Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kỷ Nguyên Anh Hùng ( Era Of Heroes )

Chương 2: Nhập hội




Chương 2: Nhập hội

Sáng hôm sau Linh Phong gọi thanh niên áo trắng xuống nhà bếp ăn sáng, anh mặc một bộ giáp thiết kế đơn giản và nhẹ, từng mảnh giáp lại khít với nhau ôm sát cơ thể, bộ giáp phủ từ vai đến chân. Bộ giáp chỉ phủ đến hai vai để lộ hai cánh tay cơ bắp cứng như thép nguội, những mảnh giáp kim loại đều chỉ dày khoảng 1.5 cm nhưng nó lại vô cùng chắc chắn. Phía sau lưng có biểu tượng một vòng tròn màu trắng, tay phải đeo một chiếc vòng từ cổ tay dài lên bắp tay khoảng 5 cm trên chiếc vòng gắn một tấm thẻ nó áp sát và cong theo chiếc vòng.

Ăn xong Linh Phong cùng thanh niên áo trắng lên một thiết bị di chuyển. Thiết bị ấy không hề có bánh xe nhưng có thể lơ lửng trên mặt đường. Đáy thiết bị làm bằng một kim loại đặc biệt. Thứ kim loại ấy giúp thiết bị không chạm đất không có tác động của lực ma sát, khiến tốc độ chạy vô cùng nhanh thật thần kì. Điều lạ hơn là đi với một tốc độ cao vậy, tóc của Linh Phong thì bị gió thổi phấp phới nhưng phần mũ trên áo choàng của thanh niên áo trắng lại không một chút lay động, như có một vỏ bọc vô hình xung quanh.

Linh Phong cùng thanh niên áo trắng băng qua khu rừng, bao quanh nhà. Ra khỏi khu rừng rẽ vào đường lớn, đi tiếp một đoạn khá xa thì thấy vô số thiết bị khác di chuyển rất có trật tự. Tiếp một đoạn Linh Phong dừng lại trước một ngã tư. Các thiết bị cùng và ngược chiều đều ngừng lại dưới đất và hai đường kẻ rực ánh sáng đỏ lên khoảng 2 m trải dài từ phía trái sang phải, tất cả đều dừng lại. Năm giây sau một vật thể to lớn lao ngang qua với tốc độ cực cao. Vì nó quá nhanh nên nhìn vào lại giống như dãy lụa màu xám lơ lửng trên mặt đường. Đột nhiên thanh niên áo trắng chỉ về phía vật thể đó lên tiếng :

- Tôi đã thấy kí hiệu này ở đâu rồi.

Linh Phong :

- Đoàn tàu này nhanh vậy tôi còn khó mà nhìn rõ, anh nhìn rõ được nó à.

Thanh niên áo trắng nói một cách từ tốn :

- Kí hiệu đó tôi đã thấy ở đâu rồi. Tôi có ấn tượng không tốt về nó.

Linh Phong :

- Có thể anh thấy nó ở chỗ quảng cáo nào đó thôi. Đoàn tàu đó được sản xuất và vận hành bởi một tổ chức rất lớn, chuyện thấy kí hiệu đó cũng khá dễ vì gần như chỗ nào cũng xuất hiện mà.

Thanh niên áo trắng :

- Có thể là vậy.

Kết thúc cuộc trò chuyện thì hai người cũng đã tới trước một kiến trúc với cấu trúc vô cùng đồ sộ đó là trụ sở chính của Bạch Nhật Hội. Thiết kế như một ngọn núi đáy là hình tròn, càng lên cao càng thu nhỏ dần. Đỉnh là hình tròn có vô số đường khối hình hộp chữ nhật trên mặt chạy dài từ chân l·ên đ·ỉnh và những đường này cách đều nhau, các chi tiết đều được xây dựng bằng bê tông, kim loại và kính. Tính từ đỉnh của nó chiếu vuông góc xuống mặt đất là 6 km, một kiến trúc phi thường đủ thấy điều mà Linh Phong nói không phải là chuyện đùa.

