Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 14: Vua chuột.




Chương 14: Vua chuột.

"Giáo viên không lo sợ việc này sẽ chọc giận đến vị kia sao?"

Lúc này thì Thomas đang cõng lấy Sara trên lưng rồi đi phía sau lão View, không rõ cả hai đang hướng tới nơi này nhưng so với phòng ăn lúc này thì vị trí đứng của cả hai hiện tại phải nằm dưới lòng đất khoảng 20 m có hơn.

Đương nhiên đây vẫn chưa phải là cực hạn, cả hai vẫn cần phải đi sâu hơn nữa, tuy không biết nơi mà cả hai muốn đến nhưng chắc chắn là nơi này không đơn giản, dù sao cũng được đặt ngay dưới dinh thự của hiệu trưởng.

"Hiện tại đã chẳng còn đường lui nữa rồi, hơn cả nếu vị kia không cho phép thì đã sớm cản ta lại, thậm chí là trước cả khi ta kịp làm gì đó nên cứ coi như là vị kia đã cho phép rồi đi, sau vụ lần này nếu còn sống trở về được thì đi bồi tội vẫn chưa muộn."

"Đừng nói những điều xui xẻo vậy giáo viên, phải biết là những kẻ tự lập flag cho chính mình do vô ý hay cố tình đều thường không sống quá thọ đâu, ừm thì đồng ý là giáo viên đã sống quá lâu rồi, lâu hơn bất cứ ai đồng trang lứa nhưng ngài hiện tại vẫn chưa c·hết được."

"Xem ai đang nói ra những lời trù ẻo này, có điều giờ học làm học không, ta vẫn tồn tại tức ta vẫn có trách nhiệm với những thứ đang cùng ta tồn tại hoặc ít nhất là tới hiện tại thì mọi chuyện vẫn như vậy."

Quyết tâm của lão ta là cực kỳ kiên định, điều này cũng cho thấy rõ việc hành trình đó đã ảnh hưởng đến lão View như thế nào, đồng bạn hầu hết đã ngã xuống dọc đường, phần còn lại thì quyết định hy sinh.

Chỉ có một số còn ở lại để phòng trừ những t·hảm h·ọa trong tương lai nhưng tất cả đều đã bị thời gian đánh gục, giờ đây chỉ còn lại một mình lão ta, kẻ đã kế thừa ý chí của tất cả và cũng một mực luôn sống trong những tháng năm xưa cũ đó.

Dù sao những ngày đó cũng thực sự có quá nhiều chuyện trải qua, hồi đó vẫn cứ luôn than thở, chỉ cầu mong rằng bản thân có thể trở vê nhà để nghỉ ngơi, làm những điều mà mình muốn trước khi sinh mệnh kết thúc.

Thậm chí còn có tên vẫn chưa kịp thổ lộ với cô gái mà mình thích trước khi đi hoặc ở nhà vẫn còn những việc cần phải làm, chỉ là đến cuối cùng số thành viên có thể một lần nữa trở về nhà chỉ là 6 trên tổng 1299 thành viên.

Đúng là khi tới đi tới cuối đoạn đường rồi thì mọi mặc cảm, suy nghĩ xấu đều tiêu biến hoàn toàn, thứ còn lại duy nhất là kỷ niệm và phần trách nhiệm mà bản thân phải gánh lấy thay cho những kẻ đã ngã xuống để bản thân có thể trở về tới nhà.

Lão View từng là vua, đúng hơn là chỉ chờ thêm cái lễ đăng quang nữa là được con dân của mình công nhận làm vua nhưng tuổi trẻ bồng bột quyết định tự chọn lựa ra con đường mà bản thân coi là đúng nhất.

Lúc trở về tới nhà thì đã sớm chẳng còn mặn mà gì mấy thứ như chính trị nữa, chỉ mong muốn có thể nuôi nấng Igis thành công trưởng thành dựa theo ước nguyện cuối cùng của Astaroth là đã quá mãn nguyện rồi.

