Chương 29: Cật Thuỷ, Vãn Thuỷ Trực Trùng.
Giữa khu rừng rậm rạp, có một hồ nước nhỏ, nước trong hồ mang màu xanh nhè nhẹ, lại toả ra kỳ quang lấp lánh. Nước này gọi là Sinh Cơ Thuỷ.
Cả hòn đào tràn ngập sức sống được như vậy, không thể không công nhận hồ Sinh Cơ Thuỷ là công thần lớn nhất.
Lúc này gần bên hồ, rất nhiều cây lớn đổ rạp, mặt đất giống như bị cày xới, đất đá bừa bãi, còn có không ít vũng nước đọng lại. Hiển nhiên vừa có một trận kịch chiến.
Trong đống hoang tàn có hai cây lớn, tán lá rộng vô cùng, dưới tán lá mỗi cây đều mang một khuôn mặt, nhưng khuôn mặt này không có cảm xúc gì. Chúng là hai gốc Tứ Diện Ma Dung.
Gốc ở xa hồ nhất thì to lớn hơn, già cỗi hơn, đất xung quanh nó bị tàn phá nhiều nhất, rõ ràng trận chiến vừa nãy nó xuất lực là chủ yếu.
Còn gốc còn lại, ở gần hồ hơn, thân hình nhỏ hơn gấp bốn lần, tán lá xanh mơn mởn chứ không xẫm màu. Mặt đất xung quanh nó khá nguyên vẹn, nhưng trên cành cây, một số cành lại bị bám vào bởi máu màu xanh lục, còn có mảnh vụn thịt nhão.
Mà cách gốc Tứ Diện Ma Dung này không xa, là một cương thi to lớn nằm úp xuống đất. Toàn thân hắn bị đục thành tổ ong, còn thấy được gáy cũng lủng một lỗ xuyên qua mồm, thê thảm vô cùng.
Xung quanh cơ thể cương thi là vũng máu màu xanh lục, vẫn đang không ngừng khuếch trương, vũng máu bốc lên mùi h·ôi t·hối khó chịu. Trong vũng máu còn lẫn lộn vài miếng thịt vụn, vài mảnh xương trắng nhỏ li ti.
"Không ngờ lại có cổ hoang dã sống nhờ trên người gốc Tứ Diện Ma Thụ thứ hai, giúp nó ẩn thân" Sầu Vũ nghĩ thầm, cơ thể y nằm yên không còn lực để động đậy.
Đây là chỗ tốt của việc làm cương thi, y b·ị t·hương đến kinh khủng như vậy nhưng vẫn sống.
Chỗ xấu có thể kể đến như ngoại hình xấu xí, tu vi không tiến, chân nguyên không tự hồi phục, tư duy xơ cứng.
Nhưng chỗ tốt lại vô cùng mê người, là nguyên nhân trọng yếu nhất khiến nhiều người bất chấp biến thành cương thi.
Thứ nhất là có thể trường sinh, tuổi thọ dài hơn người thường một đoạn dài. Thứ hai chính là điểm yếu của Nhân tộc sẽ gần như bị loại bỏ hết.
Đúng vậy, đây là lý do Sầu Vũ bị đục rách cả tim, người lủng nhiều chỗ mà không c·hết. Chỉ cần não của cương thi không bị huỷ thì thảm đến mức nào cũng sống tiếp được.
"Gốc thứ hai này xem chừng chỉ mới đạt Bách Thụ Vương?" Sầu Vũ phán đoán, tuy tư duy y bị xơ cứng nhưng cái này vẫn nhìn ra được.
Bách Thụ Vương yếu hơn Vạn Thụ Vương, chỉ ngang bằng với cổ sư nhị chuyển, nếu không sợ là y không may mắn còn sống. Đúng vậy, cương thi chưa phải bất tử, chỉ là khó g·iết mà thôi, hai gốc Vạn Thụ Vương đủ khả năng mòn c·hết cái xác biết đi này. Một hồi Plants vs Zombies.
"Vậy con cổ kia cao nhất cũng chỉ có nhị chuyển." Sầu Vũ thở dài. Nếu không phải y bị gốc Tứ Diện Ma Dung cấp độ Vạn Thụ Vương dây dưa, thì chắc chắn có thể nhìn thấu ẩn thân của nó.
Cổ cũng là sinh linh, cũng có ý chí cầu sinh. Một số cổ hoang dã thay vì sống một mình, tự sinh tự diệt thì sẽ chọn tạo mối quan hệ cộng sinh với dã thú hoặc dã thực để được bảo vệ.
