Chương 17: Tương kế tựu kế, tự cản tay nhau.
Câu truyện ngày hôm nay chớp mắt lan truyền khắp Ma gia.
Tiểu thư Ma Lộ Khiết sinh xuân tâm với Ma Vô Hối, mời đối phương đi dạo chợ chiều.
Kết quả gặp phải Ma Kỳ Đà, người này nổi danh mãng phu trong nhị chuyển, trực tiếp nhận Ma Lộ Khiết là nữ nhân của mình.
Ma Vô Hối bị doạ sợ, bỏ lại một mình Ma Lộ Khiết mà chạy về nhà.
Tin này vừa ra khiến nhiều người hứng thú.
Thứ nhất, Ma Vô Hối tên tiểu tử này cũng quá hèn đi? Dựa vào biểu hiện thì có vẻ hắn cũng thích tiểu thư Ma Lộ Khiết, vậy mà gặp cường địch lập tức rụt cổ chạy.
Thứ hai, tên Ma Kỳ Đà này ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao? Hắn lấy đâu ra cái quyền nhận con gái Ma gia chủ là nữ nhân của mình.
"Thằng nhóc khốn kh·iếp này!" Ma Vu Cương gia lão tức giận, y ném phăng cốc nước dừa trong tay.
Ma Kỳ Đà là y tìm đến, bỏ ra một khoản mới khiến hắn gây sự với Ma Vô Hối.
Nhưng tuyệt không phải gây sự như này! Ngươi làm sao lại thô thiển đi nhận con gái gia chủ là nữ nhân của mình?
"Vốn chỉ muốn hắn kiếm chuyện giống như là cố tình va phải Ma Vô Hối.
Sau đó lấy cớ là nó cũng thích Ma Lộ Khiết, khiêu chiến Ma Vô Hối, ẩ·u đ·ả một trận." Ma Vu Cương không khỏi vò đầu bứt tai.
Nếu chỉ là cạnh tranh giữa tình địch đơn thuần, chuyện này rất bình thường, Ma Lộ Khiết có rất nhiều người theo đuổi.
Ma Kỳ Đà khiêu chiến thành công, doạ sợ Ma Vô Hối. Sau này hắn sẽ không dám theo đuổi Ma Lộ Khiết, kế sắc dụ của Ma gia chủ coi như đem bỏ.
Y sẽ không thể làm gì, vì đây là mâu thuẫn giữa lứa hậu bối. Thân là tiền bối, Ma gia chủ can dự vào chính là phá hư quy củ.
"Nhưng tuyệt đối Ma Kỳ Đà không được phép nhận Ma Lộ Khiết là nữ nhân của mình!" Ma Vu Cương cắn răng khẽ nói.
Tại sao y lại nói vậy? Tại vì hành động của Ma Kỳ Đà chính là khiêu khích toàn bộ những người theo đuổi Ma Lộ Khiết.
Đây là lôi kéo lượng lớn cừu hận, rất nhiều người sẽ chú mục.
Không chỉ thế, Ma gia chủ lúc này sẽ có cớ để ra tay. Đây mới là điểm mấu chốt.
Ma Kỳ Đà theo đuổi con gái ông ta thì cứ theo đuổi, nhưng nếu trực tiếp nhận là nữ nhân của mình thì đó chính là tổn hại thanh danh!
Sau đó dựa vào lý do muốn rửa sạch thanh danh cho con gái, tìm Ma Kỳ Đà hỏi tội. Ma Kỳ Đà không chịu được áp lực sẽ khai ra mình bị Ma Vu Cương là lão đây xúi giục.
Đây chính là sai một ly đi một dặm mà người ta hay nói.
Ở một bên khác, thư phòng Ma gia chủ.
Y lặng lẽ đứng thẳng quay lưng lại với bàn giấy, hai tay chắp sau lưng, bắp tay cuồn cuộn dưới ánh nến óng lên màu đồng.
Mà lúc này, có một nam thanh niên dáng người đô con quỳ một gối trước bàn của y. Hắn chính là Ma Kỳ Đà, mãng phu được Ma Vu Cương tìm tới.
"Tiểu Đà, ngươi làm tốt lắm." Ma gia chủ nhẹ nhàng nói một câu.
Mà Ma Kỳ Đà, bị người ta gọi "Tiểu Đà" lại lập tức cúi đầu thấp hơn, biểu hiện đã thuần phục.
