Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhất Tâm Vĩnh Cầu

Chương 74: Chân chính tu hành.




Chương 74: Chân chính tu hành.

Ly Thành, Thành Chủ Phủ, Tầng hai.

Ma Thiết Đản ngồi xếp bằng trên giường, thương thế đã đỡ hơn chút nhưng muốn khỏi hẳn thì còn lâu, chắc phải một canh giờ nữa.

Nhưng hắn cảm thấy như vậy rất nhanh, nghe nói người thay cổ bản mệnh để v·ết t·hương tự lành sẽ phải tĩnh dưỡng cả tháng.

Hắn chỉ mất có vài canh giờ.

Cổ Tự Lực Cánh Sinh đúng là sinh ra dành cho hắn, người bẩm sinh đã có tố chất cơ thể khoẻ khoắn.

"Giờ nghĩ tới, cổ Tự Lực Cánh Sinh dựa vào cổ sư lực lượng càng mạnh thì khả năng hồi phục càng lớn.

Nhưng cảm giác khá mơ hồ.

Đại sư huynh nói con người có thể tự mình sinh ra khí lực.

Chỉ là giữa người với người khác nhau, có người vốn khoẻ mạnh sẽ có nhiều khí lực.

Đồng thời cũng có cách để rèn luyện cơ thể, khi đó khí lực cũng sẽ tăng lên.

Lẽ nào, lực lượng ở đây là chỉ khí lực? Cổ Tự Lực Cánh Sinh cũng có liên quan Khí đạo? Vậy nếu ta phối hợp cùng cổ Khí Lực thì sẽ tăng cao tốc độ hồi phục không?" Ma Thiết Đản trải nghiệm cảm giác tự thông não, cảm thấy phán đoán của mình rất hợp tình hợp lý.

Nghĩ vậy hắn đi tới bên bàn, ở đó đặt hai con cổ. Một là Khí Lực, hai là Nhân Định Thắng Thiên.

Ma Thiết Đản trực tiếp cầm lấy cả hai con cổ, tại chỗ luyện hoá.

Vì là cổ người khác đã luyện hoá cho hắn nên hắn luyện hoá lại rất dễ dàng, nhanh gọn.

Luyện hoá xong Ma Thiết Đản đem chúng ném vào không khiếu.

Đầu tiên hắn thúc lên cổ Khí Lực, chân nguyên ít ỏi dần dần hao tổn, nhưng hắn cũng cảm thấy bản thân bỗng chốc mạnh mẽ hơn.

"Ồ ồ, giờ đến cổ Tự Lực Cánh Sinh."

Ý nghĩ vừa ra, con cổ lập tức hoạt động.

Một luồng lực lượng từ trong không khiếu truyền ra ngoài, lan đi khắp cơ thể hắn.

"Haha! Ta đoán đúng rồi, quả thật hồi phục nhanh hơn!" Ma Thiết Đản vui sướng, hắn có thể cảm nhận được, tốc độ gia tăng không chỉ gấp đôi gấp ba.

"Ý khoan, nếu lấy khí lực do cổ Khí Lực sản sinh ra, đem đi luyện thành của ta bằng cổ Luyện Khí.

Như vậy...như vậy sẽ có thể hồi phục càng nhanh hơn không?" Nghĩ tới liền làm luôn, hắn bốc lên ý niệm thúc dục cổ Luyện Khí.

Nhưng...không có gì xảy ra cả.

Ma Thiết Đản nhận ra liền vỗ vào chán một cái, hắn là kẻ tư chất loại Đinh, luyện có hai con cổ, còn dùng cổ Khí Lực khiến hắn hết sạch chân nguyên rồi.

"Vậy ta dùng nguyên thạch." Hắn lại nhớ ra sư phụ cũng cho hắn một số lượng không ít nguyên thạch.

Bỗng chốc có một loại cảm khái, không hổ danh là thế lực siêu cấp, dưới tài nguyên khổng lồ của họ mà tu hành, loại Đinh cũng có thể cất cánh nay cao.

Ma Thiết Đản hai tay nắm nguyên thạch, đồng thời hấp thụ.

Còn phân ra tình thần thúc cổ Khí Lực, sản sinh thêm càng nhiều khí lực.

Sau một hồi, hắn tiêu hao hết hai viên nguyên thạch, mà bản thân cũng tự cảm nhận được không thể tiếp nhận thêm khí lực.

Nếu cố ép, hắn sợ mình sẽ nổ tung.

