Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhất Tâm Vĩnh Cầu

Chương 27: Gia tộc xếp trước, lựa chọn lưu phái.




Chương 27: Gia tộc xếp trước, lựa chọn lưu phái.

Sáng ngày hôm sau, giờ Thìn.

Hôm nay chúng học viên đi học đều rất háo hức, đó là bởi vì chúng sắp có được con cổ thứ hai.

Ma Vô Hối đã không còn sự háo hức đó vì hắn đã trải qua kiếp người ba trăm năm, nhưng những học viên khác chỉ mới mười lăm mà thôi.

Phải đến cuối tiết học mới được chọn cổ, điều này khiến đám học sinh rất nôn nóng, trong giờ học không mấy tập trung, chỉ biết thì thầm to nhỏ.

"Ta có đã có cổ Tinh Tiễn làm t·ấn c·ông, ngươi nghĩ nên chọn cổ nào để phòng ngự?"

"Ca ca ta dùng cổ Sa Thuẫn rất tốt, ngươi thử xem?"

"Ta nghĩ là nên lấy cổ Hải Sư Lực, người ngươi gầy như vậy, dùng con cổ này vào sẽ mạnh mẽ hơn."

"Sao không lấy cổ Tinh Cung, gia tăng lực công kích của Tinh Tiễn?"

"Ngươi không nghe thấy hắn cần cổ phòng ngự à?"

"Ngươi thì biết gì, đây gọi là lấy công bù thủ!"

Gia lão học đường thấy chúng học viên như vậy cũng không tức giận, thấy chúng háo hức như vậy thì y ngược lại thấy rất cao hứng.

Một phần khác là vì thành phần cá biệt của lớp đã bắt đầu có tiến triển.

Đúng vậy, Ma Vô Hối đã bắt đầu biết nghe giảng và ghi bài. Khi gọi trả lời thì năm câu được hai câu đúng.

Thành tích này bình thường mà nói không đáng vào đâu, còn có chút kém. Nhưng rơi trên người Ma Vô Hối thì lại là rất đáng mừng.

Điều này biểu trưng hắn cũng chưa đến mức vất đi, vẫn còn chút xíu hy vọng, y thấy rất vui.

Bản thân là người dìu dắt thế hệ trẻ Ma gia, ông không mong nhìn thấy bất cứ đứa nào thất bại. Dù là loại Đinh thấp nhất, sau này cũng có thể làm công việc nhỏ hỗ trợ cổ sư khác, đều có ích cho Ma gia.

Đây không chỉ là do tấm lòng nhà giáo, mà còn là do y có tầm nhìn đại cục, luôn đặt sự phát triển của Ma gia lên đầu.



Vì thế dù trước đây chèn ép Ma Vô Hối, y cũng không làm quá tay. Tư chất hắn tốt hay "trẻ nhỏ dễ dạy" đều là một phần lý do, lớn nhất vẫn là trong người hắn chảy dòng máu của Ma gia.

Thực ra không chỉ y mà Ma gia chủ, Ma Thiết Thạch hay Ma Vu Cương đều như vậy.

Ma gia chủ thấy hắn không hiểu chuyện lại tham lam nên không muốn thu nhận. Y có thể sẽ đối phó để hắn bị chèn ép, nhưng sẽ không hoàn toàn tuyệt đi con đường của hắn.

Ma Vu Cương không vừa mắt hắn vì hắn có tư chất cao hơn cháu trai mình, lại luôn được mời chào bởi thế lực đối địch. Y tất nhiên muốn đối phó nhưng sẽ chỉ dừng ở làm khó dễ, sẽ không quá đà.

Ma Thiết Thạch dù nhiều lúc tức giận với Ma Vô Hối nhưng lại không ra tay. Một phần vì hắn là hy vọng của ông, một phần khác là vì hắn là thế hệ trẻ Ma gia, Ma gia sau này còn cần hắn.

Con người ở thế giới này là vậy, gia tộc luôn được đặt lên trước. Đấu đá lẫn nhau thì đấu đá, tuyệt không tới mức máu chảy đầu rơi. Hằng ngày có thể lời qua tiếng lại nhưng khi gia tộc lâm nguy thì lập tức đoàn kết.

