Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 16: Bẫy hai tầng.




Chương 16: Bẫy hai tầng.

Vì tường gỗ được xây dựng dán vào cửa động. Thế nên chiều cao của nó phi thường khiêm tốn là hai mét chưa tới. Mà ở cái chiều cao này, người bình thường nhảy một cái là có thể leo lên, liền thang cũng không cần chi cho phiền.

Vậy nên, Nam ban đầu chưa bao giờ có ý định mượn thế của tường cao để thủ. Mà giả hèn yếu quen rồi thì hắn ta có kế hoạch càng thông minh hơn để ứng đối kẻ thù.

Trước hết là đám goblin trên tường hoảng loạn. Nói thực, cho dù là con quái vật thông minh nhất trên đời này cũng chả thể nhìn ra đám này diễn đâu. Vì chúng sợ là sợ thật.

Lũ này là thế.

Trừ khi đến thời khắc phải liều mạng, hoặc con mồi yếu hơn chúng quá nhiều. Không thì chúng sẽ ưu tiên chạy, hơn nữa là kệ mẹ mọi thứ, cho dù đứng đấy thắng cũng dứt khoát kiên định chạy.

Điều này còn thể hiện nhuần nhuyễn hơn khi Nam cho phép chúng chạy.

Và thế là, trước khi đám quái vật chạm đến tường thành. Ở đó, không còn một mống goblin nào ló dạng.

Mà điều đó không thể nghi ngờ mê hoặc những kẻ tự cho mình là kẻ săn mồi đang lao tới. Vì góc nhìn, cùng mùi goblin nồng nặc. Chúng hoàn toàn không thấy những con Hogoblin đang dần siết chặt v·ũ k·hí trong tay.

Thế rồi mới có sai lầm. Chúng đã quá tự tin trong khi làm một cú bật nhẹ nhàng thẳng lên trên tường thành lùn tịt.

Đám Hogoblin di động. Chúng giẫm một chân lên bậc thang nối hành lang trên tường thành với nơi mình đang đứng. Cứ thế, một bên đang trên bầu trời nhào tới, còn một bên thì đã lăm lăm sẵn v·ũ k·hí cho một đòn trí mạng.

Mà điểm c·hết người ở đây là gì?.

Tất nhiên, phần nhô ra của một hang động lòi lõm sẽ đánh giá cao cho một cú nhảy hai mét chính xác lên hành lang của tường thành. Nhưng nếu như bị một đám cầm v·ũ k·hí xông ra t·ấn c·ông thì điểm đó nên đảo ngược lại.



Trên không, xông vào một chỗ hẹp khiến đám Hogoblin chỉ cần vung v·ũ k·hí. Thế là đám quái vật bị đập rớt xuống tường thành.

Thế nhưng điều đó vẫn chưa hết. Nam rõ ràng quy tắc phá hủy và xây dựng của thế giới này.

Xây dựng khó, vì khi có địch ý là không thể làm gì. Nhưng phá hủy, chung quanh không có vật sống là được. Mà đó, cũng là điều kiện cho những nhà đặt bẫy chuyên gia của V quốc thao tác.

Bây giờ, đám quái vật đang ở đâu? Trên không!.

Thế nên, mặt đất chào đón chúng bằng một cái hố bẫy sâu hai mét, xung quanh đã đổ đầy chất lỏng sền sệt.

Rồi khi chúng chưa kịp đứng lên. Đám Hogoblin đã vứt v·ũ k·hí, nhào tới những cây đuốc vẫn luôn ở đó từ đầu.

Một cây đuốc dấy lên lửa lớn cháy hừng hực.

Ở phía bên dưới, chất lỏng ngốn phân nửa gia sản của Nam cứ như vậy bùng lên. Thậm chí Nam trước đó còn tàn ác trộn cứt goblin vào trỏng, nhưng hắn có biết mình đụng vào một đám quái vật dạng zombie đâu.

Vậy nên thứ đó vô dụng. Nhưng lửa thì có, vò thế đám quái vật bị đốt gào thét lên chói tai. Những hữu thịt của chúng bị lửa hòa tan, tạo ra một mùi thối kinh tởm khiến Nam ẩn sâu trong hang động cũng phải nhăn mày.

Nhưng cuộc chiến vẫn tiếp tục. Nam đưa ra chỉ lệnh thứ hai. Cái bức tường cao chưa tới hai mét sụp đổ. Nhưng lại lộ ra phần hành lang được xây dựng riêng, vừa vặn tạo thành một cái thế cho những con Hoblin ở trên cao.

Lửa bùng lên!.

Đám quái vật dĩ nhiên không thể c·hết. Chúng hướng về phía cái đài cao nhào lên. Nhưng mười mấy cây giáo dài đã đâm chúng xuống biển lửa.



Đó cũng là ý định của Nam. Hắn ta biết dùng lửa đối với người có thể thắng, nhưng đối với dã thú là nó nhào lên, bắt lấy tường thành mà lao vào tàn sát.

