Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1972: Đến Thành Phố 23




Rồi tiếp tục lao đầu vào guồng xoáy cạnh tranh.

Trong học viện nông nghiệp, Khánh Trần đứng cạnh Trịnh Viễn Đông, hắn chỉ vào Tử Lan Tinh và nói:

“Thứ này sinh sản ít còn dễ giải quyết, Bạch Trú, Hội Phụ huynh, Hội Tam Điểm, Côn Luân, Cửu Châu, trường học, chia cho mỗi nơi một phần là xong, vừa khéo bên ta còn có 112 người cần dùng Tử Lan Tinh liên tục. Nhưng Trường Sinh Thiên và trà Cảnh Sơn không như trước nữa, sản lượng của hai loài thực vật này nhiều quá rồi. Ta sẽ đưa tặng miễn phí cho Côn Luân một phần như lần trước, nhưng cũng chỉ có thể tặng một nửa, phần còn lại ta phải để dành cho Hội Phụ huynh.”

Trịnh Viễn Đông suy nghĩ:

“Vậy để Lộ Viễn thiết lập một con đường chuyên dụng lên Kình Đảo ở Trịnh Thành, họ lên đảo ăn trái cây, ăn xong thì rời đi luôn.”

“Được.”

Khánh Trần gật đầu.

Mấy ngày sau đó, Người Nhà đạt cấp bậc Nhà Tím trở lên đều xếp hàng lên đảo bằng mật thược chi môn, sau đó ăn hết 9 quả Trường Sinh Thiên, tiêu hóa xong rồi đi.

Thành viên của Hội Phụ huynh ở khắp các nơi trên cả nước đến Trịnh Thành, xếp hàng bước vào mật thược chi môn, sau đó đi tàu cao tốc, máy bay trở lại thành phố của mình, hiệu suất cực cao.

Cùng lúc đó, Trịnh Viễn Đông đích thân thi triển thuật Giữ Nghiêm Bí Mật cho vài thành viên của Hội Phụ huynh.

Sau khi xử lý xong những việc lặt vặt này, Khánh Trần bắt đầu trao đổi việc hệ trọng với Trịnh Viễn Đông.

Việc lớn thứ nhất là tổng thống và nghị sĩ đã xác nhận có 28 nhân vật uy tín trong giới khoa học cùng với đội ngũ nghiên cứu phát minh của họ có ý định di dân.

28 vị chuyên gia khoa học này tập trung chủ yếu ở thành phố số 20 và thành phố số 23, bị Jindai và Kashima trông giữ nghiêm ngặt.

Khánh Trần cần mật thược chi môn mang những người này đi, không có mật thược chi môn thì không thể đón họ rời đi được.

Cho nên Khánh Trần giao dịch với Trịnh Viễn Đông.

Vật cấm kỵ ACE-004 Chân Thị Chi Nhãn màu vàng cho Hội Phụ huynh mượn để sơ tán nạn dân khi trước sẽ được trao trả cho Côn Luân, nhưng Côn Luân phải mang nó đến thành phố số 20 và thành phố số 23, đưa cho Hội Phụ huynh để họ đón các chuyên gia khoa học công nghệ đi.

Điều kiện trao đổi là: Chỉ cần thành viên của Côn Luân đến tham gia xây dựng thành phố số 10 sẽ được phát miễn phí trọn bộ gói quà dành cho người mới của thành phố số 10 bao gồm Trường Sinh Thiên, trà Cảnh Sơn, Sơ Hạ, Vấn Hàn.

Trường Sinh Thiên tăng sức mạnh, trà Cảnh Sơn tăng thị lực, Sơ Hạ tăng tốc độ phản ứng, Vấn Hàn tăng khả năng chịu lạnh.

Phải nói là gói quà dành cho người mới di dân này cực kỳ phong phú.

Khánh Trần cho rằng, cho dù có thể mời chào dân bản địa ở thế giới trong đến hay không thì cứ thu hút một nhóm thành viên của Côn Luân đến trước đã…

Khoan hẳn bàn đến những thứ khác, Côn Luân tuyệt đối là một đối tác hoàn hảo, có việc là đến ngay.

Đương nhiên, Hội Phụ huynh và Khánh Trần cũng bày ra thái độ nghiêm túc trong việc này, Khánh Trần chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm nhất, còn Hội Phụ huynh canh giữ ở nơi nguy hiểm nhất.

Trịnh Viễn Đông gật đầu:

“Không thành vấn đề, ta đồng ý.”

Mọi người phối hợp ăn ý với nhau.

Thật ra, Trịnh Viễn Đông cũng vừa mới nảy ra ý định đặt đại bản doanh của Côn Luân ở thành phố số 10.

Ở những thành phố khác, thành viên của Côn Luân phải kín tiếng, phải giấu giếm thân phận, mà thành phố số 10 thì khác, nơi này không bắt giữ người du hành thời gian.

Trịnh Viễn Đông bỗng nói:

“Thành phố số 23 thì ngươi không cần lo lắng, chỉ cần đưa danh sách và địa cho cho ta, ta đích thân dẫn thành viên của Hội Phụ huynh đi một chuyến.”

“Hả?”

Khánh Trần biết rõ còn cố hỏi:

“Ông chủ Trịnh đến thành phố số 23 làm gì thế?”

Trịnh Viễn Đông lườm hắn:

“Đến chơi.”

Hắn cũng đâu thể nói mình thay tên đổi họ trở thành thành viên Nhà Vàng được.

Lần này trở về, Khánh Trần khó có được cơ hội nghỉ ngơi, hắn cảm thấy mọi mệt mỏi khi trước đều tan biến.

Đếm ngược.

Xuyên không.

...

Trong màn đêm của thành phố số 23, Trịnh Viễn Đồng ngồi trước cửa một quán mì nhìn dòng người qua lại nườm nượp trên đường phố.

Sau khi dư luận dậy sóng, đã có hàng chục nghìn người bắt đầu bãi công, biểu tình, kháng nghị những gì mà Jindai, Kashima làm với thành phố số 10.

Dù cho mọi người sống hèn mọn đến mấy thì cũng không thể nào chấp nhận được những hành vi mất nhân tính của hai tập đoàn.

Trịnh Viễn Đông đứng dậy lẫn vào đám đông, nhanh chóng đi đến khu số ba, trong lúc đó hắn tụ họp với hai thành viên Người Nhà ở khu số bốn.

Khu số ba là khu nhà giàu, ở đây phần lớn là biệt thự và nhà kiểu Âu, hắn tìm được biệt thự mình cần tìm theo địa chỉ mà Khánh Trần đưa.

Chủ nhân của căn biệt thự này là chuyên gia trứ danh của Liên Bang ở các lĩnh vực kỹ thuật máy tính, khoa học vật liệu, y học, triết học, hội họa, hiện nay chuyên môn nghiên cứu và phát triển người máy nano.