Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1974: Cười Khẩy




Nhưng trong tình huống chuyên gia trong toàn thành phố đều bị theo dõi như thế này, ngươi khiêng cánh cửa đến thăm một nhà khoa học thì có vẻ không tôn trọng tổ chức tình báo của Kashima quá...trông như đồ ngốc ấy.

May mà Hội Phụ huynh đông người, thành phố nào cũng có một nhóm du hành thời gian cắm chốt, đây là ưu điểm của việc khuếch trương tổ chức.

Hai Người Nhà có vẻ lo lắng, Trịnh Viễn Đông an ủi:

“Hiện nay tình hình vẫn chưa nghiêm trọng, Kashima và Jindai sẽ không canh gác quá nghiêm ngặt, chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không sao cả.”

Đến đường Giang Nam ở khu số ba, Trịnh Viễn Đông không thèm thay đổi diện mạo hay quần áo mà dứt khoát tiến lên gõ cửa luôn.

Cộc…cộc…cộc, cửa mở, dường như người trong nhà chờ đợi đã lâu.

Trịnh Viễn Đông cười nói:

“Ninh Trí Viễn tiên sinh đã lên lịch hẹn với ngài, ta thay mặt hắn đến đây thăm ngài.”

Người đàn ông trung niên trong nhà quan sát hắn một cách cẩn thận, sau đó vô thức nhìn ra ngoài cửa, như muốn xem có người theo dõi không.

Lúc này, nhân viên tính báo bên ngoài căn nhà đã hành động, hắn chụp một bên mặt của Trịnh Viễn từ một nơi bí mật gần đó rồi gửi về cho tổng bộ:

“Mục tiêu số 2 có khách đến thăm nhà, xin xác nhận thân phận của khách đến thăm. Hành vi của mục tiêu số 2 có phần khác thường, như đang tiến hành hoạt động bí mật nào đó, yêu cầu bộ đội cảnh vệ tiếp cận!”

Trong kênh liên lạc có tiếng đáp lại:

“Đang đối chiếu, đã báo cho bộ đội cảnh vệ.”

Có tổng cộng 631 chuyên gia nghiên cứu khoa học bị theo dõi, trong đó có 71 người có khách đến thăm hôm nay.

2 chuyên gia mà Trịnh Viễn Đông đón đi tối nay đều là nhân vật nổi tiếng trong xã hội, bình thường có rất nhiều khách khứa đến thăm viếng, có phóng viên, có bạn thân, có đệ tử, có chính khách.

Có người tới chơi cũng không phải việc gì hiếm lạ.

Nhưng tổ chức tình báo của Kashima nhạy bén hơn họ nghĩ, bây giờ mới đến thăm người thứ hai đã bị chú ý, hơn nữa còn bắt đầu đối chiếu khuôn mặt.

Ở bên kia, Trịnh Viễn Đông như không hề nhận ra động tĩnh của Kashima, hắn cười hỏi:

“Không mời bọn ta vào trò chuyện sao?”

“Vào đi.”

Người đàn ông trung niên nói:

“Ta nói với các ngươi rồi đấy, ta không nhất định phải rời đi, nếu các ngươi muốn thuyết phục ta thì phải đưa ra đủ thành ý.”

Trịnh Viễn Đông từ tốn nói:

“Ngài là chuyên gia ở phương diện công nghệ sinh học, nhờ có ngài mà hiện nay Kashima đạt được nhiều tiến triển vượt bậc trong việc nghiên cứu thuốc biến đổi gen, nghe nói ngài tìm được phương hướng đột phá mới? Lẽ nào là thuốc biến đổi gen cấp A?”

Người đàn ông lắc đầu:

“Không được, cơ thể của con người quá yếu ớt, cấp B đã là cực hạn của thuốc biến đổi gen rồi, con đường này không khả thi.”

“Nhưng ta nghe nói nước ngoài có thuốc biến đổi gen cấp A.”

Trịnh Viễn Đông nói:

“Tòa án cấm kỵ cũng có, hơn nữa hình như thuốc biến đổi gen của Tòa án cấm kỵ không có tác dụng phụ.”

Người đàn ông trung niên nhìn hắn, nói với giọng chắc nịch:

“Thuốc biến đổi gen chính là làm phép cộng trên gen, nếu các ngươi muốn có thuốc biến đổi gen đủ để thăng cấp A, chắc chắn nó sẽ rất cực đoan, thậm chí sẽ khiến cho nhân loại xuất hiện tình trạng thú hóa hoặc khiến gen tan vỡ, toàn thân xuất hiện phản ứng bài xích cực mạnh, cho dù là siêu phàm giả cũng không chịu nổi.”

Hắn nói tiếp:

“Sở dĩ Tòa án cấm kỵ có thể sản xuất một ít thuốc biến đổi gen là bởi vì họ có được đoạn gen đặc biệt...Gen của thần linh, đó là thứ các ngươi không cách nào có được, đừng hy vọng gì về chuyện này nữa.”

Nguồn gốc của Tòa án cấm kỵ đến nay vẫn là một bí ẩn, có người nói tiền thân của nó là một tổ chức tên Hỏa Chủng, ban đầu nằm dưới sự khống chế của tướng quân cao cấp của Liên Bang tên là “P5092” cùng với trường quân đội Hỏa Chủng.

Sau đó có một nhóm người không muốn ở lại trường dạy học, thành viên của Hỏa Chủng với danh hiệu “Cáo Đen” cầm đầu, dẫn dắt họ rời khỏi trường quân đội, thành lập Tòa án cấm kỵ.

Như tổ chức Người Bàng Quan thoát ly cơ quan truyền thông Hy Vọng.

Nếu lời đồn là thật thì việc Tòa án cấm kỵ sở hữu máu của thần linh cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vì P5092 và vị thần Nhâm Tiểu Túc rất thân nhau, họ từng cùng nhau tham gia cuộc chiến cứu vớt thế giới khỏi cuộc khủng hoảng Omnic.

Hơn nữa, thuốc biến đổi gen bắt nguồn từ tổ chức Hỏa Chủng.

“Thế tại sao ở nước ngoài lại xuất hiện thuốc biến đổi gen cấp A?”

Trịnh Viễn Đông hỏi:

“Hiện nay thế giới trong và ngoài đã được kết nối thông tin với nhau, Thái Tân Nhan tiên sinh, chắc hẳn ngài cũng từng nghe nói nước ngoài có chiến sĩ gen cấp A, họ vẫn còn sống.”

Thái Tân Nhan cười khẩy:

“Ta mua được một ít tin tức, cùng đã xem ảnh chụp những chiến sĩ gen đó, chẳng qua họ lựa chọn trả cái giá nhỏ nhất là thú hóa, ví dụ như trên cơ thể xuất hiện vảy, trên đầu mọc sừng, lông mọc đầy người, nhưng điều này không có nghĩa là ta đồng ý với hành động này của họ. Biến người thành dã thú là một việc cực kỳ nguy hiểm, chỉ số thông minh sẽ bị suy giảm, tuổi thọ cũng bị rút ngắn xuống còn 30 tuổi, nghiên cứu loại thuốc biến đổi gen này quả thực là một tội ác.”