Chương 73: Đổi cổ bản mệnh. Ba con cổ nhị chuyển.
Bốn người ăn ý không nói câu nào, để yên cho Ma Thiết Đản khóc.
Bọn họ hiểu, hắn là một người luôn xây dựng một hình tượng mạnh mẽ, sẽ không muốn người khác thấy mặt yếu đuối của mình, im lặng là giữ mặt mũi cho hắn, coi như không thấy.
Cũng là để hắn thoải mái khóc một lần, con người a, có tuyến lệ là có lý do, đôi khi ngươi phải khóc một lần, để những gánh nặng trong lòng trôi đi.
Được một lúc Ma Thiết Đản đưa lên tay phải lau lau một chút, cuối cùng ngẩng đầu lên cười cười.
"Hình như có bụi bay vào mắt."
"Ừm, ban nãy ta và nhị ca luận bàn làm bụi chỗ này bay hết cả lên." Bùi Uyển Đồng hai mắt ngấn lệ nói, người ta nói tâm nữ nhi rất dễ đồng cảm, quả thật không sai.
Khương Ước cùng Gia Cát Viễn nghe vậy cũng gật đầu đồng ý.
"Phải rồi Đản nhi, về chuyện tư chất của ngươi.
Ta đã sai người đem đến phòng ngươi một con cổ Nhân Định Thắng Thiên nhị chuyển, tối nay sử dụng nó, ngươi sẽ có thể nâng tư chất lên loại Bính.
Sau này muốn tư chất cao thêm nữa, còn phải xem ngươi cố gắng, chứng minh bản thân xứng đáng.
Hiểu chưa?" Gia Cát Minh mỉm cười nói.
Hai mắt Ma Thiết Đản kiên định trở lại, dùng ánh mắt đó đáp lại câu hỏi của Gia Cát Minh.
"Tốt, đây là cổ Luyện Khí nhất chuyển, từ giờ nó sẽ là cổ bản mệnh của ngươi." Gia Cát Minh từ trong ngực áo lôi ra một con cổ.
Cổ này mang hình dáng lá phổi của con người, chỉ to bằng lòng bàn tay.
Cổ Luyện Khí có thể coi là hạch tâm Khí đạo, nghe nói Đạo Tổ khai sáng ra Khí đạo, cổ bản mệnh của Người là một con Luyện Khí cửu chuyển.
Tác dụng của cổ này là giúp cổ tu hấp thụ khí, tích trữ chúng trong kinh mạch của mình.
Cổ tu Khí đạo tất nhiên có thể khống chế khí ở xung quanh mình, nhưng khi dùng khí do chính bản thân tích trữ sẽ thuận tiện hơn.
Nghĩ đơn giản, khí trong thiên địa là tay giả còn khí trong người là tay thật của ngươi.
Bên cạnh đó, khi sử dụng khí trong cơ thể sẽ không tốn chân nguyên.
"Đa tạ sư phụ" Ma Thiết Đản không chần trừ nhận lấy.
Cổ bản mệnh của hắn là Hải Sư Lực, loại cổ tiêu hao, lại thêm tác dụng có hạn này không thực sự phù hợp làm cổ bản mệnh lắm.
Có chăng là trách Ma gia thiếu cổ Lực đạo ra trò.
"Sư phụ, tứ đệ muốn song tu Lực Đạo, người xem chút, ban cho đệ ấy thêm mấy con cổ." Khương Ước thay Ma Thiết Đản nói ra mong ước.
Gia Cát Minh nhướn mày, sau đó nhìn hướng Ma Thiết Đản hỏi:
"Ngươi chắc chắn? Là song tu chứ không phải kiêm tu?"
Song tu khác kiếm tu.
Kiêm tu chỉ là dệt hoa trên gấm, thêm vào hỗ trợ một hai, không mấy quan trọng.
Song tu là hai bút cùng vẽ, hai đường đều phải nghiêm túc.
Ánh mắt kiên định kia của Ma Thiết Đản không đổi.
Thấy vậy Gia Cát Minh gật gù, quạt trong tay phe phẩy, suy tư một chút.
Cuối cùng nghĩ thông, nói với hắn:
"Cũng được.
Vốn muốn chờ ngươi đưa quyết định sẽ tập trung luyện loại khí nào.
Như vậy tiện rồi, chút nữa sẽ có người đem đến phòng ngươi một con cổ Khí Lực, hoàn mỹ hỗ trợ ngươi song tu.
Còn nữa, ta sẽ xem lại một số hợp chiêu phù hợp, khi có sẽ có người đem bí kíp hợp chiêu cùng cổ trùng thành phần tới cho ngươi."
Khí đạo am hiểu điều khiển khí, thứ đồ chơi này trong thiên địa có rất nhiều chủng loại: oán khí, sát khí, hải khí, địa khí, thiên khí, nhân khí,...khí lực cũng nằm trong đó.
