Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 4: Dị Tượng




Chương 4: Dị Tượng

Tô Thần tiếp tục chuyển dời ánh mắt sang đồ vật thứ hai.

Một lọ thủy tinh trong suốt tinh xảo, bên trong chứa đựng một loại dung dịch màu xanh lục.

Hắn điểm vào chú thích xem xét tỉ mỉ công dụng, ánh mắt sau đó lộ ra thần sắc kích động.

Vật này quả nhiên bất phàm, chất lỏng màu xanh lục trong lọ tên là Sinh Mệnh Thánh Thủy.

Công dụng của nó chỉ gói gọn trong bốn chữ vô cùng đơn giản đủ để thấy được mức độ nghịch thiên của nó.

Cải Tử Hoàn Sinh!

Đúng vậy! Chính là cải tử hoàn sinh, chỉ cần nhục thân còn bảo toàn trọn vẹn không bị hư tổn, dùng một giọt Sinh Mệnh Thánh Thủy có thể chân chính giúp n·gười c·hết phục sinh.

Đây thật sự là bảo mệnh thần vật!

Nếu như thứ này lưu truyền ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu thế lực cổ lão chém g·iết lẫn nhau tranh đoạt, có lẽ sẽ máu chảy thành sông, khiến toàn bộ tu luyện giới rơi vào chiến loạn!

Tiền tài không lộ ra ngoài, cái đạo lý này quả thật cổ nhân nói không sai.

Nhất là ở thế giới tu luyện giả mạnh được yếu thua, điều này càng phải thêm thâm căn cố đế, nếu không đến lúc c·hết vẫn không rõ bản thân c·hết vì nguyên nhân gì.

Tô Thần vuốt nhẹ lòng ngực, cố gắng bảo trì bình tĩnh. Hắn tiếp tục chuyển dời ánh mắt đến đồ vật cuối cùng.

Thứ này trông có vẻ đặc thù nhất trong ba loại tặng phẩm.

Một đôi đồng tử huyết sắc tràn ngập lệ khí, xung quanh võng mạc là vô số phù văn đen nhánh bất quy tắc, khắc họa thành ba loại họa quyển, nhật, nguyệt, tinh thần.

Chúng nó tựa hồ hấp dẫn lẫn nhau, liên tục xoay quanh huyết đồng, tạo thành một bức trận đồ vô cùng thần bí!

Tô Thần biết toàn bộ đồ vật xuất xứ từ hệ thống đều không đơn giản chút nào, hai tặng phẩm phía trước chính là ví dụ tốt nhất, cho nên đối với tặng phẩm cuối, cùng tâm lý của hắn ôm một loại chờ mong rất lớn.

Ấn điểm xem xét thông tin, trước mắt hắn lập tức hiện ra năm chữ!

Tạo Hóa Quy Nguyên Nhãn!

Kỳ lạ chính là vật này không có thông tin giới thiệu cụ thể, chỉ đơn giản cấp cho cái tên gọi cùng dòng chú thích "tự hành tìm tòi" điều này làm Tô Thần khó chịu vô cùng.

"Cho đồ vật nhưng không cho biết công dụng, hệ thống càng lúc càng biết chơi người khác." Tô Thần bất đắc dĩ nói.

—TING! PHẢI CHĂNG LỰA CHỌN HỌC TẬP TÂM PHÁP THÁI CỔ HỖN NGUYÊN LIỄM TỨC THUẬT?



—TING! PHẢI CHĂNG LỰA CHỌN DUNG HỢP TẠO HÓA QUY NGUYÊN NHÃN?

"Vâng!"

Lại là cảm giác quen thuộc tràn vào trong đầu Tô Thần, vô số ký ức cùng hình ảnh liên quan tới Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật giống như bản năng in sâu vào trong trí nhớ của hắn.

Tiếp đó, một luồng năng lượng nhu hòa vô danh xuất hiện, nó tựa như bàn tay thần nữ nhẹ nhàng nắn tạo từng tia kinh mạch li ti bên trong nhãn châu, đôi đồng tử màu đen dần dần có xu hướng chuyển hồng, từng đạo năng lượng huyết sắc từ trong hốc mắt mãnh liệt bắn ra bốn phương tám hướng, chẳng mấy chốc toàn bộ hang đá đều tràn ngập huyết vụ tựa như nhân gian luyện ngục!

