Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1992: Dừng Lại Đã




Các nhân vật có uy vọng tập trung cạnh đống lửa, ai nấy đều khoác da sói, lông chồn, quần áo cũng được may từ da thú.

Huynh đệ Cao thị nom khoảng bốn mươi tuổi, ca ca Cao thị tên là Cao Long, đệ đệ tên là Cao Hổ.

Cao Long cầm chân dê, dùng dao cắt một miếng thịt bỏ vào trong mồm.

Thủ lĩnh của Lưu thị hỏi:

“Trong khu dân cư đó ẩn giấu cao thủ, chúng ta đã thăm dò nhiều lần nhưng đều bị đánh lui, hơn nữa lính trinh sát trong khu dân cư đó hành động rất cẩn thận, hệt như lính của tập đoàn quân Liên Bang. Hay là thôi đi, nếu đánh nhau thật thì chúng ta sẽ tổn thất nghiêm trọng.”

Hắn vừa nhai vừa nói:

“Việc này rất đơn giản, nhất định phải giành được khu dân cư đó. Khoan nói đến việc có hơn mười nghìn người, cũng không bàn tới đám đàn bà xinh đẹp ở đó, người du hành thời gian trong khu dân cư đó mới là thứ chúng ta cần nhất. Các ngươi biết người du hành thời gian không? Là người có thể qua lại giữa hai thế giới, trước kia trên hoang dã từng xuất hiện, nhưng bị Cao Hổ giết chết rồi.”

“Người du hành thời gian?”

Thủ lĩnh của Ngụy thị hỏi:

“Họ có thể làm được gì?”

“Có thể mang thuốc, mang muối, mang đường đến, có họ thì chất lượng sinh hoạt của tất cả các gia tộc chúng ta sẽ được đảm bảo.”

Cao Long ngẩng đầu nhìn mọi người một cách ngạo mạn:

“Các vị, không cần lo về cao thủ trong khu dân cư đó, đợi đến thời cơ thích hợp đương nhiên ta và Cao Hổ có thể giải quyết họ. Đánh xong, ta muốn một nửa đàn bà bên trong khu dân cư, còn lại cho các ngươi phân chia.”

Nhưng đúng lúc này, hai tên đàn ông cường tráng áp giải một thiếu niên ăn mặc rách rưới, mặt mũi lấm lem bùn đất đến:

“Cha, tiểu tử này là nông phu ở cơ sở sản xuất muốn đến cậy nhờ khu dân cư, bị bọn ta chặn lại.”

Cao Long nhìn thiếu niên:

“Ngươi tên gì?”

“Tiểu Thổ.”

Thiếu niên trả lời một cách sợ sệt.

“Vì sao lại bỏ chạy khỏi cơ sở sản xuất?”

Cao Long hỏi.

“Người của Trần thị muốn bắt bọn ta đi thăm dò khu cấm kỵ, cha mẹ ta yểm hộ cho ta chạy trốn, bảo ta chạy về phía nam, ở nơi đó có khu dân cư của người hoang dã.”

Thiếu niên nơm nớp lo sợ.

Trên người cậu bé tên Tiểu Thổ, quần áo của hắn bẩn đến mức không thể phân biệt được, như thể vừa lăn vào một vũng lầy vậy.

Mặt mũi cũng lấm lem, nhìn không ra được bộ dạng ban đầu.

Hai tên tráng hán áp giải Tiểu Thổ tiếp tục đi về phía trước.

Cao Hổ đột nhiên nói:

"Dừng lại đã."

"Ngươi đã khám xét cơ thể của đứa nhỏ này chưa?"

Cao Long lạnh lùng nhìn hắn:

"Để nó tránh xa đống lửa chút, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, người lạ phải cách xa ta ít nhất 30 mét, Cao Thành, ngươi thống lĩnh Thân Vệ doanh kiểu gì thế hả, chút chuyện vặt vãnh này ngươi cũng có thể quên sao?"

Cao Thành giọng ồm ồm nói:

"Khám xét rồi, không có hung khí."

Cao Long năm nay 42 tuổi, năm 16 tuổi đã có con trai đầu lòng trên vùng hoang dã này, bây giờ đã có thêm 9 người con, trong đó có 4 đứa bé đều vì bệnh mà chết yểu.

Tỷ lệ chết trẻ ở nơi hoang dã rất cao, ngay cả con cái của những người đứng đầu các gia tộc lớn cũng đều như thế, những người khác thì khỏi phải nói.

Hiện tại, hắn còn lại năm người con, một người quản lý cái gọi là Thân Vệ doanh, bốn người còn lại lần lượt quản lý các gia tộc Ngụy thị, Chu thị, Thác Bạt thị, Lưu thị đã thôn tính được.

Mặc dù bốn gia tộc này vẫn để tộc trưởng có tiếng nói cuối cùng, nhưng Cao thị ngự trị hết tất cả mọi người, cho dù con trai của Cao Long là đốc quân thì quyền lực của đốc quân cũng cao hơn bốn tộc trưởng.

Một gia tộc nhãi nhép ở vùng hoang dã lại còn có một Thân Vệ doanh và đốc quân, hai huynh đệ Cao Long và Cao Hổ rõ rằng ỷ vào việc mình được mệnh trời chỉ định nên mới muốn xây dựng một thế lực khổng lồ của riêng mình trên vùng đất liên bang chẳng thèm ngó ngàng này.

Thiếu niên Tiểu Thổ bị các tráng hán bắt đi cách xa 30 mét, Cao Long lạnh lùng quan sát, chắc chắn vẻ mặt của đối phương không có chút thất vọng, lúc này trong lòng mới hơi an tâm:

"Ngươi đến từ cơ sở sản xuất nào?"

"Cơ sở sản xuất 1129."

Tiểu Thổ nói.

"Cơ sở sản xuất của ngươi trồng cái gì?"

Cao Long lạnh giọng hỏi:

"Ngươi đừng thử lừa gạt bọn ta, ta giao dịch nhiều nhất trong vùng hoang dã này chính là với nông dân các ngươi đấy, căn cứ nào sản xuất cái gì, bọn ta rõ như lòng bàn tay."

"Bọn ta đã trồng hơn 20.000 mẫu lúa nước, cũng nuôi vịt và đánh cá trên ruộng lúa."

Tiểu Thổ thành thật trả lời:

"Cơ sở sản xuất có hơn 600 người, nhưng quân của Trần thị đã bắt đi hơn 200 người rồi, ba mẹ sợ ta bị bắt đi, liền để cho ta tránh xa đầu sóng ngọn gió, qua con trăng này mới trở về."

Cao Long suy tư, những chuyện này đều khớp cả, xem ra là sự thật.

Hắn quay đầu lại, trầm giọng nói với Cao Hổ:

"Vừa đúng lúc đội của chúng ta đang mở rộng, mấy tháng nữa rất có thể sẽ đến thời kỳ giáp hạt, giữ lại đứa nhỏ này đến lúc đi cướp cơ sở sản xuất thì để nó dẫn đường, hắn nằm lòng lực lượng canh phòng của 1129, nếu không lô cốt và cơn bão kim loại trong các cơ sở sản xuất đó cũng không dễ đối phó. Nếu chúng ta có thể kiểm soát đứa trẻ này và biến nó thành người của mình, đến lúc đó có thể để nó quay trở lại cơ sở sản xuất 1129 và giúp chúng ta đóng cửa những cơn bão kim loại đó."