Nhưng hắn còn chưa chạm tay vào cửa tủ thì Khánh Nhất đã vượt lên trước hắn để lấy mấy quả đào ngon nhất trong tủ đem đi rửa sạch rồi mang cho Khánh Trần….
Khánh Trần vừa nằm xuống ghế vừa thầm tự nhủ, đứa trẻ này vừa uống nhầm rượu giả à, sao thái độ lại thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy?
Tuy việc này khiến hắn cảm thấy rất vui, nhưng tại sao Khánh Nhất lại thay đổi nhanh như vậy.
Kế hoạch lúc trước của Khánh Trần là lôi kéo Khánh Nhất, sau đó hắn lấy cớ giúp Khánh Nhất để sai bọn Lý Thúc đi xử lí những người được chọn khác, mọi người sẽ nghĩ hắn đang giúp đồ đệ của mình, chứ chẳng ai nghi ngờ thân phận của hắn cả.
Nhưng hắn còn chưa lôi kéo mà.
Chờ chút, Khánh Trần đột nhiên nghĩ ra nguyên nhân vì sao Khánh Nhất làm như vậy, xem ra mục đích của 2 người họ khá giống nhau.
Khánh Trần nhìn xem Khánh Nhất bận rộn thân ảnh, bỗng nhiên 'hiền lành' đứng lên.
Nhưng vào lúc này, bỗng có người hầu đến gõ cửa:
"Khánh tiên sinh, Lý Khác, Lý Thúc, Lý Hoàng, Lý Tín, Lý Nhân, Lý Nghĩa, Lý Trung….Xu Mật xử sai ta đến gọi mọi người họp. Khánh tiên sinh có quyền tham dự hội nghị, mười ba vị được ngồi ghế dự thính."
Bây giờ Khánh Trần là người có thân phận rất cao nên hắn có tư cách tham dự, còn bọn Lý Thúc cũng là những tinh anh của Lý thị trong quân đội, Lý Khác cũng là người có tư cách kế thừa nhánh thứ nhất nên họ mới có dự thính ghế.
Đêm qua Lý Trường Thanh từng nói sắp có hội nghị gia tộc, hôm nay Khánh Trần đã đợi cả ngày mà không thấy gì, hắn còn tưởng hội nghị bị hủy rồi.
Người hầu quay sang nhìn Khánh Trần:
"Đương nhiên, tiên sinh có thể không tham gia."
"Ta tham gia.”
Khánh Trần gật đầu nói:
"Dẫn đường đi."
Sao hắn có thể không tham gia, bỏ lỡ cơ hội tốt để thám tính tình hình của thế giới trong như thế này được?
Có lẽ bây giờ trong số những người du hành, chỉ có mình Khánh Trần có quyền tham gia một hội nghị cấp cao như thế này.
Khánh Trần nói với những học sinh còn lại:
"Buổi tập hôm nay kết thúc ở đây, các ngươi về nhà đi."
…
Bây giờ đang là buổi chiều, những đám mây phía chân trời bị ánh chiều tà nhuộm đỏ.
Bên ngoài biệt viện Thu Diệp.
Ngoài cửa không có ai…
Bóng mọi người bị ánh nắng chiều kéo dài trên đất, thỉnh thoảng những cái bóng còn đan chéo vào nhau.
Khánh Trần đang đi theo người hầu dẫn đường đến hội trường.
Trên đường, hắn hỏi bọn Lý Thúc:
"Lúc trước hội nghị gia tộc thường tổ chức bao lâu một lần?"
"Khá ít.”
Lý Thúc lắc đầu:
"Thường thì sau mỗi lần tế tự hằng năm mới có một lần hội nghị gia tộc, mỗi năm chỉ tổ chức một hội nghị. Nửa đầu hội nghị, các phe sẽ cử một người đứng lên đại biểu để báo cáo số liệu kết toán cho gia chủ, nửa sau hội nghị sẽ công bố danh sách nhân sự cho năm sau."
"Bao lâu kết thúc?"
Khánh Trần tò mò hỏi.
"Lần dài nhất là ba ngày ba đêm.”
Lý Thúc cười nói:
"Phần lớn những người tham gia hội nghị sẽ chuẩn bị sẵn tã người lớn."
Lúc trước Khánh Trần từng nghe nói, đa phần các công ti sẽ không cho phép nhân viên đi vệ sinh trong những lần hội nghị lớn, nên mọi người đều phải mặc sẵn tã người lớn trước khi tham gia.
Cũng có thể vì bầu không khí hội nghị quá nghiêm túc nên những người tham gia không dám xin đi vệ sinh.
Trong ấn tượng của Khánh Trần, ông lão là một người rất hòa đồng, nếu lúc hắn chủ trì hội nghị mà vẫn hiền lành như ngày thường, sao có thể khiến các thành viên gia tộc sợ hãi được?
Có lẽ, đây việc những người cầm quyền đều phải làm.
"Bình thường gia chủ rất nghiêm khắc sao?"
Khánh Trần hỏi.
Lý Thúc giải thích:
"Ông nội không phải người quá nghiêm khắc, hắn chỉ kiên định với suy nghĩ của mình thôi, mỗi quyết định hắn đưa ra đều được suy nghĩ rất kĩ nên mọi người sẽ khó mà thay đổi được. Nguyên nhân mọi người sợ tham gia hội nghị không phải vì bầu không khí ở đó, mà vì sau mỗi lần hội nghị sẽ có hàng trăm người được bổ nhiệm, nhưng cũng đồng nghĩa với hàng trăm người bị cách chức, thậm chí một hội nghị còn có thể quyết định tương lai mấy năm sau của một số phe phái trong gia tộc, không ai dám coi thường hội nghị cả. Sau mỗi hội nghị, có lẽ người bị tước mất quyền lực hôm đó sẽ không bao giờ có thể tham dự hội nghị lần nữa."
Lúc này, người hầu đã dẫn họ đến hội trường.
Nhưng khi mọi người đi vào lại phát hiện cả hội trường không một bóng người.
Hội nghị không diễn ra ở đây!
Lý Khác nói:
"Trong cả trang viên Bán Sơn chỉ có hai hội trường, một cái tên là Thủ Chân, một cái tên là Minh Lý, nếu ở đây không có ai thì chắc chắn hội nghị sẽ tổ chức ở hội trường còn lại."
Mãi đến khi mọi người dồn ánh mắt vào người hầu dẫn đường, người đó mới sợ hãi nói:
"Xin lỗi các vị, ta cũng không biết chuyện này, mệnh lệnh ta nhận được là dẫn mọi người đến hội trường Thủ Chân!"
Lý Thúc nhìn Khánh Trần:
"Tiên sinh, có lẽ ai đó không muốn ngài tham dự nên mới cố ý làm vậy."
---
Hôm nay lên tổng cộng 7 chương, hẹn các bạn tối nay nhé!