Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 15: Vua chuột (2).




Chương 15: Vua chuột (2).

Vua chuột nói đúng, Longius không có bất cứ nguồn tin nào về mộng giới trừ nó, dù nó nói đúng hay sai thì lão ta vẫn phải răm rắp nghe theo vì nó có cơ sở để tự tin đến như vậy, cũng chính vì thế nên hợp tác với nó chính là sự lựa chọn duy nhất của thế giới này.

Không chỉ là để tìm hiểm sâu hơn về mộng giới mà còn là để tự vệ được với những mối đe dọa bên ngoài, Longius tin rằng dù Vua chuột có rơi vào tay thế lực nào đi chăng nữa thì tất cả đều sẽ phải hạ mình hầu hạ nó.

Nhưng Longius là ai cơ chứ? Là một kẻ đã sống sót trở về, lão ta đã thấy quá nhiều c·ái c·hết, thậm chí còn sợ hãi việc phải hy sinh thêm nhiều sinh mệnh vì mục đích dù là tốt hay xấu bởi lẽ lão ta là kẻ đã chứng kiến tất cả.

Longius không muốn một cuộc hy sinh hàng loạt như vậy tiếp diễn thêm lần nào nữa trong khi hệt như Vua chuột nói, muốn tạo ra được một Walker đạt yêu cầu thì cần phải hy sinh rất nhiều, thậm chí nhiều đến mức đủ nhấn chìm cả thế giới này.

Longius hay Thomas cũng chỉ là một dàn khung cần thiết mà thôi, bọn họ không thể tự tổng hợp ra năng lượng để tiếp tục đi xa hơn nữa, nếu không thì lão ta đã sớm đạt tới cấp thần nhưng giờ đây nhờ có Vua chuột mà việc sử dụng sinh mệnh để bù đắp vào là hoàn toàn khả thi.

Nếu để cho đám giáo hội Mặt Trời hay bất cứ ai biết về chuyện này thì chắc chắn bọn chúng sẽ bằng mọi giá biến bản thân thành thể cộng sinh với Vua chuột bởi lẽ đây là cách duy nhất để thành thần, để trở nên mạnh hơn sau khi Solomon dựng nên vách ngăn.

Chỉ là Longius đã sớm không còn quan tâm đến mấy chuyện như vậy nữa rồi, có thể nhiều kẻ sẽ nói lão ta đạo đức giả hay gì đó tương tự nhưng trên thực tế thì lão ta đã quá mệt mỏi với sức mạnh rồi.

Nhưng cũng thật mâu thuẫn thay khi Longius cũng cần đến sức mạnh này để bảo vệ lấy tất cả, bao gồm cả ý chí được kế thừa lại từ những đồng bạn đã ngã xuống để bảo vệ cho thế giới này, để lão ta có thể trở về nhà.

"Chúng ta hãy khoan nói tới chủ đề đó trước đã, mấy ngày gần đây ngươi có cảm thấy có gì đó chấn động không?"

"Ta còn biết ngươi đã tiến vào nơi kia rồi cơ, đừng tưởng ta ở trong này thì không biết cái gì, nếu đã dám tự xưng là Vua chuột thì đương nhiên cũng có chút mánh khóe của riêng mình, có khi ta còn biết rõ về thế giới này hơn ngươi cũng không biết chừng, hahaha."

Lời nói này của Vua chuột có chút quá kinh dị, dù sao bản thân nó vẫn luôn ở đây trong từng đó năm, ấy vậy mà chuyện trên kia cái gì nó cũng biết, có khi nó đã sớm yên lặng tự đi tìm một thể cộng sinh lý tưởng cho riêng mình rồi cũng nên.

Chẳng qua là chưa tìm được cái nào phù hợp hơn Thomas hoặc ít nhất là Longius nên Vua chuột vẫn tình nguyện ở lại đây, dù sao có miếng ăn miếng mặc, có nhà che mưa che gió cũng như thể cộng sinh đủ tiêu chuẩn thì cớ gì phải vất vả bỏ gần tìm xa cơ chứ?

Còn về Longius thì lão ta sau chừng đó thời gian cũng đã ngờ ngợ đoán ra chuyện này rồi, dù sao Vua chuột từ trước đến nay chưa từng gấp, thậm chí còn rảnh rỗi đến mức thuyết phục lão ta là đủ hiểu nó là do muốn ở lại chứ không phải là không thể rời đi.

"Vậy ngươi thử nói xem, tồn tại đã kết nối mộng giới với thế này so với vị trên kia thì ai hơn?"

Lúc này thì Vua chuột nhìn Longius với một ánh mắt cực kỳ ngớ ngẩn, phải, nó là một con chuột, biểu cảm không theo chuẩn mực của á nhân nhưng từng ánh nhìn đó lão ta có thể cảm nhận được sự thương cảm giống như thấy một con mèo mang thai bị bỏ đói dọc đường vậy.