"Vậy giờ tới cổ Luyện Khí." Thế là hắn lại lấy ra hai viên nguyên thạch khác nắm lại, thúc lên cổ Luyện Khí.

Cổ Luyện Khí trong không khiếu cứ như là lá phổi thật, phồng ra co vào làm dáng vẻ đang hô hấp.

Ma Thiết Đản cũng cảm nhận được, khí lực trong cơ thể có một phần lớn mang lại cảm giác xa lạ, khó điều khiển.

Nhưng bây giờ, một bộ phận nhỏ trong đó đang dần dần mang cảm giác quen thuộc.

Cứ như vậy tiếp tục, thẳng tới khi tiêu hao hết nguyên thạch mới dừng lại.



Lúc này hắn có cảm giác bản thân đang sở hữu lực lượng lớn nhất từ trước tới nay.

So sánh chút, hắn nghĩ mình có thể lấy thân một mình đem toàn bộ bạn học cũ ở Ma gia treo lên đánh.

Có cảm giác lấy một địch trăm.

Bỗng nghĩ tới bọn họ, trong lòng hắn hơi trầm xuống nhưng rất nhanh phấn chấn trở lại.

Ma Thiết Đản đưa tay nắm lấy cạnh bàn, bàn làm bằng đá, sờ vào mang đến cảm giác cứng cáp, lạnh lẽo.

Hắn vận sức, cơ tay gồng lên, nắm mạnh một cái.

Kết quả, tiếng vỡ vang lên doạ hắn giật nảy mình.

Nhìn lại mới thấy, bản thân đã bóp cho bàn đá vỡ mất một góc.

Xoè tay ra liền thấy đá đã bị hắn nghiền thành bụi.

"Kinh khủng...đáng sợ...

Nhưng mà ta có chút muốn bung hết sức một phen..." Ma Thiết Đản vừa nghĩ tới, mắt đảo đảo nhìn xung quanh.

Cuối cùng thở dài, hắn không dám thử ở đây, phá đồ nhà người ta, dù là nhà sư phụ hắn thì hắn cũng không dám phá.

"Nhịn lại vậy, thử cổ Tự Lực Cánh Sinh trước."

Hắn lấy việc khác che đi ham muốn của bản thân, tinh thần đầu nhập vào đó.

Một lần nữa, luồng lực lượng lan đi toàn thân, chữa lành thương thế.

"Ừm, có gia tăng nhưng không nhiều.

Xem ra dùng khí thuộc thiên địa cùng khí của bản thân có chênh lệch nhưng không quá lớn." Ma Thiết Đản đối với kết luận này thấy phi thường hợp lý, cảm giác không có sai.

Chợt hắn thấy hôm nay bản thân dường như có chút thông minh hơn.

Nhưng hắn không biết, tu vi Khí đạo của bản thân vừa tiến một bước.

Đa số cổ sư tu hành đối với lưu phái mình tu luyện đều ở mức phổ thông.

Họ chỉ dập khuôn làm theo những gì được dạy bởi tiền bối, hoặc sử dụng bừa bãi không có quy tắc.

Thành tựu của họ có hạn.

Có lẽ dựa vào tài lực giàu có mà đạt đến số chuyển cao, nhưng khi đặt lên bàn cân họ lại có phần yếu kém hơn người cùng cấp bậc.

Số ít cổ sư còn lại, họ là những cá nhân bỏ tinh lực ra tìm hiểu, mày mò, nghiên cứu.

Sau khi đạt được thành quả bất kể là thất bại hay thành công.

Họ sẽ đạt được một sự thấu hiểu mới với lưu phái của mình.

Đó mới là chân chính tu hành, đó mới là con đường chính xác mà cường giả sẽ đi.

Phía trên phổ thông, chính là cảnh giới đầu tiên của cổ tu đối với tu hành lưu phái của bản thân.

Đại Sư.

Mà lúc này, Ma Thiết Đản từ cảnh giới phổ thông mà có người cả đời kẹt lại.

Hắn đã bước một bước.

Dù con đường bước đến cảnh giới Đại Sư còn xa xa lắm, nhưng nên nhớ.

Bước khó nhất là bước đầu tiên.

Mà Ma Thiết Đản đã bước ra bước đầu tiên này.

Nếu Gia Cát Minh biết được, lão sẽ vui mừng không thôi.

Ma Thiết Đản mới tiếp xúc Khí đạo bao lâu chứ? Chưa tới một ngày.



Mới đó đã bước ra một bước đầu khó khăn nhất.

Thiên tài a!

Lão sẽ không ngờ một chút thương hại, thu nhận một đứa trẻ đáng thương.

