Chương 71: Ly Thành. Nội tình phúc địa, cổ Giả Ý.
Gia Cát Minh đem hai người Ma Thiết Đản dần dần hạ xuống toà cung điện chính giữa Ly Thành.
Nơi này khiến Ma Thiết Đản nhìn mà lác mắt.
Ly Thành chia ra ba khu, ngoại thành cho dân thường an cư lạc nghiệp.
Nội thành chỉ dành cho cao tầng hoặc người giàu có sinh sống.
Và cuối cùng là chủ thành, nơi thành chủ cùng gia quyến sinh sống và đồng thời, là nơi cao tầng Ly Thành làm việc, thảo luận và đưa ra các quyết định.
Giữa mỗi khu đều có một bức tường thành cao năm mét để phân chia.
Nơi hắn đang đứng nằm trong chủ thành, bao quanh là một số kiến trúc khác nhỏ hơn.
Toà cung điện nằm cao hơn mặt đất, phần "chân" của cung điện gần như ngang với một nửa bức tường thành đang bao quanh nó.
Bốn phía đều có bậc thang lát gạch làm từ đá hoa cương, cứ cách mười bậc lại có một bức tượng con hươu đực vạm vỡ cao tới hai mét bằng nguyên thạch, toàn thân có hoa văn uốn lượn làm từ vàng, hai mắt là ngọc ruby được chạm khắc tỉ mỉ gắn vào, gạc của nó nhìn là biết là do đá hổ phách qua chế tác mà thành.
Nhìn vào bậc thang và đồ trang trí cũng thấy Khương gia thuộc loại gia đại nghiệp đại, còn đặc biệt thích khoe của.
Về phần nhân vật chính, toà cung điện kia được gọi Thành Chủ Phủ, có năm tầng, nhỏ dần từ dưới lên.
Nhìn nó giống như cung điện hoàng gia của vua chúa tại các nước Châu Á thời trung cổ ở Trái Đất.
Đa phần các chi tiết như tường, mái, cột trụ đều làm từ một loại gỗ quý hiếm, nghe nói lấy từ thân loài Thiên Thụ Vương có tên Minh Tâm Thụ, gỗ của nó sẽ toả ra hương thơm khiến thần trí người ta tỉnh táo minh mẫn, còn rất dễ chịu.
Toà kiến trúc có rất nhiều chi tiết góc cạnh được chế tác từ vàng, bắt mắt vô cùng. Xung quanh Thành Chủ Phủ có khá nhiều thảm đỏ cùng dải lụa đỏ trang trí, chúng đều làm từ tơ của Xích Ngọc Tằm, loài dị thú chỉ có ở Nam Cương.
Gia Cát Minh nhìn vị đồ đệ mới của mình bị sốc vẫn chưa tỉnh lại liền lắc đầu cười.
Phong cách trang trí loè loẹt khoe của này không hợp với tính cách của y nhưng Khương gia chính là như vậy.
Thành Chủ Phủ ở bất cứ toà thành nào của Khương gia đều có thiết kế giống hệt như này, trừ Khôn Thành phía tây nam.
Phủ Thành Chủ ở đó là đặc biệt nhất, vì chủ của nó chính là gia chủ Khương gia.
"Tầng thứ nhất Phủ Thành Chủ là nghị sự đường, hằng ngày, đầu giờ Mão, các quan lại sẽ vào chầu.
Ngươi nhớ kỹ, ngươi không phải quan, nhưng thân là đồ đệ của ta nên cũng phải có mặt.
Tầng thứ hai là nơi ở, nữ ở phía tây, nam ở phía đông. Chút nữa ta sẽ sai người bố trí nơi ở cho ngươi và Vu Quân.
Chuyện ăn uống, tắm rửa này kia đều sẽ có người hầu lo.
Tầng thứ ba và thứ tư, là nơi tu hành, thứ năm thì ngươi chưa cần biết.
Về phần tăng lên tư chất của ngươi, từ từ lại nói.
