Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhất Tâm Vĩnh Cầu

Chương 40: Ái nữ lão thiên gia, truyền thừa Kiếm Vũ.




Chương 40: Ái nữ lão thiên gia, truyền thừa Kiếm Vũ.

"Hà gia chủ, chúng ta lại gặp mặt." Ma gia chủ mỉm cười nói, một tay đưa lên chén rượu, ngửa đầu uống một hơi hết sạch, lập tức có tỳ nữ bước lại rót thêm.

Đối tượng mà y đang nói cùng chính là Hà Hạ Đông.

Nàng một thân váy dài thướt tha, trắng tinh như tuyết, dọc từ ngực trái của nàng đến eo có điểm một vài bông cẩm tú cầu màu xanh nhè nhẹ.

Thân hình nàng đầy đặn, đường cong rõ nét, đặc biệt là hai đại sát khí phía trước. Làn da trắng hồng mềm mại, cổ tay của nàng đang để lộ ra khiến người ta vô thức có cảm giác muốn nắm lấy mân mê.

Mái tóc đen nhánh được búi lại sau đầu, ở đó có một cái trâm ngọc màu đỏ xuyên qua. Lọn tóc hai bên cong cong, uốn lượn phủ xuống hai má của nàng.

Nàng xinh đẹp tựa như hoa, không, hoa cũng phải cam bái hạ phong với nàng.

Khuôn mặt nàng mang vẻ trái xoan, bên trên đôi mắt phượng, mày ngài đẹp như vẽ lên một tác phẩm nghệ thuật. Hai gò má hồng hào mịn màng làm bừng sáng lên thanh xuân trên khuôn mặt ấy.

Đôi môi đỏ hình trái tim căng mọng tựa như đang cất chứa ẩn tình. Có một loại cảm giác, nếu nàng mỉm cười, dù chỉ là nụ cười nhẹ cũng khiến người ta thấy cảnh đẹp ý vui, hoan hỉ trong lòng.

Tuyệt sắc giai nhân, nếu có người gọi nàng thiên hạ đệ nhất giai nhân, chưa hẳn đã có người tới phản bác.

Càng đáng chú ý là toàn thân nàng toát lên một loại khí chất bất phàm. Sắc thái nàng mang đến một sự thành thục, trầm ổn, thâm sâu khó lường, lại thêm một phần uy nghiêm.

Có một loại cảm giác giống như đối diện nữ vương.

Ma gia chủ cũng không nhịn được mà tán thưởng:

"Không hổ là người được mệnh danh là "ái nữa của lão thiên gia.

Luận tài năng, sắc đẹp, khí chất đều khiến nữ nhân trong thiên hạ tự thấy thua kém vạn phần, nam nhân cũng không ít người không bằng."

"Lại gặp mặt, Ma gia chủ quả thật vẫn uy phong như mọi khi" Nói rồi nàng cũng bưng lên chén rượu ngửa cổ một lượt hết sạch.

"Không biết Hà gia chủ hôm nay tìm Ma mỗ có chuyện gì? Tin rằng người bận bịu như Hà gia chủ không rảnh tìm ta uống rượu." Ma gia chủ nói, thái độ của ông lập tức thay đồi, thể hiện sự nghiêm túc.

"Hổ thẹn, đích thật có chuyện muốn bàn với quý phương.

Không biết Ma gia chủ đã nghe tới truyền thừa Kiếm Vũ ở Bạc Mệnh Hải Vực?" Đôi mắt đẹp mở to, nàng mạnh mẽ nhìn trực diện Ma gia chủ.



Cũng chỉ có người địa vị ngang hàng như nàng mới dám làm thế, các gia lão Ma gia dù có đối địch với y cũng thường hay né tránh nhìn thẳng.

Chỉ thấy vị Ma gia chủ này sắc mặt khẽ biến, một bên mày nhướn lên.

Ông ta sao có thể không biết truyền thừa này chứ?

Cam Vũ Hải Vực nằm ở cực nam của Đông Hải, mà Bạc Mệnh Hải Vực cũng tương tự, hai hải vực liền kề sát nhau, cái trước bên phải, cái sau bên trái.

Truyền thừa Kiễm Vũ nằm ở góc đông nam của Bạc Mệnh Hải Vực. Ma gia và Hà gia năm ở tây nam của Cam Vũ Hải Vực.

Nói rõ một điều, họ chính là hai thế lực gần truyền thừa này nhất. Ma gia chủ đã sớm ngấp nghé nó từ khi phong thanh mới lộ ra một chút, vốn để sau đại hội giao lưu sẽ ra tay.

