Chương 32: Gặp Lại!
"Xin dừng bước, hôm nay Vạn Lý Hoa Lâu diễn ra đại hội đặc thù, mời khách nhân trình ra th·iếp mời mới có thể tiến vào bên trong."
Trước cửa Vạn Lý Hoa Lâu, Tô Thần bị hai người ăn mặc trang phục tạp vụ vô tình cản lại.
Hắn cười cười, không chút để tâm móc ra trong ngực một tấm hồng th·iếp.
"Làm phiền!"
Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, Tô Thần trực tiếp thông qua, chậm rãi sải bước đi vào.
Thần niệm khẽ động, cả tòa tửu lâu không chút bí mật có thể che giấu, toàn bộ bị hắn quét hình hoàn toàn.
Không sai, thần niện của hắn bây giờ đã có thể đạt tới trình độ siêu quần bạt tụy.
Chỉ cần Tô Thần nguyện ý, đừng nói là tòa tửu lâu nho nhỏ, sợ rằng toàn bộ Hoang Thiên Vực đều không cách nào tránh khỏi dò xét của hắn.
Hồn hải thánh cảnh chính là kinh khủng như vậy!
Tinh thần lực có thể bao trùm toàn bộ Hoang Thiên Vực, như vậy đương nhiên Tô Thần sẽ không cần thiết tìm kiếm thứ gọi là địa đồ. Cho nên, trận đại hội này đối với hắn hiện tại đã không còn quan trọng.
Sau khi phát hiện thần niệm của mình thế mà mạnh đến không có biên giới như vậy, Tô Thần liền không còn ý nghĩ tham gia Chính Đạo Hội.
Vốn dĩ ý định rời khỏi Bạch Vân thành, du lịch tứ phương, chờ đợi thực lực mạnh mẽ rồi mới xuất đầu lộ diện giúp Diệp Thiên Phong hoàn thành tâm nguyện, vậy mà người tính không bằng trời tính. Bước chân vừa mới cất bước ra khỏi lữ quán, hệ thống vậy mà ban bố cho hắn một đạo nhiệm vụ khiến hắn nhứt hết cả trứng.
...
[TING! KÍCH PHÁT NHIỆM VỤ CHI NHÁNH: TRÀ TRỘM VÀO QUÂN ĐỊCH!]
Kẻ thù của ngươi là Tịnh Minh Tông, cùng với chín tòa tông môn chính đạo liên hợp tổ chức một trận đại hội. Bọn họ có khả năng rất lớn âm mưu bất lợi đối với Tuyệt Thiên Ma Tông!
Thân là thiếu chủ Tuyệt Thiên Ma Tông, nhìn thấy tông môn của mình bị người chuẩn bị ám toáng, làm sao có khả năng bỏ mặc đứng nhìn!?
Nhiệm vụ tuyên bố: Trà trộm vào đại hội, dò xét m·ưu đ·ồ thực sự của Tịnh Minh Tông cùng chín đại tông môn chính đạo.
Ban thưởng: Thân Pháp Tiên Cấp Thượng Đẳng - Đố Ngươi Bắt Được Ta!
...
Trở lại, Tô Thần sau khi phát tán thần niệm bao trùm Vạn Lý Hoa Lâu. Hắn liền phát hiện vài đạo khí tức mạnh mẽ lạ thường. Đại khái đều là cảnh giới Tam Hoa Quy Nhất, nếu như hắn đoán không lầm, những người này mười phần chắc chín chính là trưởng lão, hoặc người đại diện đứng đầu mười đại tông phái.
"Ồ! Đạo khí tức này... "
Tô Thần giống như phát hiện ra được sự tình gì đó thú vị, khóe miệng của hắn bất giác cong lên.
Tại lúc thần niệm quét đến tầng lầu cao nhất, một đạo hơi thở nguy hiểm thoáng chốc lóe lên. Khí tức người này cuồn cuộn như biển lớn, tựa như mãnh thú, tùy thời có thể lật úp đại thuyền.
"Thiên Đan cảnh... Mà lại còn không hề đơn giản chút nào! Vạn Lý Hoa Lâu, thật không hổ danh là thế lực thần bí đứng đầu đại lục!" Tô Thần thì thầm chậc lưỡi.
...
Tầng bảy Vạn Lý Hoa Lâu!
"Thế nào? Xảy ra chuyện gì hay sao!?" Mục Ngữ Yên kỳ quái nhìn vị lão giả bên cạnh gặng hỏi.