Những con cổ hoang dã này sẽ ra lực hỗ trợ cho chủ nhà, coi như một loại trả ơn. Ví dụ như con cổ hoang dã nào đó đã giúp gốc Tứ Diện Ma Dung ẩn thân.
Dã thú dã thực có thể thu hút cổ hoang dã có số chuyển tương tự chúng. Giống như gốc Bách Thụ Vương kia cao đến nhị chuyển thì có thể hút cổ nhị chuyển là tối đa. Còn gốc Vạn Thụ Vương thì có thể thu hút cổ tứ chuyển.
"Bây giờ ta tốt nhất nên âm thầm trị thương, sau đó nhân lúc hai gốc ma thụ kia không để ý, thu lấy một phần Sinh Cơ Thuỷ" Sầu Vũ đưa ra quyết định.
Muốn thu hết cả hồ không khỏi quá viển vông, hai gốc Tứ Diện Ma Dung tuyệt sẽ không để y thích làm gì thì làm.
Sầu Vũ tiếp tục nằm im, nhưng chân nguyên trong không khiếu lại bắt đầu rót vào một con cổ. Cổ này giống như giọt nước mắt, lại giống pha lê, toàn thân nó có màu xanh đen u âm.
Nó là cổ Lệ Độc Tâm Can tam chuyển, một trong những hướng phát triển của Lệ Thuỷ Hồi Xuân. Thay vì dùng để trị liệu thì cổ này dùng để sinh ra độc từ mắt, giống như đổ lệ.
Đối với người thường mà nói, đây gần như là phế cổ. Hốc mắt chảy ra độc, không phải sau đó sẽ mù luôn sao? Rồi còn độc chảy ra toàn thân, khác gì t·ự s·át đâu.
Nhưng với cương thi thì ngược lại, cơ thể họ miễn dịch với độc dược, trừ khi độc tính quá mạnh đến mức xác c·hết cũng chịu không được. Vì đặc tính này nên cổ sư khi biến thành cương thi thường dùng độc để trị liệu.
Bây giờ, có thể thấy được nước mắt màu xanh đen chảy ra từ hốc mắt Sầu Vũ. Bằng tốc độ mắt thường thấy được, nó bắt đầu kéo dài ra uốn lượn xuống cổ rồi ra bắp tay y.
Vết thủng to lớn trên bắp tay bị nước mắt màu xanh đen bao phủ, rất nhanh có thể thấy được xương bắt đầu mọc ra, sau đó nối liền, rồi đến cơ bắp.
Quá trình này vừa xong, trong không khiếu của y hao mất một phần ba thành chân nguyên, còn lại không đến năm thành.
"Haiz, v·ết t·hương quá nặng, tiêu hao chân nguyên nhiều.
Đành phải ưu tiên những chỗ cần thiết thôi". Sau khi hồi phục tạm v·ết t·hương trên bắp tay, Sầu Vũ lại điều khiển nước mắt lan tới cổ tay.
Chân nguyên của cương thi không tự sản sinh được nên phải dùng nguyên thạch bù vào. Mà y lại đang không thể động đậy, vô pháp hấp thụ nguyên thạch bổ sung chân nguyên.
Hơn nữa, y còn cần chân nguyên để thôi động thủ đoạn thu lấy Sinh Cơ Thuỷ, rồi còn rời khỏi đây, vì thế lại càng cần tiết kiệm chân nguyên.
Sau một hồi, các v·ết t·hương ở chân và tay Sầu Vũ đã hồi phục tạm, đến mức độ cử động được, nhưng phần bụng thì được phục hồi hoàn toàn, chân nguyên còn gần hai thành.
Y không vội vàng tiến tới thu lấy Sinh Cơ Thuỷ, làm như vậy không khỏi quá ngu xuẩn. Dù gốc Tứ Diện Ma Dung gần nhất chỉ tới nhị chuyển, nhưng cũng đủ đánh cho Sầu Vũ lần nữa bầm dập, không may thì còn c·hết luôn.
Chỉ thấy y lê thân thể cương thi to lớn, nhẹ nhàng đến cực điểm, cơ bắp toàn thân được vận dụng hết mức có thể, tận lực không kinh động ma thụ.
Cứ thế, Sầu Vũ lết mãi lết mãi rồi cũng đến bên hồ, đằng sau y để lại một vệt máu màu xanh lục kéo dài dưới đất.