"Ngươi hỏi vậy thì thà trực tiếp lên hỏi vị kia cho xong đi, hỏi ta làm gì? Nếu phải nhận xét theo lý niệm của các ngươi thì căn bản vị kia là thần theo nghĩa đen chứ không phải đám tự xưng là thần trong khi bản thân mới bước vào giai đoạn cuối của ấu thể.

Còn cái tên đã kết nối với giới này thì căn bản là không tồn tại, hiểu đơn giản hơn thì chênh lệch giữa vị kia cùng tên đó là vô hạn, là một con số không rõ nhưng chắc chắn rằng đến cả ta cũng chẳng thể trông thấy bằng mắt thường được."

"Vậy tại sao ngươi lại không đồng ý? Dù sao con bé cũng là kẻ đã thành công nhận được sự ưu ái của vị kia."

"Bởi vì nó vô dụng với ta, ta là một kẻ rất đơn giản, dù phải đối mặt với thần linh đi chăng nữa thì ta vẫn chọn tin vào con đường mà bản thân đã chọn, hơn cả các ngươi là gì so với vị kia? Chẳng là gì cả, chẳng qua là một chút hứng thú mà thôi.

Lấy ta làm quy chuẩn chẳng hạn, nếu ta vẫn còn ở nhà thì chắc chắn loại như các ngươi đến liếc mắt một cái ta cũng chẳng thèm, họa may thấy thích thú thì giao tiếp một chút, tính cách hợp nhau thì kết cái bạn trà tâm giao các thứ.

Còn giá trị của các ngươi trong mắt ta thì vẫn vậy, hoàn toàn vô dụng, giá trị của các ngươi chỉ thực sự được bộc lộ khi đứng cùng kẻ mà các ngươi có thể trông thấy được bóng dáng mà thôi, hệt như ta của hiện tại vậy.

Nhưng ta và vị kia là hoàn toàn khác nhau, ta là thân phận còn vị kia là thực sự mạnh theo nghĩa đen, hơn nữa còn mạnh đến khiến kẻ đối mặt phải tắt thở, vậy nên các ngươi phải nhìn rõ giá trị của bản thân.

Có điều các ngươi cũng không cần phải buồn, ở đây từng đó năm ta cũng hiểu được những chuyện bản thân cần phải hiểu để xứng đáng trở thành một Vua chuột rồi, dù có trở về nhà thì giá trị của các ngươi trong mắt ta vẫn sẽ không đổi.

Còn với vị kia thì ta của hiện tại và ta khi ở nhà trong mắt của ngài ấy cũng hệt như nhau mà thôi, nó đều ngang bằng với các ngươi cả, nhưng chỉ như vậy thôi cũng chưa đủ để khiến ta phải chọn một thể cộng minh không xứng đáng làm cộng sự của mình."

Con Vua chuột này e rằng là một kẻ có tham vọng và khí phách cực cao, không biết là nó đang ở trong tình huống như thế nào nhưng nhìn bộ dạng của nó lúc này cũng đủ hiểu rằng nó cần tạo ra một Walker mới nhưng lại lười đi làm.

Đúng hơn thì trừ khi tìm ra được một thể cộng sinh vừa ý của nó thì nó sẽ không làm, dù sao lần trước cũng phải tốn nhiều thời gian, công sức đến vậy mà vẫn chưa hoàn thành được thứ mà nó muốn, nếu tiếp tục thì chẳng có gì đảm bảo rằng bản thân sẽ không b·ị đ·ánh gãy trong lần sau.

Có điều thứ khó đối phó nhất chính là thái độ của nó, phản phất xu thế của một kẻ bề trên nhưng cũng đồng thời lại rất gần gũi, chỉ là có chút kiên định, mà thật ra nếu không đủ kiên định thì nó cũng đã chẳng dừng ở đây lâu đến vậy trong khi bản thân đủ khả năng để chạy trốn.

Đồng ý là phòng giam ở dưới này rất đặc biệt, chuyên dụng để giam cầm mộng thú nhưng đem những mộng thú kia đi so với nó thì quả đúng là một sự sỉ nhục hoặc ít nhất theo nó nói thì là như vậy.

Nghe xong những lời nói của Vua chuột thì Longius có suy ngẫm một chút, quả đúng thật bây giờ tìm ra một cá thể đạt đủ tiêu chuẩn của nó cũng như lợi ích của phe cánh của lão ta là cực kỳ khó nên giờ chỉ còn một trường hợp duy nhất.

"Vậy còn thứ do vị kia cải tạo mà thành thì sao?"



