Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhất Tâm Vĩnh Cầu

Chương 9: Thiên Nguyên Bảo Liên, Thập Đại Tôn Giả.




Chương 9: Thiên Nguyên Bảo Liên, Thập Đại Tôn Giả.

Rất nhanh, từ khi trùng sinh đến nay đã qua một tuần. Những ngày này Ma Vô Hối biểu hiện vẫn như cũ.

Tiết lý thuyết của gia lão Học Đường thì ngồi chơi không học, tiết quyền cước thì tỏ ra yếu kém không chịu nổi.



Hắn thành công nhận được sự khinh thường của bạn học, sự chán ghét của tiền bối trong gia tộc.

Cũng có vài lần gia chủ hoặc trưởng lão Học Đường đích thân khuyên bảo hắn. Nhưng hắn cũng chỉ vâng vâng dạ dạ cho qua rồi lại chứng nào tật đấy.

"Ngẫm lại, thời gian này ở dòng thời gian trước ta đã thể hiện ra hào quang tư chất, khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ.

Nhưng..." Ma Vô Hối xếp bằng trên giường tu luyện nhưng trong đầu nhớ lại một đoạn ký ức.

Vì hắn tỏ ra quá ưu tú nên dẫn đến sự bất mãn của hai gia lão quyền lực nhất của Ma gia là Ma Vũ Cương và Ma Thiết Thạch.

Họ ở trong chỗ tối âm thầm càn trở hắn, tuy không ảnh hưởng tính mạng nhưng lại có tác dụng kéo chân rất lớn.

Khi hắn hai mươi tuổi cũng mới chỉ nhị chuyển đỉnh phong. Bằng vào tư chất của hắn thì như vậy là quá mức chậm chạp.

Bây giờ hắn chấp nhận chịu nhục thiết lập thế cục ngược lại, liền có thể thấy được chỗ tốt. Hắn tự tin một tuần nữa là có thể đột phá lên nhất chuyển trung giai.

Tốc độ này đã đủ cho nhiều người hít khói.

"Tối nay tu luyện vậy đủ rồi." Nghĩ rồi hắn mở ra hai mắt, đình chỉ dùng chân nguyên công kích màn sáng sơ giai.

Có thể thấy được biển chân nguyên vẫn chưa bị tiêu hao hết mà còn đến hai thành.

Ma Vô Hối dừng tu luyện cũng không có nghĩa là hắn sẽ đi ngủ, chân nguyên để lại ắt có lý do. Hắn thò tay xuống dưới gối, lấy ra một viên ngọc trai to gấp ba lần ngọc trai thông thường.

Đây chính là cổ Tàng Bảo Châu mà hắn đã lấy được trong hốc tường phía sau một khách sạn trong Ma gia trang.

Có điều con cổ này hôm nay có màu sắc ảm đạm hơn, trên người có nhiều vết nứt, cảm tưởng như sắp vỡ đến nơi. Đó là do mấy ngày nay hắn không ngừng dùng cổ Tinh Tiễn để công kích nó.



Cổ Tàng Bảo Châu này cao đến tam chuyển, lực phòng ngự của nó không phải thứ như Tinh Tiễn nhất chuyển có thể đối phó. Vì thế mất tận mấy ngày.

Nhưng hôm nay hắn nắm chắc thành công!

Thế rồi hắn cầm cổ Tàng Bảo Châu đưa lên phía trước, ý niệm khẽ động.

Phía bên trong không khiếu, cổ Tinh Niệm hình bọ rùa khẽ run lên toả ra lam quang. Trong đầu hắn lập tức xuất hiện suy nghĩ hình ánh sao.

Sau nửa tiếng thôi động cổ Tinh Niệm, trong đầu đã có mấy chục ánh sao lấp lánh. Kế đến hắn lại điều động chân nguyên chui vào con cổ Tinh Tiễn đang bay.

Việc này khiến sừng con bọ hung phát sáng. Rất nhanh sau đó có thể thấy được bên cạnh Ma Vô Hối xuất hiện một mũi tên phát sáng ánh lam.

Kế đến xuất hiện bốn cái nữa. Nếu bình thường thì đã tốn mất của hắn hai thành rưỡi chân nguyên để có được tưng đây mũi tên.

Nhưng dưới sự trợ giúp của cổ Tinh Niệm thì hắn chỉ tốn vỏn vẹn một thành. Đây là khái niệm gì?