Cổ Khí Lực giúp cổ tu sản sinh khí lực, khí lực không chỉ giúp sức mạnh thể c·hết cổ tu nâng cao, đồng thời cũng khiến chiêu thức Khí đạo nhận đặc thù khí lực, khả năng sát phạt mạnh hơn.
Tuy nhiên cổ Khí Lực sản sinh ra khí lực thuộc về thiên địa, ở trong người nhưng không thực sự thuộc về ngươi, vẫn cần cổ Luyện Khí hỗ trợ.
Ma Thiết Đản nghe được lời của sư phụ liền hai mắt sáng lên, hắn không ngờ đối phương lại chấp nhận thỉnh cầu của hắn.
"Nghĩ lại, người cũng cho phép đại sư huynh song tu Kiếm Khí lưỡng đạo, thêm một ta Khí Lực lưỡng đạo chắc cũng không phải điều gì khó khăn."
Sau đó Gia Cát Minh rời đi, Ma Thiết Đản ở lại nghe mấy sự sư huynh tỷ giảng một chút tâm đắc họ có được khi tu hành Khí đạo.
Dù sao người ta nói học thầy không tày học bạn.
Phải đến tận chiều tối hắn mới cáo từ bọn họ, trở về phòng mình.
"Ồ?"
Ma Thiết Đản về đến nơi đã thấy trên bàn bày biện thức ăn, thậm chí còn nóng.
"Gia nhân ở đây làm việc chất lượng thật" Trong lòng tấm tắc khen hay.
Nếu là Ma Vô Hối, hắn sẽ cảnh giác, nói chỗ này theo dõi nghiêm ngặt, nhất cử nhất động đều có người nhìn chằm chằm.
Nhưng Ma Thiết Đản không có tâm cơ như vậy.
Hắn vui vẻ cởi bỏ giáp da, ngồi vào bàn đánh chén no nê, sau đó leo lên giường xếp bằng.
Tinh thần tập trung tự quan sát không khiếu của mình.
Bức tường không khiếu màng nước màu trắng óng ánh, khẽ giao động.
Đây là biểu hiện của cổ sư nhất chuyển trung kỳ.
Dựa vào tư chất loại Đinh, đạt đến tu vi này, có thể nói gia gia hắn rất yêu thương đứa cháu này.
Bình thường mà nói có lẽ nửa năm mới lên được trung kỳ.
Ma Thiết Đản tập trung nhìn vào mặt biển chân nguyên chỉ còn một thành ít ỏi, đầu tiên là thở đai, sau đó là phấn chấn lên.
Vì rất nhanh thôi, tư chất của hắn sẽ được nâng lên tới loại Bính.
Ma Thiết Đản chuyển đi sự chú ý, nhìn mấy con cổ của mình đang im lặng dưới đáy biển chân nguyên.
Trong đó có hai con cổ mới là Luyện Khí hắn đã sớm luyện hoá từ lúc ở trên tầng ba.
Sau đó, Ma Thiết Đản nhìn lại trần không khiếu, lúc này có một con cổ đang lưu lại đó.
Cổ này giống như bức tương nhỏ, có hình một con hải sư, rõ ràng là cổ Hải Sư Lực.
Ma Thiết Đản quyết đoán, hét trong lòng "Huỷ!".
Chợt, cổ Hải Sư Lực cấp tốc xuất hiện vết nứt toàn thân, sau đó tiếng vỡ vang lên, nó hoá thành bụi đá r·ơi x·uống b·iển chân nguyên.
Cùng lúc đó, bức tường không khiếu kịch liệt run rẩy, mặt biển chân nguyên bên dưới cũng nhấc lên sóng to, dữ dội chao đảo.
Bên ngoài, cả người Ma Thiết Đản run rẩy, gân tay nổi lên, hắn nắm chặt vào hai đầu gối.
Mặt hắn lúc đầu đỏ lên, trán nổi mấy đường gân, mồ hôi đổ đầm đìa, khoé miệng rỉ máu.
Đây là đau đớn khi huỷ đi cổ bản mệnh để lại.
Nhưng.
Cổ bản mệnh là cổ đầu tiên mà cổ tu luyện hoá, nó bị huỷ.
Cổ thứ hai sẽ được nâng lên thành đầu tiên.
Cổ Quy Bối dưới mặt biển chân nguyên đang dần dần li khai mặt nước.
Nó đem thân mình hướng lên trên cao.
Ý đồ tiến tới trần không khiếu, thế vào chỗ cũ của Hải Sư Lực.
Trở thành cổ bản mệnh mới.
Bỗng, nó bị lực lượng nào đó cản lại.
Ma Thiết Đàn chịu cơn đau giống như đem cánh tay của hắn xé ra, nhưng hắn vẫn cố tấp trung, khống chế cục diện.
