"Xem cái gì? Xem leo núi ư?"
Trịnh Viễn Đông cười mà trả lời hắn:
"Không phải xem leo núi, mà là xem tương lai của người du hành của chúng ta."
Ngươi có thể tưởng tượng được một tổ chức Kỵ Sĩ lớn mạnh với nhân số hơn một trăm người là cảnh tượng như thế nào không?
Dù sao thì tạm thời Trịnh Viễn Đông vẫn chưa tưởng tượng ra được...
Mấy trăm năm qua, Kỵ Sĩ vì muốn bổ sung nhân lực cho tổ chức nên đã thành lập tổ chức thuộc hạ như người đưa tin Kỵ Sĩ này, bình thường đều là một Kỵ Sĩ dẫn theo mấy người đưa tin kéo bè kéo lũ đi đánh nhau.
Đến thế hệ của Lý thúc thì lại biến thành một Kỵ Sĩ dẫn theo mười mấy người đưa tin kéo bè kéo lũ đi đánh nhau.
Nhưng tới thế hệ này của Khánh Trần thì tình hình lại thay đổi rồi, tương lai có khi người đưa tin Kỵ Sĩ còn có số lượng ít hơn Kỵ Sĩ rất nhiều...Nếu phân phát một người đưa tin cho một Kỵ Sĩ thì có khi còn không đủ mà chia.
Trịnh Viễn Đông cũng âm thầm thở dài trong lòng, mình không thể so nổi.
Đếm ngược bốn mươi tiếng.
Tám giờ sáng, Hà Kim Thu ngồi khoanh chân trong biệt thự, chín thanh kiếm Ngọc Tâm lơ lửng xung quanh người, trong đó thanh thứ chín vừa mới được thành hình, nhìn thoáng qua vẫn còn nhỏ hơn tám thanh khác rất nhiều.
Hắn mở to mắt ra rồi đứng bật dậy, bởi vì đã ngồi quá lâu nên lúc đứng lên các khớp xương trên người hắn còn kêu rắc rắc.
Từng tiếng kêu giòn giã.
"Ai là người giác ngộ mộng lớn trước, ngày thường ta tự biết."
Ông chủ Hà cất tiếng cười rồi nói:
"Cuối cùng thì thanh kiếm Ngọc Tâm thứ chín đã xuất hiện hình thức ban đầu rồi, sự thần kỳ của Tử Lan Tinh hoàn toàn vượt xa những gì chúng ta có thể tưởng tượng. Chẳng trách Trần Dư cất giữ nó như bảo bối, cũng chẳng trách Khánh Trần không nỡ đưa ra. Có sự tồn tại của nó thì Bạch Trú rất khó mà không lớn mạnh."
Hà Kim Thu đi ra khroi biệt thự, giang rộng hai cánh tay đón lấy ánh nắng.
Ai ngờ hắn vừa bước chân ra ngoài thì đã thấy hai người Lộ Viễn và Tiểu Ưng đang ngồi xổm ở một nơi cách biệt thự không xa. Ánh mắt hai người dáo dác quan sát về phía bên này, giống như là đang theo dõi hắn vậy.
Ông chủ Hà thấy vậy thì nhíu mày.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Hai người kia ngồi ở đây làm gì?
Hắn suy nghĩ một lát rồi gọi điện thoại cho biệt thự bên cạnh, nội dung chỉ có một chữ:
"Họp."
Năm phút sau, Ngu Thành và Đường Khả Khả đẩy cửa đi vào, hai người ngồi xuống bàn ăn của biệt thự rồi im lặng nhìn ông chủ Hà mặc sơ mi trắng quần tây, đeo tạp dề đứng loay hoay trong bếp làm đồ ăn sáng cho mọi người.
Dù là lúc nấu cơm thì ông chủ Hà này cũng vô cùng chú ý tới hình tượng của mình.
Ngu Thành nói:
"Ông chủ, để ta làm cho."
Hà Kim Thu mỉm cười rồi trả lời:
"Ngồi im đó chờ đồ ăn là được, tất cả mọi người đều bế quan bốn ngày liên tục, phải ăn chút gì đó thanh đạm thôi nếu không dạ dày sẽ không chịu nổi."
Đúng lúc này, một thiếu nữ tóc ngắn mặc một bộ quần áo thể thao màu đỏ cũng đẩy cửa đi vào, nàng bình tĩnh nhìn bóng lưng trong phòng bếp một cái rồi cất giọng hô:
"Ông chủ."
"Tiểu Nhiễm tới rồi à."
Hà Kim Thu cười rồi nói tiếp:
"Ngồi xuống đi, đồ ăn sắp xong rồi. Đúng rồi, trong lúc chúng ta bế quan thì học viện có chuyện gì mới không? Mấy người Trần Chước Tảo mà ta dặn ngươi chú ý thế nào rồi? Chúng ta nhất định phải cướp được những nhân tài này từ tay Côn Luân, dù ông chủ Trịnh tới tìm ta tính sổ ta cũng sẽ không nhả ra đâu."
Cửu Nhiễm cao một mét tám mấy, hoàn toàn nổi bật trong đám nữ sinh, nàng đi trong biển người có cảm giác như là hạc giữa bầy gà vậy.
Cửu Nhiễm ngồi xuống bàn ăn rồi mới nói:
"Ông chủ, ta tới đây họp chính là vì muốn nói một số chuyện của học viện, trong bốn ngày các ngươi bế quan thì học viện đã thay đổi rất lớn."
"Sao vậy?"
Bỗng nhiên Hà Kim Thu có một cảm giác không lành:
"Có chuyện gì thế?"
"Đầu tiên là chuyện hối đoái thương phẩm của học viện."
Cửu Nhiễm từ từ giải thích:
"Họ đưa ra Tử Lan Tinh, trà Cảnh Sơn, Trường Sinh Thiên nhiều hơn những gì ta có thể tưởng tượng được."
Hà Kim Thu vừa cười vừa đi ra khỏi phòng bếp, hắn đặt đồ ăn trong tay lên bàn rồi nói:
"Chuyện này cũng không nằm ngoài dự đoán của ta. Khánh Trần chưa hề nói thật, chắc chắn trong tay hắn vẫn còn nắm giữ át chủ bài khác. Trong học viện cho bao nhiêu thương phẩm? Ta đoán nếu như ông chủ Trần và Khánh Trần đã ký kết hiệp ước thì có thể bên phía Bạch Trú sẽ lấy ra thêm mươi phần Tử Lan Tinh để cung cấp cho học sinh, còn về trà Cảnh Sơn và Trường Sinh Thiên thì ta đoán Bạch Trú sẽ lấy ra thêm 50 phần...Đúng rồi, Bạch Trú lấy bao nhiêu phần ra vậy?"
Cửu Nhiễm nhìn Hà Kim Thu một cái rồi nói một cách nghiêm túc:
"288 phần Tử Lan Tinh và hai loại trà Cảnh Sơn, Trường Sinh Thiên thì mỗi loại hơn 1600 phần."