Tốn gấp đôi việc tạo ra một mũi tên ánh sao theo cách thông thường, nhưng hiệu quả lại gấp năm! Đây là chỗ lợi hại của việc am hiểu dùng cổ.

"Đi!" Trong lòng Ma Vô Hối khẽ quát, năm mũi tên lần lượt lao đi vun v·út rồi đâm vào cổ Tàng Bảo Châu.

Mỗi mũi tên đâm vào nó đều vỡ vụn tan thành từng điểm sáng lấp lánh đẹp mắt. Khi cả năm cái đều vỡ, trên bề mặt Tàng Bảo Châu đã xuất hiện thêm vài vết nứt.

Nhưng đến lúc vỡ thì còn một đoạn nữa, thấy vây hắn lại bỏ ra nửa tiếng tiêu hết một thành chân nguyên còn lại tạo ra thêm năm mũi tên.

Vút! Vút!

Vẫn như cũ, năm mũi tên lại đâm vào rồi phá toái tạo ra vụn ánh sao lấp lánh.

Nhìn lại cổ Tàng Bảo Châu, vết nứt trên thân nó đã xuất hiện đến chi chít, nát đến không thể nát hơn. Nhưng thuỷ chung vẫn là chưa vỡ.

Hắn tính sai? Tối nay không thể phá vỡ Tàng Bảo Châu? Bậy!

Hắn từng là cổ tiên chủ tu Tinh đạo, phụ tu Trí đạo. Dù hắn trùng sinh về quá khứ nhưng nội tình hai lưu phái này vẫn như cũ!

Trí đạo hắn chỉ là phụ tu nhưng chính xác mà nói, tu vi còn cao hơn Tinh đạo, tuyệt sẽ không xảy ra sai lầm nhỏ nhặt này.



Chỉ thấy sau đó Ma Vô Hối nâng lên tay còn lại, ngón tay giữa cong lại rồi được ngón cái giữ. Sau đó đưa lại gần Tàng Bảo Châu, vận lực, búng một cái.

Tách!

Tiếng v·a c·hạm giữa viên ngọc trai và móng tay vang lên. Kế đến chính là cảnh tượng từng vết nứt trên thân nó nối liền với nhau, bắt đầu có từng mảnh nhỏ rụng ra rơi xuống sàn nhà. Khoảnh khắc chúng v·a c·hạm sàn nhà liền biến thành bột trắng.

Tàng Bảo Châu,vỡ!



Nó dần dần xụp đổ. Sau một vài giây, tồn tại trong lòng bàn tay Ma Vô Hối là một đám mảnh vụn, có cái luồn qua khe tay rơi xuống biến thành bột phấn.

Nhưng đó đều không phải trọng điểm, thứ đáng giá nhất cả con cổ này cuối cùng cũng hiện ra. Đó là một đoá sen!

Toàn thân nó mang màu xanh lam nhàn nhạt, chín cánh sen vốn chụm lại do phải co bên trong Tàng Bảo Châu thì bây giờ đã xoè ra, để lộ nhuỵ hoa màu vàng ở giữa.

Màu lam của hoa sen phối hợp với ánh trăng len lỏi qua khe cửa sổ, không khỏi khiến lòng người giao động mà say mê.

Cổ Tàng Bảo Châu có phả hệ trải dài từ nhất đến ngũ chuyển. Chúng chỉ có thể chứa một con cổ duy nhất, và con cổ này không được cao chuyển hơn bản thân cổ Tàng Bảo Châu.

Tức là khi mở con Tàng Bảo Châu mà Ma Vô Hối có được cũng có thể mở ra nhất chuyển, nhị chuyển chứ không nhất định là tam chuyển.

Vào người khác sẽ là mang tâm lý đoán già đoán non, cầu may ra tam chuyển. Nhưng Ma Vô Hối dựa vào tin đồn trong dòng thời gian trước, hắn biết rõ số chuyển, lại còn biết rõ đây là cổ gì.

"Quả nhiên không sai, là Thiên Nguyên Bảo Liên tam chuyển..." Hắn nhẹ nhàng thở ra một câu, ánh mắt hắn loé lên tinh quang rồi lại biến mất.

...

"Các trò lần lượt tiến lên nhận phụ cấp tuần này." Cuối giờ học hôm nay, gia lão Học Đường lên tiếng kêu gọi học sinh.

Lũ trẻ vốn đang mệt mỏi liền lập tức hưng phấn lên, một tuần qua đủ để chúng thấy chỗ tốt của nguyên thạch.