"Ý của ngươi là hai cái xác kia? Không rõ, dù sao ta cũng ở dưới này, không thể đánh giá được trừ khi trực tiếp tiếp xúc vào, nhưng nói thật thì ta cảm thấy rất hứng thú với hai cái xác kia, chỉ là vẫn phải xem mặt mũi của vị kia để làm việc.

Mà nếu nghĩ đúng ra thì rõ ràng là vị kia có một chút ưu ái nhất định dành cho cô gái này, thậm chí còn có đôi chút cử chỉ thân mật nhưng lại không đưa cho cô ta bất cứ thứ gì ngoại trừ hai cái xác kia.

Trong khi đó trình độ của hai cái xác kia rõ ràng là cực kỳ yếu gà, đến tên Viktor kia đi lại gần cũng không phát hiện ra, thậm chí còn phế hơn cả 'mắt' của ta ở trên đó, vậy nên chắc hẳn ý của vị kia không phải là dùng hai cái xác này để bảo vệ cô ta.

Nếu không thì ngươi đã sớm b·ị đ·ánh nổ đầu rồi, nhưng nếu xét về chuyện ngươi cũng được vị kia để mắt tới thì chuyện lần này hết 9 phần là đã sớm trong dự tính của vị kia, tức hai cái xác kia rõ ràng là để làm phiếu đặt cược để giúp ta gắn kết với cô gái này."

"Ý của ngươi là vị kia thông qua ta để gián tiếp giao dịch với ngươi?"

"Không thể gọi đây là một cuộc giao dịch được mà là ép mua ép bán, ngươi đã đưa cô gái này tới đây rồi cũng có nghĩa là ta không có chỗ trống để từ chối, bù lại thì hai cái xác kia chính là phí bồi thường dành cho ta.

Đương nhiên đây chỉ là do ta dự đoán, nếu không phải là thật thì ta cùng ngươi đều toi, đặc biệt hơn là ngươi kéo ta vào chuyện lần này còn là thật thì vị kia cũng chỉ giật dây ở sau màn chứ không trực tiếp ra mặt.

Tức chúng ta có thể hiểu là vị kia không biết gì coi mọi chuyện như tự nhiên nhưng đồng thời cũng sẽ có một chút trừng phạt nhỏ để uốn nặn lại, xong vụ lần này thì ta nghĩ là ngươi nên tới đó một chuyến đi là vừa."

"Đó là chuyện ta muốn làm, vậy còn vụ lần trước ta nói với ngươi thì sao?"

"Ta sớm điều tra ra rồi, thậm chí còn có ý định làm thẻ đánh cược với ngươi, dù sao lần đi này ngươi cũng là thập tử vô sinh, đi chắc chắn c·hết nên chỉ có ta can thiệp vào ngươi mới có cơ may thoát được một kiếp.

Nhưng vị kia đã giúp ngươi rồi thì ta không có ý định can dự vào, hơn cả vị kia còn dùng một cách khác để giúp ngươi, nói đúng hơn thì nếu ta giúp thì ta sẽ dựa theo vốn kinh nghiệm sẵn có của mình, sống hay không phần nhiều còn dựa vào may mắn bù vào còn vị kia thì trực tiếp chỉ ra đường sống thực sự cho ngươi.

Đây là quyền năng mà ngay cả cha của ta cũng không làm được, thậm chí một số tồn tại bậc cao nhất cũng tương tự như vậy, mà như vậy cũng rất phù hợp với thân phận của vị kia, dù sao quyển sách đó cũng rất đặc thù."

"Ngươi biết về The Abyss of Lucid sao?"

"Biết một chút, nhưng nói thật ra thì ngươi biết cũng như không mà thôi, nơi đó là điểm mù của tất cả mọi tri thức, nó đại diện cho mặt không tồn tại, giống như các ngươi hướng tới bọn ta vậy, bọn ta đương nhiên cũng hướng tới chúng.

Chỉ là nơi đó không được 'hòa khí' như bọn ta đâu, không phải tự dưng mà nó lại được gọi là The Abyss of Lucid, càng hiểu về nó thì chỉ càng khiến ngươi đánh mất dần bản thân mà thôi, dù sao thì khi ngươi nhìn xuống vực sâu thì nó cũng sẽ nhìn ngược lại ngươi."



"Vậy tại sao vị kia lại đưa cho ta quyển sách này?"

"Ai mà biết được? Nhưng quyển sách này vẫn đang bị phong ấn đúng không? Tức chức năng của nó không chỉ dừng ở chỗ cung cấp thông tin mà mang nỗi ám ảnh từ những thứ tại The Abyss of Lucid đi ra ngoài mà còn nhiều hơn thế nữa.

Nhưng nếu đã đưa rồi thì vị kia cũng có ý của chính mình, hơn cả theo như ta thấy thì tính tình của vị kia cũng tương đối tốt, đây không phải là thứ mà bất cứ kẻ mạnh nào cũng có, vậy nên tạm thời cái mạng của ngươi vẫn ổn.