Lão giả nhíu mày một lúc, sau đó chậm rãi lắc đầu.
"Kỳ quái, lão nô có cảm giác vừa rồi giống như có người dùng thần niệm dò xét qua, nhưng tỉ mỉ kiểm tra lại không phát hiện chỗ nào bất thường."
Mục Ngữ Yên ngờ vực nhấc lên mí mắt.
"Có phải là cảm giác sai lầm hay không!? Bạch Vân thành không có Thiên Đan cảnh!" Nàng nhẹ giọng nhắc nhở.
"Có lẽ đi, dù cho là Thiên Đan cảnh cũng không thể nào làm đến vô thanh vô tức như vậy. Trừ phi là... Thần Thông cảnh!" Lão giả trầm ngâm nói: "Nhưng mà... Cường giả loại này chắc hẳn sẽ không xuất hiện ở một nơi hẻo lánh như Hoang Thiên Vực. Có lẽ dạo gần đây tu luyện xảy ra một chút vấn đề, dẫn đến tâm lực hao tổn nên mới xuất hiện loại cảm giác này."
Mục Ngữ Yên hai mắt linh động ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.
"Thời gian này cực khổ ngươi, cố gắng nghỉ ngơi thật tốt, không cần thiết lao tâm quá độ!"
"Vì tiểu thư làm việc là chức trách của lão nô, không mệt mỏi!" Lão giả lắc đầu nói.
Mục Ngữ Yên nghe thế cũng không nói gì thêm, nàng biết tình cảnh của nàng hiện tại không cho phép bản thân có một phút giây buông lỏng.
Thở dài một tiếng, nàng tự nhiên đứng dậy.
"Đám người kia có vẻ đã đến đông đủ, chúng ta cũng nên làm trọn đạo đãi khách!"
"Đi thôi!"
"Vâng! Tiểu thư!"
...
Chính Đạo Hội được tổ chức tại Vạn Lý Hoa Lâu tầng thứ năm. Tô Thần không nhanh không chậm, từ tốn leo lên một mạch.
Trên đường đi, hắn phát hiện lượng người tham gia cũng không ít. Đa số đều là các đệ tử của tông phái chính đạo, ngoài ra còn có một vài thế lực quyền quý khác, chẳng hạn như Bạch Vân thành phủ!
Đúng, chính là vị kia, thiết phiến cô nương... Khụ khụ... Là Cố Lạc Tuyết cô nương, nữ thiên kim của Bạch Vân thành chủ!
Đợt thần niệm dò xét vừa rồi hắn liền phát hiện khí tức của nàng.
"Ài... Tổ chức ở tầng trệt không phải tốt hơn sao? Chả hiểu kiểu gì lại cứ thích làm ở tầng cao, khổ thân cái thân già cỗi này!" Tô Thần vừa leo cầu thang vừa âm thầm phàn nàn.
Leo đến tầng năm, một tên trẻ tuổi ăn mặc quần áo quản sự đột nhiên đi đến trước mặt.
"Khách nhân, không biết ngài có mang theo th·iếp mời đó hay không!?" Người nọ ôn tồn dò hỏi.
Tô Thần vốn còn đang phàn nàn không thôi, nhưng sau khi nghe thấy âm thanh người nọ liền lập tức lấy lại tinh thần.
"Hửm, âm thanh này làm sao quen thuộc như vậy!?" Hắn ngẩng đầu, hai mắt tràn đầy nghi hoặc nhấc lên.
"Là ngươi!?"
Sau khi nhìn thấy gương mặt người nọ, Tô Thần liền ngay lập tức sững sờ.
Người này không phải ai khác, chính là tên thiếu niên xui xẻo đã bị hắn hố mấy lần, tiểu nhị Tiêu Nhất!
"Ngươi là... "
Tiêu Nhất mờ mịt nhìn Tô Thần. Hắn cố gắng nhìn kỹ mấy lần, mặc dù cảm giác có chút quen thuộc, nhưng nhất thời vẫn không thể nhớ rõ người này là ai.
Hắn sở dĩ không thể nhìn ra đó là bởi vì hình dáng Tô Thần lúc này so với trước đó có chút khác biệt. Một thân phục trang Lee Sin Quyền Thái, so với cà sa đơn bạc liền khác xa rất nhiều.
Nhưng mà...
Tiêu Nhất không nhận ra không có nghĩa là Khâu Xứ Cơ cũng sẽ như thế.
Tô Thần mặc dù thay đổi một chút hình dáng bên ngoài, nhưng khí tức trên người vẫn bị hắn vô tâm giữ lại.