Kết quả nhặt được một thiên tài.

Những cái đó Ma Thiết Đản không biết, bây giờ hắn đang lợi dụng sự phối hợp giữa cổ Khí Lực, Luyện Khí và Tự Lực Cánh Sinh, chữa trị thương thế có được từ việc thay đổi cổ bản mệnh.

...

Cùng lúc đó, cũng tại tầng hai, phòng ngủ của Gia Cát Minh.

Trên giường chỉ có vợ của y đang ngủ ngon trên giường.

Còn vị Ngoạ Long Tiên Sinh này, lại đang ngồi trên bàn đọc sách, hai mắt nhắm lại, ngón tay nhẹ nhành gõ lên bàn.

"Gia chủ quả nhiên không nỡ xuống tay với Tào Đức.

Dù sao hắn cũng từng là khách khanh trưởng lão Khương gia."

Về điểm này Gia Cát Minh rất đau đầu.

Năm xưa Tào Đức và y đều là thủ hạ dưới chướng Khương gia chủ, từ lúc còn đang tranh giành thừa kế.

Tào Đức đến sớm hơn y, ở bên Khương gia chủ rất lâu, hai người giống như huynh đệ, thân thiết vô cùng.

Thế nhưng, vào giai đoạn mấu chốt t·ranh c·hấp thừa kế, Tào Đức không hiểu sao tự nhiên làm phản.

Hướng mũi giáo về phía Khương gia chủ, hai người đánh nhau sứt đầu mẻ trán.

Tào Đức cơ hồ còn muốn tử chiến, thái độ không c·hết không thôi.

Cuối cùng Gia Cát Minh y không nhịn được nữa, nhảy vào giữa can thiệp, ngăn lại hai người bọn họ, ý đồ hoá giải hiềm khích.

Thế nhưng Tào Đức quyết đoán, dứt áo ra đi, rời bỏ Khương gia, làm tán tu.

Sau này lại giúp hai trọng phạm bỏ trốn của Khương gia, triệt để thành thù, cũng bước chân vào ma đạo.

"Truyện từ hơn trăm năm trước, gia chủ vẫn nhớ...

Nhưng y nhất quyết không nói cho ta biết giữa hai người có chuyện gì."

Việc Khương giả chủ nương tay, nếu không giải thích tốt với thiên hạ, nhất định sẽ nhận tới chỉ trích.

Đặc biệt là Giảo gia có thù lớn với Tào Đức, hay Kình gia luôn có thái độ cực đoan với ma tu.

Hai nhà này làm ngòi nổ, nhất định sẽ dẫn tới những nhà vốn bất mãn với Khương gia có cớ vùng lên.

Thậm chí nặng hơn, khiến thành viên Nam Hải Minh nghi ngờ vị minh chủ Khương gia, làm thành nội đấu.

Cuối cùng việc ngăn chặn mối hoạ này rơi xuống đầu Gia Cát Minh, nhưng y cũng quen rồi.

Năm đó, khi Tào Đức tạo phản, uy tín Khương gia chủ thụt giảm trong lòng các gia lão Khương gia.

Nếu không có Gia Cát Minh y vắt não nghĩ ra giải pháp cứu vớt tình hình, thì bây giờ người ngồi trên ghế gia chủ đó là người khác.

Cứ như vậy, Gia Cát Minh ngồi suy tư cả đêm.

...

Còn trong lúc vị sư phụ đang đau đầu, Ma Thiết Đản lúc này đã hồi phục hoàn toàn.

Vốn mất tận một canh giờ, hắn lại chỉ trong ba mươi phút đã hoàn thành.

Bây giờ hắn làm việc khác.



Hắn quan sát kỹ không khiếu, tinh thần tập trung vào con cổ Nhân Định Thắng Thiên nhị chuyển.

Cổ này có điểm tương đồng với những cổ như Thọ, Xá Lợi,... đều là những cổ trùng do thiên địa sinh ra, không thể luyện hoá.

Tính ra cũng rất hiếm có, năng lực của nó lại khiến giá cả càng tăng lên.

Nhân Định Thắng Thiên có thể giúp người ta tăng lên tư chất.

Cổ nhất chuyển có thể giúp người không có tư chất khai khiếu, đạt tới loại Đinh.

Nhị chuyển loại Bính, tam chuyển lại Ất, tứ chuyển loại Giáp, Ngũ chuyển là Giáp trung Giáp.

Bất kể là phẩm cấp nào, cổ Nhân Định Thắng Thiên đều được săn đón.