Cũng có thể xem lão View khi trở về tới nhà cũng đã sớm không còn là Goblin của năm đó nữa, những kẻ mà ông ta coi là bạn hầu hết đ·ã c·hết, có quá nhiều đau thương, thấy qua quá nhiều thứ để rồi thứ còn lại sau cùng lại chính là những mảnh vỡ liên tục cứa vào trong thâm tâm.

Mất một lúc để có thể tới được điểm cần tới nhưng về căn bản thì cả hai đã tới được nơi được đặt sâu dưới lòng đất hơn 2km, là nhà tù của những mộng thú không thể g·iết dù dùng đến bất cứ lý luận giả thuyết nào.

Thậm chí dưới này còn có cả cấp vương, đây chính là thành quả của lão ta sau khi trở về nhà, một số là bắt tại ở đại lục này, một số thì là khi lão ta đang trên hành trình đi tìm gia đình của đồng đội để báo tin chiến tử cũng như hoàn thành phần di nguyện sau cùng của bọn họ.

Còn vì sao lão ta có thể bắt được cấp vương thì là vì tên thật của lão ta, tên vốn dĩ là do kẻ khác ban tặng cho, hầu hết đều đến từ cha mẹ, một số cũng thì lại đến từ những nguồn khác nhưng tên thật hay tên của linh hồn lại đến từ bản thân thế giới.

Nó là một dạng ân sủng dành cho những kẻ đặc biệt trong đặc biệt, hầu hết mọi sinh vật sống đều không đạt được tên thật của mình khi còn sống, thậm chí trong cấp thần cũng chỉ có một bộ phận cực kỳ thiểu số biết được tên thật của mình.



Còn với trường hợp của lão ta thì nó đã xuất hiện ngay từ khi sinh ra, đó cũng là lý do mà lão ta có thể tồn tại cho đến tận hiện tại dù cho những kẻ đồng trang lứa đều đã sớm ngỏm củ tỏi từ lâu, hơn cả bởi vì vụ việc năm kia nên Erk tại thế giới bên này đã tụt đến chạm đáy, cũng vì thế mà lão ta không thể thành thần được.

Mà thật ra thì muốn đánh thắng cấp vương cũng không dễ đến như vậy, có dùng đến tên thật đi chăng nữa thì lão ta cũng chẳng có chút phần thắng nào, chẳng qua là có một vài mánh khóe khác nữa để bù đắp vào.

Một phần cũng là vì một vài mộng thú thực sự ngáo hết chỗ nói, nhờ vậy nên lão ta mới có thể khai thác vào rồi thành công phong ấn chúng xuống nơi này được, căn bản là phải phụ thuộc nhiều vào những điều kiện bên ngoài nữa.

Ngoài ra thì nơi này ngoại trừ giam giữ ra thì còn là để thí nghiệm nữa, dù sao những thứ được giam dưới này đều là những thứ mà ngay cả trên kia cũng rất hiếm có, còn về nhà nghiên cứu thì đương nhiên cũng chỉ có mình lão ta mà thôi.

Igis thì không thèm quan tâm mấy thứ này còn Thomas thì phải phụ trách chuyện của học viện để lão ta có thời gian rảnh ở dưới này, ngoài bọn họ ra thì không có ai biết gì về nơi này nữa và lão ta cũng không có ý định tuyển dụng thêm ai nên coi như xong.

Mà nhắc đến lý do mà lão ta mang Sara xuống đây vào ngày hôm nay cũng rất đặc biệt, đó là câu chuyện về cái ngày mà lão ta gặp được Thomas khi có một số công chuyện bên Jaratos, ngày đó là một ngày mây đen che kín trời.

Thậm chí không khí ở khu vực kia cũng cực kỳ ô nhiễm, đất bị nhiễm độc đến mức xói mòn, dân chúng của nơi đó bị mắc phải một căn bệnh lạ, thứ khiến bọn họ nôn ra mọi thứ liên tục, theo như nghiên cứu vào lúc đó thì có tổng công 5 giai đoạn.