Đầu y chầm chậm cúi xuống mặt hồ, mồm đụng vào Sinh Cơ Thuỷ, bỗng nước trở nên giống như lửa nóng thiêu đốt mồm của y.
Sinh Cơ Thuỷ, công năng như tên, nó sẽ đem tới sinh cơ mạnh mẽ cho vật tiếp xúc. Là một loại cổ tài vô cùng hiếm có, Sầu Vũ tìm được một hồ nhỏ như này chắc chắn nếu để người ngoài biết sẽ ghen tị không thôi.
Nhưng chính vì nó đem lại sinh cơ, mà cương thi lại là tử vật, nên khi tiếp xúc sẽ tổn thương cực kỳ thống khổ.
"Chịu đựng!" Sầu Vũ rống to trong lòng, y bất chấp tất cả vì đại ca.
Sầu Vũ tập trung tình thần, trong lòng khẽ quát.
"Hợp chiêu, Cật Thuỷ!"
Bỗng nước xung quanh miệng của y xoáy tròn, sau đó từ từ chui vào mồm y, thẳng một đường xuống dạ dày rồi được tích trữ ở đó. Chính vì như vậy mà ban nãy, Sầu Vũ trọng điểm hồi phục bụng của mình.
Đây không phải công năng của một con cổ đơn nhất mà là nhiều con cổ phối hợp mới tạo được ra, khi đó sẽ được gọi là hợp chiêu.
Giống như hợp chiêu Hồi Xuân Thu mà Ma Vô Hối từng nhắc đến, trong đó phối hợp mấy chục con cổ.
Về phần hợp chiêu Cật Thuỷ này của Sầu Vũ, cần sự phối hợp của ba con cổ khác nhau, tiêu hao tinh thần khống chế lớn hơn bình thường. Nhưng thân là cổ sư tứ chuyển, đây vẫn chưa phải cực hạn của y.
Được một hồi, nước trong hồ giảm xuống một phân, mà bụng Sầu Vũ đã căng lên tròn xoe.
Y cắn răng, Sinh Cơ Thuỷ không ngừng thiêu đốt trong dạ dạy, cơn đau lan tràn khắp người khiến y không nhịn được mà run rẩy.
"Được rồi, đã tới giới hạn. Nhưng số lượng này cũng đủ đại ca luyện cổ ba bốn lần!" Sầu Vũ huỷ sát chiêu, nước dưới hồ ngừng xoáy tròn.
Hai gốc Tứ Diện Ma Thụ vẫn yên tĩnh, chưa động đậy. Nước hồ giảm xuống đại diện sức mạnh của chúng giảm, nhưng may là y nuốt không nhiều nên chưa kinh động đến.
Sầu Vũ lúc này không còn nhẹ nhàng nữa, y vồ hai tay tới mặt nước, sau đó hai tay nhấc lên tạo thành một con sóng nhỏ.
Tiếng nước ào ào, lần này đã khiến cho hai gốc Tứ Diện Ma Dung đổi sang mặt tức giận, tiếng gầm rú vang lên.
Chúng tức giận phóng ra những cành cây nhọn như mũi thương, lao vun v·ún trong gió. Cây ở xa nhất vì không bị phát cuồng nên không đánh loạn, phạm vi lập tức tăng cao.
Sầu Vũ thấy nguy không loạn, vì thủ đoạn của ông đã được thôi động xong.
"Hợp chiêu, Vãn Thuỷ Trực Trùng!" Sầu Vũ quát to trong lòng, ý niệm câu thông mấy con cổ.
Chỉ thấy y một phát lao thẳng vào rừng cây phía bên kia hồ, lao thêm mấy mét mới đụng vào thân cây rồi dừng lại.
Hai gốc ma thụ đánh ra đòn hung tợn lại vô công lui về, chúng gầm rú một cái, căm phẫn nhìn theo phương hướng Sầu Vũ lão đi.
Chiêu này của y rất thú vị, đầu tiên nhấc nước thành sóng rồi kéo ngửa nó về đằng sau nên có từ "Vãn Thuỷ" sau đó thả lỏng tay khiến con sóng đánh mạnh về phía trước.
Khi này nó sẽ tạo ra lực mạnh mẽ kéo cơ thể y bắn vọt, vì vậy mới có từ "Trực Trùng".
Chiêu này tiêu hao chân nguyên cực ít nên y thường xuyên dùng khi di chuyển trên biển, tư thế rất giống một con thú nhào trên mặt nước.
"Phải mau chóng...quay về thôi!" Sầu Vu gằn dọng nói, y khó khăn ôm bụng, chầm chậm bước đi.