Lời mở đầu:
Xin chào Nguyệt Lam! Tớ là cuốn sổ sẽ cùng cậu chia sẻ mọi cảm xúc mà cậu có. Tớ được viết bởi một người yêu cậu nhiều thật nhiều, người đó đã dành rất nhiều tâm huyết để nghĩ ý tưởng (và "ăn cắp" trên mạng nữa :X), mong tớ sẽ giúp được gì đó cho cuộc sống của cậu, hoặc ít nhất là khiến cậu vui hơn một chút.
Bây giờ, chúng ta sẽ cùng nhau bước đến những cảm xúc đầu tiên nhé!
#1: Đọc trang này nếu cậu đang cảm thấy vui vẻ.
Chà, đây là trang sách mà tớ muốn cậu đọc đi đọc lại nhiều nhất. Không biết cậu đang vui vì chuyện gì ta? Được điểm cao, trải nghiệm hài hước hay đi chơi cùng bạn bè chẳng hạn. Tớ không biết niềm vui của cậu là gì, nhưng mong cậu sẽ mãi giữ được tâm trạng như thế này, tớ thích những lúc cậu chẳng bận tâm đến mọi thứ xung quanh dù nó tệ đến mức nào đi chăng nữa.
Tớ rất vinh hạnh vì được chia sẻ niềm vui cùng cậu. Lam cười lên xinh lắm, vậy nên hãy cười thật nhiều nhé!
#2: Đọc trang này nếu cậu cảm thấy thật mệt mỏi.
Sáng kiến lớn nhất mà tớ có thể nghĩ ra là cậu hãy lên giường và ngủ một giấc dài thật dài. Tớ biết sẽ có những lúc cậu phải vắt kiệt sức mình vì những dự định và mục tiêu phía trước. Nhưng đừng để bị cuốn vào vòng xoáy đó mà quên mất rằng bản thân cậu cần được quý trọng đến mức nào nhé!
Đôi lúc thành tích và điểm số cũng không quan trọng đến mức ấy đâu. Nếu một lúc nào đó, cậu cảm thấy không ổn dù chỉ một chút thôi, hãy để cho bản thân được nghỉ ngơi. Hoặc là đi chơi cùng nhóm Kiều Trang, hoặc là cậu có thể nói với tớ đây. Chỉ cần một dấu chấm thôi, tớ nhất định sẽ hiểu.
Như tớ đã nói ấy, cậu không cần phải tìm kiếm sự công nhận của ai cả. Tớ yêu tất cả mọi thứ thuộc về cậu, nên Lam nhất định cũng phải như vậy nhé.
#3: Đọc trang này nếu cậu đang cảm thấy sợ hãi.
Trước nhất, tớ mong cậu hãy bình tĩnh và bình thường hóa chuyện này thay vì lo lắng nha. Ai cũng có lúc cảm thấy sợ hãi về một chuyện gì đó, về tương lai, dự định phía trước, học trường gì, lương thế nào. Tớ mong Lam luôn nhớ rằng bản thân cậu cũng chỉ là đứa trẻ đang tập lớn từng ngày. Tớ biết việc trưởng thành trước tuổi khiến cậu nghĩ xa hơn, lo xa hơn.
Nhưng thật ra nếu ngẫm kĩ lại thì mọi chuyện cũng không đáng sợ đến vậy đâu, tin không? Cuộc sống của chúng ta còn rất dài, cậu sẽ còn gặp nhiều người khiến cậu cười, sẽ còn đón nhận rất nhiều bài học và trải nghiệm khác nữa. Sẽ thật tồi tệ nếu một ngày nào đó ở tương lai, ta nhìn lại những ngày tháng của năm này và tiếc nuối đã không sống thật vui vẻ, đúng không?
Tất cả mọi chuyện xảy ra đều có nguyên nhân. Vì vậy, cậu hãy cứ sống cho hiện tại, cho chính cậu là được.
#4: Đọc trang này nếu cậu đã có một ngày thật tồi tệ.
