Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 765: Giải Cứu La Vạn Nhai 1




Lúc này, trong một căn hộ nào đó ở khu thứ bốn.

Một nhóm 14 người gồm cả La Vạn Nhai đang chen chúc ngồi quây thành một vòng tròn trong phòng khách.

Trong đó có một người trông giữ vừa rưng rưng nước mắt vừa nói:

"Khi còn bé, mỗi cuối tuần cha ta lại dẫn ta đến cửa hàng bán đồ ăn vặt lớn nhất thành phố số 7 tên là Lima, mua mứt quả cho ta. Các ngươi cũng biết mứt quả trong thành phố rất đắt, vì những cây mận trồng trong khu sản xuất không bao giờ ra quả nên người ta phải thuê thợ săn hoang dã đi vào rừng hái. Sau đó họ chỉ cần trộn mận với chút đường giá rẻ là có thể bán với giá trên trời. Khi đó ta còn không biết một xâu mận rất đắt, hồi đó nhà ta rất nghèo, lúc nào cha ta cũng ngồi nhìn ta ăn chứ không bao giờ ăn, ta hỏi tại sao thì hắn nói hắn sợ chua, mãi sau khi ta lớn ta mới biết không phải hắn không muốn ăn, mà hắn nhịn cho ta ăn."

Một người trông giữ khác nói:

"Khi còn bé, thỉnh thoảng nhà ta sẽ mua 1 con cá, lúc nào mẹ ta cũng ăn đuôi cá và mắt cá, lúc đó ta từng hỏi nàng vì sao không ăn thịt cá, nàng nói nàng chỉ thích ăn đuôi cá và mắt cá. Bây giờ nghĩ lại, làm gì có ai không thích ăn chỗ có thịt chứ."

La Vạn Nhai hắng giọng một cái, sau đó dùng giọng trầm ấm nói với mọi người:

"Cha mẹ mọi người đều phải nuôi con, nhưng lại không có tiền, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng..."

Giọng nói trầm ấm đang an ủi mọi người giống như giọng nói của những người chủ trì tang lễ, ai nghe được giọng nói đó cũng cảm thấy bi thương.

Một lúc sau, mọi người trong phòng bắt đầu khóc rống.

Lúc này, La Vạn Nhai đứng dậy nói:

"Mọi người đều là người trong nhà, bây giờ đã chia sẽ bí mật của mình với người khác, mọi người có muốn tình cảm giữa chúng ta càng khăng khít hơn không. Để kiểm tra xem mọi người đã đủ tin tưởng nhau chưa? Chúng ta sẽ chơi một trò chơi nho nhỏ."

Sau đó, hắn kéo một cái bàn ra phòng khách, sau đó đứng lên trên:

"Ta sẽ đứng lên cái bàn này, sau đó đưa lưng về phía mọi người rồi đổ xuống, ta tin những người thân của ta sẽ giang tay đỡ ta, đây chính là niềm tin của ta với người nhà."

Sau đó cơ thể mập mạp của La Vạn Nhai bắt đầu ngửa ra sau, mà 13 'người trong nhà' đứng sau hắn đều đưa ta đỡ hắn trước khi đầu hắn đập xuống đất.

La Vạn Nhai kích động nói:

"Mọi người có thấy không, đây chính là lòng tin mà chỉ người trong nhà mới có, các ngươi cũng đứng lên bàn thử xem!"

Sau đó hắn chỉ huy từng người leo lên bàn rồi ngã vào vòng tay của những ‘người trong nhà', đến cuối cùng, không ai bị ngã xuống đất cả.

Sau khi ngươi cuối cùng ngã vào vòng tay mọi người, La Vạn Nhai càng kích động hơn:

"Mọi ngươi có thấy không, đây chính là sức mạnh của tình thân, người nhà sẽ không bao giờ làm ngươi phải thất vọng, mọi người chính là người thân của nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn!"

Hắn vừa dứt lời, những người còn lại trong phòng bắt đầu hoan hô, như thể họ đang rất vui vẻ vì tìm được người thân của mình.

Ngay cả những người trông giữ cũng không ngoại lệ...

Bầu không khí dần dần thay đổi...

La Vạn Nhai vừa nhìn mọi người vừa thầm tự nhủ, nếu sớm biết những người này dễ bị tẩy não như vậy, hắn đã sớm tự cứu rồi, cần gì phải chịu đựng hơn 1 tháng.

Nhưng hắn còn chưa vui mừng được bao lâu thì điện thoại vệ tinh trong túi một người trông giữ bỗng vang lên.

Người này lôi điện thoại ra nghe:

"Ừ, ân, mọi người trong nhà rất tốt...Không phải, ý là là những người du hành bị giam ở đây...Tốt, ta sẽ chuẩn bị chuyển họ đi."

Thực tế đã chứng minh, tẩy não cần 1 khoảng thời gian khá dài, nếu không tẩy não hoàn toàn thì những người đó vẫn có thể tỉnh lại.

Người vừa nghe điện thoại chính là thủ lĩnh của đám người trông giữ, những gì hắn vừa nói đã đủ lôi đám người trông giữ về hiện thực một lần nữa.

Bầu không khí vui sường của những 'người trong nhà' như bị một chậu nước đá vô hình từ trên trời giội tắt, mọi người bắt đầu trở nên sợ hãi.

La Vạn Nhai thầm tự nhủ, nếu hắn có thêm mấy ngày nữa thì có lẽ hắn đã tẩy não thành công tất cả những người này rồi.

Quá muộn rồi!

Cả đám người trông giữ đều đứng lên rồi bình tĩnh kiểm tra súng ống, âm thanh lạnh lẽo của súng ống vang vọng cả căn phòng.

Một người trông giữ lạnh lùng nói:

"Trò chơi kết thúc rồi, suýt nữa thì ta cũng bị các ngươi tẩy não theo, bây giờ tất cả đưa hai tay ra sau lưng rồi đi xuống dưới theo ta. Ta nhắc lại lần nữa, nhiệm vụ lần này của các ngươi là đưa tiền ở thế giới ngoài cho tổ chức, sau khi quay lại thế giới ngoài, việc các ngươi phải làm đầu tiên là đem tiền đến địa điểm đã thông báo mấy ngày trước, nếu ai không đem đến thì cứ ở đó chờ chết đi."