Một là nôn những thứ có trong dạ dày ngay cả dịch vị, đây là triệu chứng xuất hiện sau 2 giờ tiếp xúc với nguồn bệnh, sau khi nôn khan xong thì cơ thể sẽ ngay lập tức tiến vào trạng thái suy nhược và không thể ăn hay hấp thụ bất cứ thứ gì.

Chính lão ta đã cố gắng thông qua một số cách bao gồm cả ma thuật cùng khoa học để nhằm bổ sung chất trong bọn họ nhưng không thành công, thậm chí cơ thể bọn họ còn phản ứng tiêu cực với nó và đào thải ra ngoài thông qua miệng, lỗ hậu, kinh khủng nhất là lỗ chân lông.

Đây cũng chính là mở đầu cho giai đoạn 3, thất khiếu bắt đầu chảy máu, không ngừng nôn ra máu, máu cũng thông qua những lỗ chân lông được mở sẵn từ trước và bắt đồ đổ ra ngoài cho tới khi kẻ nhiễm bệnh chỉ còn là một cái xác khô.

Chỉ là không rõ nguyên do vì sao nhưng bọn họ căn bản là không thể c·hết được, thậm chí khi đến giai đoạn đó rồi thì dù có c·hặt đ·ầu, hỏa thiêu hay dùng đến thánh khí đều không thể g·iết được bọn họ.

Bị c·hặt đ·ầu thì cầm lên gắn lại, bị hỏa thiêu thì từ trong đống tro tàn kia bắt đầu hình thành ra những cái xác cháy khét dù cho bị đốt cho thành tro, dùng thánh khí đâm phải thì trực tiếp ô nhiễm luôn thánh khí.

Căn bản là thứ mà dù lão ta có cố gắng cũng chẳng thể nào hiểu được, cứ như thể bọn họ giờ đây đã thực sự tiến vào trạng thái bất tử theo mọi khía cạnh rồi vậy, nhưng đây không phải là ban phước mà là sự dày vò đến vô tận.

Giai đoạn 4 chia thành 3 cấp độ phản ứng, một là mất đi khả năng nhận thức tạm thời thông qua một số căn bệnh mất trí nhớ hoặc co giật, động kinh nhưng hầu hết thời gian vẫn sẽ tỉnh táo và sinh hoạt một cách bình thường.

Hai là dù trong trạng thái đi chăng nữa thì một số bộ phận vẫn sẽ không hoạt động theo ý chí của vật chủ mà tự giác hoạt động, đến cuối cùng thì thậm chí tuy vật chủ vẫn có ý thức nhưng không còn có thể điều khiển được cơ thể của mình được.

Hệt như con rối bị một kẻ nào khác treo dây vào để điều khiển vậy, đến cấp độ phản ứng cuối cùng thì một chút ý thức cũng theo sự tuyệt vọng đến cực hạn biến mất hoàn toàn, ít ra thì giờ đây bọn họ cũng đã được giải quyết.

Chỉ là bọn họ đã để lại một mối tai họa kinh khủng cho những kẻ còn ở lại mà thôi, chính vì thế nên cách để vừa để bọn họ ra đi càng ít đau đớn mà cũng vừa càng ít để lại tai họa trong tương lai đó chính là g·iết bọn họ trước khi máu cạn.



Nhưng giai đoạn 4 vẫn chưa kết thúc, những v·ết t·hương được tạo ra bởi những thứ đó sẽ khiến giai đoạn phát bệnh được đẩy nhanh, từ một tháng từ khi mắc bệnh tới giai đoạn 4 thành đâu đó một tuần.

Chúng cũng trực tiếp trở thành nguồn nhiễm bệnh nguy hiểm hơn nhiều vì trước đó lão ta đã tìm ra được nguồn cơn gây bệnh, đó chính là thứ gì đó có trong không khí, tức tỷ lệ mắc bệnh và l·ây l·an là cực cao nhưng may mắn là nó cũng đã được khoanh vùng ngay lập tức.

