Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 7: Phổ Tâm Chú!




Chương 7: Phổ Tâm Chú!

Hám Sơn Quyền!

Trại chủ vận khởi khí lực toàn thân, hóa thành vô số huyết khi dày đặc, hai chân hắn dẫm mạnh xuống đất khiến toàn bộ bề mặt bên trên xuất hiện vết nứt chằng chịt. Kình khí bộc phát một khắc đó, cả thân hình của hắn tựa như t·ên l·ửa đạn đạo, xé rách không khí, hướng Tô Thần trùng kích.

Trông thấy thế công cương mãnh như hổ của trại chủ, ánh mắt Tô Thần lúc này cũng trở nên nghiêm túc hai phần. Hắn vận chuyển Vô Ảnh Bộ, hóa thành ba đạo tàn ảnh, tao nhã tránh thoát.

Một khắc đó, tiếng oanh động đinh tai nhứt óc vang lên. Tại vị trí vừa rồi, thình lình là tên trại chủ cùng chiếc hố sâu gần hai mét. Xung quanh bán kính bốn mét, toàn bộ vật cảnh bị quyền kình phá hủy thành vô số mảnh nhỏ.

"Thân pháp không tồi! Lần sau ngươi sẽ không còn may mắn như vậy!" Trại chủ âm trầm nhìn Tô Thần, cười gằn nói.

"Ồ! Phải như thế hay không?" Tô Thần từ chối cho ý kiến, tùy tiện đáp lại.

Hám Sơn Liệt Địa!

Không cho Tô Thần có thời gian phản ứng, tên Trại Chủ nắm chặt song quyền, điên cuồng oanh kích tới. Tốc độ lần này so với lần trước càng thêm nhanh chống. Một cái chớp mắt, quyền đầu của hắn đã tiếp cận đến vị trí Tô Thần.

"C·hết đi!" Trại Chủ cười dữ tợn gầm thét.

Xoạt!

Một tia máu tươi vẩy ra không khí!

Cuồng phong mãnh liệt phát ra từ quyền kình Hám Thiên Liệt Địa đột ngột tắt hẳn!

Tên trại chủ trợn tròn hai mắt, nhìn nắm đấm của mình chỉ cách gương mặt Tô Thần không tới nửa phân, lúc này tựa như giữa trời và đất, không thể chạm tới.

"Non lắm!" Tô Thần nhếch miệng trêu cợt.

Tên trại chủ ho khan liên tục, liếc nhìn mũi thương bất tri bất giác đã xuyên thấu lòng ngực của mình, tràn đầy khó tin!

"Ngươi! Làm sao có... có thể... "

"Làm vai phản diện, nên có giác ngộ của vai phản diện! Hiểu chứ?" Tô Thần cười cợt nhỏ giọng. Hắn nắm chặt cán thương, dũng mãnh rút ra.

Máu tươi từ lòng ngực tên trại chủ tựa như suối phun, mãnh liệt bắn mạnh ra ngoài.

Ánh mắt Tô Thần thoáng chốc trở nên ác liệt. Hắn nhấc chân, hướng vị trí đan điền người nọ tung ra một cước.

Bóng người giống như đạn pháo, văng xa mười mét, lăn lộn mấy vòng rồi mới dừng lại.

Phụt!

Tên trại chủ nôn ra một ngụm máu tươi, hai mắt đỏ ngầu, căm hận nhìn Tô Thần.

"Ngươi... ngươi không phải là Luyện Nhục cảnh!"

"Đúng là tấm chiếu mới, là ta tự nhận hay do ngươi tự suy đoán?" Tô Thần nhếch miệng cười khinh bỉ.

"Ngươi... âm hiểm... "

"Này này này! Đây là do ngươi ngu dốt, sao lại trách ta được? Đúng hay không?"



Tô Thần vừa nói vừa kéo lê mũi thương tiến lại, hời hợt ngồi xuống kế bên.

"Được rồi! Mười tám năm sau lại làm một trang hảo hán! Còn hiện giờ thì... đến lúc nên lên đường!"

"Ngươi... ngươi muốn làm gì? Lên... lên hết cho ta, g·iết c·hết hắn!!!"

Tên trại chủ trông mấy Tô Thần lộ ra sát ý, sắc mặt lập tức trắng bệch. Hắn khàn giọng, hướng đám lâu la thét lớn.

Mấy chục tên lâu la run rẩy, chần chừ, không dám tiến lên.

Một người đột nhiên vứt xuống v·ũ k·hí, xoay người, ra sức chạy thụt mạng.

Đám còn lại trông thấy, không ngoài dự liệu, toàn bộ bỏ chạy tán loạn.

"Ài... thật phiền phứt!"

Tô Thần than nhẹ, mũi thương chớp nhoáng lướt qua yết hầu người nọ, máu tươi dũng mãnh, phun thẳng lên mặt của hắn.