Lối vào có một cánh cửa lớn cao tầm 6 m, rộng khoảng 4 m. Hai người tiến tới cửa tự mở, cánh cửa bằng thủy tinh khá dày hai người bước vào bên trong, bên trong là đại sảnh lớn bố trí hài hoà cây cảnh ở các góc tường. Góc ngoài bên phải ngang cửa ra vào có ghế bàn lớn bằng gỗ để mọi người có thể ngồi chờ căn phòng này. Trong đại sảnh từ cửa nhìn vào là tiếp tân nơi nhận, trả các nhiệm vụ,... bố trí một cái bàn lớn từ bức tường bên phải qua khoảng 3 m, phần còn lại từ bức tường đối diện cửa dài ra 4 m thành một hình chữ nhật có một nữ tiếp tân ở đó. Mặt bên trái căn phòng là một bức tường kính, có cửa kính nối với một căn phòng rộng rãi có nhiều bàn ghế nhỏ. Đối diện cửa ra vào là hai thang máy và thang bộ khá lớn ở cạnh đó để dẫn lên tầng trên. Linh Phong dẫn thanh niên áo trắng đến chỗ tiếp tân, ở đấy có một cô gái xinh đẹp ngồi phía sau bàn.

Linh Phong :

- Chào tôi tới đây đăng kí gia nhập tổ chức cho một anh bạn.



Nữ tiếp tân nhìn xuống một màn hình trên bàn hỏi :

- Anh ấy tên gì ? Ở đâu ?

Linh Phong nhìn thanh niên áo trắng hỏi :

- Tôi nên gọi anh bằng cái tên gì đây ?

Thanh niên áo trắng đáp :

- Tôi còn không nhớ tên mình gọi thế nào tùy anh.

Linh Phong ngẫm nghĩ rồi nói với nữ tiếp tân :

- Anh ấy tên Phi Phong. Địa chỉ cô cứ nhập địa chỉ nhà tôi.

Nữ tiếp tân hỏi tiếp :

Anh ấy đăng kí là chiến binh hay gia nhập quân đoàn Bee (ong).

Linh Phong :

- Anh ấy làm chiến binh và vào nhóm của tôi.

Nữ tiếp tân ấn vào màn hình, một trụ tròn bằng kim loại từ dưới sàn trồi lên. Đầu trụ mở ra nữ tiếp tân lấy ra từ trụ một chiếc vòng, giống với cái của Linh Phong đưa cho thanh niên áo trắng đang đứng cạnh đó, giờ được gọi với cái tên Phi Phong. Sau khi nhận Phi Phong đeo vào tay. Linh Phong nhìn Phi Phong rồi lại quay sang nữ tiếp tân nói :

- Tôi muốn mua bộ giáp loại nhẹ nhàng, linh hoạt giống như bộ giáp của tôi nhưng cho anh ấy.

Nữ tiếp tân giơ tay lên ánh sáng từ chiếc vòng trên tay cô ấy quét qua người Phi Phong một lát sau trụ tròn lúc nãy nhô lên,bên trong có một chiếc hộp màu đen mặt đáy hình vuông cạnh 5 cm đường cao 2 cm giữa mặt hộp lại có một nút tròn màu trắng. Nữ tiếp tân đưa chiếc hộp cho Phi Phong. Linh Phong dẫn Phi Phong tới phòng thay đồ rồi cầm chiếc hộp ấn nút một làng hơi nước tỏa ra, sau khi làng hơi tan dần một bộ giáp xuất hiện.

Linh Phong :

- Chiếc hộp này là một công nghệ rất hiện đại đấy, nó có thể chứa vật khá lớn cồng kềnh mà không tốn quá nhiều không gian, nó cũng áp dụng lên những tòa nhà. Nếu anh thấy một tòa nhà kích thước khá thường nhưng lại có hàng ngàn căn phòng, thì cũng đừng quá ngạc nhiên vì chuyện này khá thường thôi.