Nhưng giờ, theo bức tường thành bụi, thứ chúng phải đối mặt là lũ Hogoblin cùng những cây giáo của chúng.

À...Còn lũ goblin đã trở về chiến trường nữa.

Vì e ngại rằng sẽ phải chiến đấu với dã thú. Nam đã chuẩn bị những v·ũ k·hí cách đó không xa. Nhưng giờ, đối với zombie nên cứt cùng một số thứ cực độc không dùng tới, liền chỉ có lưới sắt cùng với mấy thùng nhựa cây bắt lửa là có thể xài.

Thế là, chúng vác theo, thi nhau đổ lên đầu đám quái vật đang bị biển lửa thiêu đốt này.

Lửa cháy càng vượng. Nhìn xuống cái hố, lửa cháy như biển. Mà đám quái vật cũng thôi kêu gào. Có lẽ, chúng định rút lui, điều đó rất dễ dàng. Nam không biết điều này, nhưng cái hố đã lần nữa sụp xuống.

Bẫy hai tầng!.

Cái trước điều kiện kích hoạt là phá hủy. Cái sau là biển lửa đốt mạnh khiến lớp gỗ dày bị phá vỡ. Mà đám quái vật lần nữa rơi xuống ba mét nữa. Lần này, cái hố sâu năm mét không phải là một thứ có thể nhảy lên đơn giản.

Huống chi, một cái nắp nồi đã được mười con goblin đưa tới. Chúng vọt lên truyền cho đám Hogoblin đang đứng. Rồi bằng một cú nhảy liền một mạch, hướng duy nhất để nhảy ra đã bị che kín.

Tất nhiên, Nam biết vụ lửa và không khí nên hắn ta có chừa lỗ. Nhưng những chỗ đấy chỉ đủ cho nửa con thỏ nhào ra.

Thế rồi, đám Hogoblin tuôn ra. Không ngại lửa đã thiêu bỏng đá mà đè lên cái nắp nồi đã che cái hố. Điều này chỉ tốt hơn khi lũ Goblin vác đá đè lên. Nhưng ngay sau đó, một cỗ cự lực đập vào cái nắp đá khiến hai, ba con Hogoblin văng ra ngoài.

Cũng may, nhiêu đó chưa thấm với hai chục con đang nhịn lửa nướng da thịt của mình.



Mà cũng chỉ một lát sau, cái nắp đã bị đè lên bởi vô số tảng đá. Mà lũ Hogoblin bị quất bay cũng vác về một viên đá tảng nặng có bốn, năm trăm cân đặt cái rầm lên trên nắp.

Lúc này an toàn hơn chút. Nhưng lũ Hogoblin đều bị phỏng. Lửa nướng thịt chúng kêu lên tư tư, dường như một số phần đã chín đều, cho máu xanh tuôn ra.

Nhưng Nam là ai?. Hắn ta có hợp tác với một hiệu thuốc chất lượng Trần Hạ Lam.

Vậy nên, dịch thuốc đổ ra. Không nhìn lãng phí mà vãi lên vết bỏng. Rồi lũ Hogoblin một số ở lại, đa số nhào lên cái đài cao. Rồi khi chúng trở lại, một bức tường cao hai mét đã dựng lên, nhưng đám chúng nó thì thở hổn ha hổn hển, nhe răng trợn mắt vì những vết bỏng của lửa.

Ở phía cái hố. Lửa cháy rực lên, khói điên cuồng tràn ra từ những cái lỗ. Chúng chú định sẽ không tắt nhanh thế vì Nam có mồi dẫn ở tầng bẫy thứ hai.

Mà lúc này, có vài lần cái nắp rung lên, đá tảng rớt ra ngoài. Mà khi ấy, đám Hogoblin túc trực bên ngoài lại vác đá đặt lại.

Còn Nam. Hắn ta lúc này mới bình ổn được nhịp tim của mình.

Nói thật thì dã thú t·ấn c·ông là thứ giới hạn trong suy nghĩ của Nam. Nhưng zombie, chỉ cần nó bị quào trúng thì quỷ mới biết mình sẽ trở thành cái gì sau vài chục phút sau.

Vả lại, tình hình thực tế khốc liệt hơn hắn ta tưởng tượng nhiều.

Nam thừa nhận. Mình hơi mất cảnh giác khi phân tích lời nói của tên thần. Hoặc chính xác mà nói, hắn ta không nghĩ cái thứ quái quỷ đó lại tới.

Hơn nữa là không có thông báo cái gì. Dù bản thân hắn đối với việc đó không ôm lòng tin ngay từ đầu.

Lúc này, như giả dụ có một đợt t·ấn c·ông thứ hai. Nam không chắc hắn có thể phòng thủ được mà không b·ị t·hương. Mà b·ị t·hương thì chả hài hước tí nào đâu.

Nam hít một hơi thật sâu.

Điều tốt duy nhất bây giờ là q·uân đ·ội hắn chỉ bị bỏng, hơn nữa còn có thuốc trị nhanh. Thế nên, tình hình tạm ổn trước khi một cuộc t·ấn c·ông nào đó lại diễn ra.