"Ngươi... "

Rầm!

Tên trại chủ ngã mạnh xuống đất, hơi thở đoạn tuyệt, c·hết không nhắm mắt.

Tô Thần không chút để ý, vươn người đứng dậy.

"Vẫn chưa thấy hệ thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ, xem ra đúng như mình nghĩ, cần phải diệt sạch toàn bộ mới được."

Nói xong, Tô Thần nắm chặt cán thương, cả người hóa thành tàn ảnh, hướng đam lâu la còn lại tiến hành t·ruy s·át.

Thời gian nửa tiếng chớp mắt trôi qua!

Một bóng người mang theo vẻ mặt uất hận, lồng ngực của hắn bị mũi thương sắc bén vô tình xuyên thủng, hơi thở sau đó cắt đứt, ngã nhào xuống vũng máu.

"Người cuối cùng!" Tô Thần thì thầm lên tiếng.

—TING! CHÚC MỪNG KÝ B HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ "TRỢ GIÚP THẠCH THÔN".

—TING! PHẦN THƯỞNG ĐÃ ĐƯỢC GỬI VÀO HÀNH TRANG, VUI LÒNG KIỂM TRA VÀ NHẬN!

"Mở ra bảng thuộc tính!"

—TING!

Ký Chủ: Tô Thần.

Thân phận hiện tại: Diệp Thiên Phong.

Cảnh giới: Cảm Linh Luyện Cốt hậu kỳ!

Thể chất: phàm thể.

Huyết mạch: không.



Thần Thông: Tạo Hóa Quy Nguyên Nhãn...

Tâm pháp: Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật, Tịch Ma Quyết, Luyện Thể Công...

Công Pháp: Diệt Minh Thương, Liệt Ma Trảo, Vô Ảnh Bộ...

Kỹ năng ngoại vi: Sơ cấp trận thuật sư.

Hành trang: Sinh Mệnh Thánh Thủy, Chân Ma Đan, Phổ Tâm Chú.

Nhiệm vụ chính tuyến: Hoàn thành tâm nguyện.

Phần thưởng: không biết!

...

Ô hành nang lúc này xuất hiện hai vật phẩm mới, một quyển sách ố vàng cùng một viên đan dược.

Quyển sách chính là Phổ Tâm Chú, phần thưởng từ nhiệm vụ mà Tô Thần vừa hoàn thành đạt được. Viên đan dược còn lại chính là Chân Ma Đan, Tô Thần nhận thưởng sau khi thoát khỏi Hoang Vu Cổ Lâm!

"Kiểm tra thông tin vật phẩm!" Tô Thần khẽ niệm.

-TING!

*Phổ Tâm Chú: Pháp Quyết Phật Môn Cao Cấp! Nhất niệm siêu độ, nhất niệm diệt ma!

Đẳng cấp: Không biết!

*Chân Ma Đan: hóa thân chân ma, uy lực hủy thiên diệt địa.

Đẳng cấp: Thiên Cấp!

Chú ý: sau khi dùng xong, 70% tỷ lệ t·ử v·ong!

...

"Chậc! Hệ thống muốn ta đi làm hòa thượng hay sao đây?"

Nhìn Phổ Tâm Chú, Tô Thần có loại cảm giác nói không nên lời.

Loại pháp quyết này mặc dù nhìn không tầm thường, nhưng suy cho cùng, khả năng ứng dụng của nó thật sự quá mức hạn hẹp. Chẳng lẽ bắt hắn cả ngày chạy đi tụng kinh siêu độ, hay bắt quỷ diệt ma hay sao?

Tuyệt đối không có khả năng!

"Trước mắt cứ học đi đã, kỹ nhiều không áp thân!"

Tô Thần lắc đầu thở dài, lựa chọn học tập Phổ Tâm Chú.

Hàng loạt phạn âm thần bí tràn vào trong đầu Tô Thần, nội dung pháp quyết thoáng chốc đã bị hắn lĩnh ngộ hoàn tất.



—TING! CHÚC MỪNG KÝ CHỦ HỌC TẬP THÀNH CÔNG PHỔ TÂM CHÚ!

"Không tồi! Xem ra môn pháp quyết này không hề đơn giản như mình nghĩ." Tô Thần lập lòe hai mắt trầm tư.

Sau khi học xong Phổ Tâm Chú, hắn đã hoàn toàn nắm rõ tác dụng chân chính của nó. Loại pháp môn này nói mạnh cũng không mạnh, nói yếu cũng không yếu.

Giống như hệ thống giới thiệu, Phổ Tâm Chú ngoài khả năng siêu độ linh hồn n·gười c·hết, còn có tác dụng trừ tà diệt ma. Nhưng mà không chỉ dừng lại ở đó, mỗi khi thành công độ hóa một linh hồn, hoặc diệt trừ một sinh mệnh tà ác, người dùng pháp môn sẽ được trả lại một điểm công đức!