Thì ra người cho Ma Kỳ Đà lá gan nhận Ma Lộ Khiết là nữ nhân của mình, lại chính là Ma gia chủ.
Mà việc gia lão Ma Vu Cương tìm đến hắn đã sớm được Ma gia chủ dự liệu từ trước, y quyết định tương kế tựu kế.
Nghĩ lại điểm này y không khỏi cười lạnh trong lòng.
"Ta lăn lộn biết bao lâu mới ngồi lên cái chức vị Ma gia chủ này. Ma Vu Cương cuối cùng cũng chỉ là mới nắm trong tay quyền lực, ta sao có thể thua y?" Trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoài miệng y lại nói chuyện hoàn toàn khác:
"Tiểu Đà, đồ đã được mang đến nhà ngươi, mấy ngày tới không cần lo lắng, ta sẽ thay ngươi đối phó.
Trở về đi." Y bình thản nói với Ma Kỳ Đà, một cái quay đầu cũng không có. Đây là thái độ của thượng vị giả, nhìn người khác bằng ót sau đầu.
Ma Kỳ Đà nhận lệnh lập tức rời đi, trong lòng không khỏi tăng thêm sự sợ hãi cùng kính nể.
Hắn cũng không phải hoàn toàn là mãng phu, mà thực ra chính là quân cờ Ma gia chủ sắp xếp từ lâu.
Y lăn lộn chính trị bao lâu, biết thừa cái trò mượn đao g·iết người, ném đá giấu tay. Vì thế bồi dưỡng ra đối tượng làm "dao" làm "đá" mục đích chính là dẫn dụ người khác tìm đến.
Như vậy khi có người muốn chơi âm chiêu, họ sẽ nghĩ đến dùng Ma Kỳ Đà. Họ tưởng rằng tay mình sạch sẽ, không lộ chân tướng nhưng thật ra đã là cá trong chậu.
Một cái tàng chiêu này của Ma gia chủ không chỉ bố trí trên người Ma Kỳ Đà mà còn vài người nữa, có thể nói là y tính đủ xa.
Gia lão Ma Vu Cương cuối cùng vẫn là người mới bước lên vũ đài, thủ đoạn cùng hảo thủ trong tay không nhiều. Nếu không cũng chưa chắc bị Ma gia chủ ám toán.
Sự việc tiến triển theo đúng quỹ đạo, Ma Kỳ Đà công khai việc bị Ma Vu Cương xúi giục, chủ động trả lại những món đồ dùng để mua chuộc hắn lúc trước.
Hắn nhờ vậy mà hoá giải áp lực bốn phía từ những người theo đuổi Ma Lộ Khiết.
Trải qua chuyện này, có kẻ được lợi có kẻ bị hại. Bị hại gồm có Ma Vu Cương và cháu trai của mình.
Ông ta thân là trưởng bối, vậy mà lại xuất chiêu mua chuộc Ma Kỳ Đà để đối phó Ma Vô Hối - một tiểu bối nhỏ nhoi - . Đây chính là phá hư quy củ, sẽ nhận lấy chỉ trích.
Ma Vu Quân là bị vạ lây, không ít bạn học trong lớp nhìn hắn bằng ánh mắt khác.
Được lợi gồm có Ma gia chủ, y tạm thời gõ cho kẻ thù chính trị một cái thật đau.
Kế đến là Ma Kỳ Đà, hắn vốn đã có tiếng mãng phu nên tổn thất không bao nhiêu, mà nhận lại là phần thưởng của Ma gia chủ và sự tín nhiệm của ông ta.
Nhưng ít người nhận ra, câu chuyện này còn một kẻ được lợi khác, mà hắn từ đầu đến cuối không phải làm gì, cũng chả hao tổn gì.
Chính là Ma Vô Hối.
Hắn bị Ma gia chủ nhắm đến, dùng kế sắc dụ. Kế này bị Ma Vu Cương nhìn ra, quyết định cản trở.
Mà Ma gia chủ bị cản trở, phải xuất ra tàng chiêu đã lâu, gõ Ma Vu Cương một cái nhưng cũng góp phần để lộ quân bài chưa lật của mình. Trong chiến trường chính trị, đây chính là tổn thất, quân bài Ma Kỳ Đà sau này không dùng được nữa, người hữu tâm đã nhìn thấu rồi.
