Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1975: Xác Nhận




Thái Tân Nhan nói tiếp:

“Bởi vì ta không muốn bị bắt ép nghiên cứu loại thuốc biến đổi gen này nữa nên mới quyết định liên hệ với các ngươi, nếu các ngươi cũng muốn ta nghiên cứu thứ thuốc này thì mời về.”

Nhà khoa học này vẫn còn khá trẻ, mới 41 tuổi, hắn không quá hứng thú với việc tuổi thọ tăng 21 năm.

Hắn muốn rời đi là vì hắn ghét phương hướng nghiên cứu này.

Hắn tận mắt chứng kiến Kashima dùng thuốc biến đổi gen do hắn nghiên cứu tiến hành thử nghiệm lâm sang ngay trên cơ thể người.

Và hắn cũng tận mắt chứng kiến những người bình thường kia sau khi bị tiêm thuốc biến thành những con quái vật đáng sợ.

Thái Tân Nhan mất ngủ từ rất lâu rồi, thậm chí khi nhìn thấy kế hoạch tiến cử nhân tài của thành phố số 10, ngay sau đó hắn đã chủ động liên hệ với tổng thống Ninh Trí Viễn.

Trịnh Viễn Đông cười nói:

“Ta thay một người hỏi ngài câu này, nếu hắn có một đoạn gen của thần linh thì ngài có bằng lòng đến thành phố số 10 không?”

Thái Tân Nhan sửng sốt:

“Các ngươi có máu của thần ư?”

“Nói một cách chính xác hơn.”

Trịnh Viễn Đông nói:

“Có người có được một giọt máu của thần trong cơ thể.”

Khánh Trần hiểu rõ nhu cầu của nhân viên nghiên cứu khoa học, những nhà khoa học nghiên cứu người máy nano, vật lý năng lượng cao, công nghệ sinh học được ưu tiên định cư ở thành phố số 10.

Hắn biết, thuốc biến đổi gen không có tác dụng phụ có ý nghĩa như thế nào với một tổ chức lớn.

Thái Tân Nhan nói:

“Ta bằng lòng đến đó...nhưng chúng ta có thể rời đi được ư?”

“Yên tâm.”

Trịnh Viễn Đông mỉm cười, nói:

“Chỉ cần ngài muốn đi, nhất định có thể đi được.”

Trên tầng cao nhất của một căn nhà phong cách châu Âu đối diện biệt thự với khoảng cách 210 mét, nhân viên tình báo của Kashima đang nhìn chăm chăm vào cửa chính.

Lúc này, trong kênh liên lạc bỗng vang lên tiếng nói:

“Đã đối chiếu ảnh chụp, người này vừa mới đi thăm một nhân viên nghiên cứu khoa học khác, mau, cấp tốc đi xác nhận tình hình trong nhà nhà khoa học số 2 Thái Tân Nhan! Đồng thời cũng đi xác nhận trong nhà của nhà khoa học số 13 có còn ai không!”

Cùng lúc đó, vài nhân viên tình báo ở hai nơi nhanh chóng lại gần biệt thự.

Nhà khoa học số 13 là ông lão ngồi xe lăn mà Trịnh Viễn Đông đi thăm đầu tiên, biệt thự vẫn còn sáng ánh đèn, nhân viên tình báo lập tức tiến lên gõ cửa, cộc cộc cộc.

Không có ai lên tiếng.

Hắn tiếp tục gõ cửa, cộc…cộc…cộc.

Vẫn không có người đáp lại.

Nhân viên tình báo quýnh lên, dứt khoát đập vỡ cửa sổ tầng một rồi nhảy vào.

Nhưng biệt thự rỗng tuếch, mặt đất bừa bãi ngổn ngang.

Hắn vội vàng nói trong kênh liên lạc:

“Trong nhà nhà khoa học số 13 đã không còn ai, cả gia đình biến mất rồi! E là bên phía nhà khoa học số 2 cũng thế!”

Bên trong kênh liên lạc, quan chỉ huy sửng sốt, hắn thế mà lại để cho người khác đón hai nhân vật tiếng tăm trong giới học thuật đi ngay dưới mí mắt mình ư? Nếu không đưa ra được một lời giải thích thì chị sợ hắn sẽ bị điều tra theo cách thức nghiêm khắc nhất!

Nhưng quan chỉ huy không hiểu nổi, người đến đón hai nhà khoa học phải to gan đến mức nào mới dám đến thẳng mấy nơi liên tục mà không thèm cải trang như thế? Chẳng lẽ đối phương không phát hiện ra hệ thống tình báo của Kashima bắt đầu bố trí nhân viên giám thị rồi sao?

“Nhanh lên, đi xác nhận nhà khoa học số 2 Thái Tân Nhan còn trong nhà không?”

“Đã rõ, hiện đang lại gần!”

Kashima sắp xếp thứ tự theo mức độ quan trọng, có tổng cộng 631 nhà khoa học bị giám thị, cho nên có thể thấy được địa vị của số 2 và số 13 quan trọng đến mức nào, mà hiện nay hai nhân vật trọng yếu như thế đều bị mang đi.

Trong nhà, Trịnh Viễn Đông hết sức điềm tĩnh.

Người Nhà bên cạnh hắn nhận lấy Chân Thị Chi Nhãn màu vàng, mở mật thược chi môn.

Trịnh Viễn Đông đi vào nhìn thử, kết quả đằng sau mật thược chi môn không phải là nơi đóng quân của đội cảnh vệ mà là một bãi biển.

Hắn hỏi với vẻ tò mò:

“Chưa đi biển lần nào à?”

Thành viên Người Nhà ấy cảm thấy xấu hổ:

“Xin lỗi, ta sinh sống ở đất liền, đi ngắm biển là nguyện vọng của ta từ nhỏ đến giờ.”

Trịnh Viễn Đông nói:

“Không cần cảm thấy áy náy, mật thược chi môn mở sai địa điểm là chuyện bình thường, thế nên chúng ta mới chuẩn bị hai người. Chẳng qua là ta thấy bất ngờ thôi, được cung cấp nhà ở mà còn không hấp dẫn được ngươi à...Nào, người tiếp theo thử xem.”

Người Nhà còn lại cầm lấy Chân Thị Chi Nhãn, đặt trên tường xoay mười vòng theo chiều kim đồng hồ, kết quả là ngoài ý muốn xảy ra, lần này mật thược chi môn xuất hiện trên đường Phong Tình của thành phố số 23!

Trịnh Viễn Đông nhìn thử, cảm thấy dở khóc dở cười.

Để cho chắc ăn nên dẫn hai Người Nhà theo, vậy mà cả hai đều không mở đúng nơi.

Sức hấp dẫn của nhà ở miễn phí thấp như thế cơ à? Không đúng, họ chỉ nói cung cấp nhà cho Người Nhà nhưng lại không cho người ta xem rốt cuộc nhà cửa được phân phối trông ra sao, làm sao mà đủ hấp dẫn được.

---

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

👾ĐỐI TƯỢNG HẸN HÒ CỦA TA LÀ THẦN MINH CHI NỮ (BẢN DỊCH): Hài hước, dị năng, đô thị, trang bức…👾