Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 33: Trước Diễn Ra Đại Hội




Chương 33: Trước Diễn Ra Đại Hội

Nhìn thấy Tiêu Nhất mặt mày xoắn xuýt, Tô Thần không chút để tâm mỉm cười.

"Không cần khó xử, ngươi nếu như không tiện quá thì cứ bận việc của ngươi là được!"

Tiêu Nhất nghe thế vội vàng phất tay.

"Tiền bối đừng hiểu lầm, ta không phải có ý như vậy!"

"Ồ! Vậy chẳng lẽ có vấn đề gì khác khó nói hay sao!?" Tô Thần nghi hoặc hỏi.

Tiêu Nhất cười khổ gật đầu.

"Thật đúng là có một chút vấn đề nhỏ, hình thức đại hội lần này lâm thời bị thay đổi, khách nhân bình thưởng chỉ có thể hoạt động trong phạm vi tầng năm trở xuống. Muốn nhập tầng sáu, nhất định phải có chí tôn th·iếp mới được!" Hắn chậm rãi giải thích.

"Chí tôn th·iếp? Đó là thứ gì!?" Tô Thần ngờ vực nhìn Tiêu Nhất.

"Là th·iếp mời đặc biệt dành cho khách quý, chỉ có người có thân phận cao quý mới có tư cách tiếp nhận!" Tiêu Nhất ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp: "Lúc nãy chặn đường tiền bối tiến vào tầng sáu cũng chính vì lí do này!"

"Ra là thế! Thảo nào đám khí tức kia... " Ánh mắt Tô Thần lóe lên thần sắc chợt hiểu, sau đó, hắn chậm rãi từ trong nhẫn không gian lấy ra một tấm hồng th·iếp giơ đến trước mặt: "Ngươi xem tấm th·iếp mời này của ta có phù hợp hay không!?"

Tiêu Nhất câu nệ nhấc tay nhận lấy, thận trọng lật mở ra xem.

"Thế nào!?" Tô Thần nhìn Tiêu Nhất hỏi.

"Thật đúng là chí tôn th·iếp! Tiền bối có thể tiến nhập tầng sáu!" Tiêu Nhất thở ra một hơi cười nói.

"Ồ!" Tô Thần vuốt cằm trầm ngâm.

Xem ra Trấn Ly Chung không hề qua loa đối với hắn. Dù gì thì thân phận của đối phương cũng bày ra ở đó, đối với Tô Thần thái độ lại cung kính như thế, cho nên xuất ra một tấm chí tôn th·iếp cũng không khiến hắn có quá nhiều ngoài ý muốn.

Tiêu Nhất ngượng ngùng giao lại th·iếp mời cho Tô Thần rồi ấp úng mở miệng: "Tiền bối... Ngài... Nếu ngài không chê thì để ta vì ngài dẫn đường không biết có được hay không?"

"Nếu như ngươi không ngại là được!" Tô Thần không quá để tâm cười híp mắt.

"Không ngại không ngại!" Khâu Xứ Cơ vội vàng chen miệng đáp lời.



Tiêu Nhất bị hành động của sư phụ mình làm cho nghẹn họng trăn chối.

"Thật không ngờ lão sư phụ còn tồn tại một bộ mặt như thế! Đúng là tri nhân tri diện bất tri tâm!" Hắn thở dài, âm thầm khinh bỉ không thôi.

"Tốt! Đi vào thôi!" Tô Thần đột ngột lên tiếng.

Tiêu Nhất lấy lại tinh thần, cung kính tiến lại phía trước dẫn đường.

"Tiền bối, mời!"

"Được!"

...

Vạn Lý Hoa Lâu, đại sảnh tầng thứ sáu!

Mấy chục thân ảnh khí thế nội liễm, từng người riêng phần mình ngay ngắn ngồi lại, hai mắt nhắm hờ. Bầu không khí bên trong tĩnh lặng một cách quỷ dị.

Ngày lúc này, một đạo âm thanh nện bước bất giác vang lên từ xa. Giữa không gian tĩnh mịch, tiếng động phát ra càng thêm chói tai lạ thường.

Trấn Ly Chung khí chất tựa như kiếm tiên xuất trần, bước chân phiêu dật bước đến.

"Các vị! Đã lâu không gặp!" Hắn chắp tay, đối với đám người các đại tông môn lên tiếng chào hỏi.

Một vị lão giả tóc hoa râm chậm rãi mở ra mí mắt.