Mà Ma Vô Hối luôn lợi dụng điểm này để sống yên ổn. Hắn muốn người khác khinh thường hắn, nhưng hắn biêt cái gọi là hăng quá hoá dở.

Lòng người luôn có giới hạn, hắn bây giờ là bị khinh thường, bước thêm một bước nữa là chán ghét, ngứa mắt.

Nếu hắn quá đà vậy thì xong rồi, kế hoạch để mọi người mặc kệ hắn phát triển sẽ bị phá sản. Và lúc đó hắn sẽ đối mặt với việc trở thành trung tâm của sự căm ghét.

Không phải hắn sợ bị mọi người ghét bỏ, hắn từ lâu đã không còn quan tâm người ta nghĩ gì về hắn. Nhưng hắn không muốn quá nhiều ánh mắt tập trung vào mình, khi đó sẽ bị bó tay bó chân.

Vì thế mới chủ động thể hiện ra là mình "có thể bị uốn" để hoà hoãn lại thái độ của mọi người. Cái gì không biết nặng nhẹ? Sợ là cả Ma gia, hắn là người biết rõ nhất cái gì nên, cái gì không nên.

...

Rất nhanh giờ Ngọ đã điểm, tiết học kết thúc.

Đám học viên lấy gia lão học đường làm đầu, ngay ngắn thành hàng rời lớp học.

Học đường cũng không phải chỉ có lớp học và sân tập, ở một góc nhỏ còn có một cái nhà kho, bên trong chứa đầy cổ.

Đây không phải cổ khố của Ma gia, nơi đó được đặt ở phía đông gia trang. Cái kho trong học đường chỉ là kho nhỏ mà thôi.

Cổ trùng bên trong đều được chọn lựa kỹ càng, trải qua tính toán tỉ mỉ mà đưa ra. Số cổ trùng này đều rất phù hợp với học viên, lại dễ dùng.



Thứ tự tiến vào cổ khố là chiếu theo thứ tự học viên tấn thăng trung giai, hiển nhiên Ma Vu Quân đi vào đầu tiên.

Chỉ mấy hơi thở sau hắn đã đi ra, trong tay có một cái lá. Đó là cổ Diệp Phát, thi triển xong sẽ biến tóc của người dùng thành màu xanh của lá cây, đồng thời cũng có lá mọc ở đuôi tóc.

Tác dụng chân chính của cổ này là khi cổ sư hất tóc co thể bắn những cái lá trong tóc ra như phi đao. Việc tóc có màu xanh và mọc lá chính là tác dụng phụ.

Hắn chọn cổ này giống hệt với gia gia Ma Vu Cương, có điều ông ta dùng là cổ Diệp Phát cao đến tam chuyển.

Sau Ma Vu Quân thì lần lượt các học viên theo đúng thứ tự đi vào. Có người vừa vào đã đi ra, có người ngâm mãi gần mười phút mới chọn được.

Khoảng bốn năm người sau ra ra vào vào thì mới tới Ma Vô Hối. Thành tích của hắn chỉ sau các thiếu niên loại Ất, mà số lượng này không nhiều nên hắn vẫn thuộc tốp được chọn cổ đầu.

Bước vào cổ khố, hình tượng không gian xung quanh đập vào mắt hắn.

Bốn bước tường được làm từ đá chắc chắn, trên tường có rất nhiều cái hốc được xếp thành cột thành hàng vô cùng ngay ngắn.

Trong mỗi cái hốc này đều là những con cổ, chúng đều là cổ đã bị luyện hoá nên nằm im mà không bay loạn xạ.

Đây không phải lần đầu tiên bước vào đây nên hắn không ngạc nhiên mà dảo bước nhìn những con cổ trong các hốc đá.

Lần đầu tiên chọn cổ, hăn xếp cuối cùng nên khi vào đã không còn nhiều cổ loại cổ để chọn. May là Tinh Tiễn vừa hay là cổ trấn gia của Ma gia, số lượng cực lớn.

Những loại cổ khác nhiều thì bảy đến tám con, ít thì một con cũng có thể.

Lần này hắn muốn xem một lượt, để xem có vô tình tìm được con cổ nào phù hợp không.

Dù hắn là người trùng sinh, nhưng cũng không đại diện hắn cái gì cũng nhớ. Rất nhiều thứ đã quên mất, giống như trong cổ khố học đường có những loại cổ gì.