Thời gian cứ như vậy là lặng lẽ trôi qua!

Tô Thần vẫn đắm chìm bên trong trạng thái lĩnh ngộ. Nhưng hắn lại không biết rằng, bởi vì bản thân mà toàn bộ tu luyện giới bên ngoài đã lâm vào lo lắng tột độ.

....

Lúc này, thiên địa bên ngoài biến sắc, dị tượng xuất hiện vô cùng khủng bố.

Bầu trời như bị một tầng máu tươi bao phủ, vô số lôi điện ngẫu nhiên oanh phá mặt đất, tiếng khóc than vang vọng toàn bộ tu luyện giới!

....

Minh Thần Tông!

Thiên Linh Vực! Chí cao đạo thống!

"A... trời muốn diệt môn ta... đáng hận!"

Một tên lão giả y phục rách nát lơ lửng giữa không trung, hắn ngửa mặt lên trời thét lớn, máu tươi từ trong khoang miệng mãnh liệt tràn ra bên ngoài.

Tông môn bên dưới n·gười c·hết thì c·hết, người b·ị t·hương thì b·ị t·hương, kiến trúc xung quanh vốn dĩ tràn đầy tiên gia khí khái đều đã trở nên tàn tạ không chịu được.

Lão giả bi ai nhìn về phía bầu trời huyết sắc, hận không thể một quyền xuyên thủng nó. Nhưng đáng tiếc, bọn họ hiện tại giống như con kiến cắn voi, cơ bản là đang giãy c·hết mà thôi!

Trước uy áp từ thiên địa, nhân loại chẳng khác nào con sâu cái kiến!

"Thôi! Khí số đã tận, không thể cứu vãn! Tiểu Hoàng, ngươi mang theo Nguyệt Nhi cùng tông môn chí bảo rời đi đi, chỉ cần người còn tồn tại thì không lo đạo thống bị diệt tuyệt!" Lão giả quay đầu nhìn người đàn ông trung niên sau lưng nói. Gương mặt của hắn tựa như già thêm vài chục tuổi.

"Lão tổ... ngươi!" Người gọi tiểu Hoàng lộ ra ánh mắt đau khổ nhìn lão giả nói không nên lời.

"Đi đi! Mang theo Nguyệt Nhi rời đi, nếu không thì sẽ không còn kịp." Lão giả trầm giọng nói.

"Lão tổ... hay là ngươi... ngươi cùng chúng ta rời đi đi!"



"Tông còn người còn, tông mất người mất, đi thôi!" Lão giả bùng nổ khí thế trên người. Hắn phất tay, một chưởng đánh vào trước ngực người đàn ông trung niên, khí kình cuốn lấy thân thể người nọ đẩy ra phương xa.



"Không... lão tổ... "

Trên đường bay, một đạo vết nứt không gian đột ngột bị lão giả xé mở, thân thể tiểu Hoàng cứ vậy mà cuốn vào bên trong, biến mất không còn tăm tích.

Sau đó, lão giả miệng niệm pháp quyết, một tay thần thông dị thuật bắt lấy bên dưới tông môn một vị nữ tử đã lâm vào trạng thái hôn mê, tiện tay cũng đưa vào vết nứt không gian.

Xong xui hết thẩy, hắn đóng lại thông đạo. Gương mặt già nua lần nữa ngước nhìn bầu trời huyết sắc.

"Tới đi! Hôm nay ngươi không c·hết thì ra vong!"

Trên người lão giả bắt đầu tràn ra khí tức khủng bố. Vô số màu đen linh lực xuyên thấu đại địa, hóa thành một đầu hắc long trải dài trăm ngàn dặm.

Hắc long ngửa mặt lên trời gầm thét, nó cuốn lấy một thân hắc khí dày đặc, nhe nanh múa vuốt, hướng phía thương khung dữ tợn cắn xé.

Để đáp lại, một đạo tử lôi trên trời tựa như thiên địa thần phạt mãnh liệt đánh xuống!

"Diệt Thế Tử Lôi!"