Nó không chỉ là tiền tệ chủ yếu của thế giới này, mà còn có khả năng phụ trợ cổ sư tu hành. Bên cạnh đó, từ việc Ma Vô Hối luyện cổ mấy hôm trước có thể thấy được, nguyên thạch còn được dùng khi luyện cổ.

Ba yếu tố cổ sư cần lưu ý: nuôi, dùng, luyện. Mặc kệ là cái nào đều có dình dáng không nhỏ tới nguyên thạch. Đây là một đồng tiền rất có giả trị của giới cổ sư, không có người nào là chê nguyên thạch vào tay.

Dù rất muốn nguyên thạch, mặt đứa nào cũng lộ vẻ thèm muốn nhưng chúng vẫn biết nghe lời, ngoan ngoãn xếp hàng. Để diễn cho đạt, Ma Vô Hối cũng lẫn vào đám này.

Lần lượt từng đứa được nhận một túi nguyên thạch gồm ba viên. Rất nhanh đã phân phát hết cả lớp, mà Ma Vô Hối là người cuối cùng.

Hắn hớn hở chìa hai tay ra trước mặt gia lão Học Đường, nhưng kết quả nhận lại thì chỉ có một viên duy nhất.

Nhìn cục đá màu trắng to bằng trứng ngỗng trong tay mình, hắn không khỏi ngẩng lên nhìn gia lão Học Đường rồi lại cúi xuống, xong lại ngẩng lên.

Một mặt toát lên ý vị "ngài đùa ta đấy à? Mọi người đều ba viên, cớ sao ta chỉ có một?!". Biểu cảm này thu vào mắt gia lão Học Đường, ngoài mặt y lạnh lùng nhưng trong lòng lại cười thầm.

"Ngươi không chăm chỉ học tập, tiến triển không bằng bạn bè. Vì thế cắt giảm phụ cấp còn một viên!" Y nghiêm nghị nói, ánh mắt tràn ngập sự quở trách.

Lời này khiến cho Ma Vô Hối co rụt cô lại, biểu cảm uất ức quay đầu bước đi. Chúng bạn học chung quanh đều nhìn hắn với ánh mắt trào phúng.

"Ta còn sợ không thúc ép được ngươi sao? Tu vi loại Giáp nên không cần nguyên thạch hỗ trợ tu hành?

Hoang đường, cổ sư có ai không cần nguyên thạch cơ chứ. Nếu không ngươi định sinh sống kiểu gì?

Ma Trung chỉ bao ngươi ăn đến khi ngươi vào học đường, từ đó ngươi phải dựa vào nguyên thạch phụ cấp mà sống.

Để ta xem xem ngươi ăn uống một tuần kiểu gì với một viên duy nhất? Sớm muộn sẽ phải chăm chỉ học hành." Gia lão Học Đường nhìn theo bóng lưng Ma Vô Hối mà đắc ý.

Y một mực cho rằng đã nắm thóp được Ma Vô Hối, không sợ không uốn nắn được cái cây non này.

Nhưng y không biết, hắn một chút cũng không hề lo sợ, thậm chí đã đoán trước từ lâu.

"Có Thiên Nguyên Bảo Liên, ta còn sợ ông chèn ép?" Ma Vô Hối ngoài mặt buồn rầu nhưng thực ra lại rất cao hứng trong lòng.

Con cổ tam chuyển này vô cùng quý giá, bất cứ gia tộc nào nhìn thấy đều sẽ muốn có được. Nguyên nhân bởi vì nó được mệnh danh là "Nguyên Đàm di động"!

Nó có thể chủ động sinh ra chân nguyên hoặc nguyên thạch tuỳ theo ý muốn của chủ nhân. Tuy sản lượng không bằng nguyên đàm chân chính nhưng mà nuôi Ma Vô Hối thì có thừa.

Độ trân quý của con cổ này cũng không chỉ có thế. Nó bắt nguồn từ một trong thập đại tôn giả của thế giới này, Liễu Hạnh Thiên Tôn - Đệ tam Tôn giả.

Nó không dừng lại ở tam chuyển mà còn có thê nâng lên tứ, ngũ,...thậm chí cửu chuyển! Giá trị có thể nói vô cùng quý giá.

Mà thứ đồ này hiện đang được để lại dưới gầm giường trong phòng Ma Vô Hối. Nó đã không còn là viên ngọc trai, không phù hợp để dưới gối.