Nhưng đúng lúc này, bằng thính lực nhanh nhạy của mình, Khánh Trần bỗng nghe được có người đè thấp giọng lên kế hoạch bí mật:
“Tối nay ra tay với tên quản gia kia trước, đến đêm thì nội ứng ngoại hợp mang thằng nhãi nhà Kennedy đi. Gia tộc Kennedy chịu trách nhiệm mua bán dược phẩm ở Phong Bạo Thành, đó là thứ mà quân nổi dậy chúng ta cần.”
“Nhưng nghe nói quản gia là cao thủ cấp C.”
“Không phải hắn bảo các ngươi tối nay đến phòng hắn à? Sau khi vào phòng, các ngươi thừa dịp hắn không phòng bị, tiêm ống thuốc cho hắn.”
…
“Bom sau tai chúng ta thì làm sao bây giờ?”
Có nữ nô lệ hỏi nhỏ.
“Không phải sợ, chương trình có thể kích nổ quả bom sau tai các ngươi đều nằm trong điện thoại di động của con trai trưởng nhà Kennedy, chúng ta chỉ cần khống chế hắn thì tất nhiên không cần lo bom chip.”
Có người nhỏ giọng cổ động:
“Nhưng hiện nay vẫn chưa biết thực lực của quản gia thế nào, cho nên phải giải quyết hắn trước tiên. Yên tâm, các ngươi giấu thuốc trong tóc, lúc thân thiết nồng nhiệt với hắn thì tiêm vào, chắc chắn hắn sẽ chết.”
Bắt cóc Lam Sơn?
Giết quản gia trước?
Khánh Trần nghe những người khẽ giọng thảo luận âm mưu bí mật, cứ có cảm giác không ổn.
Họ là nô lệ bị phiến quân xúi giục à? Sao mình vừa đến đã gặp phải chuyện rắc rối này cơ chứ!
Nói thật, hắn không có ấn tượng tốt về quân nổi dậy, dụ dỗ các nô lệ bán đứng cơ thể làm chuyện nguy hiểm không giống như việc một tổ chức đứng đắn sẽ làm, hoặc ít nhất họ có thể bất chấp mọi thủ đoạn.
Thành công thì không nói làm gì, nếu thất bại thì quân nổi dậy cũng không chuẩn bị đường lui để cứu họ.
Đang lúc Khánh Trần suy tư, bên ngoài lại vang lên tiếng động cơ khí cầu máy, giống như một con quái vật khổng lồ đang từ từ rơi xuống, luồng không khí hỗn loạn khuấy động trang viên, nước trong bể bơi cũng bị dòng khí cuốn lên xoay vòng vòng như múa.
Mời mấy sợi dây thừng được thả xuống, hơn trăm binh sĩ được võ trang đầy đủ tuột xuống theo sợi dây, tức tốc bao vây trang viên.
Cùng lúc đó, máy bay không người lái trên khí cầu máy tản ra, dần dần bao phủ cả nông trường.
Đó là tập đoàn quân của công tước Phong Bạo!
Đối phương đến lục soát trang viên!
Ngay khi Khánh Trần nghe được âm thanh này, hắn lập tức đi sâu vào trong biệt thự, để tránh cho mình bị khống chế trước.
Khánh Trần bước nhanh, đồng thời hắn nhìn thấy mấy nữ nô lệ thì thầm nói chuyện với nhau ban nãy đi ra từ một căn phòng nào đó. Họ cúi đầu, định đi đến hầm rượu dưới tầng hầm của dinh thự, nhưng bị Khánh Trần gọi lại:
“Các ngươi đi đâu đấy?”
Các nô lệ quay đầu lại, trông thấy Khánh Trần thì cả kinh, một người trong đó chỉ về phía hầm rượu và nói khẽ:
“Ngài quản gia, bọn ta định đi đến hầm rượu lấy rượu cho đại thiếu gia.”
“À, không cần, ta tự đi lấy.”
Khánh Trần xua đuổi họ:
“Tay chân vụng về, cẩn thận ta quất các ngươi.”
Các nữ nô lệ:
“…”
Lúc này, hơn trăm binh lính của tập đoàn quân đã xông vào biệt thự, chỉ trong một phút ngắn ngủi đã khống chế tất cả mọi người trong phòng khách.
Lam Sơn từ từ đứng dậy, tỏ vẻ khó hiểu:
“Xin hỏi có chuyện gì thế? Vì sao lại xâm nhập trái phép trang viên của gia tộc Kennedy bọn ta?”
Một người phụ nữ tóc ngắn, mặc âu phục đen từ bên ngoài chậm rãi bước vào, nàng mở một chiếc màn hình tinh thể lỏng lên và nói:
“Biệt hiệu của ta là Nhện Đen, chắc hẳn các ngươi đều gặp ta rồi. Đầu tiên phải sửa đúng một chút, ta không xâm nhập trái phép, ở đây có lệnh khám xét của ủy ban quân sự Phong Bạo Thành, có thể điều tra 18 trang viên nông trường ven biển một cách hợp pháp. Thứ hai, ta nghi ngờ có nhân vật khả nghi trà trộn vào trang viên của các ngươi, ta muốn lục soát nơi này, tập trung hết tất cả mọi người bên ngoài dinh thự, gọi luôn cả những người đang làm việc trong trang viên đến tập hợp! Hàm rượu, tầng hầm, không bỏ sót bất kỳ ngóc ngách nào, dùng thiết bị tìm kiếm sự sống khám xét cho ta! Phải nhanh lên, không thể để cho kẻ ẩn nấp có thời gian nắm giữ tin tức!”
Tiếng bước chân nặng nề vang lên, đôi ủng quân đội kẹp thép thấm của các binh sĩ giẫm lên nền đá cẩm thạch, phát ra âm thanh cồm cộp chấn động.
Như đạp lên trái tim mọi người trong biệt thự, khiến họ không tài nào thở nổi.
Nhóm Lam Sơn ngồi lại ghế sofa, tất cả họ biết ủy ban quân sự Phong Bạo Thành là tổ chức do công tước Phong Bạo quản lý, mỗi một mệnh lệnh do họ ký tên đều đại diện cho ý chí cao nhất của Phong Bạo Thành.
Mà Nhện Đen cũng rất nổi tiếng, nàng là một trong những tình nhân của công tước Phong Bạo, phụ trách các hoạt động bí mật.
Gia tộc Kennedy lợi hại đến mấy thì cũng không thể đối nghịch với công tước Phong Bạo.
Nhện Đen nhìn xung quanh, ra lệnh cho hơn mười tên lính sau lưng mình chia tất cả mọi người trong đó có cả Lam Sơn thành từng nhóm và cách lý, họ dọn sạch bốn căn phòng để làm nơi thẩm vấn.