Tức nếu không có sai số thì lão ta có thể di dân rồi cố gắng nghiên cứu để tìm ra nguồn bệnh gốc rồi diệt trừ nhưng với việc xuất hiện những Walker/giai đoạn 4 toàn phần thì giờ nguồn bệnh đã có thể đi ra bên ngoài.

Đoạn đầu lão ta không nhận thức được chuyện này nên đã có thêm 3 làng ở lân cận đó bị hủy diệt hoàn toàn trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng giai đoạn 4 vẫn còn chưa kết thúc, Walker có thể làm nhiều hơn là lây bệnh.

Đó là một trong số chúng có khả năng lãnh đạo cực kỳ đặc thù, là dạng lãnh đạo khó hiểu nhất mà lão ta từng thấy nhưng lại cực kỳ hữu dụng khi có trong tay một đội quân bất tử, đó là chặt xác chúng ra rồi cho những bộ phận cơ thể của chúng đi theo nguồn nước để tiến hành l·ây l·an diện rộng.

Vì đám này căn bản là hoàn toàn bất tử nên việc chặt xác là không thể g·iết được chúng, thậm chí có vài con đột biến trong số đó sau khi hấp thụ những kẻ giống mình còn sinh ra một số khả năng như tái sinh, phun ra lửa, v.v.

Nhưng may mắn thay trong số chúng chỉ có duy nhất một con là có trí tuệ cũng là con điều khiển tất cả bọn chúng, lão ta đã mất kha khá thời gian để bắt được con đó để rồi nhận ra đây cũng chỉ là bình phong.

Nó căn bản chỉ là vật thế thân để có thể đánh lạc hướng của lão ta, kẻ duy nhất có thể dừng được kế hoạch nguồn bệnh vào lúc đó, để rồi khi lão ta bị dẫn dụ đến một khu vực rất xa thì nguồn bệnh đã hiện thân và liên tục công phá qua 6 thành trì một cách cực kỳ dễ dàng.

Thomas chính là một trong số những kẻ còn sống sót trong cuộc chiến năm đó, thằng bé đương nhiên đã bị nhiễm bệnh nhưng thật may mắn khi nó lại là đứa trẻ đó, kháng thể bên trong nó có khả năng chống lại sự ô nhiễm đến từ mộng giới cực kỳ cao.

Đúng vậy, Thomas sau vụ việc lần này cũng được lão ta dùng để kiểm tra một số giáp giới có độ nguy hiểm cao, hay cụ thể hơn là lãnh địa của độc nhãn vương kia, nó mạnh hơn lão ta rất nhiều, thậm chí là so với những cấp vương hùng mạnh mà lão ta phải đối đầu khi còn sát cánh với Solomon.

Mà trở về chuyện chính, nhờ Thomas mà lão ta đã nhận thức được chuyện này có liên quan đến mộng giới, nhờ vậy mà có thể nhanh chóng truy vết dựa theo kinh nghiệm và những kết quả nghiên cứu từ trước, để rồi tìm được đầu nguồn của loại bệnh này.

Nó cũng là mộng thú đầu tiên mở miệng nói chuyện với lão ta và cũng là kẻ mà lão ta muốn gặp lần này, Vua chuột là tên gọi mà nó tự đặt cho mình, dù rằng nó cũng tự nói rằng bản thân vẫn còn quá non nớt để trở thành một Vua chuột thực sự.

Vừa nhắc tới Vua chuột thì cả hai cũng đã tới được phòng giam giữ của nó, thế là cả hai trực tiếp đi vào, thứ đầu tiên đập vào mắt của cả hai đó chính là khung cảnh của một con chuột béo phì to ngang kích cỡ một con chuột thông thường đang ngồi trên bộ bàn trà nhỏ của mình với thế ngồi vắt hai chân để ăn bánh uống trà.

So với những mộng thú khác bị giam giữ dưới này, những thứ luôn luôn chờ mọi giây mọi phút sồ lấy cắn xé kẻ đã giam bọn chúng tại đây thì rõ ràng Vua chuột vẫn tỏ ra là trầm ổn nhất và đó cũng là lý do mà nó lại là kẻ nguy hiểm nhất trong tất cả.

