chính đạo Tịnh Minh Tông, thân phận không thấp kém chút nào so với hắn, vốn dĩ là một trong tam đại đệ tử thân truyền.

Ba năm trước, hai người bọn họ vô tình gặp gỡ, bởi vì tính cách hợp nhau cho nên đã vứt bỏ ranh giới thù hận giữa hai đạo chính tà, chân chính đối đãi nhau như tri kỷ!

Nhưng tiếc rằng, tông chủ Tịnh Minh Tông là Vương Liệt, là người ghét ác như cừu.

Sau khi biết được việc Từ Viễn Chí cùng Diệp Thiên Phong có giao tình qua lại liền nổi trận lôi đình, lập tức mệnh lệnh Từ Viễn Chí phải tự tay g·iết c·hết Diệp Thiên Phong, đoạn tuyệt quan hệ.

Chính tà hai đạo thế bất lưỡng tập, việc này tựa như vết nhơ làm ô uế thanh danh ngàn năm của Tịnh Minh Tông!

Từ Viễn Chí sống c·hết không muốn thực thi mệnh lệnh, điều này khiến Vương Liệt vốn dĩ đã tràn đầy nộ khí trong lòng càng thêm trở nên ác liệt.

Hắn trở tay, một chưởng phế bỏ toàn bộ cảnh giới đã tu luyện hai mươi năm của Từ Viễn Chí, hủy đi thân phận đệ tử thân truyền, vĩnh cữu đọa vào lôi trì, chịu đựng lôi đình t·ra t·ấn suốt quãng đời còn lại!

Diệp Thiên Phong sau khi biết chuyện, lập tức muốn điều động tam thập lục phong tiến đánh Tịnh Minh Tông, giải cứu Từ Viễn Chí.

Nhưng mà, ba mươi sáu ngọn núi này vốn không phải thân phận tam thiếu chủ như hắn có thể điều động đến.

Rơi vào bước đường cùng, Diệp Thiên Phong chỉ có thể vận dụng "Tuyệt Thiên Lệnh".

Biết rằng, toàn bộ Tuyệt Thiên Ma Tông chỉ có năm tấm lệnh bài chí tôn như thế.

Ngoài tông chủ cùng thái thượng trưởng lão thì người nắm giữ tuyệt thiên lệnh sẽ có quyền điều động toàn bộ Tuyệt Thiên Ma Tông tam thập lục phong, nhưng cái giá bỏ ra là vô cùng thê thảm.

Đó là người sử dụng tuyệt thiên lệnh sau đó sẽ phải bị phế bỏ tu vi, chịu tông môn khai trừ.



Sở dĩ nếu đã quyết định vận dụng lệnh bài này thì tông môn cũng đã tận lực toàn bộ chức trách đối đãi ngươi, dù kết quả có ra sao, nếu đã lựa chọn con đường này, ngươi nhất định phải vì những đệ tử sắp sửa bởi vì quyết định của mình c·hết trận mà gánh chịu lấy trách nhiệm!

Tuyệt Thiên Lệnh là thứ đồ vật mà không phải bất cứ người nào muốn sở hữu đều có thể có được, bởi vì nó có thể điều động toàn bộ lực lượng bên trong tông môn, hậu quả khôn lường.

Chỉ có những người có cống hiến cực lớn đối với tông môn hoặc người có thân phận vô cùng đặc thù mới được quyền sở hữu nó.

Tuyệt Thiên Lệnh trong tay Diệp Thiên Phong cũng chính là năm đó chính tay Thái Thượng Trưởng Lão ban tặng nhân ngày sinh thần hắn tròn mười tám tuổi.

Phải biết Diệp Thiên Phong tư chất ngút trời dường nào, tính cách lại được vị Thái Thượng Trưởng Lão này vô cùng thưởng thức. Không những thế, hắn còn là dòng dõi tông môn chính thống, cho nên không ngoài dự liệu có thể sở hữu một khối Tuyệt Thiên Lệnh trong tay.

Sau khi vận dụng cấm lệnh, kết quả không ngoài dự liệu.

Tuyệt Thiên Ma Tông cùng Tịnh Minh Tông chính thức khai chiến.

Mặc dù tam thập lục phong toàn bộ xuất động, chiến lực thăng thiên, nhưng Tịnh Minh Tông truyền thừa ngàn năm cũng không yếu kém.

Hai bên đại chiến ròng rã suốt nửa năm, kết quả lưỡng bại câu thương.

Rơi vào bước đường này, hai đại tông môn không thể không đình chiến, Vương Liệt đành phải hạ xuống một bậc thang, chấp nhận điều kiện từ Diệp Thiên Phong, thả ra Từ Viễn Chí.