Một phú nhị đại nào đó, có đứa con cưng không có tư chất tu hành, sẽ không ngần ngại bỏ tiền ra để mua cổ Nhân Định Thắng Thiên.

Một gia chủ nào đó, có con trai trưởng tư chất thấp kém, sẽ bỏ tiền ra mua cổ Nhân Định Thắng Thiên, giúp nó tăng lên tư chất.

Cường giả một phương có tư chất loại Giáp, thị trường xuất hiện một con Nhân Định Thắng Thiên ngũ chuyển, sẽ không ngại bỏ tiền ra kiếm về, thậm chí c·ướp.

Như vậy đủ hiểu độ quý giá của nó.

Cũng chỉ có Khương gia nội tình thế lực siêu cấp, gia đại nghiệp đại, giàu nứt đổ vách nên mới có thể dễ dàng lấy ra một con Nhân Định Thắng Thiên nhị chuyển cho hắn.

Thậm chí còn hứa hẹn mặt hàng tam chuyển.

Đây chính là nguyên do Khương gia cường giả như mây.

Họ không tiếc tài nguyên bồi dưỡng nhân tài, chỉ cần ngươi có ân tất báo, ăn quả nhớ kẻ trồng cây, cống hiến cho Khương gia.

Vậy thì tất cả trả giá đều xứng đáng.

Thiên hạ rất hiếm gia tộc nào như vậy, đa số sẽ ưu tiên trước là bản thân, sau đó đến người nhà, rồi đến gia tộc, người ngoài thì nghĩ cũng đừng nghĩ.

Cảm khái đủ rồi, Ma Thiết Đản hít vào một hơi thật sâu, sau đó thở ra.

Hắn đang làm công tác chuẩn bị tâm lý chịu đau.

Sử dụng cổ Nhân Định Thắng Thiên sẽ không giông khai khiếu, đại sư huynh hắn nói, sẽ đau đơn hơn thay thế cổ bản mệnh.

Vì khi khai khiếu, đơn giản là mở ra cái vốn có, giống như từ một căn phòng kín mít, phá ra cái cửa.

Còn khi dùng cổ Nhân Định Thắng Thiên, chính là mang căn phòng kia, cưỡng ép mở rộng ra.

Cũng vì điểm này, số lần một người có thể dùng cổ Nhân Định Thắng Thiên là có hạn.

Tối đa chỉ được hai lần, đồng nghĩa Ma Thiết Đản hắn chỉ có thể lên tới loại Ất.

Muốn xa hơn là không thể, trên đời có không có chuyện tốt như vậy.

Phúc bất trùng lai, đạo lý này là không sai. Có thể dùng tới hai lần đã là tốt lắm rồi.

"Sau hôm nay, ta sẽ trở thành tư chất loại Bính. Cụ thể bao nhiêu chân nguyên, còn xem bản thân ta cố gắng."

Hắn được đại sư huynh nhắc nhở, khi dùng cổ Nhân Định Thắng Thiên, cơn đau sẽ rất thống khổ, sẽ khiến người ta đau đến ngất đi.

Nhưng phải tuyệt đối giữ tỉnh táo, kiên trì càng lâu thì thành quả càng lớn.

Có người không đủ lâu, dùng xong cũng chưa đột phá tư chất lên loại cao hơn.

Có người vừa bắt đầu đã ngất, cái gì cũng không đạt được.

Ma Thiết Đản nghe sư huynh nói vào tai, trong lòng cũng có lo lắng, nhưng hắn cái này tiểu tử, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa biết sợ.

Hắn cho rằng bản thân khí lực trời sinh lớn hơn người, có thể sẽ không sao.

Nghĩ vậy, tinh thần đầu nhập vào cổ Nhân Định Thắng Thiên.

Con cổ trùng này hình dáng giống như một bức tượng người đang ngồi xếp bằng, bé bằng lòng bàn tay.

Lúc này, dưới sự thao túng của Ma Thiết Đản, nó dần dần nâng lên khỏi mặt biển chân nguyên.

Lơ lửng giữa không trung, đá bề mặt toàn thân nó bắt đầu xuất hiện vết nứt, kéo đến vết nứt chi chít như mạng nhện.

Dưới sự quan sát của Ma Thiết, cổ Nhân Định Thắng Thiên giống như quả trứng gà luộc, vỏ đang dần bị bóc ra, rơi rụng xuống.

Để lộ hình người xếp bằng, toàn thân giống như làm từ ngọc thạch, toả ra ánh sáng chói lọi.