Chương 5: Phá Ảo Cảnh!
Ký Chủ: Tô Thần.
Thân phận hiện tại: Diệp Thiên Phong.
Cảnh giới: Cảm Linh Luyện Cốt hậu kỳ!
Thể chất: phàm thể.
Huyết mạch: không.
Thần Thông: Tạo Hóa Quy Nguyên Nhãn...
Tâm pháp: Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật, Tịch Ma Quyết, Luyện Thể Công...
Công Pháp: Diệt Minh Thương, Liệt Ma Trảo, Vô Ảnh Bộ...
Kỹ năng ngoại vi: Sơ cấp trận thuật sư.
Hành trang: Sinh Mệnh Thánh Thủy.
Nhiệm vụ chính tuyến: Hoàn thành tâm nguyện.
Phần thưởng: không biết!
Nhiệm vụ chi nhánh: Thành công thoát khỏi Hoang Vu Cổ Lâm!
Khen thưởng: Chân Ma Đan một viên.
...
Tô Thần mở ra mí mắt. Hắn cẩn thận dò xét thân thể một lúc rồi lật tay xuất hiện bảng thông tin trước mặt.
"Thật không ngờ chỉ lĩnh ngộ một lúc vậy mà khiến cảnh giới của ta một đường phi thăng tới Cảm Linh Luyện Cốt hậu kỳ!"
Dựa theo thông tin ký ức từ Diệp Thiên Phong. Tô Thần đã sơ bộ nắm rõ ràng hệ thống tu luyện cùng cách phân chia cảnh giới của thế giới này.
Nhân loại trước khi bước vào cánh cửa tu luyện giả, trước tiên, nhất định phải cảm linh. Toàn bộ thiên địa bên trong tồn tại vô số nguyên tố khác biệt, có loại vô hại, có loại tiếp nhận vào cơ thể sẽ xuất hiện bài xích, nhẹ thì tuổi thọ rút ngắn, nặng thì kinh mạch tổn thương sau này vô pháp tu luyện.
Nhưng có một loại nguyên tố có thể trợ giúp tu luyện giả rèn luyện thể chất, cải tạo kinh mạch, đắp nặn thân thể thuế phàm, loại này được gọi là "linh khí".
Nhân loại sau khi thành công cảm nhận thiên địa linh khí, có thể chân chính đặt chân Cảm Linh Cảnh!
Tại Cảm Linh cảnh, tu luyện giả sẽ mượn dùng linh khi bắt đầu tôi thể luyện cốt, nhưng tốc độ cực kỳ chậm chạp. Để gia tốc quá trình này, nhiều loại tâm pháp bí tịch được sáng tạo ra đời, nhằm hướng dẫn thế nhân cách thức vận chuyển cùng điều hòa linh khí một cách hiệu quả nhất, rút ngắn thời gian cô động linh lực.
Cảm Linh cảnh chia làm ba giai đoạn chính. Đầu tiên mượn dùng linh khí rèn luyện da thịt, gọi là Cảm Linh Luyện Nhục. Sau đó luyện gân khuếch mạch, khơi thông huyệt đạo, để kinh mạch có thể chứa đựng linh khí trung chuyển, gọi là Cảm Linh Luyện Mạch. Cuối cùng là Cảm Linh Luyện Cốt, cải tạo khung xương trở nên vững chắc, gánh chịu áp lực từ các loại thuật pháp vận chuyển cùng linh năng quán chú mà không bị vỡ vụn. Mỗi giai đoạn chia làm sơ kỳ, trung kỳ cùng hậu kỳ!
Cảm Linh cảnh sau khi tôi thể hoàn tất ba giai đoạn, nhục thân sẽ ở vào trạng thái hoàn mỹ, Cảm Linh cảnh giới chân chính viên mãn!
Tu luyện giả lúc này có thể đặt chân bước vào cảnh giới thứ hai.
Luyện Linh Cảnh!
Để bước vào cảnh giới này, cơ thể nhân loại phải đủ vững chắc mới có thể thừa nhận áp lực mà linh khí chứa đựng bên trong thể nội, nếu nhục thân quá yếu, có thể dẫn đến linh khí bạo thể, kinh mạch đứt đoạn. Điều này cho thấy được ba bước luyện thể của Cảm Linh Cảnh là vô cùng trọng yếu, lầu cao xây từ đất bằng, căn cơ vững chắc mới có thể đi được xa hơn!
Luyện linh! Tức là rèn luyện linh khí, cô động linh năng. Tu luyện giả hấp thu linh khí bên ngoài thiên địa chứa đừng vào bên trong thể nội đan điền, có thể liên tục cung cấp linh khí sung túc để sử dụng thuật pháp.