"Xem ra người đã đến đông đủ!" Hắn từ tốn mở miệng.

"Để các vị đợi lâu!" Trấn Ly Chung khách sáo mỉm cười.

Dứt lời, từng người bên trong đại sảnh đều lục tục tỉnh lại.

"Trấn Kiếm Chủ tới vừa vặn, không muộn chút nào!" Một tên nam tử trung niên đứng dậy cười nói.

"Haha... Lư trưởng lão chê cười!" Trấn Ly Chung chấp tay đáp lễ.

Còn muốn nói thêm điều gì, thì một thiếu nữ thân hình nhỏ nhắn bất giác chạy lại lôi kéo tay hắn.



"Trấn sư bá, Trấn sư bá, tông của chúng ta ở bên này!"

"Ngươi tiểu nha đầu này, thật đúng là không có phép tắt chút nào!" Trấn Ly Chung gõ nhẹ trán nàng trách mắng, bất quá, ánh mắt của hắn bên trong lại chứa đựng đầy rẫy nuông chiều.

"Ai nha... Không được phép gõ trán của ta, sẽ biến ngu ngốc!" Thiếu nữ hờn dỗi oán trách.

Nhìn xem thái độ của nàng, Lư trưởng lão cùng Trấn Ly Chung không nhịn được cười rộ lên.

"Được được, không gõ nữa không gõ nữa!?" Trấn Ly Chung xoa đầu thiếu nữ cười nói.

"Ai nha... Ngươi lại xoa đầu ta, ta không phải là tiểu hài tử!" Thiếu nữ không thích phồng má.

"Haha... Tốt tốt, đi thôi!" Trấn Ly Chung lắc đầu cười cười, sau đó bất đắc dĩ hướng về Lư Nhạc mở miệng: "Thật ngượng ngùng, để Lư huynh chê cười rồi!"

"Haha... Không sao không sao, Linh Nhi tiểu nha đầu còn rất hoạt bát đây!" Lư Nhạc phất tay cười nói: "Trấn huynh cũng trở về chỗ ngồi đi, ta xem đám lão già kia đã sắp bị ngươi gấp c·hết rồi!"

"Được! Có thời gian chúng ta hàn huyên sau!" Trấn Ly Chung đối Lư Nhạc chấp tay. Sau đó dắt theo Từ Linh Nhi rời đi.

Đến vị trí an bài, năm tên nam nữ ăn vận kim văn bạch bào lục tục đứng dậy nghênh tiếp.

"Phong chủ!"

Trấn Ly Chung gật đầu ra hiệu cho bọn người ngồi xuống.

"Mấy hôm nay Linh nhi nha đầu này có gây phiền phứt gì cho các ngươi hay không!?"

"Không có, Linh Nhi mặc dù có chút bướng bỉnh, nhưng cũng không gây ra phiền phút gì lớn!"

Đại sư tỷ Tư Đồ Nhược Hy thay đám người mở miệng nói chuyện.

"Hừ... Có ngươi mới gây chuyện đây!" Từ Linh Nhi bất mãn hờn dỗi.

Trấn Ly Chung không phản ứng nàng, lắc đầu cười cười.



"Đúng rồi, các ngươi cảm thấy chất lượng đệ tử của tông năm nay thế nào!?" Hắn đột nhiên hỏi.

"Cũng không có gì ghê gớm!" Một tên mặt mày thanh tú không chút nghĩ ngợi đáp.

"Kinh Vũ sư đệ nói không sai, có vài tên thực lực miễn cưỡng tạm được, còn lại thật sự chẳng ra gì!" Tên mày rậm ngồi kế bên Lôi Kinh Vũ lên tiếng phụ họa.

"Ấy... Lời này của Doãn sư đệ nói không sai, nhưng có vài người vẫn không thể khinh thường, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng bọn họ quả thực vẫn có chút bản lĩnh!" Bạch Thiên Sách phe phẩy quạt giấy trong tay cười nói.

"Cũng chỉ như thế mà thôi!" Nhỏ nhất trong năm người, Phong Tư Mã cũng lên tiếng khinh bỉ.

Trấn Ly Chung nhìn bốn người thở dài một tiếng. Xem ra mấy năm nay co rút bên trong tông môn tu luyện, không có sinh tử lịch luyện đã khiến cho đám trẻ này trở nên cao ngạo không ít!

