Nếu tính cả những Thần Nữ này thì Đại Vũ đã triệu hồi hơn 80 bức tranh rồi, điều này cũng chứng thực suy đoán của Trần Dư.
Trong kênh liên lạc, sĩ quan Trần thị nói với vẻ lo lắng:
“Ông chủ, ngài không cần chuyển sang khí cầu máy khác sao?”
Trần Dư trả lời một cách bình tĩnh:
“Không cần, hắn không phải mối uy hiếp với ta, ta sẽ đứng ở đây xem hắn có thể sử dụng thủ đoạn gì.”
Nhưng một việc khiến Trần Dư không ngờ tới đã xảy ra.
Sau đợt tập kích vừa rồi, mỗi tiếng lại có một nhóm Thần Nữ mang theo đủ loại vũ khí đến.
Lần đầu tiên là súng chống tăng PRG, lần thứ hai mang theo súng tự động, lần thứ ba mang súng máy hạng nặng.
Chẳng qua mấy lần trước đều được Lakshmi bảo vệ, lần nào Thần Nữ cũng đi một chuyến uổng công.
Lúc này Khánh Trần phát hiện ra vấn đề, Thần Nữ mang vũ khí hay không cũng vô ích, mà mang nhiều hơn thì lãng phí.
Nhưng nếu không mang vũ khí thì ảnh hưởng đến khí thế, khiến trận chiến có vẻ không được trang trọng lắm.
Vì vậy, lần thứ tư các Thần Nữ không cầm theo vũ khí nữa, mà mang vài tảng đá tới đây...
Một nhóm Thần Nữ vây quanh khí cầu máy, ném đá lên thân tàu, làm Trần Dư phải bật cười vì tức.
Lực sát thương không mạnh, tính chất xúc phạm nghiêm trọng.
Số lượng Thần Nữ này dường như là vô hạn, năng lực tấn công của họ chỉ là thứ yếu, đến bao nhiêu, Lakshmi có thể giết bấy nhiêu.
Nhưng vấn đề là, cứ cách một tiếng nhóm Thần này lại đồng loạt xuất hiện, đúng giờ y hệt chuông reo vào lớp ở trường tiểu học.
Vốn dĩ Trần Dư ở lại khí cầu máy cấp Giáp là để tĩnh tâm vẽ tranh, kết quả bây giờ tâm chẳng tĩnh được...
Quá trình vẽ tranh thường thường bị gián đoán, thật ghê tởm.
Hắn biết, điều đối phương muốn chính là hắn để không có được không gian yên tĩnh vẽ tranh.
Thật ra, Trần Dư chỉ cần rời khỏi chiếc khí cầu máy cấp Giáp đã không thể di chuyện này là được.
Nhưng hắn vừa mới nói với cấp dưới mình không cần rời khỏi khí cầu máy, nếu bây giờ bỏ đi thì hắn – thái thượng hoàng Trần thị cũng mất hết thể diện!
Trần Dư nhìn Thần Nữ đến chấp hành chiến thuật quấy rối lần thứ năm, hiện đang nhổ nước bọt bên ngoài khí cầu mày, nghĩ thầm, rốt cuộc ai lại nghĩ ra được phương thức tác chiến gớm ghiếc như thế?!
Hơn nữa, hình tượng Thần Nữ bị hủy hoại hoàn toàn, đời này Trần Dư không bao giờ muốn vẽ Thần Nữ Phi Thiên nữa, bằng không vừa nhấc bút định vẽ là lại nghĩ đến dáng vẻ nhóm Thần Nữ nhổ nước bọt như mấy ả đàn bà đanh đá...
Trần Vũ phá hủy hình tượng Thần Nữ trong lòng hắn rồi!
…
Lần thứ 6 đến gây rối, nhóm Thần Nữ vẫn nhổ nước bọt.
Đến lượt nhóm Thần Nữ thứ 7 quấy nhiễu, quả thật có phần ghê tởm, Đại Vũ được đại trưởng lão bày cách, tìm một đống phân và nước tiểu cả trâu rừng, dùng lá sen bọc lại, xông lên đương đầu với Lakshmi như một đội quân cảm tử, sau đó ném từng bọc sản phẩm bài tiết lên kính chắn gió của khí cầu máy cấp Giáp.
Lúc Trần Dư vẽ tranh, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy những thứ đó...
Khi nhóm Thần Nữ thứ 10 đến quấy rầy, họ vòng quanh khí cầu máy cấp Giáp nhổ nước bọt mãi mà vẫn không thấy Lakshmi đi ra giết địch.
Kỳ lạ quá.
Đại Vũ thao túng Thần Nữ lại gần cửa sổ nhìn vào bên trong, một đám Thần Nữ vốn cao quý không thể khinh nhờn lại nhoài người trên người cửa, đến mức mặt mũi cũng biến dạng luôn.
Kết quả, trong khí cầu máy cấp Giáp không có một bóng người.
Đại Vũ sực nhận ra, hắn ép Trần Du phải rút lui rồi!
Hắn vậy mà lại dùng cách Khánh Trần dạy, khiến bán thần Trần Dư cảm thấy ghê tởm đến mức rút lui!
Thành tựu đẩy lùi bán thần chỉ với thực lực cấp A, đây không phải là điều mà ai cũng làm được.
Nhưng mà nói thật, cách làm của Khánh Trần hại cả mình lần đối thủ.
Có lẽ, về sau họa sĩ Trần thị sẽ không vẽ Thần Nữ Phi Thiên nữa, kể cả Đại Vũ cũng sẽ không vẽ...
Đó là vị thần hắn vẽ thạo nhất, sau này hắn lại phải luyện vẽ hình tượng thần Phật mới, không biết luyện bao lâu mới thuần thục được như bây giờ.
Đáng ghét thật.
Đại Vũ khống chế các Thần Nữ Phi Thiên tiến vào khí cầu máy, tìm xem bên trong có để lại manh mối nào không, kết quả là khi hắn đang điều khiển các Thần Nữ, bỗng cảm thấy bầu trời trở nên u ám.
Đại Vũ lập tức đề cao cảnh giác, chỉ có một thứ có thể che khuất bầu trời...
Hắn thao túng Thần Nữ chạy ra ngoài, nhưng họ chưa kịp lao đến cửa thì oành một tiếng, một quả tên lửa mạch xung kéo theo cánh đuôi sóng kim cương Mach thật dài từ trên trời giáng xuống, va vào khí cầu máy cấp Giáp.
Khí cầu máy cấp Giáp trên bầu trời biến thành một quả cầu lửa, nuốt trọn các Thần Nữ Phi Thiên ở bên trong.
Trong hang động đá vôi, Đại Vũ mở mắt, kinh ngạc nói:
“Là cứ điểm trên không, cứ điểm trên không tàu Chư Thiên đến rồi! Nó phá hủy khí cầu máy của Trần Dư!”