Giai đoạn sơ bộ hấp thu linh khí, toàn bộ linh năng chứa đựng sẽ duy trì ở trạng thái nguyên thủy, tức là dạng khí. Cảnh giới này gọi là Luyện Linh Hóa Khí!
Linh khí chứa đựng đến trạng thái bão hòa, tu luyện giả sẽ thực hiện cô đọng linh năng, tăng nhanh tốc độ thu nạp cùng thể tích chứa đựng bằng cách chuyển đổi linh năng từ dạng khí thành dạng lỏng, điều này không những tăng cao độ tinh thuần mà còn giúp cho uy lực thuật pháp phát ra trở nên hùng hậu gấp đôi, bước này gọi là Luyện Linh Hóa Thủy!
Tượng tự như giai đoạn đầu, sau khi thủy linh năng đạt đến tối cao, tu luyện giả sẽ tiếp tục cô đọng một lần nữa, chuyển đổi dạng lỏng trở thành một loại thể rắn, tồn tại bên trong đan điền. Vật vày phát tán ra linh khí sẽ có mức độ tinh thuần nhất trong ba loại trạng thái, uy lực phát ra so với linh khí hóa thủy tựa như giữa trời và đất. Loại thể rắn này được tu luyện giả gọi là Linh Nguyên Hạch! Cảnh giới đó chính là Luyện Linh Hóa Thạch!
Lên cao hơn nữa thì là Luyện Thần Cảnh! Sau đó là Khai Thần Cảnh! Tam Hoa Quy Nhất Cảnh! Thiên Đan Cảnh...
Còn những bậc cảnh giới cao hơn thì dựa theo trí nhớ của Diệp Thiên Phong để lại, chỉ có mơ hồ ít ỏi thông tin không quá xác thực.
Tại Thiên Mạc Vương Triều nói riêng cùng Hoang Linh vực nói chung thì Thiên Đan cảnh đã là cảnh giới trần nhà, để rõ ràng phải chăng phía sau còn có giai đoạn tu luyện nào khác hay không, còn cần Tô Thần tự mình đạt đến mức độ đó mới có thể chân chính biết được!
...
"Thần Thông? Thứ này xuất hiện từ khi nào?" Tô Thần lướt nhìn một lượt bảng giao diện. Ánh mắt dừng lại tại một cột xa lạ tràn đầy nghi hoặc.
"Xem ra nguyên nhân chính là Tạo Hóa Quy Nguyên Nhãn đi? Loại này nhãn thuật thì ra là một loại thần thông!" Tô Thần vuốt cằm, nhìn thấy năm chữ quen thuộc trên cột thần thông, trên mặt lộ ra b·iểu t·ình chợt hiểu.
Tận lực thăm dò Tạo Hóa Quy Nguyên nhãn một lúc, hắn phát hiện ngoài khả năng đẹp mắt, phù hợp tán gái ra thì chẳng còn tìm được công dụng nào khác.
Loại đồng thuật kỳ dị này ngoại hình khá bắt mắt, quá khiến cho người khác chú ý, nhưng cũng may vẫn còn có thể tự do chuyển đổi trạng thái giữa hai loại đồng tử, việc này làm hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Được rồi! Nên rời đi."
Thời gian dài ở mãi một chỗ chỉ toàn bóng tối như thế này, trong lòng Tô Thần cũng có cảm giác phiền chán. Hắn đứng dậy, phẩy đi bụi bẩn trên người hướng cửa động rời đi.
"A! Vẫn là nơi có ánh sáng tốt nhất!" Ra tới thế giới bên ngoài, Tô Thần ngước nhìn bầu trời than nhẹ một tiếng. Hắn vươn nhẹ bắp thịt trên cơ thể, một luồng cảm giác thư thái truyền khắp toàn thân, làm cho gương mặt của hắn không nhịn được hiện lên vẻ thỏa mãn.
Tô Thần đưa mắt nhìn đến phiến đá cao gần hai mét kế bên cửa hang, nhãn thần đột nhiên lóe lên một vệt hưng phấn cùng chờ mong. Hắn nhấc chân tiến lại gần phiến đá, nhẹ nhàng sờ soạng rồi nở nụ cười.
"Cũng không biết với cảnh giới hiện tại của mình có thể phá nát tảng đá này hay không nhỉ! Trước thử xem thế nào."
Liệt Ma Trảo!
Nói liền làm, Tô Thần vận dụng công pháp học được từ ký ức của Diệp Thiên Phong, một tay hướng phiến đá đập tới.
Năm ngón tay tựa như cương thiết vô kiên bất toại, nhanh chóng bẻ cong thành trảo. Từng luồng khí kình xé rách không khí, phát ra âm thanh cộng hưởng đinh tai nhứt óc, nhất chưởng xuyên thấu nội tâm thạch đầu.
Oanh!
