Chương 11: Cũng muốn mời chào.
"Có được Thiên Nguyên Bảo Liên, ta sẽ không còn lo lắng về nguyên thạch. Mỗi ngày nó có thể sản xuất ra năm mươi khối, quả thật dư sài." Ma Vô Hối thu Thiên Nguyên Bảo Liên vào không khiếu, nhắm hai mắt cảm nhận đoá sen màu lam dần dần chìm xuống đáy biển chân nguyên.
Năm mươi khối nguyên thạch một ngày, với cổ sư nhất chuyển chính là một nguồn thu nhập cực lớn!
Một nhà phàm nhân một tháng làm quần quật cũng chỉ kiếm được bốn khối. Các học viên cùng lứa một tháng cũng chỉ được mười hai khối. Đấy là chưa tính những khoản cần chi tiêu, con số cuối cùng sau một tháng sẽ chả còn lại bao nhiêu.
Còn nữa, người khác muốn kiếm tiền sẽ phải tốn tiền vốn. Còn hắn chỉ tốn một chút chân nguyên để luyện hoá là được.
Nói cách khác thì đây là khoản tài phú từ trên trời rơi xuống. Do đó nếu lộ ra ngoài, đừng nói đâu xa mà ngay lão thúc thúc đang nuôi hắn cũng thèm đến đỏ mắt.
Tất nhiên ông ta sẽ không đạt được, gia tộc sẽ lấy lý do "cống hiến cho gia tộc" mà thu lại cổ Thiên Nguyên Bảo Liên này.
Dòng thời gian trước vị cổ sư tuần tra kia cũng bị cao tầng gia tộc lấy lý do đó thu mất, chỉ bỏ lại cho y một khoản nguyên thạch coi như phần thưởng.
Lúc đó được không bù mất. Nhưng thân là phần tử của gia tộc, của thể chế nên y không thể không đồng ý. Y sẽ phải vì "cống hiến cho gia tộc" mà ngoan ngoãn dâng lên.
Đây là lý do Ma Vô Hối hắn phải một mực li khai thể chế. Cái gì cống hiến hết mình cho gia tộc? Đều là trò chơi để cao tầng khống chế các phần tử, làm giàu chính mình mà thôi.
Thể chế sẽ chói buộc hắn, sẽ hạn chế hắn.
Ma gia chủ tư chất đương nhiên là loại Giáp, nhưng y hơn bốn mươi tuổi vẫn là cổ sư tứ chuyển.
Hay lấy chính bản thân Ma Vô Hối dòng thời gian trước làm ví dụ. Hắn bị hai gia lão Ma Vu Cương và Ma Thiết Thạch kéo chân là một phần, chủ yếu vẫn là do cái gọi là "cống hiến cho gia tộc" tinh lực thời gian bỏ ra quá nhiều.
Vì thế hai mươi tuổi vẫn là nhị chuyển đỉnh phong mặc kệ cho tư chất hắn tốt đến đâu.
Một khi bước chân vào thể chế, thân bất do kỷ, hành sự sẽ không theo ý mình nữa. Đến lúc nhận ra, muốn rời khỏi thế chế lại hoàn toàn không dễ dàng.
"Về mặt hồi phục chân nguyên cũng không cần lo lắng." Suy nghĩ lan man, khi hắn để ý lại đã thấy biển chân nguyên hồi phục đến chín thành sáu từ bao giờ.
Thiên Nguyên Bảo Liên tam chuyển, chân nguyên nó sản xuất chính là chân nguyên lam sắc của tam chuyển.
Chênh lệch chân nguyên giữa một tiểu cảnh giới là gấp đôi. Từ nhất chuyển sơ giai đến tam chuyển sơ giai là tám cái tiểu cảnh giới.
Ma Vô Hối làm phép tính đơn giản lập tức tính ra chân nguyên lam sắc sơ giai đậm đặc gấp hai trăm rưỡi lần chân nguyên bạch sắc sơ giai.
Vì thế Thiên Nguyên Bảo Liên chỉ nhẹ nhàng sản sinh một sợi nhỏ chân nguyên đã đủ để hắn lấp đầy không khiếu.
Đồng nghĩa hiện tại chân nguyên của hắn gần như vô hạn, tốc độ tu luyện hẳn sẽ rất nhanh. Nhưng hắn sẽ không dùng Thiên Nguyên Bảo Liên để tu luyện mà chỉ để tích trữ nguyên thạch.