Không ngờ Hà gia chủ đã lập tức tới trước mặt bàn chuyện này.

"Ồ, Ma mỗ đã nghe qua về nó một hai.

Truyền thừa do một vị cổ sư ngũ chuyển đỉnh phong lưu lại, cuối đời vô vọng thăng tiên nên mới bố trí ra.

Ma gia chúng ta đã cử người đến đó điều tra một thời gian, quý tộc cũng có hứng thú?" Ông ta trực tiếp hỏi. Câu nói tưởng bình thường nhưng ẩn ý chính là bọn ta đã để mắt tới nó rồi, thậm chí cử người đến chiếm trước, Hà gia các ngươi còn muốn tranh?

Dù sao lịch sử Ma gia lâu đời hơn, lịch đại cũng có mấy vị gia chủ truyền kỳ. Còn Hà gia thân là thế lực di cư từ Nam Cương đến, trong lịch sử có cường giả nhưng vẫn kém Ma gia một đầu.

Đặt lên bàn cân, bên nào cao hơn liền rõ ràng. Dù gần đây Ma gia sa sút, cũng không thay đổi được điểm này.

Ma gia chủ muốn dựa vào đó áp chế Hà gia, tranh thủ nuốt trọn truyền thừa này.

"Không giấu gì Ma gia chủ, Hà gia chúng ta cũng có người đến đó không lâu, hình như đã gặp qua gia lão Ma Khôn Khôn của quý tộc." Hà Hạ Đông lập tức đáp lại, khí thế còn không giảm.

Nghe lời nàng nói, mắt trái Ma gia chủ khẽ giật một cái.

Ông ta nghe ra được ẩn ý trong câu từ của Hà gia chủ.

Đầu tiên chính là mạnh mẽ đáp rằng mình đích thật cũng muốn tranh. Các ngươi cậy mình lâu đời muốn ép chúng ta? Ta nhổ, ta không sợ, dựa vào đâu Hà gia ta phải chịu thua?

Sau đó lại kể rằng gia lão hai bên đã gặp nhau, điều này ý nghĩa gì?



Đường đường là Ma gia chủ lại hoàn toàn không biết hai bên đã gặp nhau, chứng tỏ vị gia lão kia đã có chuyện.

Có khả năng ông ta hoặc cổ sư truyền tin bị g·iết không? Hoàn toàn không thể nào.

Bởi vì đây là giao phong giữa thế lực chính đạo, làm việc gì cũng có chừng mực. Không thể vô duyên vô cớ chém g·iết.

Hơn nữa, nêu vị gia lão kia m·ất m·ạng thì Ma gia sẽ biết ngay, bởi vì trong Gia Chủ Các có chứa cổ Mệnh Bài theo dõi sống c·hết của thành viên, thời thời khắc khắc có người theo dõi.

Như vậy nếu Hà gia dám nháo thì sẽ dẫn đến c·hiến t·ranh giữa hai nhà, mà khi này Ma gia sẽ nắm giữ đại nghĩa, có đầy đủ lý do phát công.

Vì vậy chỉ còn một khả năng, đó là vị gia lão kia và thuộc hạ của ông ta đều bị mua chuộc.

Trong lòng ông ta hừ lạnh, trong lòng thầm không vui:

"Tốt một cái Hà gia chủ, thật sự có gan vả mặt lão phu!"

Hà gia chủ trước hỏi Ma gia có biết truyền thừa này không, trên thực tế đã biết trước kết quả, cố tình làm vậy để dụ Ma gia chủ nói ra mình có gửi người đến đó.

Sau đo Hà gia chủ chỉ việc vạch trần mình đã mua chuộc gia lão Ma gia, để ông ta không báo tin về gia tộc. Như vậy giống như nói Ma gia chủ không quản được người mình, để họ dễ dàng bị ngoại nhân mua chuộc.

Truyện nhà ngươi còn không quản được, muốn tranh truyền thừa với chúng ta?

"Nếu như vậy, quý phương không ngại chúng ta liên thủ, cùng chia sẻ truyền thừa này?" Sắc mặt Ma gia chủ bỗng hoà hoãn hơn, mỉm cười nhìn Hà gia chủ.

Cũng không còn cách nào, giờ ông ta đã không ép được thì đành nhượng bộ một bước, ngỏ ý hợp tác.

Ông ta không sợ đối phương từ chối. Nếu có khả năng nuốt trọn thì sớm đã làm, dù sao cũng bịt được miệng gia lão Ma gia ở đó.

Nghĩ như vậy thì hai bên hơp tác cũng không tệ. Hà gia nuốt không được, Ma gia cũng chưa chắc có thể dễ dàng nuốt.