Rõ rồi chứ?" Nói xong y mỉm cười nhìn Ma Thiết Đản.
Chỉ thấy mặt hắn có chút dại ra, gật đầu lia lịa.
Gia Cát Minh tiến lại gần, vỗ vỗ vai hắn, sau đó ôn tồn nói:
"Ta rất coi trọng ngươi, cố gắng để một ngày báo thù cho gia tộc.
Nhưng đừng vì đó mà mù quáng, đó chỉ là một hồi giải tâm ma, để tâm ngươi an tĩnh, đừng lấy đó làm điểm cuối con đường của ngươi.
Làm người phải xác định rõ chí hướng của bản thân, có vậy mới thành công " Nói xong y nhìn hắn một chút, ánh mắt thâm thuý, sau đó mới rời đi, ra lệnh cho một vị hộ vệ ở cửa phủ rồi bản thân ngự khí lao lên tầng năm Thành Chủ Phủ.
Ma Thiết Đản bị lời của sư phụ đánh tỉnh, vẻ kinh ngạc trước đó không còn, thay vào đó là ý chí quyết tâm.
Vị hộ vệ kia sau đó tới dẫn hắn đi tầng hai Thành Chủ Phủ, bố trí nơi ở cho hắn.
Hắn cũng không an nhàn nghỉ ngơi mà tiến tới tầng ba, ý đồ tìm kiếm sư huynh sư tỷ để học hỏi.
Theo như hắn được biết từ sư phụ, trên hắn còn có hai vị sư huynh và một vị sư tỷ.
...
Tầng thứ năm Thành Chủ Phủ.
Tầng này chỉ có duy nhất một phòng, hơn nữa, cách trang trí cũng rất đơn giản, trái ngược với vẻ ngoài hào nhoáng của cả phủ.
Chính giữa phòng có một bức tượng hươu đực, nó so với mấy bức tượng trang trí trên bậc thang đá ngoài kia thì có vẻ bớt xa hoa hơn, chỉ đơn giản làm từ gỗ, cũng nhỏ hơn, bằng con hươu bình thường mà thôi.
Nhưng ở nơi cái gì cũng sặc mùi khoe của, thì thứ tầm thường nhất này chính là bất thường nhất.
Gia Cát Minh đứng trước mặt bức tượng hươu, trong tay cầm một tấm lệnh bài, trên lệnh bài khắc chữ Gia Cát.
Chỉ thấy ông ta cẩn thận đưa con cổ kia vào miệng hươu, sau đó tay áp vào đầu hươu, chân nguyên màu tím của tứ chuyển theo bàn tay của y truyền vào tượng hươu.
Sau đó hai mắt hươu loé lên ánh sáng màu vàng chói mắt, chiếu sáng cả căn phòng, cuối cùng ánh sáng dần yếu đi, qua mấy hơi thở, chỉ còn mắt hươu có màu vàng nhè nhẹ.
"Thuộc hạ, bái kiến gia chủ đại nhân." Gia Cát Minh ôm quyền kính cẩn nói.
Chỉ thấy đáp lại ông ta là một thanh âm trầm trầm:
"Gia Cát trưởng lão không cần đa lễ, nói đi, chuyện ở Ma gia là như nào?"
"Hồi chủ công, là do Phệ Thụ Lão Ma với danh hiệu mới là Nguỵ Thụ Công, cùng hai người anh em kết nghĩa Sầu Vũ Hành Giả, và Nộ Hoả Cuồng Nữ cùng nhau gây ra.
Bọn họ không biết từ đâu đạt được cổ trận Phệ Huyết Tu Thân của ma tu Xích Thụ Ma, một thành viên thuộc tổ chức Thất Sắc Thụ từ bảy trăm năm trước." Gia Cát Minh gọn gàng, đem toàn bộ tình báo thu được đưa ra.