Không cần biết lý do là gì. Nhưng nếu bây giờ Lam đang muốn khóc để giải quyết tâm trạng, vậy thì tớ tán thành. Cậu hãy cứ làm vậy nếu cậu cảm thấy nỗi buồn đó sẽ theo nước mắt cậu trôi đi. Cậu có thể kể với tớ về những chuyện tồi tệ ấy, với người nào đó hoặc không ai cả nếu cậu cảm thấy như vậy sẽ tốt hơn.
Hoặc là có ai đó vừa rời khỏi cuộc sống của cậu. Giả dụ như một người bạn, cậu hãy nghĩ rằng có những người xuất hiện trong cuộc sống của ta là để dạy cho ta một điều gì đó, hoặc đơn giản là vì hai người đã không còn điểm chung để thân thiết như trước nữa, bất kể nguyên nhân là do đâu, tớ tin rằng có những chuyện xảy ra là vì ông trời đang muốn bảo vệ cậu đấy.
Vì vậy, không sao cả nếu cậu có một ngày thật tồi tệ, quan trọng là cậu đã dám đối diện với nó. Và, đừng quên chườm đá sau khi khóc nhé!
#5: Đọc trang này nếu cậu đang cảm thấy phân vân.
Tớ ước mình có thể biết rõ Lam đang lưỡng lự chuyện gì đó thay vì đưa ra một lời khuyên chung chung thế này. Lam nhớ cậu từng giới thiệu tớ đọc cuốn "Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya" không? Tớ nghĩ, việc cậu nên làm khi phân vân chính là tung đồng xu, "không phải để chờ đợi xem kết quả của nó là gì, mà là khi tung đồng xu lên, bạn sẽ biết mình đang mong chờ điều gì, và bạn thật sự muốn gì".
Phần lớn ta sẽ phân vân giữa hai quyết định: Một quyết định thực tế và một quyết định mà ta muốn. Đôi lúc tớ thấy Lam rất quyết đoán với những quyết định của mình, đôi lúc lại ngần ngừ chẳng biết nên làm gì cả, đó là khi cậu đang bị lời khuyên của người khác chi phối.
Mọi góc nhìn của một người không thể áp dụng vào một người khác, cậu cũng thế. Tớ không muốn thấy cậu phân vân chỉ vì lời nói của người khác nghe có vẻ hợp lý, mặc dù cậu thật sự không muốn điều đó. Không ai có thể hiểu cậu bằng chính bản thân cậu.
Vậy nên, nhất định phải suy nghĩ cho mình trước tiên nhé!
#6: Đọc trang này nếu ngày hôm nay là sinh nhật của cậu.
Chúc mừng Nguyệt Lam thêm một tuổi mới! Như nào ta, tớ biết chắc một năm qua cậu đã cố gắng rất nhiều, và bây giờ là một dịp thật đặc biệt để cậu cho phép bản thân mình nghỉ ngơi, còn chần chừ gì nữa mà không dừng lại mọi hoạt động học tập hay làm việc để "xả stress" nào?
Tớ biết việc trùng ngày sinh với một dịp lễ sẽ khiến con người ta không vui cho lắm, khi mà cậu sẽ phải nghe câu "chúc mừng Giáng Sinh" nhiều hơn cả "chúc mừng sinh nhật" nhưng nghĩ một cách tích cực hơn, tất cả mọi người trên thế giới này đều đang cùng cậu chào đón kỉ niệm mà cậu chào đời, như thế rất ngầu luôn đó!
Còn về phần tớ, tớ muốn được cùng cậu đón tất cả những ngày sinh nhật trong cuộc đời của cậu.
#7: Đọc trang này nếu cậu đang trở thành một con người mà mình từng ghét.
Ý tớ là, nếu một ngày Lam nhìn lại và thấy tính cách của mình đang dần thay đổi theo chiều hướng mà cậu không thích, nôm na là cậu có những tính cách mà cậu từng ghét cay ghét đắng, thì hãy thật bình tĩnh nhìn nhận mọi chuyện nhé.
Trước hết, chúng ta phải nhìn rõ cái "tính cách" kia là tốt hay xấu. Có thể trước đó cậu vẫn chưa có cái nhìn quá sâu về nó, vậy nên việc cậu thay đổi không hẳn là xấu đi. Tất cả mọi người đều là một em bé xấu tính từ khía cạnh nào đó, tùy vào từng thước đo cá nhân mà một người được đánh giá là tốt hay xấu, vì vậy, cậu hãy cứ trở thành một con người mà cậu cảm thấy thoải mái.