Hắn thân là người gặp kế sắc dụ thì không cần làm gì, địch nhân đã tự cản tay nhau mà hoá giải cho hắn.
Mà hắn chỉ bị gọi một tiếng hèn nhát, cái này thì có là gì? Từ khi trùng sinh đến nay hắn đã khoác lên mình sự hèn nhát này.
Bây giờ hắn thậm chí còn ước người ta hạ hắn xuống thấp hơn nữa. Vì thế việc bị tổn danh thực ra lại có lợi cho hắn.
"Mà cũng không chỉ thế." Ma Vô Hối nằm trên giường vắt tay lên trán, trong lòng cười lạnh.
Hắn vẫn còn sẽ được lợi nữa, câu chuyện này còn chưa hết. Bây giờ hắn chỉ việc chờ mà thôi, tự có đồ vào tay.
"Ma Thiết Thạch sẽ làm gì đây..." Đêm nay hắn vẫn chưa tu luyện mà nằm nghỉ ngơi, vì vẫn chưa qua giờ Tý, vẫn có cổ sư tuần tra quanh nhà hắn.
Hắn có thể khẳng định đây là trò của Ma Thiết Thạch, chỉ y mới có khả năng dùng cổ sư tuần tra của gia tộc như vậy.
"Y vẫn sai người theo dõi ta, tức là vẫn chưa buông tha. Chỉ là y tạm thời ẩn nhẫn chưa ra tay mà thôi." Ma Vô Hối thầm nghĩ.
Hắn hiểu được trong chuyện lần này tại sao Ma Thiết Thạch chưa ra tay. Y cũng coi như có kinh nghiệm, biết rằng mình không động thì Ma Vu Cương sẽ động, hoặc nhìn ra được tàng chiêu của Ma gia chủ.
Nhờ vậy lần này bị kéo xuống bùn chỉ có Ma Vu Cương chứ ông ta vẫn sạch sẽ.
"Ông ta sẽ ra tay như nào? Vào lúc nào?" Ma Vô Hối trọng điểm chú tâm việc này.
Hắn có nghĩ trước đối sách, nhưng cũng không thể đảm bảo tính được hết chiêu trò của Ma Thiết Thạch.
Cẩn thận như Ma Vô Hối tuyệt sẽ không cậy mình có kinh nghiệm sống ba trăm năm mà coi nhẹ.
Vì thế Ma Thiết Thạch án binh bất động mà chỉ thăm dò có chút khó chơi. Kể như đối phương lộ ra vẻ ngho nghoe muốn động, hắn sẽ đúng bệnh mà bốc thuốc.
...
Một bên khác tại Ma gia trang.
Vẫn là tháp canh rìa gia trang, ngoài kia có gió biển nhẹ nhàng thổi cho lá dừa kêu xào xạc, có sóng đánh rì rào.
Ma Thiết Thạch lại lặng im đứng thẳng như trường thương ở đó, ánh mắt kiên định nhìn về ngoài khơi.
Trải qua chuyện lần này, y coi như ý thức được Ma gia chủ khó chơi. Ma gia chủ gõ Ma Vu Cương một cái nhưng cũng làm lộ quân bài của mình, nhưng quân bài quá nhiều, địch trong tối ta ngoài sáng, Ma Thiết Thạch không biết chỗ nào là đất sạch chỗ nào là bãi phân để mà tránh.
"Ma gia chủ còn quân bài nào chưa lật nữa?" Ma Thiết Thạch trầm ngâm, nhưng ông ta thực ra không quá lo lắng.
Bởi vì ông ta có lợi thế, người khác không biết mục đích thật sự của ông ta.
Ma Thiết Thạch không giống như Ma Vu Cương, hãm hại ngăn cản Ma Vô Hối mà y muốn mời chào hắn.
Bởi vì y cũng giống Ma gia chủ, dưới tay không còn có hậu bối xuất sắc.
"Ngoài ta ra không ai biết điểm này, Ma gia chủ cũng không biết.
Y sẽ chỉ nghĩ ta muốn ngăn cản y thu nạp Ma Vô Hối, mà không nghĩ ta còn muốn một bước nữa là đoạt luôn!" Trong đầu ông ta hiện lên suy nghĩ này, chỗ sâu trong hai con ngươi bỗng loé lên tinh mang rồi vụt tắt.