Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 757: Hội Nghị Gia Tộc 2




Khánh Trần gật đầu:

"Ngươi là một trong những người có thiên phú tốt nhất ở đây, ngươi phải trân trọng nó."

Khánh Nhất kinh ngạc nhìn Khánh Trần rồi thầm tự nhủ, chẳng lẽ người này đang khích lệ mình sao?

Nhưng chẳng qua hắn chỉ nói cho có thôi, hắn đâu có quán đỉnh cho mình!

Mấy ngày nay Khánh Nhất đã nói chuyện với những đồng môn sư huynh đệ khác, hắn biết rõ thiên phú của mình rất tốt, vì tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn nhiều so với những người khác.

Hơn nữa, hắn thông minh như vậy, sao có thể chấp nhận thua kém người khác được?

Nhưng sau đó hắn bỗng phát hiện ra một chuyện, công sức mình vất vả tu luyện cả một ngày chỉ bằng Khánh Trần quán đỉnh cho người khác một lúc.

Khánh Nhất rất tức giận.

Nhưng hắn chẳng thể làm gì được? Hắn biết từ trước đến nay Khánh Trần luôn nhắm vào mình, chắc chắn Khánh Trần sẽ không quán đỉnh cho hắn đâu.

Nhưng đúng lúc này, Khánh Trần bỗng nói:

"Nhắm mắt lại."

Khánh Nhất sửng sốt.

Nhưng rất nhanh sau đó hắn đã cảm thấy một dòng nước ấm chui vào cơ thể, sau đó dòng nước ấm bắt đầu tỏa ra dọc theo kinh mạch của hắn. Một lúc sau, hai điểm trên người hắn đồng loạt sáng lên!

"Tiên sinh!?"

Khánh Nhất kinh ngạc trợn trừng mắt nhìn Khánh Trần:

"Ngài vừa quán đỉnh cho ta sao."

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Tập chung tu luyện đi, chẳng phải ngươi cũng là đệ tử của ta sao, quán đỉnh cho ngươi có gì lạ kinh ngạc như vậy, ta sẽ không phân biết đối xử với bất kì ai."

Khánh Nhất vẫn cảm thấy rất kinh ngạc, lúc trước hắn còn không hiểu tại sao Khánh Trần lại đồng ý dạy phương pháp luyện cho hắn, bây giờ lại quán đỉnh cho hắn, hơn nữa còn giúp hắn thắp sáng tận 2 điểm sáng!

Xem ra lúc trước là mình hiểu lầm đối phương, tiên sinh không hề nhắm vào mình!

Nghĩ đến đây, hắn bắt đầu cảm thấy xấu hổ, hóa ra lúc trước là do hắn lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.

Lúc này Khánh Nhất lại nghĩ, kế hoạch kết minh với 31 học sinh trong trường Lý thị của hắn còn chưa thấy hiệu quả đâu, mà đã vấp phải một đối thủ khó chơi như Lý Khác.

Nhưng hắn nhất định phải nhanh chóng hợp tác với một người nào đó của Lý thị, bây giờ nghĩ lại, người đang đứng trước mặt hắn chẳng phải là đối tượng hợp tác thích hợp nhất sao?

Ngoài Khánh Nhất, Khánh Trần vẫn còn hơn hai mươi đồ đệ khác, tuy mọi người vẫn chưa chính thức bái sư, nhưng sau khi học được phương pháp, cộng thêm mỗi ngày nhìn Khánh Trần vất vả quán đỉnh, trong lòng mỗi người ở đây đều thầm quyết tâm trở thành đồ đệ của Khánh Trần.

Tuy họ tu luyện rất mệt mỏi, nhưng ai cũng biết, tiên sinh còn mệt hơn nhiều.

Cho nên, bây giờ Khánh Trần có đưa ra bất cứ yêu cầu gì, mọi người đều chấp hành 100% mà không oán hận chút nào.

Khánh Nhất thầm nghĩ, mấy tên học sinh trong trường Lý thị làm sao có thể bằng Khánh Trần được. Đã như vậy thì sao hắn phải hợp tác với họ, nếu có thể hợp tác với Khánh Trần thì chẳng phải tốt hơn nhiều sao.

Bây giờ hắn chỉ cần hợp tác với một mình Khánh Trần, là cả hai mươi mốt tinh anh của Lý thị dưới trướng Khánh Trần đều biến thành đối tượng hợp tác của hắn, lúc đó tỉ lệ chiến thắng cuộc chiến tranh giành vị trí thủ lĩnh ảnh tử của hắn sẽ tăng thêm rất nhiều.

Hơn nữa, những người từng tham gia quân đội như bọn Lý Thúc còn mạnh hơn nhiều so với mấy đứa trẻ trong trường!

Nghĩ đến đây, Khánh Nhất bắt đầu khen ngợi trí thông minh của hắn.

Mình thật thông minh!

Hắn thầm tính toán, bây giờ hắn chỉ cần Khánh Trần chịu nhận hắn làm học sinh, sau đó hắn sẽ dùng tình nghĩa thầy trò để duy trì mối quan hệ của họ.

Đến trưa, lúc Lý Khác vào phòng bếp nấu cơm cho Khánh Trần, Khánh Nhất bỗng đi theo hắn vào bếp rồi lấy tỏi ra bóc, Lý Khác ngẩn người không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chẳng lẽ hắn có âm mưu gì sao?

Nhưng từ trước đến nay Khánh Nhất chưa bao giờ phải động tay vào việc gì, nên hắn chẳng biết làm gì cả, ngay cả bóc tỏi cũng không biết.

Lý Khác đứng trong bếp nhìn Khánh Nhất bóc tỏi một lúc rồi nói:

"Khánh Nhất...Nếu ngươi không biết làm thì đừng làm nữa, đứng sang một bên nhìn ta làm là được."

Tuy những gì Lý Khác vừa nói rất lịch sự, nhưng Khánh Nhất chỉ cần nghe qua là biết đối phương đang ngại hắn đứng đây chiếm chỗ, cố ý nói thế để hắn đi ra ngoài.

Khánh Nhất không cãi lại mà đứng sang bên cạnh Lý Khác rồi lặng lẽ xem hắn làm thế nào.

Chỉ có những người thông minh mới hành động như vậy, nếu người khác nói ngươi không biết một vấn đề gì đó mà ngươi cứ cố chứng minh mình biết thì chắc chắn ngươi sẽ biến thành một kẻ ngu ngốc trong mắt người khác.

Ngươi nên lén học tập, sau đó khiến mọi người phải kinh ngạc!

Đến khi trời chạng vạng tối, Lý Khác còn chưa kịp nói gì thì Khánh Nhất đã chủ động đi giặt một cái giẻ lau, lau sạch sẽ cái ghế mà Khánh Trần hay nằm.

Lý Khác thấy Khánh Nhất cướp việc của mình thì lập tức đi mở tủ lạnh để lấy đào cho tiên sinh.