Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1677




Diệt tộc cũng không có gì, nhưng đừng có giơ lá cờ chính nghĩa báo thù lên, thật sự nghĩ rằng người mình sạch sẽ lắm sao?

Liên minh Nam Thịnh, có bao nhiêu người có tổ tiên từng hưởng thụ ngon ngọt từ bánh bao máu người của bốn bộ tộc Nam Man?

Khương Bồng Cơ cảm thấy đám người này cũng rất thú vị, áp dụng tiêu chuẩn kép rất nhuần nhuyễn.

Đánh giặc chính là đánh giặc, gϊếŧ người chính là gϊếŧ người, diệt tộc chính là diệt tộc, bớt lấy những lý do linh ta linh tinh để tô hồng thế giới đi.

“Kẻ gϊếŧ người thì phải có giác ngộ bị gϊếŧ!”

Nhìn thấy Khương Bồng Cơ càng lúc càng nói chuyện quá giới hạn, Kỳ Quan Nhượng và Vệ Từ ăn ý nhất trí khẽ ho một tiếng.

Hai người cách không khí nhìn nhau một cái, rồi nhanh chóng tránh tầm mắt.

Khương Bồng Cơ vò vò đầu, cô không thể không hãm lại không nói nữa, ậm ờ trả lời cho xong phần nội dung này.
Thật ra không phải do cô sợ, chỉ là bởi vì chuyện rách rưới đó của Nam Thịnh với Nam Man không phải vấn đề chính trong cuộc họp của hôm nay, không cần thiết phải lãng phí thời gian.

“Nam Thịnh với chúng ta là láng giềng, Chương Châu lại là khu vực chư hầu Nam Thịnh - Dương Đào cai trị. Nếu Dương Đào có dã tâm, ba quận Chiết, Hộ, Hứa không có phòng hộ nơi yếu hiểm, rất dễ thất thủ, chủ công không thể không đề phòng.” Dương Tư đứng ra chuyển hướng sang chủ đề chính: “Nếu như Nam Thịnh không có họa ngoại xâm uy hϊếp, chỉ cần rèn luyện ba năm, năm năm là có thể khôi phục nguyên khí, tới lúc đó hẳn sẽ trở thành một mối họa lớn. Theo thần thấy, cần phải sớm nghĩ ra kế sách đối phó.”

Đây không gọi là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, mà là đề phòng trước khi xảy ra chuyện!
Ai bảo tên nhóc Dương Đào này chiếm cứ Chương Châu chứ.

Địa điểm Chương Châu này đối với ba chỗ quận Chiết, quận Hỗ, quận Hứa mà nói là một tai họa ngầm rất lớn.

Bởi vì chúng không đủ những nơi yếu hiểm an toàn.

Nếu như Dương Đào phát binh từ Chương Châu, phòng thủ ở cả ba địa phương này là vô cùng tốn sức, không ai có thể yên tâm được.

Hơn nữa ba quận này lại là những nơi khá giàu có do Khương Bồng Cơ cai quản, quận Hứa là nơi sản xuất rất nhiều lương thực, một khi thất thủ, tổn thất có thể nói là trí mạng!

Dù sao Nam Thịnh cũng đã tiêu diệt Nam Man, Khương Bồng Cơ lựa chọn thời cơ này để xuất binh, người đời cũng không thể chỉ trích cô chuyện gì.

“Chuyện Tĩnh Dung lo lắng cũng là chuyện ta lo lắng.” Khương Bồng Cơ nói: “Với chuyện này, các vị có ý kiến gì không?”
Cho dù đao Trảm Thần trong tay Khương Bồng Cơ đã đói khát khó nhịn lắm rồi, nhưng các bước cần phải có thì vẫn phải làm cho xong.