Lai lịch cổ trận ngay cả Ma Vô Hối cũng không biết được, ông ta chỉ nghe kể đã đoán được chân tướng, một phần là do nắm giữ tình báo liên quan, phần khác là vị Ngoạ Long Tiên Sinh này trí tuệ hơn người, không hổ danh cánh tay phải của đương đại gia chủ Khương gia.
"Ừm, không ngờ một trong bảy đạo truyền thừa Thất Sắc Thụ lại nằm trong tay Phệ Thụ Lão Ma- không, Nguỵ Thụ Công.
Gia Cát trưởng lão có đối sách gì không?" Khương gia chủ đáp.
"Chủ công, thuộc hạ kiến nghị chúng ta đem tin này trước nhất là báo cho Lâm gia, cùng Giảo gia.
Lâm gia luôn muốn thu mua tin tức tình báo về truyền thừa Mộc đạo, đối với truyền thừa Thất Sắc Thụ là rất thèm muốn, tính đến nay đã thu được năm đạo.
Nếu báo cho họ, chúng ta sẽ thu được một khoản tiền công không nhỏ, nhưng quan trọng nhất là đạt một phần ân tình.
Giảo gia đối với Nguỵ Thụ Công là có thù cũ cực sâu, chắc chắn sẽ rất vui mừng đạt được tin này.
Vậy là được phần ân tình thứ hai.
Hai phần ân tình này tuy nhỏ nhưng trên cơ sở của chúng, sau chúng ta làm thêm vài bước thắt chặt quan hệ nhất định sẽ rất tiện, có thể kéo họ vào Nam Hải Minh, mở rộng lãnh hải của ta.
Về phần chúng ta, phát lệnh truy nã, mức truy nã cấp trung là đủ, an lòng người bị hại, được lòng công chúng.
Truy bắt Nguỵ Thụ Công đã có Lâm gia, Giảo gia cùng với Kình gia luôn truy bắt ma tu là đủ." Gia Cát Minh một hơi liên thoắng.
Khương gia chủ nghe được liền khen tốt, giao hết việc này cho Gia Cát Minh làm.
Ông ta làm việc rất hiệu quả, đối sách vẹn toàn.
Chỉ khổ Nguỵ Thụ Công, diệt một cái Ma gia nhỏ nhoi, đem đầu treo lên bảng truy nã Nam Hải Minh thì cũng thôi đi, ma đạo có ai chưa từng lên đó ngồi.
Mấu chốt là dẫn tới ba gia tộc cao cấp toàn lực truy bắt kia kìa, phen này sợ là sóng gió rồi.
Gia Cát Minh đang chuẩn bị rời đi chợt nghe Khương gia chủ gọi lại:
"Ngươi thay ta truyền lời cho Trần trưởng lão, bảo hắn bố trí ám đường theo dõi đám người Nguỵ Thụ Công, hắn không thể c·hết."
Gia Cát Minh nghe được lời này hơi khựng lại, trong lòng nhớ về chuyện cũ, cuối cùng muốn thở dài lại nuốt ngược về, lĩnh mệnh cáo lui.
...
Vô Tung Đảo, phúc địa.
Ma Vô Hối lúc này ngồi trên bàn trúc trong căn nhà kia, bên cạnh là tiểu lão đầu đang đứng, dáng đứng giống như nô tài đứng cạnh chủ công, im lặng không nói gì.
Ma Vô Hối nhắm lại hai mắt, ngón chỏ không ngừng gõ chầm chậm vào mặt bàn.
Hắn đang sắp xếp kế hoạch cho tương lai, đây đã là lần thứ hai hắn sắp xếp lại kế hoạch.
Cũng đành chịu thôi, biến số quá nhiều.
Ma Vô Hối lúc này nhớ lại một lúc trước.
Sau khi tiểu lão đầu hồi phục hoàn toàn, hắn bắt đầu đổi câu hỏi:
"Ngươi tên gì, bản thể là ai?"
Tiểu lão đầu hỏi gì cũng thành thật đáp lấy, tự giới thiệu bản thân là Huyễn Trúc Tiên, bản thể là Lý Đoản Mệnh, một tán tiên Đông Hải từ giai đoạn giữa thời Thượng Cổ.