Hoặc thật sự cậu đang thay đổi theo chiều hướng xấu đúng nghĩa đen đi chăng nữa thì cũng không sao cả. Quan trọng là cậu đã nhận ra và sẽ thay đổi nó vì một phiên bản hoàn thiện của bản thân.
Vì vậy, tớ sẽ luôn theo dõi từng bước chân của Lam. Mong rằng, cậu sẽ trở thành dáng vẻ mà mình yêu thích, chứ không phải dáng vẻ mà người khác yêu thích.
#8: Đọc trang này nếu cậu đang bị mất động lực.
Hãy nghĩ về kết quả.
Sẽ thật thừa thãi nếu tớ khuyên cậu nên dành thời gian để nghỉ ngơi. Sẽ có nhiều lúc cả cậu và tớ đều mệt mỏi đến mức muốn từ bỏ. Việc mà tớ sẽ làm lúc ấy, và Lam cũng có thể học theo là đặt cho mình 3 câu hỏi:
"Vì sao cậu lại bắt đầu?"
"Cậu đã cố gắng như thế nào?"
"Nếu cậu đạt được điều đó, kết quả sẽ khiến cậu cảm thấy thế nào?"
Sẽ không tự nhiên mà ta bắt tay làm một điều gì đó, tất cả đều hướng đến một mục tiêu cụ thể và rõ ràng, dù là trong lĩnh vực nào. Tất nhiên là quá trình đạt được nó sẽ không hề dễ dàng, sẽ có những giây phút ta cảm thấy thật mệt mỏi, thậm chí là muốn từ bỏ.
Tớ muốn Lam ngồi lặng yên trong một lát và đặt cho mình 3 câu hỏi ấy. Hãy nhìn lại lúc cậu bắt đầu và thời điểm hiện tại, từ những bước chập chững đầu tiên, cậu đã đi một đoạn đường dài thật dài, vậy tại sao cậu lại từ bỏ khi đã cố gắng nhiều đến thế? Hãy nghĩ đến cảm xúc của cậu khi cậu làm được những điều đó, tớ tin rằng cậu sẽ được tiếp thêm rất nhiều động lực.
Bởi vì "thất bại và thành công đều nằm trên một con đường, tiếp tục và từ bỏ cũng chỉ trong một khoảnh khắc". Sẽ thật tồi tệ nếu sau này cậu nghĩ lại và cảm thấy tiếc nuối vì mình của lúc đó tại sao không kiên trì hơn một chút, không cố gắng hơn một chút. Vì vậy, hãy cứ sống hết mình, dù kết quả thế nào đi chăng nữa thì cậu cũng đã cố gắng hết sức mình rồi.
Mong rằng, mọi nỗ lực của cậu đều sẽ được đền đáp xứng đáng.
#9: Đọc trang này nếu cậu đột nhiên cảm thấy chán nản.
Một trong những điều mà tớ phát hiện ra khi cố gắng tìm hiểu về cuộc sống của Lam là sẽ có những lúc cậu đột nhiên cảm thấy chán nản về tất cả mọi thứ. Tình trạng ấy diễn ra trong vài ngày rồi biến mất, nhưng cả tớ và cậu đều không hiểu rõ những gì cậu phải chịu đựng trong "vài ngày" ngắn ngủi ấy tồi tệ và nặng nề đến thế nào.
Trước tiên, tớ muốn Lam biết rằng những vấn đề mà cậu gặp phải, không chỉ có cậu bị như thế đâu, mà tớ cũng vậy đó. Một ngày hệt như mọi ngày, tớ ngủ dậy và có cảm giác rằng cả cái Vàng Danh như đang quỵt tiền của tớ, đột nhiên tớ chỉ muốn nằm dài trên giường, mọi việc mà tớ vẫn làm đột nhiên khiến tớ khó chịu. Tớ cảm thấy mọi thứu xung quanh, thậm chí là những người xung quanh thật phiền toái. Và trong một vài giây phút, tớ chỉ muốn kết thúc tất cả mọi thứ.