"Kế hoạch của ta quý tốc độ, nhưng cũng không phải chỉ biết cắm đầu chạy.
Có một số giai đoạn cần tỏ ra yếu đuối, chậm chạp." Ma Vô Hôi rút tinh thần ra khỏi không khiếu, hắn không tiếp tục ngồi xếp bằng mà nằm xuống giường.
Bằng vào tư chất loại Giáp trong loại Giáp, hắn tu hành nhanh chóng cũng là bình thường. Sẽ không bị nghi ngờ.
Có điều, hắn đang vào vai một tên nhóc ham chơi lười học hành lười tu luyện. Tốc độ quá nhanh sẽ dẫn đến chú ý của người khác, đặc biệt là hai lão già Ma Vu Cương với Ma Thiết Thạch.
"Hai lão cáo già theo dõi ta cả tuần nay rồi" Lời này vừa nói ra trong lòng, lập tức có chuyện xảy ra.
Xoạt xoạt.
Có tiếng động phát ra trên mái nhà.
Lúc này có một nam nhân thân cao mét bảy khụy gối ngồi xổm trên mái nhà Ma Vô Hối. Khuôn mặt tầm thường không đáng nói, thân mặc võ phục cổ sư, thắt lưng đeo đai được đính miếng sắt khắc chữ "Nhị".
Hắn là một cổ sư nhị chuyển làm nhiệm vụ tuần tra đêm. Nhưng một nhiệm vụ bí mật khác chính là theo dõi thiếu niên có tư chất loại Giáp trong loại Giáp.
"Việc này đã diễn ra cả một tuần nay. Vào đúng giờ Tý đến khi sang giờ Sửu, người này sẽ qua lại quanh khu vực nhà của ta." Ma Vô Hối thầm tính giờ, hắn vắt tay lên trên mặt che đi hai mắt.
Nếu điều tương tự không xảy ra vào kiếp trước, hắn chỉ sợ là đã b·ị b·ắt gặp tu luyện vào ban đêm.
"Hai lão già quả thật tuổi già thành tinh.
Mặc dù ta đã biểu hiện ra ngoài nhưng họ vẫn nghi ngờ đây là chiêu trò của gia chủ." Ma Vô Hối chỉ suy nghĩ một chút liền đoán được tâm lý của hai vị gia lão.
Nhưng hắn hoàn toàn hiểu sự đa nghi này của họ, nếu là hắn thì cũng sẽ làm điều tương tự. Trăm nghe không bằng một thấy, cẩn thận không bao giờ là thừa thãi.
Hai lão gia hỏa không chỉ theo dõi hắn ban đêm có lén tu luyện không mà cả ngày đều có gia nô ẩn núp ghi lại từng nơi hắn đi qua, thực sự gần như không bỏ xót khoảng trống nào.
Nhưng cũng chỉ gần như, cổ sư tuần tra đêm không thể mãi ở quanh nhà hắn được. Vì thế sau giờ Sửu đến giờ Thìn chính là thời gian tu luyện của Ma Vô Hối, tổng cộng hai canh giờ.
Đổi lại tư chất của hắn là loại Bính hoặc Đinh, sợ rằng thiếu thốn thời gian đến thảm. Nhưng ai bảo hắn sở hữu đệ nhất tư chất trong lứa hậu bối, lại còn có thêm Thiên Nguyên Bảo Liên.
Một canh giờ sau, khi vị cổ sư kia rời đi thì Ma Vô Hối cũng tỉnh lại từ giấc ngủ ngắn ngủi của mình.
Tu luyện không thể thay thế giấc ngủ, cổ sư cũng là con người, vẫn cần phải nghỉ ngơi. Vị cổ sư kia theo dõi vừa hay cho hắn tranh thủ ngủ một canh giờ, tu luyện hai canh giờ rồi lại ngủ nửa canh giờ rồi đi học là được.
...
Tháp canh phía nam Ma gia trang.
Đêm hôm nay trăng sáng treo trên vòm trời chiếu xuống mặt biển óng ánh, từng cơn sóng rì rào vỗ nhè nhẹ vào bờ, làn gió mát lạnh len lỏi qua hàng cây dừa khiến lá kêu lên xào xạc.
Lúc này có một nam nhân đứng trước lan can tháp canh, thân thẳng như trường thương, hai tay săn chắc chắp tại sau lưng.
Nhìn qua người này độ tuổi trung niên, hai bên lông mày màu xám tro như đá, đôi mắt kiên định nhìn về phía biển khơi. Y sở hữu một cái đầu hói vô cùng đặc trưng.