Vừa nhìn thấy hắn, Khâu Xứ Cơ ngay tức thì liền nhận ra thân phận thực sự.
Còn chưa đợi Tô Thần trả lời, Khâu Xứ Liền lập tức gấp gáp truyền âm.
"Tiểu bối bái kiến thần tăng!"
Tô Thần nghe đến thanh âm của Khâu Xứ Cơ, chân mày chậm rãi vung lên.
"Hửm! Là tiểu Cơ sao!?" Hắn nghi hoặc mở miệng.
"Tiểu Cơ!? Vị khách nhân này, ngươi đang nói cái gì thế!?"
Tiêu Nhất nghe đến Tô Thần nói nhỏ, gương mặt lộ ra thần sắc ngờ vực.
"Vô lễ, tên tiểu tử này, mau bái kiến tiền bối!" Khâu Xứ Cơ đột nhiên giở giọng mắng chửi.
"Sư phụ? Ngươi... Ngươi gọi vị khách nhân trước mặt này là... Là tiền bối!?"
Tiêu Nhất kh·iếp sợ trợn tròn hai mắt. Phải biết, trong linh hồn của hắn tồn tại một vị đại năng kinh khủng, thực lực sâu không lường được. Từ sau lần b·ất t·ỉnh trước, hắn tỉnh dậy liền không hiểu thấu bị vị đại năng này thu làm đệ tử.
Dưới sự huấn luyện của người nọ, trải qua hai ngày, bản thân hắn đã thành công luyện ra một tia linh khí, điều này khiến hắn mừng rỡ không thôi. Cùng người nọ trò chuyện về tu luyện giới, càng hiểu rõ, thái độ của hắn đối với vị sư phụ trước mắt càng trở nên tôn sùng.
Vốn dĩ nghĩ rằng toàn bộ Thiên Mạc Vương Triều không có người nào có khả năng ép qua sư phụ hắn. Nhưng hiện tại, người trước mắt vậy mà khiến sư phụ cung kính gọi ra hai chữ tiền bối! Thật quá bất khả tư nghị!
"Còn đứng đó thẫn thờ cái gì!? Mau thỉnh an tiền bối!" Khâu Xứ Cơ lần nữa truyền âm, ngữ khí đã hơi chút tức tối.
"A... Bái... Bái kiến tiền bối!"
Tiêu Nhất lúng túng gãi đầu cho Tô Thần chào hỏi.
"Thật ngại ngùng, như ngài cũng thấy, tiểu tử này hơi ngốc nghếch một chút!" Khâu Xứ Cơ ngữ khí gượng gạo cười nói.
Tô Thần không để tâm phất tay.
"Không sao không sao, thật không ngờ, mới hai ngày mà Tiêu tiểu tử đã thăng làm quản sự rồi!" Hắn giọng điệu tán thưởng nói.
"Thần tăng chê cười!" Khâu Xứ Cơ thay Tiêu Nhất đáp lời.
Hắn biết hôm nay Tô Thần đến đây là vì điều gì, cho nên thời khắc gặp mặt cũng không có quá nhiều điểm bất ngờ.
"Thần tăng muốn tham gia Tụ Bảo Hội đi!? Nếu ngài không chê, cứ để tiểu Nhất vì ngài dẫn đường một phen." Khâu Xứ Cơ đề nghị.
"Như thế ổn chứ!?" Tô Thần vuốt cằm hỏi.
"Cái này... " Tiêu Nhất nhất thời ấp úng.
Khâu Xứ Cơ giống như hiểu Tiêu Nhất đang do dự điều gì, hắn tức giận trách mắng: "Bảo tiểu tử ngươi dẫn đường thì cứ dẫn đường đi, cùng lắm thì không cần làm cái chức quản sự nhỏ bé này nữa, được dẫn đường cho tiền bối là cơ duyên của ngươi đó có biết hay không!? Nói không chừng tiền bối cao hứng liền chỉ dạy một câu, nhiêu đó cũng đủ để ngươi nhất phi trùng thiên rồi!"
"Thật sự lời hại nhau vậy!?" Tiêu Nhất nghi hoặc không thôi hỏi.
"Nói nhảm! Ta lừa thằng nhóc ngươi làm cái gì!? Nếu không phải thân phận của ta đặc thù, việc này sợ rằng còn chưa đến phiên ngươi đâu!" Khâu Xứ Cơ tức tối thổi tung chòm râu trắng trừng mắt.