Khi nghe giải thích Phi Phong cũng không thấy bất ngờ nữa cầm lấy bộ giáp rồi vào phòng thay đồ. Một lát sau từ phòng thay đồ một chàng thanh niên tầm mười bảy mười tám tuổi bước ra, tóc đen ngắn gọn nhãn quang điềm tĩnh, phong thái uy nghiêm khiến người đối diện tuy không nhìn thẳng vào mắt cũng phần nào sợ cái uy này, cái uy như kẻ thống trị, anh ta mặc bộ giáp thiết kế hoàn toàn giống với giáp của Linh Phong đó chính là Phi Phong, vì thường Phi Phong mặc áo choàng phần nón thả xuống che từ mắt trở lên nên khó có thể nhìn thấy hoàn toàn khuôn mặt với cái uy đó thật thần bí, Phi Phong lại lấy áo choàng đang trên tay khoác lên người, chiếc áo choàng lại phủ từ đầu xuống đến nửa bắp chân. Sau khi mặc giáp xong hai người trở lại sảnh.

Linh Phong lại chỗ nữ tiếp tân rồi quay sang nói với Phi Phong :

- Chúng ta có thể nhận nhiệm vụ từ vòng tay nhưng cũng có thể tìm và nhận ở đây. Giờ tôi sẽ nhận một nhiệm vụ săn thú, anh chưa nhận được nhiệm vụ này nhưng tôi là nhóm trưởng nên tôi sẽ nhận được. Điểm số và số tiền sẽ được chuyển cho nhóm và nhóm trưởng sẽ chia đều cho những người làm nhiệm vụ trong nhóm.

Linh Phong quay sang nữ tiếp tân :

- Tôi muốn tìm nhiệm vụ săn thú, được phép g·iết.

Nữ tiếp tân ấn vào màn hình trên bàn, màn hình sau lưng liền hiện lên bảng nhiệm vụ :

- Hiện có năm nhiệm vụ trên màn hình anh nhận cái nào.

Linh Phong :

- Tôi nhận cái nhiều tiền nhất.

Nữ tiếp tân :

- Nhiệm vụ săn thú núi Kim Lâm ngoại thành.

Linh Phong :

- Tôi đi đây.

Hai người cùng rời khỏi trụ sở chính. Đi được một lúc thì hai người tới một thành phố lớn vô số tòa nhà cao chọc trời, cùng đó trên không trung lại có vô số ngôi nhà ở giữa không gian, dường như nó giống những ốc đảo trôi nổi trong không gian, được xây dựng dựa trên một công nghệ giống hoàn toàn với thiết bị di chuyển của hai người. Tuy ở giữa không gian nhưng những tòa nhà lại ngay hàng thẳng lối như được sắp xếp, ánh sáng chiếu rọi qua những tòa nhà lớn lơ lửng trong không trung xuống hàng cây lớn được trồng cả dưới và trên các mảnh đất trên không hai bên đường đều có, vô số thiết bị di chuyển trên các con đường rộng lớn và trên không đều rất có quy tắc khung cảnh thật hoa lệ. Phi Phong thốt lên :

- Nhìn tuyệt thật đó.



Linh Phong mỉm cười, hai người di chuyển rất nhanh và đi trên con đường thẳng tắp nhưng cũng mất ba giờ mới ra khỏi thành phố, khung cảnh hoa lệ nhộn nhịp cũng vơi dần. Đã xa thành phố nhưng vẫn còn thoáng xuất hiện của những tòa nhà chọc trời và một số ốc đảo trên không, đi một lúc nữa thì thưa hẳn. Thay vào những tòa nhà chọc trời là những ngôi nhà lớn với thiết kế cổ kính xen lẫn hiện đại. Dần dần cây cối thay thế các tòa nhà, cây cối trở nên dày đặc đi rất lâu mới thấy một dãy nhà xây dựng sát nhau liên tiếp, đi gần đến thị trấn nhỏ dưới chân một ngọn núi thì trời đã tối. Linh Phong tìm đến một quán ăn mua hai hộp thức ăn và tìm đến một khu nhà nghỉ khá sang trọng. Căn nhà xây dựng bằng gỗ thiết kế đơn giản và cổ kính lối vào là một con đường bằng những viên đá xếp khéo léo và tinh tế, bên ngoài bao quanh khu nhà là hàng rào tre và thảm cỏ, một số nơi có hồ nhỏ thành hồ là vô số viên đá được sắp xếp chồng lên nhau, Linh Phong thuê một phòng lớn cho hai người. Bên trong căn phòng có tủ lớn, hai cái giường, một bộ bàn ghế và một thùng rác. Trong phòng có cửa ra vào, một cửa dẫn ra khu vườn khá thoáng mát. Trong phòng có một phòng tắm, một phòng vệ sinh. Linh Phong bày đồ ăn ra bàn hai người cùng ăn họ vừa ăn vừa trò chuyện.