Có ba mặt tường đá chứa cổ, mỗi mặt có mười hai cột và ba hàng hốc đá. Được phân chia rõ ràng theo từng phương diện.

"Sáu cột đầu tiên ở tường bên trái là cổ t·ấn c·ông, kế đến sáu cột tiếp là phòng ngự, sau đó lần lượt là di chuyển, trinh sát, trị liệu và cất trữ ở sáu cột đầu tiên bên phải." Đây là thông tin duy nhất hắn nhớ về căn cổ khố này, chi tiết hơn thì chịu rồi.

Hắn nhẹ nhàng bước đến cột đầu tiên. Hốc trên cùng của cột đầu là một đàn Tinh Tiễn, phải đến gần hai chục con.



Bên dưới là cổ Tinh Cung, có khoảng mười con.

Nhìn chúng giống như một con chuồn chuồn màu đen có nhiều chấm nhỏ màu lam trên thân, hai cặp cánh của nó trong suốt, tạo hình cong cong giống như hai cái cung.

Tác dụng của nó là giúp gia tăng tốc độ bay và lực sát thương của mũi tên ánh sao tạo ra từ cổ Tinh Tiễn.

"Con cổ này rất thú vị, nhưng đáng tiếc với lộ tuyến mà ta vạch ra cho cổ Tinh Tiễn thì không cần nó." Ma Vô Hối rất nhanh rời mắt nhìn xuống bên dưới.

Hốc cuối cùng ở cột đầu tiên là năm con bọ kỳ lạ, đầu chúng lại to hơn thân, có sáu chân chắc khoẻ để giữ thăng bằng, toàn thân mang màu xanh đen.

"Là cổ Tinh Quyền, bọc nắm đấm trong ánh sao gia tăng lực công kích. Mỗi khi cú đấm v·a c·hạm sẽ bắn ra những mảnh vụn sao nhỏ lấp lánh." Ma Vô Hối nhìn một cái liền biết công dụng của nó.

Nhưng hắn cũng không chọn, ba loại cổ này đều không phải loại hắn cần. Vì thế hắn lại đến cột thứ hai, rồi thứ ba,...thứ sáu,...thứ mười,....

Hăn đã nhìn thấy rất nhiều loại cổ khác nhau: Hải Sư Lực, Sa Thuẫn, Hải Sa Đao, Thiết Bích, Đồng Bì, Thạch Bì,...

Nhưng vẫn không có con nào lọt vào mắt xanh của hắn. Ưu khuyết từng loại cổ hắn đều biết rõ, nắm chắc tròng lòng bàn tay.

Nhưng dù ưu nhiều hơn khuyết hắn cũng không chọn, vì chúng không phù hợp với lộ tuyến phát triển của hắn.

Dòng thời gian trước hắn tu Tinh đạo, cả đời đều tu tinh đạo, đến khi gần trăm tuổi lại nhờ cơ duyên xảo hợp mà phụ tu Trí đạo.

Cổ sư hoặc cổ tiên bình thường đều tu một lưu phái, hoạ may thì thêm một cái nữa phụ tu nhưng mà không nhiều người làm vậy.

Vì rất nhiều lý do, tinh lực và vật lực chính là một phần trong đó. Dòng thời gian này nếu hắn không muốn mất thời gian và tài nguyên thì giống như cũ tu hai lưu phái kia

Dù sao hắn đã có nền tảng vô cùng sâu, vì vậy không thể không công nhận đây là một lựa chọn chính xác.

Nhưng cũng không thể cân nhắc đến khía cạnh khác. Sau này hắn sẽ hành tẩu Đông Hải.

Hắn có kinh nghiệm từng trải nên biến giai đoạn đầu Tinh Trí lưỡng đạo song tu sẽ khá khó khăn. Vì vậy...hắn không ngại đi một con đường khác.

Tinh đạo vẫn có thể giữ, nó là thứ hắn am hiểu nhất. Nhưng Trí đạo, tạm thời sẽ chưa đụng đến.

Bây giờ hắn muốn chọn Thuỷ đạo! Chọn lưu phái này không thể không phủ nhận là vô cùng hợp với môi trường đa phần là biển của nơi đây.

Và như khẳng định sự lựa chọn, hắn vươn tay cầm lên một con cổ trong hốc đá.