Mà không phải vị kia đã đồng ý kéo ngươi một chút khỏi vũng bùn lầy kia sao? Rõ ràng là ngươi ít nhiều vẫn còn giá trị, chỉ là ta không nghĩ là ngươi lại để đồng xu kia lại, tuy chưa phải vật giá trị nhất nhưng nó lại là v·ũ k·hí mạnh nhất trên người ngươi."

"Vốn dĩ ban đầu ta định đưa nó lại cho Thomas nếu như ta gặp phải điều gì đó bất trắc, dù sao thứ đó cũng quá nguy hiểm, đồng ý nó đã giúp bọn ta thắng trận chiến cuối cùng kia nhưng nếu nó rơi vào tay của kẻ ác thì không khác gì giao trứng cho ác cả.

Vị kia về căn bản là đáng tin hơn rất nhiều, dù sao nếu muốn thì bất cứ lúc nào ngài ấy cũng có thể trực tiếp bóp nát thế giới này hệt như phủi bụi, việc có thêm một thứ như vậy chẳng qua chỉ là thêm một món đồ lưu niệm mà thôi."

"Thế hai cái xác kia đâu?"

"Nói cho ta biết tình thế của thế giới này trước đã."

"Không thể, ta còn chưa biết được liệu hai cái xác kia có vừa ý ta hay không? Dù sao ta vẫn chờ được, trên kia có 'tai mắt' giúp ta tìm kẻ mà ta muốn tìm còn bản thân ta chỉ cần ở dưới này tận hưởng qua ngày mà thôi.

Đến khi tìm được rồi thì các ngươi thử hỏi xem, liệu các ngươi có đủ tự tin rằng bản thân có thể cản lại ta được không? Lần trước để b·ị b·ắt là do ta quá sơ suất, nghĩ thế giới rác rưởi này đi một lúc là được, ai ngờ lại có một Thomas.

Lần này nếu ta cẩn thận hơn, không chỉ tìm được thể cộng sinh thích hợp mà còn lên kế hoạch bài bản thì các ngươi nghĩ có thể bắt được ta hay sao? Lý do ta muốn ở lại đây là vì bản thân ta muốn như vậy chứ không phải là do các ngươi có biện pháp để ép ta ở lại."

Nói rồi Vua chuột cũng búng tay một cái, như phản ứng lại với tiếng búng tay vang vọng ra khắp nơi, tất cả mọi mộng thú dưới này, từ cấp hầu đến cấp vương đều đồng loạt rống lên và đâm mạnh vào phía hàng rào bảo vệ giam cầm lấy chúng.

Vua chuột nói được làm được, nơi này không đủ khả năng để giam cầm nó, thậm chí lần này đi nó sẽ không đi một mình mà là mang theo 29 cấp hầu cùng 7 cấp vương đi theo dưới trướng mình, lần trước nó khinh thường, không cần đến sự giúp đỡ của đám phế thải mà Longius gọi là cấp vương.

Cũng từ đó mà dẫn tới khinh suất, nhưng lần này thì lại khác, Vua chuột đã trưởng thành rất nhiều, không còn chút thái độ kiêu ngạo nào nữa, nó sẵn sàng dùng sức mạnh tuyệt đối để nhấn chìm thế giới này một lần và mãi mãi.

Còn về đám giai đoạn sau của Ấu thể thì sau này trở về nó cũng sẽ không keo kiệt, dù sao nhà có thêm vài trăm kẻ hầu thì cha của nó cũng chẳng nói gì nó được, bởi vì nó là thằng con trai duy nhất có đủ tiềm năng thành Vua chuột của lão ta.

Longius cũng hiểu tình huống hiện tại, hiểu rõ ràng nếu Vua chuột thực sự muốn làm tới thì trừ vị kia ra thì chẳng có cách nào có thể ngăn được nó khi đã thực sự muốn ra tay cả nên lão ta cũng chỉ có thể thở dài rồi coi như bản thân đen đủi.

Thật ra thì ngay từ đầu Longius đã biết trước rằng viễn cảnh này sẽ xảy ra rồi, dù sao Vua chuột cũng quá ranh ma, nhưng lão ta vẫn muốn thử xem liệu nó có thực sự làm tới hay không? Nhưng có vẻ như nó đã sớm nghĩ kỹ rồi.

Việc các mộng thú bị giam tại đây đồng loạt phản ứng cũng nói rõ rằng Vua chuột đã sớm nghĩ kỹ, nếu nó muốn thì hoàn toàn có thể làm được, chỉ là hiện tại nó vẫn chưa có lý do để ra ngoài mà thôi nên vẫn cứ ở lại đây.