Phi Phong :

- Nhiệm vụ săn thú thế nào ? Sao anh lại nhận nhiệm vụ săn thú ?

Linh Phong :

- Nhiệm vụ có rất nhiều loại. Nhiệm vụ săn thú đa phần là tìm thú lạc nếu không được phép g·iết, còn những nhiệm vụ được g·iết thì đó là thú hoang, thú dữ làm loạn. Các nhiệm vụ này cũng khá đơn giản và nhiều tiền.

Phi Phong :

- Những loại khác là gì ?

Linh Phong :

- Ờ đó là nhiệm vụ bảo vệ, điều tra, do thám,... . À mà xong nhiệm vụ này anh cũng đủ điểm để thi lên cấp chiến binh sơ cấp rồi đấy.

Phi Phong :

- Anh giải thích tiếp đi.

Linh Phong :

- Trong tổ chức sẽ có các cấp độ chiến binh thực tập là cấp độ của anh hiện nay và là cấp thấp nhất rồi tới cấp chiến binh sơ cấp, chiến binh trung cấp, chiến binh cao cấp. Tiếp là chiến binh tinh nhuệ chia ra ba cấp nhỏ: sơ cấp, trung cấp, cao cấp. Rồi tới chiến binh siêu cấp, trên nữa là các chỉ huy quân đoàn và chỉ huy chiến binh, hai cấp này ngang nhau nhưng có nhiệm vụ khác nhau. Cao hơn là Thập Nhị Nhật Vương và Tứ Đại Thiên Sứ, Thập Nhị Nhật Vương quản lý các chỉ huy quân đoàn còn Tứ Đại Thiên Sứ quản lý các chỉ huy chiến binh, cao hơn họ là Nhị Đại Nhật Thần, cao nhất là Nhật Thần Vương.

Linh Phong ngừng lại rồi nói tiếp :

- Tôi nhận nhiệm này là muốn đối đầu với những con mãnh thú và mong muốn một lần chạm trán với một trong những con thần thú hoặc chí ít là hậu duệ của chúng.

Phi Phong :

- Sao anh lại muốn gặp chúng?

Linh Phong cười nói :

- Từ sau khi thế giới hình thành vô số Viễn Cổ Thần Thú ra đời, chúng vô cùng to lớn và đầy mạnh mẽ giờ chúng đều đã ngủ yên ở một nơi nào đó, một vài con thì bị giam cầm bởi các tạo vật của thần đó là một bằng chứng xác thực cho sự tồn tại của chúng. Nếu một trong số chúng tỉnh giấc sẽ là một t·hảm h·ọa t·hiên n·hiên không thể ngăn chặn. Chúng cũng sinh ra vô số các Thượng Cổ Thần Thú kích thước tuy bé hơn nhưng ít nhất cũng to bằng quả núi. Thượng Cổ Thần Thú mang sức mạnh kinh hồn một hơi thở cũng đủ bài sơn đảo hải, vì kích thước nhỏ hơn Viễn Cổ Thần Thú nên rất khó bắt gặp chúng, đời thứ ba là các thần thú kích thước nhỏ, lớn đều có, sức mạnh cũng không kém một số còn mạnh hơn Viễn Cổ Thần Thú, hậu duệ chúng đều có sức mạnh phi thường, tôi rất muốn gặp và đối đầu với chúng một lần cũng được. Dù sao Tiên Tổ Hoàng Đế và Ma Thần Đế Vương hai người đó đều có tọa kỵ là hai con thần thú sức mạnh vô cùng khủng kh·iếp sau này tung tích cũng biến mất bí ẩn, nhưng thần thú, Thượng Cổ Thần Thú, Viễn Cổ Thần Thú ngoài sức mạnh thì chúng đều bất tử chỉ có các đời sau lại không được như vậy. Nghĩ vậy chứ nhìn bóng dáng thôi cũng là khó.

Hai người ăn xong dọn dẹp và ngủ để có sức mà làm nhiệm vụ trước mắt, vì đã đi đường cả ngày nên hai người nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.