Người được thả mặc dù đúng là bằng hữu của hắn, thế nhưng lúc này, Từ Viễn Chí đã trở thành một bộ t·hi t·hể lạnh cóng, không còn khí tức.

Diệp Thiên Phong phẫn nộ, muốn hạ lệnh san bằng Tịnh Minh Tông, nhưng tuyệt thiên lệnh cũng đã kết thúc sứ mệnh của nó, vật quy nguyên chủ, trở về trong tay của cha hắn, là tông chủ Tuyệt Thiên Ma Tông!

Trận chiến này số lượng n·gười c·hết nhiều lắm.

Khai Thần đỉnh phong cũng thân tử mười ba vị, đại năng cảnh giới phía trên trọng thương không ít.

Hai tông đại chiến lần này phải nói là nguyên khí đại thương, không có mấy chục năm cũng khó lòng khôi phục trở lại.

Quay về Tuyệt Thiên Ma Tông, Diệp Thiên Phong tự phế tu vi, chính thức bị trục xuất tông môn, tự sinh tự diệt!

Tịnh Minh Tông Vương Liệt còn nhớ thù cũ, biết được Diệp Thiên Phong đã tứ cố vô thân, lập tức xuất động lực lượng toàn tông t·ruy s·át, diệt trừ hậu hoạn.

Diệp Thiên Phong hiện tại tu vi toàn phế, một thân sức lực phàm nhân khó lòng chống lại, nếu không phải nhờ vào hai vị huynh trưởng âm thầm hỗ trợ thì có lẽ đ·ã c·hết từ nửa tháng trước.

Nhưng mà bọn bắn lại đánh giá thấp trình độ quyết tâm của Vương Liệt, đường đường nhất tông chi chủ vậy mà tự mình ra tay.

Ba ngày trước, Vương Liệt một đường t·ruy s·át tới, nhất chiêu trọng thương hai vị huynh trưởng của hắn, mắt thấy Diệp Thiên Phong sắp sửa thần hình câu diệt, hai người quyết định huyết tế pháp bảo, cưỡng chế mở ra không gian truyền tống cứu vớt Diệp Thiên Phong một mạng.

Thế nhưng trước lúc sắp sửa bị không gian pháp trận hoàn mỹ đưa đi thì Vương Liệt đã kịp thời đánh ra một chưởng, Diệp Thiên Phong mang theo một thân trọng thương sắp c·hết biến mắt tại nguyên địa.

Thời điểm hắn xuất hiện trở lại chính là một ngày trước, bị truyền tống trận ngẫu nhiên chuyển dời đến Hoang Vu Cổ Lâm.

Toàn thân nội tạng b·ị đ·ánh nát tám chín phần, kinh mạch toàn bộ đứt gãy.

Hắn chỉ còn thân thể phàm nhân nhu nhược, chỉ có thể chờ đợi sinh mệnh lực tiêu hao hoàn toàn rồi khí đoạn nhân vong!

Sau đó chính là quá trình Tô Thần gặp được Diệp Thiên Phong đang trong trạng thái trọng thương sắp c·hết!

Còn về cô g·ái g·ọi Trần Vũ Tuyết mà trước lúc c·hết Diệp Thiên Phong đều lưu luyến không quên thì lại là một câu chuyện khác.



Cô nàng này xuất thân từ Minh Nguyệt Cung, cũng chính là tông môn chính đạo.

Thế lực của Minh Nguyệt Cung phải nói đứng đầu Thiên Mạc Vương Triều.

Trọn bộ chiến lực so với Tuyệt Thiên Ma Tông đều mạnh hơn không ít.

Hắn cùng Trần Vũ Tuyết chính là một đôi oan gia.

Trong một lần rời đi tông môn lịch luyện, Diệp Thiên Phong cùng Trần Vũ Tuyết vì tranh giành một đóa thiên địa kỳ vật Nh·iếp Tâm Thảo mà ra tay đánh nhau.

Diệp Thiên Phong kỹ hơn một bậc, thành công c·ướp đoạt linh thảo.

Cô nàng này không cam lòng bám đuổi không tha.

Hai người cứ như thế đánh nhau có qua có lại, ròng rã suốt mấy tháng trời.

Lúc đầu là vì tranh đoạt linh thảo, sau lại càng giống như tranh giành ai mạnh hơn ai.

Cổ nhân nói không sai, không đánh không quen biết. Bọn họ càng đánh càng hiểu rõ đối phương.

Có lúc mệt mỏi lại bầu bạn uống rượu, cứ như vậy lâu ngày sinh tình.

Nhưng mà sau khi biết được xuất thân tông môn của nhau, hai người đều rơi vào thế tiến thoái lương nan.

Chính tà xưa nay chính là như vậy, đã ăn sâu vào tiềm thức của bọn họ.

Chính là chính, tà là tà, xưa nay đều không thể chung đường.