Hắn sau đó dùng ý niệm điều khiển cổ Luyện Khí, nhấc nó lên cao.
Một khi hắn mất tập trung, cổ Quy Bối sẽ vùng lên chiếm vị trí cổ bản mệnh, vậy thì hỏng rồi.
Cuối cùng, dưới sự cố gắng, cổ Luyện Khí đại công cáo thành, trở thành cổ bản mệnh, ngự trị tại trần không khiếu của hắn.
Lúc này hắn mới có thể buông thả bản thân, trong lòng thở ra một hơi.
Ý niệm khẽ động, dùng cổ Tự Lực Cánh Sinh tiến hành hồi phục bản thân.
Có cổ bản mệnh mới không đồng nghĩa những v·ết t·hương kia cứ thế biến mất.
Dù sao cổ bản mệnh cũng như một phần của cơ thể.
...
Phúc địa Huyễn Trúc.
Nhà trúc nhỏ.
Lúc này Ma Vô Hối xếp bằng trên giường, trước mặt hắn có ba con cổ đang bay bay.
Một con trong số đó hình bọ rùa, toàn thân toả ra màu xanh nhạt như điểm sao trên trời.
Rất giống cổ Tinh Niệm, có điều nó lúc này có thể hình to lớn hơn, ánh sáng cũng mạnh mẽ hơn.
Đó là cổ Tinh Ý nhị chuyển.
Tinh Niệm không có nhị chuyển, khi nâng lên chính là biến thành Tinh Ý.
Công năng cổ Tinh Ý có thể nói nâng cấp của Tinh Niệm.
Ý là rất nhiều niệm tụ lại mà thành. Cổ Tinh Ý thay vì tạo ra từng điểm tinh niệm, nó lập tức tạo ra một đoàn tinh ý.
Còn nhớ lúc trước Ma Vô Hối muốn sưu ý Ma Trấn Hải, thúc dục cổ Tinh Niệm một hồi mới có thể tạo ra một đoàn tinh ý, giờ hắn chỉ cần thôi động cổ Tinh Ý một lần là được.
Sang đến con cổ thứ hai có hình một ngôi sao, nhưng đằng sau lại có một cái đuôi kéo dài, là cổ Phi Tinh.
Nó cũng được hắn nâng lên nhị chuyển.
Con cổ cuối cùng là một con rắn tự cắn đuôi mình, nhưng nó khác với cổ Xà Chỉ.
Con cổ này toàn thân màu đen, nó là cổ Thôn Tinh Xà Chỉ nhị chuyển. Do hắn hợp luyện Xà Chỉ và Tinh Bối Tàng Nguyên mà thành.
Công năng của nó kế sự đa dạng chủng loại đồ vật của cổ Xà Chỉ và không gian rộng lớn củ cổ Tinh Bối Tàng Nguyên.
Nếu quy toàn bộ không gian bên trong thành nguyên thạch, có thể cất được hai vạn khối.
"Một ngày một đêm luyện cổ, cuối cùng cũng thành.
Tiếp theo có thể trùng kích nhị chuyển rồi." Ma Vô Hối thở ra một hơi.
"Nhưng trước đó, thử nghiệm chút."
Hắn lớn tiếng gọi tiểu lão đầu, sau đó một làn khói trắng bay vào phòng, hoá thành một lão già nhỏ con.
"Chủ nhân đột phá nhị chuyển rồi?"
"Ngươi sống lâu quá nên hồ đồ rồi?" Ma Vô Hối nhướn mày nỏi ngược lại.
Tiểu lão đầu như có chút hiểu ra, bất giác lấy tay tự gõ đầu một cái, vẻ mặt cười cười.
"Bỏ đi, ngươi quan sát một chút bên ngoài, xem trời có sao không, nếu có và không có ai lượn lờ thì đem ta để ra đỉnh núi bên ngoài."
Tiểu lão đầu lĩnh mệnh, nhắm mắt lại, đây là lão đang quan sát bên ngoài.
Sau khi xác định đám người Nguỵ Thụ Công đều chưa rời hang, yên tâm truyền tống Ma Vô Hối ra ngoài.
Tầm mắt hắn từ nhà trúc có lão già nhỏ con bỗng chốc đảo lộn, hỗn loạn một hồi.
Cuối cùng ổn định lại.
Lúc này lại thấy bản thân đứng trên đỉnh núi bằng phẳng, phía dưới là biển sương mù lượn lờ, xa xa là biển lặng phản chiếu trăng sáng treo trên bầu trời cùng vô vàn vì sao lấp lánh.
"Thật đẹp..." Ma Vô Hối ngửa cổ ngắm sao, tâm trạng bỗng chốc nâng nâng, cảm thấy được sự yên bình hiếm có.
