Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 763: Hẹn Hò 1




Khánh Trần thầm tự nhủ, chẳng lẽ ngài muốn trêu đùa mọi người nên mới nói như vậy?

Ông lão tiếp tục nói:

"Sư phụ ngươi cũng là người rất thú vị, hắn thu đồ đệ nhưng lại không dẫn đồ đệ theo, một thân một mình chạy đến phương bắc gây sự. Trước khi đi, hắn đã giao ngươi cho ta, hắn nói ngươi không phải người lạnh lùng, chỉ là chưa ai nói với ngươi trên thế giới này có một loại tình cảm khác. Nên ta mới muốn cho người nến thử cảm giác đó."

Khánh Trần trầm mặc, trước khi xuyên qua hắn đã nếm trải cảm giác không có người thân, nhưng sau khi xuyên đến đây hắn lại được trải nghiệm cảm giác hoàn toàn khác.

Có đôi khi hắn thường nghĩ, tuy hắn là người của thế giới ngoài nhưng không biết vì sao hắn lại cảm thấy thân thiết với những người ở thế giới trong hơn.

Bây giờ cảm giác đó càng ngày càng rõ rệt, nếu có ai đó ở thế giới ngoài biết suy nghĩ của hắn thì chắc chắn sẽ mắng hắn.

"Vì sao Lý thị lại ghét hai nhà Jindai và Kashima như vậy?"

Khánh Trần hỏi sang chuyện khác:

"Ta biết người ở thế giới ngoài ghét họ vì mối thù ngày trước, còn thế giới trong thì sao?"

Ông lão nghĩ một lúc mới nói:

"Không phải tộc ta, trong lòng sẽ có suy nghĩ khác."

"Chỉ vì lí do này thôi sao?"

Khánh Trần hỏi.

Ông lão liếc nhìn hắn:

"Nếu họ không phải người nước ta, chắc chắn họ sẽ không coi ngươi là người nước họ, đây chính là hàng rào tâm lí. Nếu có một ngày họ lãnh đạo liên bang thì chắc chắn tất cả người Trung Nguyên sẽ biến thành người hạ đẳng, chỉ có những người nước họ mới được coi là người thượng đẳng."

Sau đó ông lão đưa con Long Ngư cắn câu cho Khánh Trần:

"Ta cũng không ngờ tên nhóc Lý Khác lại trung thành với ngươi như vậy, nên ngươi nhớ phải đối với hắn thật tốt....Ngoài ra, nhớ ước định giữa ngươi và ta."

"Ta sẽ không quên."

Ước định giữa Khánh Trần và ông lão bên Long Hồ là bí mật giữa cả hai.

Bí mật này quan trọng đến mức lúc ông lão phải thì thầm phòng trường hợp người khác nghe thấy.

Khánh Trần cầm Long Ngư về biệt viện Thu Diệp, không biết vì sao hắn bông cảm thấy bi thương, có lẽ vì hắn biết thời gian của ông lão không còn nhiều ….

Trong 17 năm qua, Khánh Trần chưa bao giờ cảm nhận được tình thân, nên hắn rất quý trọng tình cảm mà mọi người đã trao cho hắn.

Nếu Lý Thúc Đồng là người đầu tiên ở thế giới trong khiến hắn cảm nhận được sự ấm áp của tình thân, thì bây giờ ông lão chính là người thứ hai.

Nhưng không có buổi tiệc nào là không tàn.

Sau mỗi bữa tiệc, ai cũng phải về nhà.

Nhưng chuyện lần này không giống chuyện sư phụ hắn giả chết, vì có lẽ sau lần này hắn sẽ không bao giờ gặp ông lão nữa.

Vừa về đến biệt viện Thu Diệp, Khánh Trần đã cất Long Ngư vào tủ lạnh để mai cho Lý Khác ăn.

Hắn nằm lên ghế rồi lặng lẽ tính toán còn bao lâu nữa hắn mới có thể quán chú chân khí Kỵ Sĩ ra toàn thân.

Lúc này, Lý Trường Thanh vẫn không thèm quan tâm tấm bảng từ chối tiếp khách mà đẩy cửa vào.

Nàng vừa mửa cửa và biệt viện Thu Diệp, vừa dặn dò lão Cửu và Tiểu Ưng ngoài của:

"Trước khi trời sáng, không được cho bất kì ai vào đây, nhớ chưa?"

Lão Cửu và Tiểu Ưng vội vàng nói:

"Biết biết."

Tuy Khánh Trần biết Lý do nàng dặn họ như vậy vì lo có người biết bí mật về đường hầm ở đây, nhưng hắn vẫn cảm thấy câu nói này có gì đó là lạ.

Hắn mở mắt ra xem thì phát hiện Lý Trường Thanh còn mang theo một cái ba lô.

Nàng lướt qua ghế rồi vừa cười vừa nói:

"Đợi ta thay quần áo đã, không được nhìn lén.”

Khánh Trần: "..."

Phụ nữ thật kì quái, rõ ràng họ cũng rất sợ mà cứ nhất quyết phải nói như thể chẳng sợ gì.

Một lúc sau, giọng nói của nàng vang lên sau lưng Khánh Trần:

"Thế nào, xem được chưa?"

Thiếu niên quay đầu nhìn thì phát hiện Lý Trường Thanh đã thay một chiếc áo khoác da phòng cách Punk nhìn khá nổi loạn, ngoài ra nàng còn đội một bộ tóc giả màu đen.

Để phù hợp với trang phục hôm nay, nàng còn cố ý trang điểm rất đậm.

Không biết vì sao, sau khi Lý Trường Thanh thay đổi cách ăn mặc, nhìn nàng còn trẻ hơn nhiều so với tuổi thật.

"Ngươi định đóng vai gì mà ăn mặc kiểu này?"

Khánh Trần buồn bực.

"Nếu muốn ra ngoài chơi thì tất nhiên phải cải trang rồi, nếu có ai nhận ra thì chắc chắn chúng ta sẽ bị truy sát quanh thành phố số 18.”

Lý Trường Thanh cười híp mắt nói:

"Ngươi có muốn nhờ ta hóa trang không?"

"Không cần cảm ơn.”

Khánh Trần vừa dứt lời thì gương mặt của hắn đã biến thành gương mặt của Zard, sau đó lại trở về bình thường.

Lý Trường Thanh ngơ ra nhìn hắn.

Nàng biết vật cấm kỵ ACE-005 đang nằm trong tay Lý Thúc Đồng, nhưng nàng không biết tác dụng của nó là gì nên mới không nghĩ Khánh Trần có quan hệ gì với Lý Thúc Đồng.

Lý do khiến nàng cảm thấy kinh ngạc vì đây là lần đầu tiên Khánh Trần chủ động tiết lộ bí mật của hắn cho nàng.

Có phải vì Khánh Trần đã bắt đầu tin nàng nên mới cố ý tiết lộ bí mật của hắn cho nàng biết không.