Lão giả chỉ kịp thét lớn một tiếng. Màu tím đen lôi điện tựa như hồng hoang mãnh thú nuốt trọn thân thể của hắn cùng toàn bộ sinh linh bên dưới.

Không gian trăm vạn dặm thoáng chốc hóa thành hư vô!

Minh Thần Tông diệt!

....

Cảnh tượng tương tự này cũng xuất hiện ở những nơi khác.

Toàn bộ tu luyện giới rơi vào hoang mang lo lắng, vô số đạo thống, vương triều có truyền thừa trên vạn năm đều trực tiếp bị thiên lôi c·hôn v·ùi.

Minh Thần Tông!

Thiên Ma Tông!

Càn Linh Giáo!

Vân Lạc Vương Triều!



To to nhỏ nhỏ từng tòa thế lực cứ như vậy bốc hơi khỏi nhân gian!

....

Một tòa tiên sơn treo lơ lửng giữa chín tầng trời!

Tại vị trí trung tâm là một hồ nước rộng lớn, xung quanh tiên khí lượn lờ, mặt hồ trong suốt giống như một tấm thiên địa chi kính nằm tĩnh lặng không chút gợn sóng.

Chính giữa hồ nước là một chiếc thuyền độc mộc cũ kỹ đang chậm rãi trôi nổi.

Trên mui thuyền, một ông lão râu tóc trắng xóa, đầu đội mũ rơm, trên ngươi ăn mặc vô cùng giản dị giống như một người ngư dân phàm tục.

Ông lão tay cầm cần câu ngồi bất động, mí mắt rũ xuống tựa hồ đang ngủ gật.

Mặt hồ vốn đang tĩnh lặng đột ngột nổi lên vô số gợn sóng lớn nhỏ, cả tòa tiên sơn chấn động dữ dội!

Lão giả mở ra mí mắt, hai con nhãn thần đen nhánh giống như chứa đựng toàn bộ vũ trụ tinh thần ngước nhìn bầu trời.

Hắn nhẹ nhàng rung động cần câu trong tay, cả tòa tiên sơn lập tức yên tĩnh trở lại, mặt hồ cũng trở về trạng thái lúc đầu.

"Thiên địa đại biến! Là ai?" Ông lão thăm thẳm mở miệng.

Sau đó, hắn bấm lấy từng đốt ngón tay lầm bầm một lúc rồi lắc đầu thở dài.

"Thiên cơ che đậy! Không nhìn thấu, không nhìn thấu!"

.....

"Bạch Quân Thiên! Thiên địa dị tượng xuất hiện không biết là tốt hay là xấu, hiện tại đình chỉ chiến đấu ai về nhà nấy ngươi thấy thế nào?"

"Lôi Đế! Lần trước ta đã cảnh cáo ngươi một lần, ta có thể bỏ mặc cho ngươi tự tiện hấp thu bản nguyên lực lượng, nhưng đồ vật đó đối với phiến thiên địa này tuyệt không thể tách rời, việc này ta không muốn nhắc lại lần thứ ba!"

"Nếu ngươi còn tiếp tục làm càn một lần nữa, hủy hoại trật tự của phiến thiên địa này, ta Bạch Quân Thiên dù có phải đắc tội Đế Minh cũng tuyệt không bỏ qua cho ngươi!"

Tại sâu bên trong Hoang Vu Cổ Lâm đứng lơ lửng hai thân ảnh.

Một người tay cầm hắc đao, bên hông treo lấy một bình hồ lô bạch ngọc, mũ cùng y phục toàn bộ đều từ lá cọ dệt thành, người nọ đúng là người đàn ông đêm hôm trước đã tiện tay cứu giúp Tô Thần một mạng - Bạch Quân Thiên!

Một đạo thân ảnh khác chính là trong miệng Bạch Quân Thiên đang nhắc tới - Lôi Đế!

"Ha hả! Được rồi! Lần sau gặp lại"

Lôi Đế cười cợt một tiếng rồi hóa thành vô số lôi quang biến mất.

Bạch Quân Thiên ngước nhìn bầu trời nhuốm máu thăm thẳm thở dài sau đó lặng yên rời đi.

....