"Longius, lần này có chút sớm đấy, mà ngươi có mang cho ta loại bánh quy lần trước không? Nó thực sự ăn rất khá đấy, đưa lời khen của ta đến với bếp trưởng, nếu được thì hy vọng là hắn trong tương lai có thể theo ta về nhà.

Mà ai đây? Thomas đúng không? Có điều tại sao lần nào diện kiến bản vương ngươi cũng dùng cái bản mặt cau có này vậy? Thực sự là mất cả hứng, ta phải ăn thêm nữa cho bỏ tức cái đã, nhưng hình như hôm nay có thêm một vị khách mới này."

Longius, đó chính là tên thật của lão View, nó là ngọn giáo thánh của chúa, thứ đã dùng để chọc vào phàm xác của Jesus rồi từ đó trở thành một trong những thánh khí mạnh nhất lưu lạc dưới trần gian.

"Con chuột nhà ngươi hình như càng ngày càng béo thêm rồi đấy, mà tại sao dù là mộng thú nhưng đám ngoài kia lại không thèm ăn bất cứ thứ gì mà ngươi ngày nào cũng phải tống cả đống đồ ăn vào bụng vậy?"

Rõ ràng Longius đang khiêu khích để khai thác thêm thông tin, chỉ là Vua chuột cũng đâu có ngu, nếu nó ngu thì năm đó đã sớm b·ị b·ắt tại ngay trong chính ngôi làng đầu tiên rồi chứ nói gì công xong 6 thành rồi tiếp tục khiến hơn nửa lục địa Jaratos chìm trong bệnh dịch?



"Muốn nghe thì trả tự do cho ta đi, đừng lo, đến lúc đó bản vương sẽ nhớ những ân tình trong từng đó năm để tạm tha cho ngươi, thậm chí ta còn có thể giúp ngươi đạt được thứ sức mạnh mà bản thân ngươi không thể nào tưởng tượng được."

Câu nói này Longius đã sớm nghe thối cả tai trong hàng trăm năm qua rồi, rõ ràng chỉ riêng việc giao tiếp bình thường với con chuột này thôi đã thực sự quá khó rồi chứ đừng nói moi thêm thông tin nhưng vì quá nó đặc biệt nên mới hình thành nên mối quan hệ kỳ quặc như hiện tại.

Chỉ là khi Longius cố tình hỏi nó bằng cách nào để có thể khiến lão ta mạnh lên thì nó chỉ cười thầm coi lão ta như một thằng ngu rồi nói đến lúc đó thì lão ta sẽ biết, tuy không biết con chuột này có đảm lượng hệt như trong lời nói của nó hay không nhưng theo khả năng của nó vào hồi đó thì quả đúng là kinh khủng quá mức thật.

"Mà vị khách nào đây? Một cô gái? Chật chật, tuy ta đúng là đã lâu chưa trải qua việc được hầu hạ nhưng cũng không đến mức làm chuyện đ·ồi b·ại với chủng tộc hạ đẳng đến nhường này đâu, nếu đến tai của cha ta thì có khi bị lão ta chặt đuôi mất."

Một con chuột cực kỳ mồm mép, tuy không nói quá nhiều nhưng trong câu nói đôi khi cũng có nhắc đến chuyện bản thân có xuất thân cao quý, nhất là tự xưng là bản vương, không biết có liên quan đến Vua chuột hay không.

"Nhưng nếu ngươi đã có lòng thì ta cũng đành nhận vậy, dù sao để bản vương tự mình lao động như dọn dẹp nhà cửa hay cọ toilet thực sự có chút xúc phạm, giờ có kẻ hầu rồi thì ta coi như cũng đỡ đi chút chuyện."

"Con bé không phải là người hầu của ngươi, mà nhớ lại hồi trước thì ta vẫn luôn nghĩ ngươi là dạng ký sinh nhưng giờ nghĩ lại thì ta cảm thấy ngươi chỉ là quá yếu, chỉ là muốn thông qua kẻ khác để chỉ lệnh thôi đúng không?"