Vì vậy, tớ hiểu những gì Lam phải trải qua. Tớ nói vậy không phải để chứng minh bất cứ điều gì, mà tớ muốn cho công chúa của tớ biết rằng cảm xúc của cậu không phải là một điều "kỳ quặc" hay đại loại như thế, vậy nên Lam đừng thấy lưỡng lự khi chia sẻ nó cho tớ biết. Như tớ đã nói ấy, tớ luôn tôn trọng những cảm xúc của cậu, thấu hiểu và chia sẻ nó. Chắc hẳn Nguyệt Lam cũng muốn như vậy, đúng không?
Một cách mà tớ muốn Lam thử khi lại rơi vào chuỗi ngày ấy, là hãy đón nhận nó. Hãy chấp nhận việc cậu thấy chán nản với mọi thứ, nếu cậu không muốn làm gì đó, thì đừng làm. Nghĩ một cách khách quan, dù cậu có gồng mình hoàn thành công việc thì kết quả của nó cũng ít(hoặc không) có chất lượng. Vì vậy, hãy để cảm xúc của cậu thuận theo cậu, cậu có thể cho mình nằm dài một ngày, xem những bộ phim cậu chưa bao giờ xem, nghe những bài hát cậu chưa bao giờ nghe, đến nơi cậu chưa từng đến.
Không sao cả nếu cậu đã có một ngày thật tồi tệ, không sao cả nếu cậu bước chậm lại, không sao cả nếu cậu muốn ở một mình, không sao cả nếu cậu cảm thấy chán nản. Chỉ cần đến cuối cùng, khi tâm trạng ấy qua đi, cậu vẫn còn là cậu, vẫn là chính bản thân cậu.
#10: Đọc trang này nếu cậu muốn biết mình tuyệt vời thế nào.
Tớ không biết mình phải viết bao nhiêu dòng để chứng minh rằng cậu là một người vô cùng đặc biệt, đặc biệt nhất mà tớ từng gặp, rằng đối với tớ, cậu tỏa sáng, tỏa sáng đúng nghĩa ấy. Những lúc cậu nỗ lực hết mình vì một mục tiêu nào đó, những lúc cậu chìm đắm trong 54 phím đàn. Nói sao nhỉ? Cậu toát ra một ánh sáng của nhiệt huyết, nhưng cũng dịu dàng và đáng yêu quá đỗi.
Cậu nói mình thật xấu xí. Tớ yêu đôi mắt lấp lánh của cậu, yêu nụ cười nhẹ nhàng của cậu. Tớ yêu vẻ đẹp kín đáo của cậu, yêu mái tóc mượt mà của cậu, tớ yêu tất cả mọi thứ thuộc về cậu, yêu cả hình bóng mình phản chiếu trong ánh mắt cậu.
Cậu nói mình thật xấu tính. Tớ yêu cách cậu luôn quan tâm đến mọi người dù rằng người đó ghét cậu nhiều thế nào, tớ yêu vẻ hối lỗi chỉ vì quyết định nào đó của cậu vô tình làm ảnh hưởng đến người khác. Tớ không biết mình đã ngộ ra bao nhiêu bài học khi thấy cậu cầm tay bà lão ấy và thủ thỉ từng chút, khi cậu quan tâm đến những người xa lạ mà chẳng cần họ biết, nếu cuộc đời này là một bộ phim siêu nhân, Lam đối với tớ chẳng khác nào một người hùng thầm lặng cả.
Tớ yêu cách cậu bối rối né tránh ánh mắt tớ, cách cậu để ý từng thứ nhỏ nhặt về tớ. Tớ thừa nhận có một vài khoảnh khắc, tớ thấy man mác buồn vì Lam dường như không dám đặt toàn bộ niềm tin vào tình yêu của tớ, tớ cũng đã từng nghĩ cậu chấp nhận lời yêu tớ chỉ vì cảm giác hối lỗi.
Nhưng khi tớ thấy ánh mắt lo lắng Lam dành cho tớ, khi tớ nhìn thấy hàng trăm cuộc gọi nhỡ của cậu, khi cậu chạy về phía tớ, từng giọt nước mắt của cậu rơi xuống bàn tay tớ. Tớ chợt nhận ra, cậu yêu tớ cũng chẳng kém gì tớ yêu cậu, thậm chí còn hơn thế, chỉ là cậu không dám thể hiện ra.