Đại hội lần này xem như để bọn hắn nhận biết một chút thế giới bên ngoài cũng tốt! Vì tiên lộ tương lai mà trải đường, tránh đi ra ngõ rẽ không cần thiết!

Trấn Ly Chung âm thầm tự nhủ. Sau đó, ánh mắt lạnh nhạt chuyển dời lên người Tư Đồ Nhược Hy.

Đối với vị đệ tử này, hắn vẫn còn rất hài lòng về tính cách của nàng; tâm tư tỉ mỉ, trầm ổn, làm việc cẩn trọng! Tuyệt đối xứng đáng với ba chữ "đại sư tỷ".

"Ngươi cảm thấy thế nào!?" Trấn Ly Chung từ tốn hỏi.

Tư Đồ Nhược Hy nghe thấy phong chủ chủ động hỏi mình, nàng cũng không có quá nhiều ngoài ý muốn. Đúng thế, lần nào cần hỏi chuyện cũng là nàng đứng ra chủ trì, hoàn toàn không trông chờ vào mấy tên sư đệ sau lưng có thể nói ra điều gì hữu ích.

Nàng sắp xếp lại ngôn ngữ trong đầu thật tốt rồi mới lên tiếng: "Như Thiên Sách sư đệ vừa nói, ngoài những tên đệ tử bình thường ra thì đúng là vẫn có vài người rất đáng lưu ý!"

Ngập ngừng một lúc, nàng nói tiếp.

"Theo như đệ tử quan sát, chín tông hiện nay thực lực không hề yếu hơn quá nhiều so với chúng ta. Tông môn chúng ta mặc dù thuộc về đạo thống chí cao đứng đầu Thiên Mạc Quốc, nhưng nhìn chung, những tông môn khác vẫn không thể lơ là cảnh giác. Nhất là đang có chiều hướng phát triển cực nhanh như Liệt Dương Môn, Hoàng Vân Tông, Bắc Huyền Tông cùng Thiết Phiến Môn!"

"Không sai, nói tiếp!" Trấn Ly Chung nhấp một ngụm trà nhỏ gật gù.

"Ngài xem Liệt Dương Môn phía bên kia, tên thiếu niên mang lam ngọc yêu đái, hắn gọi là Trình Hiên, tuổi chưa mười sáu nhưng đã đạt đến cảnh giới Luyện Linh hậu kỳ, từ đó có thể thấy thiên phú của hắn không thể bàn cãi! Nghe đồn kẻ này đã thành công lĩnh ngộ Liệt Dương Cửu Biến, được chỉ định là người nối nghiệp của Liệt Dương Môn, cùng thế hệ sợ rằng muốn đánh bại hắn không hề đơn giản như vậy!"

Nói nói, Tư Đồ Nhược Hy chỉ về một bên đội ngũ khác.

"Phía Hoàng Vân Tông, năm nay xuất hiện hai tên tiểu thiên tài, là một cặp song sinh, tên gọi Ly Mục Nhất cùng Ly Mục Nhĩ, mười lăm tuổi, cảnh giới Luyện Linh trung kỳ. Mặc dù thiên phú tu luyện không sai, nhưng chỗ đáng giá lưu ý nhất chính là thể chất thiên sinh của bọn họ. Có người bảo là Song Hoàng Chi Thể, có người bảo là Giao Linh Thể, kia chính là bí mật mà ngoài người của Hoàng Vân Tông ra thì vẫn chưa có một ai chân chính biết được. Bọn họ là một trong những đối tướng đáng giá để chúng ta lưu ý!

"Tiếp đó, Bắc Huyền Tông bên kia, nữ nhi của Lư Nhạc; Lư Huyền Âm! Mười chín tuổi, Luyện Thần Phá Chướng cảnh đệ nhị xích, hư hư thực thực Thái Ất Huyền Băng chi thể, thực lực khó dò, sợ rằng so với đệ tử cũng không kém bao nhiêu."

Tư Đồ Nhược Hy nhắc tới Lư Huyền Âm, ngữ khí của nàng bất giác biến trở nên ngưng trọng.

Bên kia, Lư Huyền Âm dường như nhận ra ánh mắt của Tư Đồ Nhược Hy, nàng nghiêng đầu, cùng Tư Đồ Nhược Hy đối diện, khóe miệng cong lên, nhàn nhạt cười nhẹ xem như chào hỏi.

Tư Đồ Nhược Hy cũng không để mất phép lịch sự, nàng từ tốn gật đầu đáp lại.