Hắn rất thích ngắm sao, vô cùng thích, đây cũng là lý do hắn tu hành Tinh đạo ban đầu.
Sau này từ chỗ truyền thừa Trí đạo kế thừa tu vi Trí đạo của tiền nhân cũng không từ bỏ Tinh đạo.
Hắn lặng yên đứng trên đỉnh núi, hai mắt đen kịt phản chiếu lại ánh sao trời lung linh, khoé miệng vậy mà bất giác mỉm cười nhẹ nhàng, hai mắt vô cảm trước đây cũng hoá thành hiền hoà.
Nhìn hắn lúc này, sẽ không có ai nghĩ đây là ma đầu, g·iết người c·ướp c·ủa không ghê tay.
Sau một lúc, Ma Vô Hối cúi đầu, tập trung vào chuyện chính.
Hắn đưa lên cánh tay phải đeo cổ Thôn Tinh Xà Chỉ, ý niệm khẽ động.
Chỉ thấy con rắn đen bỏ ra cái đuôi đang ngậm, ngửa đầu há miệng như muốn nuốt vào cái gì.
Sau đó, cảnh tượng kì lạ diễn ra.
Trên thân đen kịt của nó bỗng xuất hiện một điểm sáng nhỏ li ti.
Sau đó hai điểm, ba điểm, bốn điểm, vô số điểm sáng thi nhau xuất hiện.
Con rắn lúc này giống như một sinh vật sinh ra từ bầu trời sao.
Đây là tác dụng phụ của nó, có thể tích trữ ánh sao biến thành điểm sao trên cơ thể, khi cần có thể dùng để nuỗi dưỡng chính bản thân nó hoặc cổ trùng Tinh đạo khác.
Không thiếu ngày trời không có sao, lúc đó sẽ thấy tác dụng của chỗ sánh sao tích trữ này.
Nhưng chủ yếu, vẫn là đẹp. Ma Vô Hối cũng không phải cục đá biết đi, hắn cũng biết thưởng thức cái đẹp.
Chỉ là nếu có nguy hiểm hắn sẽ không ngần ngại bỏ mặc cái đẹp, còn nếu an toàn thì...m* nó, sao không để ta hưởng thụ chút.
Sau khi "no bụng" con rắn lại cúi xuống cắn đuôi mình, trở về làm một cái nhẫn.
Ma Vô Hối hài lòng quay người, lúc này đập vào mặt hắn là một "người" ngồi ở giữa đỉnh núi bằng phẳng này.
"Người" này thực tế là một mộc nhân do cổ Khôi Lỗi tạo ra. Cổ Mộc Nhân khi lên nhị chuyển sẽ thành cổ Khôi Lỗi, từ đó tới ngũ chuyển, thậm chí thành tiên cổ cũng không đổi tên.
Thấy nó, Ma Vô Hối không bất ngờ. Cổ trận bên dưới cần người điều khiển, nó chính là người điều khiển.
Ma Vô Hối có thể thấy nó vì hắn là chủ phúc địa Huyễn Trúc, là tiểu lão đầu cho hắn nhìn thấy khôi lỗi này.
Bình thường nếu không có thủ đoạn đặc thù sẽ không thấy được.
"Có thể vận hành cổ trận này, cho thấy khôi lỗi này cao tới ngũ chuyển.
Có thể ký thác ý chí của chủ nhân, hẳn là tiểu lão đầu phân ra ý chí điều khiển nó." Ma Vô Hối nhìn nhìn mộc nhân đánh giá.
Khiếu Linh sinh ra từ sự kết hợp của chấp niệm cổ tiên và hai khí thiên địa, có thể nói là đã thành một loại sinh mệnh mới, cũng sẽ có suy nghĩ, ý chí và tình cảm.
Mặc dù không đạt tới mức độ linh hoạt như con người.
Khiếu Linh ban đầu sẽ tương ứng với chấp niệm để lại. Ví dụ cổ tiên c·hết vì bị g·iết, chấp niệm là báo thù, vậy Khiếu Linh sẽ rất cọc cằn, khó tính.
Sau khi chấp niệm được thoả mãn, phần nhân tính đó của Khiếu Linh sẽ biến mất, còn lại là một chút bản tính của bản thể lúc còn sống.
Ví như bản thể tiểu lão đầu lúc sống hay thích ra vẻ cao nhân thân bí, dùng cái ót nhìn người, cũng rất thích dùng huyễn ảnh trêu chọc người khác.
"Đưa ta về" Ma Vô Hối hướng mộc nhân đang xếp bằng dưới đất nói.
Mộc nhân chứa ý chí của tiểu lão đầu, giữa ý chí có thể bất chấp khoảng cách giao tiếp với nhau, miễn là ý chí đó đủ khoẻ mạnh.
Sau một giây, thân hình Ma Vô Hối tan thành mây khói hư ảo, biến mất không thấy.