Trần Vũ Tuyết hạ quyết tâm chặt đứt mối nghiệt duyên này, lựa chọn tự mình rời đi.

Diệp Thiên Phong ánh mắt khí ấy kiên định nhìn nàng, từ lúc đó hắn thề hắn nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ để có thể lật đổ vòm trời này, đích thân đạp nát cái khái niệm chính tà bất lưỡng tập đáng nguyền rủa.

Hắn bảo nàng đợi! Một ngày nào đó hắn sẽ đích thân tới Minh Nguyệt Cung cưới nàng, ai dám cản hắn, hắn tất tru diệt!

Trần Vũ Tuyết lúc đó chỉ mỉm cười không nói, nàng im lặng rời đi.

Nàng hóa thành một đạo thanh quang biến mất trên bầu trời, để lại một tấm ngọc bội ngọc bích cùng ba chữ "Ta đợi ngươi!"

Đáng tiếc, hiện tại hai người cứ như vậy mà âm dương cách biệt.

Đây cũng là tiếc nuối lớn nhất của Diệp Thiên Phong không thể bỏ xuống.

Hắn phụ nàng!

Không biết tên này cùng chính đạo kiếp trước có phải có thù hay không, toàn bộ bi ai một đời vậy mà này đều liên quan đến chính đạo.

Tô Thần than thở một tiếng, sau đó ánh mắt của hắn hiện lên vẻ thanh lãnh.

"Nếu đã tiếp nhận vận mệnh của ngươi, ta nhất định sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện cả đời, an tâm yên nghỉ thôi!"

Dựa theo công năng hệ thống đã quán thâu, Tô Thần lập tức mở ra bảng thuộc tính.



Ký Chủ: Tô Thần.

Thân phận hiện tại: Diệp Thiên Phong.

Cảnh giới: phàm nhân.

Thể chất: phàm thể.

Huyết mạch: không.

Tâm pháp: Tịch Ma Quyết, Luyện Thể Công...

Công Pháp: Diệt Minh Thương, Liệt Ma Trảo, Vô Ảnh Bộ...

Kỹ năng ngoại vi: Sơ cấp trận thuật sư.

Hành trang: Gói quà khởi đầu x1.

Nhiệm vụ chính tuyến: Hoàn thành tâm nguyện.

Phần thưởng: không biết!

Nhiệm vụ chi nhánh: Thành công thoát khỏi Hoang Vu Cổ Lâm!

Khen thưởng: Chân Ma Đan một viên.

...

"Xem ra truyền thừa ký ức nguyên lai còn có thể kế thừa toàn bộ công pháp, pháp quyết, mà nguyên chủ sở học lúc còn sống, không tồi!" Tô Thần nhìn chăm chú bảng thuộc tính trước mặt suy tư nói ra.

"Đúng! Còn có gói quà khởi đầu vẫn chưa sử dụng."

Hắn ấn chọn mở ra gói quà nhỏ.

Từng luồng thanh quang hướng bốn phía phát tán.

Chốc lát gói quà trong ô hành trang đã biến mất không còn dấu vết, thay vào đó là ba loại vật phẩm khác thường nằm lẳng lặng bên trong.

Một quyển sách cũ kỹ, một chai lọ bằng thủy tinh cùng một đôi đồng tử huyết sắc.

Hắn tận tình tra cứu thông tin ba loại đồ vật bên trong.

Nguyên lai quyển sách cũ lại là một môn thái cổ tâm pháp gọi Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật, tu luyện đơn giản dùng để che dấu tu vi.

Tâm pháp ẩn giấu cảnh giới mặc dù không phải đồ vật hiếm hoi gì, tu sĩ chỉ cần mong muốn sở hữu một môn liễm tức thuật chỉ cần bỏ ra một ít đại giới là được.

Thế nhưng môn Liễm Tức Thuật này nào có đơn giản như thế? Đồ vật chỉ cần dính đến thái cổ liệu có tầm thường hay sao?

Phía trước hai chữ Hỗn Nguyên cũng đã cho thấy điểm bất phàm của nó.

Môn này tu luyện tổng cộng có chín tầng, không những tuyệt đối có thể ẩn nấp tu vi cảnh giới, còn có thể biến hóa diện mạo hình thể, thiên biến vạn hóa.

Ngoài ra, nếu như tu luyện môn này tới hậu kỳ, nhất định còn sinh ra một loại năng lượng gọi là Hỗn Nguyên Lực.

Theo thời gian, Hỗn Nguyên Lực sẽ liên tục cải tạo thân thể kinh mạch, dần dần đắp nặn, tạo thành một loại hậu thiên thể chất gọi là Hỗn Nguyên Thể!

"Chậc! Quả nhiên đồ vật dính đến thái cổ đều không tầm thuờng."