"Do ta chưa phải là Vua chuột, đến khi ta thực sự trở thành Vua chuột rồi thì ngươi sẽ hiểu, Vua chuột không chỉ bất tử bất diệt mà ngay cả những t·hảm h·ọa do Vua chuột tạo ra cũng tương tự, miễn là Vua chuột vẫn còn thì tất cả vẫn còn ở đó.

Có thể nói rằng chỉ riêng việc Vua chuột tồn tại thôi cũng đã là bằng chứng cho việc một thế giới đang đi dần đến hồi kết của chính nó, ta chưa phải là Vua chuột nên ngươi mới cản ta lại được trước khi một Walker giai đoạn 5 xuất hiện."

Đây là một trong những thông tin mà Longius đã sớm biết từ trước, lúc đó vì bị phá hỏng kế hoạch giữa chừng nên con chuột này mới tức giận buộc miệng nói ra một chút thông tin ít ỏi này, chứ bình thường thì nó rất ít nói về chuyện khác, cùng lắm chỉ nhắc lại những lời nói đã nói trước đó.

"Nói chung thì hiện tại ngươi vẫn cần một kẻ để cộng sinh cùng có đúng không?"

"Ừm, ta biết ý đồ của ngươi nhưng thể cộng sinh với ta ít nhất cũng phải là cỡ ngươi trở lên, năm đó nếu ta tìm được một kẻ như ngươi thì chắc chắn đã tạo ra được một Walker giai đoạn 5 rồi, đâu đến mức thê thảm như thế này.

Nhất là Thomas bên kia, ngươi không biết bản vương những năm qua hối hận đến nhường nào đâu, ta chỉ ước rằng bản thân cố gắng kiểm tra kỹ hơn trong đống xác kia một chút và tìm được ngươi, đứa bé còn một hơi đang thấp thỏm trong đống xác thì có khi giờ ta đã sớm về nhà rồi.

Tất cả là tại vì cái vòng quay chó c·hết đó, ai ngờ được chuyện một thế giới cấp thấp như vậy lại có trong danh sách cơ chứ? Mà tại sao ta lại đen đủi đến mức bốc phải nơi này? Thực sự nơi này quá yếu gà, đến Walker giai đoạn 5 thôi mà ta đã phải mất gần cả chục năm cũng chỉ gần nuôi ra được.

Có điều chuyện đã sớm qua rồi, bản vương không tính toán nữa, nhưng nếu các ngươi muốn hợp tác với ta thì ít nhất cũng phải đưa ra một thể cộng sinh đủ đạt chuẩn để nhằm tránh mất thời gian như lần trước.

Hơn cả như các ngươi cũng biết đấy, thể cộng sinh càng đạt đủ yêu cầu thì dưỡng càng nhanh, không cần đến việc phải ủ bệnh bằng cách tạo ra hàng loạt Walker để tiến hành hiến tế đồng loạt trong giai đoạn sau cùng.

Chính vì thế nên nếu các ngươi tìm được một thể cộng sinh càng gần với yêu cầu của ta thì số kẻ phải c·hết cũng càng ít hơn, chỉ có thể thì ta mới đồng ý hợp tác với các ngươi, vì ta hiểu rõ rằng các ngươi cần đến ta để đào sâu hơn về nơi mà các ngươi gọi là mộng giới.

Mà ta cũng có nói từ trước rồi đấy, thế giới của các ngươi thuộc dạng phế thải trong phế thải, đến mức độ nếu không phải bất đắc dĩ thì cũng chẳng ai thèm kết nối với các ngươi làm gì, hơn cả khu vực được kết nối lại là hoang địa nằm ở biên giới nên nồng độ Erk là thấp đến khó tưởng.

Ta lần đầu tiên đến đó còn không thở nổi do bản vương từ trước đến nay vẫn luôn hít thở trong môi trường lượng Erk cô đặc cực cao hay nói đúng hơn là khu vực trung tâm nhất, quen được bản vương cũng chính là phúc phận của các ngươi đấy."