Nếu không phải tháp canh có mái che, khả năng đầu y sẽ phản chiếu lại được cả ánh trăng.
Y chính là gia lão Ma Thiết Thạch, chức trách của y chính là đảm bảo an toàn của Ma gia trang.
Khác với thái độ dễ dàng nóng nảy khi trên buổi nghị sự, y lúc này vô cùng trầm ổn, có chút cứng nhắc như tảng đá.
Rõ ràng việc để cho gia lão Ma Vu Cương chọc giận hoàn toàn là diễn xuất của y.
Bịch.
Bỗng âm thanh trầm đục vang lên, có vật gì rất nặng đập vào sàn gỗ trên tháp canh.
Ma Thiết Thạch không quay đầu lại nhìn, y chỉ nhẹ nhàng hỏi một câu:
"Thằng bé như nào?"
"Đã ngủ thưa ngài, không thấy dấu hiệu của việc tu luyện." Thì ra là một nam cổ sư, nhìn lại hắn chính là người theo dõi Ma Vô Hối.
Báo cáo xong người này lập tức nhảy khỏi tháp canh, tiếp tục công việc tuần tra trong Ma gia trang.
Gia lão Ma Thiết Thạch lại một thân một mình trên tháp canh, biểu cảm vẫn như cũ, giống như một bức tượng đá.
"Thật sự không có sao?" Ngoài mặt y không biểu cảm nhưng trong lòng lại tự hỏi.
Hiện y đang rơi vào tình cảnh vô cùng bất lợi. Cháu trai thiên tài Ma Thiết Thủ của y trong khi làm nhiệm vụ b·ị t·hương nặng, tu vi giảm xuống nhị chuyển trung giai, tư chất cũng thụt lùi xuống loại Ất.
Đây đã là chuyện từ một tháng trước, nhưng y ra tay tận lực che giấu nên vẫn chưa bị truyền ra ngoài.
Vốn mọi thứ đang tốt đẹp, rất nhiều gia lão đều ngoan ngoãn quy thuận, tỏ thái độ tốt với y. Nhưng đột nhiên biến cố này xảy ra.
Không chỉ vậy, hoa vô đơn chí. Cùng lúc hai thiên tài loại Giáp khác xuất hiện.
Một đứa trong số đó lại càng là cháu trai của một vị gia lão quyền lực không nhỏ - Ma Vu Cương.
Y đã bắt đầu thấy được áp lực.
Ma Thiết Thạch vốn chỉ là hơi lo lắng, việc Ma Thiết Thủ bị giảm tư chất lộ ra ảnh hưởng không lớn.
Nó vẫn như cũ có chiến lực cao nhất trong lứa hậu bối, tư chất bị giảm cũng không thay đổi điều này. Đến khi bị phát hiện, uy h·iếp không quá lớn.
Nhưng trước khác nay khác, Ma Vu Quân là thiên tài loại Giáp, Ma Vô Hối lại cao hơn một bậc: loại Giáp trong loại Giáp!
Nếu bây giờ việc y cố gắng giấu bị lộ ra ngoài, thế lực trong tay y sẽ cấp tốc suy giảm. Y không thể chấp nhận việc này.
Nên đã bắt đầu theo dõi Ma Vô Hối.
Ý đồ của y đích thực là kiểm tra xem có phải chiêu trò che mắt của gia chủ hay không. Nhưng mục đích sâu xa thì lại không giống như Ma Vô Hối nghĩ.
Dòng thời gian trước y kéo chân hắn là vì hắn theo phe gia chủ, còn dòng thời gian này thì không phải. Hắn quả thật là người trùng sinh nhưng cũng không phải toàn trí, không thể việc gì cũng biết.
Ma Thiết Thạch bây giờ không hề có ý hãm hại mà ngược lại cũng muốn chiêu mộ Ma Vô Hối về dưới trướng giống gia chủ. Việc này ắt sẽ nhấc lên nghi ngờ nhưng thế thì có sao?
Ta chính xác mất đi một thiên tài lại Giáp nhưng ta được lại một đứa còn tốt hơn thế!
Ma Vô Hối là tên lười biếng? Y hoàn toàn không để tâm điều đó, cũng vì cái "trẻ nhỏ dễ dạy". Ma Thiết Thạch có tự tin giống Ma gia chủ là có thể uốn nắn được đứa trẻ này.