Cổ giới cứ mười vạn năm liền tính một thời đại. Thái Cổ, Viễn Cổ, Thượng Cổ, Trung Cổ. Cổ giới mới chỉ kết thúc Trung Cổ, tiến vào thời Hiện Đại được hơn một ngàn năm.
Như vậy phúc địa này tuổi thọ ít nhất cũng trên mười lăm vạn năm tuổi, đủ già.
Ma Vô Hối nghe xong cũng kinh ngạc, không khỏi đánh giá lại tiểu lão đầu, phúc địa vô chủ sinh tồn được mười lăm vạn năm, tính là giỏi.
Ma Vô Hối sau đó hỏi về tiên cổ, không ngoài dự đoán, phúc địa này không có con nào.
Thực tế mà nói, có mới là lạ.
Trái lại cổ từ ngũ chuyển đổ xuống rất nhiều. Ngũ chuyển có gần năm ngàn con, tứ chuyển hai vạn, tam chuyển đổ xuống quá nhiều, không đếm nữa.
Mặc dù đại bộ phận đều là cổ Huyễn đạo, ngẫu nhiên lạc vào một số con thuộc lưu phái khác, nhưng với hắn thì cũng đủ rồi.
Trí đạo phối hợp Huyễn đạo, không thể phủ nhận là một loại diệu phối, chuyên dùng để đem người khác thành đồ chơi mà ném qua ném lại.
Một loại ý niệm "khà khà, ta sẽ âm c·hết các ngươi." nổi lên trong đầu.
Đặc biệt, hắn phát hiện trong số cổ trùng của phúc địa này còn có cổ trí đạo, tên là Giả Ý.
Hắn đã đoán phúc địa nhất định sẽ có cổ này vì cổ trận ngoài kia cũng có.
Cổ Giả Ý, năng lực như tên,có thể sinh ra giả ý.
Giả ý công năng quỷ dị, nếu thâm nhập vào thức hải người khác, có thể tạo ra những ý niệm đánh lừa đối phương, khiến họ nghĩ rằng ý niệm đó là của mình.
Hắn sau khi tiến vào phúc địa, cẩn thận xem xét mới phát hiện cổ trận ngoài kia từ lúc đầu đã nhét giả ý vào đầu hắn.
Khiến hắn càng lúc càng tiến xâu vào trong Vô Tung Đảo, thậm chí đưa ra những lựa chọn bốc đồng, đem mạng ra cược trong khi không có giải pháp đảm bảo.
Nếu là hắn bình thường, giây phút phát hiện bản thân bước chân vào Vô Tung Đảo sẽ lập tức xoay người rời đi.
Đang muốn rời xa Ma gia, lý nào lại ngồi lại ở trong một hòn đảo gần Ma gia, càng là một hòn đảo nổi tiếng nguy hiểm, tam chuyển cũng khó thoát chứ đừng nói nhất chuyển cỏn con.
Hắn tuy có tu vi Trí đạo cao thâm, đáng nhẽ sẽ không rơi vào cái trò mèo này. Nhưng đấy là lúc trước, hắn đã trùng sinh rồi, tu vi còn nhưng nội tình không còn.
Thủ đoạn phòng bị không có.
Giờ nhớ lại, có rất nhiều khoảnh khắc hắn dựa vào tu vi Trí đạo, phát hiện không ổn, trong lòng có cảnh báo, nhưng giả ý đã thâm nhập quá xâu, đè những cảnh báo đó xuống.
Ma Vô Hối lệnh tiểu lão đầu tìm một con Giả Ý nhị chuyển, đem đến nhà trúc để.
Không chỉ thân là người ăn thiệt, hắn còn từng là cổ tiên Trí đạo.
Thứ đồ chơi ác ý này, hắn có chỗ dùng rất tốt.
Mấy cái ý tưởng hợp chiêu đã hiện lên, chỉ chờ thử nghiệm.