"Nói chuyện với người thông minh thật thoải mái, Ma gia chủ nói đúng ý ta." Hà Hạ Đông cũng lộ ra ý cười, nàng hoá giải áp chế thành công, uốn nắn được đối phương phải cầu hợp tác.

Nhưng rất nhanh mặt nàng nghiêm lại, nói tiếp:

"Nói đến, ngoài chúng ta vẫn còn một thế lực khác nhúng tay vào truyền thừa Kiếm Vũ"



"Ồ? Khỗng nhẽ là Khương gia?" Ma giả chủ hơi biến sắc.

...

Một ngày sau, hội chợ cuối cũng được dựng xong. Hai bên Minh Tâm đảo chia ra hai nửa vây quanh hồ nước ở giữa. Một bên lấy màu đen và lam làm chủ đạo, một bên lại lấy xanh lá và nâu làm chủ.

Nửa màu lam và đen là Ma gia, bên còn lại tất nhiên là Hà gia.

Mỗi bên một màu một vẻ, không ai giống ai. Nhìn qua có thề thấy được cả hai đều sầm uất, các loại mặt hàng đầy đủ, quầy hàng trang trí lộng lẫy. Không hổ lại đại hội lớn nhất cả năm giữa hai nhà.

Tuy là để tranh đấu nhưng không thể phù nhận rằng đại hội như này cũng là cơ hội hai nhà giúp lớn mạnh nội tình lẫn nhau, đôi bên đều có lợi.

Về phần hồ nước ở giữa, bây giờ nó đã là nơi cao tầng hai gia tộc tổ chức tiệc rượu, tiếng cười nói vang vọng, nhưng ẩn trong đó là những lời châm chọc ngầm.

Hội chợ bên ngoài thì tấp nập người đi đường, phi thường ồn ào, không khí vui tươi nhộn nhịp, sinh cơ có thể nói là bừng bừng.

Họ đều là người của hai nhà Ma gia và Hà gia, những người này đến sau so với hai đội tàu chính. Bây giờ đại bản doanh hai nhà mười chỉ còn bốn, năm, vì ngươi dân một nửa đã đi đến đại hội giao lưu này.

Cũng may Minh Tâm Đảo rất lớn, vẫn chứa được người đông như thế.

Lúc này, lẫn trong đoàn người ở hội chợ Ma gia, Ma Vô Hối lẳng lặng bước đi.

Đây khẳng định là cơ hội tốt nhất để hắn mua cổ tài phụ trợ luyện cổ, đáng tiếc là không thể đem tài lực chân chính ra mua, trên mặt bàn chỉ lấy được một ngàn tư khối.

"Trước mắt đem con Đồng Bì này đi bán, sau đó là Thôn Nguyên Thiềm, nếu được giá thì bán luôn Tửu Trùng." Ma Vô Hối thầm tính.

Những con cổ này không có mấy tác dụng với hắn, lại còn là gánh nặng nuôi thức ăn, giảm được thì giảm.

Đồng Bì đi theo hướng Kim đạo, còn hơi có Lực đạo, không phù hợp với hắn. Mặt mũi của Ma gia chủ? Để xuống đất hắn cũng vui vẻ mà đạp.

Thôn Nguyên Thiềm thì phế rồi, tác dụng của nó hoàn toàn thua xa Tinh Bối Tàng Nguyên.

Tửu Trùng vốn còn hơi có tí công dụng, nhưng hắn đã có Bạch Sắc Xá Lợi, thậm chí có thể thêm một con nữa để lên luôn nhất chuyển đỉnh phong. Lúc đó Tửu Trùng hoàn toàn phế.

Kể cả chỉ có một con Bạch Sắc Xá Lợi cũng không sao, phương diện tu hành thì Thiên Nguyên Bảo Liên ăn đứt Tửu Trùng.

Mặc dù có cổ phương giúp Tửu Trùng tăng lên nhị chuyển là Tứ Vị Từu Trùng, còn có tam chuyền Thất Hương Tửu Trùng, sau nữa là tứ chuyển, ngũ chuyển cũng có.

Nhưng đáng tiếc là Tửu Trùng thuộc một lưu phái thất truyền từ lâu tên Thực đạo. Cổ phương về nó đều tuyệt tích nên thế nhân chỉ biết cách luyện Tửu Trùng nhất chuyển. Hắn cũng không ngoại lệ.

"Vậy thì đến hoán cổ các vậy, không chừng có thể kiếm được cổ ưng ý." Nghĩ rồi Ma Vô Hối nhắm một cái phương hướng, nhẹ nhàng dảo bước đi.