Tảng đá tựa như một tấm thủy tinh, bị ma trảo đánh nát thành nhiều mảnh có kích thước không đồng dạng.
"Ồ! Tạm được! Tạm được!"
Tô Thần gật gù thu tay lại. Mặc dù ngữ khí không quá hài lòng, nhưng nét mặt rạng rỡ phía trên đã bán đứng bản thân hắn.
Tô Thần suy tư một lúc. Hắn móc ra trong ngực một tấm ngọc bội cùng một chiếc nhẫn ngọc thạch quan sát tỉ mỉ.
"Hiện tại ta đã chân nhập tu luyện, chân chính là một tên Cảm Linh cảnh, sử dụng không gian giới chỉ không có vấn đề gì đi!"
Tô Thần dựa theo bí pháp sử dụng không gian giới chỉ từ ký ức Diệp Thiên Phong, nhanh chóng đắm chìm tâm thần vào bên trong chiếc nhẫn xem xét.
"Đồ vật thật sự không ít!"
Đan dược, v·ũ k·hí bí tịch, đồ dùng sinh hoạt toàn bộ đều không thiếu. Hắn lấy từ bên trong ra một bộ cẩm y màu trắng, lập tức thay đổi bộ y phục rách nát đang mặc trên người. Một thân công tử khí chất bộc lộ ra ngoài, chỉ là vết lọ lem luốc dính trên gương mặt khiến cho toàn bộ cảm quan trông không được hài hòa cho lắm.
"Khụ khụ! Trước hết rời đi Hoang Vu Cổ Lâm rồi tuốt lại vẻ đẹp trai sau!" Tô Thần hắng giọng thì thầm.
"Đặt cái mục tiêu nhỏ, đi tìm Huyễn Minh Trùng!"
Tô Thần lấy vị trí hang đá làm trung tâm, bắt đầu hướng xung quanh tìm kiếm.
Sau nửa ngày dằn vặt, đừng nói một con Huyễn Minh Trùng nho nhỏ, ngay cả một con kiến hắn cũng không mò ra được.
Tiếp tục tìm kiếm đến lúc mặt trời chuẩn bị khuất bóng, Tô Thần tuyệt vọng trở lại hang đá, nằm nhoài xuống dưới mặt đất, ngước nhìn bầu trời rán hồng.
"Xem ra tìm kiếm Huyễn Minh Trùng quả thật không đơn giản chút nào, tất cả đều dựa vào vận khí!"
"Ban ngày đi xa đến như thế vẫn không nhìn thấy bóng dáng một con côn trùng, với thể chất của mình hiện tại đều có cảm giác chịu đựng không nổi tần suất tìm kiếm kiểu này, lương thực tồn trữ trong nhẫn không gian chỉ đủ để mình ăn uống ba ngày, cũng may là còn có hang động này để trở về, nếu không, có lẽ đêm nay phải ngủ ngoài trời!" Tô Thần than thở nói.
Vốn dĩ chuẩn bị nhắm mắt đánh một giấc, đột nhiên một tia linh quang trong đầu thoáng chốc lóe lên. Hắn mở ra mí mắt ngồi bật dậy, hai tay ôm đầu cố gắng suy nghĩ.
"Ảo! Ảo cảnh! Nơi này là Hoang Vu Cổ Lâm, xung quanh sẽ luôn có liên tục ảo cảnh ảnh hưởng tâm trí, làm mất đi cách thức nhận định phương hướng cụ thể!"
Tô Thần lẩm bẩm tự thuật lại bản chất cơ bản của Hoang Vu Cổ Lâm, tựa như cố gắng nhắc lại để gợi nhớ ra điều gì mà hắn đã vô tình bỏ sót.
"Mất đi phương hướng... mất đi phương hướng... đúng... đúng rồi... mình làm thế nào có thể tìm trở về vị trí của hang động này được?" Tô Thần dường như bừng tỉnh đại ngộ, hai mắt trợn tròn thốt lên.
"Chẳng lẽ là do cảnh giới của mình? Không đúng! Chỉ có Khai Thần cảnh cường giả mới có khả năng tránh thoát ảo cảnh."
Tô Thần lắc đầu phủ định.
"Các loại tâm pháp bí tịch mà Diệp Thiên Phong sở học? Cũng không đúng! Nếu như chúng nó có tác dụng thì chắc hẳn lúc đầu Diệp Thiên Phong sẽ nói cho mình biết."
"Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật? Môn này trước mắt chỉ có tác dụng che đậy tu vi cảnh giới quả thực không có khả năng phá đi ảo cảnh!"
"Vậy thì chỉ còn... Tạo Hóa Quy Nguyên nhãn!" Tô Thần nhíu mày nói.
"Tạo Hóa Quy Nguyên nhãn có khả năng khám phá ảo cảnh?"
"Tựa hồ có khả năng rất lớn!"
...