Cậu nói mình không giỏi giang. Tớ yêu cách cậu luôn đặt ra mục tiêu cụ thể cho bản thân, dù đôi khi nó khắt khe đến mức đáng lý cậu không cần như thế. Tớ yêu cách mà cậu luôn nỗ lực phấn đấu để đạt được ước mơ của chính mình. Tớ yêu sự khiêm tốn của cậu, yêu nụ cười ngượng ngịu của cậu mỗi khi được khen. Tớ yêu tất cả mọi thứ thuộc về cậu, ánh mắt của cậu, suy nghĩ của cậu, cá tính của cậu, kể cả những khuyết điểm của cậu. Và, tớ luôn muốn cho cậu biết, cậu với tớ vô cùng, vô vùng đặc biệt và trân quý. Rằng, tớ có thể đứng trước đám đông mà nói rằng Nguyệt Lam chính là người mà tớ yêu đó! Vì bạn nhỏ của tớ, tuyệt vời đến vậy cơ mà.
#11: Một vài điều mà tớ biết về cô công chúa đang đọc những dòng này.
1. Nguyệt Lam của tớ là một người không biết chăm sóc bản thân.
Tớ không nhớ đã bao nhiêu lần tớ phát cáu vì Lam. Khi một cuộc thi ập đến, tinh thần trách nhiệm của cậu cao đến mức cậu không ngại thức bạt mạng để hoàn thành nó, đến mức tự mình phá hủy sức khỏe của bản thân. Tớ không thích những lúc cậu uống nhiều cà phê và nước tăng lực, tớ không thích những lúc cậu mệt mỏi đến độ thở cũng khó khăn nhưng vẫn không dám dừng lại.
Tớ muốn Lam một lần biết nghĩ cho sức khỏe của mình.
2. Cậu là một bài toán phức tạp và khó hiểu nhất trên đời mà tớ không sao phân tích được.
Lam rất hướng nội và ngại giao tiếp với những người xung quanh, cậu chỉ thể hiện con người thật của mình với những người thân thiết. Nhưng Lam không phải là người khó gần, chỉ là cậu không giỏi kết bạn cá nhân tớ cho là thế.
Cậu thường gặm nhấm nỗi buồn một mình mà chẳng để ai biết. Đừng như thế nữa, cậu còn có tớ cơ mà!
Lam có thể phân biệt được Coca và Pepsi khi không nhìn vỏ của nó!? Sao làm được hay vậy?
Lam bị dị ứng lông đào, không thích dùng đồ trang điểm, cậu yêu những thứ mộc mạc và gần gũi.
Khi gặp một vấn đề gì đó, cậu sẽ tự giải quyết nó thay vì chia sẻ cho những người xung quanh, cậu chấp nhận phần thiệt về mình, thậm chí không giải thích khi bị hiểu lầm. Tớ đã phải ngồi suy nghĩ rất lâu đấy, tại sao lại có người như thế nhỉ?
3. Một vài điều mà tớ đoán là cậu rất thích.
Dưới đây là những điều "giáo sư tâm lý" Đặng Trần Minh Đức đã dành thời gian quan sát, nghiên cứu để kết luận sở thích của người "ông" ta thích vì "đối tượng" là một người quá kín kẽ, những điều này có thể đúng khoảng 70% hoặc ít hơn, rất mong nhận được sự bổ sung của chính chủ.
Lam rất quan tâm đến những chi tiết nhỏ, cậu thường bị rung động bởi những hành động nhỏ nhặt thay vì hình thức bóng bẩy bên ngoài. Ừm, tớ đang cố gắng làm điều đó đây :p
Lam thích những mùa đông lạnh, thích trời mưa và chỉ thích nghe những bài nhạc ít người biết đến.
Lam thích xem Conan, nhân vật yêu thích là Shinichi. Ca sĩ yêu thích của cậu là Charlie Puth.
Lam thích hoa bằng lăng, thích tặng quà cho những người mình yêu quý. Cậu thích socola, phô mai và món mặn nhiều hơn là món ngọt.
Tớ mong là Lam thích cả tớ.