Tô Thần không biết điểm công đức có tác dụng gì, nhưng hắn biết, loại đồ vật này chắc chắn không hề tầm thường!

—TING! KÍCH PHÁT NHIỆM VỤ CHI NHÁNH: TIỄN PHẬT, TIỄN TỚI TÂY THIÊN!

NHIỆM VỤ: DÙNG PHỔ TÂM CHÚ TRỢ GIÚP NHỮNG THÔN DẪN ĐÃ BỊ SƠN TẶC GIẾT HẠI, CÓ THỂ XÓA SẠCH OÁN KHÍ, SỚM NGÀY SIÊU THOÁT!

KHEN THƯỞNG: MỘT BỘ CÀ-SA!

...

Âm thanh lạnh lẽo từ hệ thống bất chợt vang lên, khiến Tô Thần giật mình, chặt đứt suy nghĩ miên man trong đầu.

"Lại có nhiệm vụ?"

Tô Thần đưa mắt nhìn bảng thông tin hư ảo trước mặt, sau khi nhìn thấy phần thưởng nhiệm vụ, sắc mặt lập tức đen như đáy nồi.

"Cmn! Ban thưởng một bộ Cà-Sa? Lần trước là Phổ Tâm Chú, lần này lại là tăng y! Đây là đang dồn ép lão tử cạo đầu quy y hay sao?"

"Hệ thống! Cho lão tử một câu trả lời thích đáng, lão tử tu ma, không tu phật, ngươi đây là đang có ý gì?"

"Khốn kiếp!"

Tô Thần tức giận lớn tiếng mắng chửi, đáng tiếc hệ thống vẫn bặc vô âm tín, không chút phản ứng hắn.

"Hệ thống! Mau ra đây, lão tử không đánh ngươi lòi trĩ thề không làm người!"

"Đúng là h·iếp người quá đáng... ngươi nếu không ra, ta... "

—TING! PHẦN THƯỞNG CÓ CẤP BẬC THIÊN CẤP!

Tô Thần còn chưa nói hết câu, âm thanh máy móc từ hệ thống bỗng nhiên lần nữa vọng lên trong đầu, khiến hắn sững sờ nửa nhịp.

"A! Là một người công dân gương mẫu, chuyên lấy việc giúp người làm vui, nếu hệ thống không ban bố nhiệm vụ, bản đại gia cũng nghĩa bất dung từ mà tự giác thi hành. Chính xác là như vậy!" Tô Thần ho khan, ngữ khí chính khí lẫm liệt mở miệng.

Hắn rút ra trường thương dưới đất, thu vào trong nhẫn trữ vật. Gương mặt rạng rỡ hướng vị trí Thạch thôn trở về, trong lòng lúc này mừng thầm không thôi.

Thiên cấp! Trời ơi là thiên cấp đó! Hệ thống quá phóng khoáng! Đúng là tiểu tâm can của ta, ai nớp diu bặc bặc!

Dựa theo trí nhớ của Diệp Thiên Phong để lại, Tô Thần biết được cách phân chia đẳng cấp pháp bảo, cùng công pháp bí tịch tại mảnh đại lục này.

Tại đây, pháp bảo cùng công pháp bí tịch được chia làm năm cấp. Từ cao đến thấp, theo thứ tự, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Nhân. Mỗi một cấp tiếp tục phân làm ba đẳng nhỏ, thượng đẳng, trung đẳng cùng hạ đẳng, trong đó hạ đẳng thấp nhất.

Bên trong Thiên Mạc Vương Triều, tổng cộng có năm tòa đạo thống chí cao, cũng bao gồm Tuyệt Thiên Ma Tông cùng Tịnh Minh Tông. Lấy Minh Nguyệt Cung dẫn đầu, truyền thừa đã hơn ngàn năm.

Ngoài ra, còn có hoàng thất Thiên Mạc Vương Triều, thực lực so với năm tòa đạo thống chỉ cao chứ không thấp.

Nhưng mà, từ trong trí nhớ của Diệp Thiên Phong, Tô Thần biết được, từ trước đến nay chưa từng có một thế lực nào sở hữu cấp bậc pháp bảo, hoặc công pháp đạt tới Địa Cấp!

Duy nhất chỉ có đám người của hoàng thất, sở hữu một môn Địa cấp hạ đẳng - Ngự Long Quyết! Còn lại năm tòa đạo thống, tối đa chỉ đến Huyền cấp thượng đẳng. Ngay cả tâm pháp trấn tông của Tuyệt Thiên Ma Tông, cũng chỉ mới đạt tới Huyền cấp trung đẳng mà thôi!

Hệ thống bỗng nhiên hào phóng ban thưởng một bộ Thiên cấp pháp bảo, Tô Thần không hưng phấn la to hai chữ "sảng khoái" đã là tự thân kiềm chế lắm rồi đó.