Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 78: Đấu tranh giữa các viện nghiên cứu.




Chương 78: Đấu tranh giữa các viện nghiên cứu.

Chương 78:

Sau khi lên tới khu vực cao nhất và cũng là nơi đầy đủ các trang thiết bị, riêng tư, hiện đại nhất thì Zasx bắt đầu gõ cửa ngõ ý vào, bên trong kia cũng đồng ý nên ông ta mở cửa ra rồi cùng Leonidas đi vào phòng.

Kẻ nằm trên giường bệnh không ai khác ngoài Wally, viện trưởng viện số 3, hiện tại thì ông ta cũng khá là nhàn, tuy có nhiều thứ bất cập nhưng lượng công việc so với trước cũng đã được giảm đi rất nhiều, giờ chỉ phần nhiều là nằm trên giường bệnh chờ tới bữa.

Các dự án mà Wally đứng ra làm cố vấn thì bên kia cũng sẽ chạy tới chỗ ông ta để hỏi thăm và trình bày tiến độ, ông ta không việc gì phải động tay động chân quá nhiều cả, chỉ là với một kẻ cắm đầu cắm cổ vào công việc như ông ta thì nhàn quá thật ra cũng buồn chán.

Đúng hơn thì với một kẻ đã sống quá lâu như Wally thì có lẽ việc nghiên cứu và dành cho phòng nghiên cứu chính là lý do sống duy nhất của ông ta rồi, tuy nghe thì có vẻ rất mệt mỏi nhưng sống quá lâu đôi khi cũng chẳng biết bản thân phải sống tiếp để làm gì ngoại trừ tiếp tục cống hiến.

"Thầy, Leonidas đích thân tới thăm thầy ạ."

Với tư cách là viện trưởng ngay từ những ngày đầu tiên thì Wally thật ra không cần phải nhận bất cứ lứa học trò nào cả nhưng đôi khi quá buồn chán thì ông ta vẫn sẽ đào tạo thêm một số lứa chất lượng cao cho học viện.

Đương nhiên còn có cả những lứa cấp cao hơn như nghiên cứu viên các thứ, nhưng số lượng căn bản là rất ít, thứ nhất là do Wally quá bận mà để theo một lớp học như vậy thường sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian của ông ta nên chuyện nghiên cứu vẫn quan trọng hơn.

Thứ hai là vì Wally không phải là một giảng viên, ông ta là một nghiên cứu viên, những thứ ông ta nói thực sự quá chuyên ngành, thậm chí trong số đó cũng không ít những từ ngữ chỉ xuất hiện trong nội bộ của viện số 3.

Về căn bản thì Wally dạy chưa chắc học viên của ông ta đã hiểu, hơn cả chuyên ngành của ông ta cũng rất eo hẹp, tuy ông ta cũng biết nhiều mảng khác nữa nhưng so với chủ đề mà ông ta theo đuổi thì chẳng là gì cả.

Nói dễ hiểu hơn thì nếu đào tạo lớp chất lượng cao thì chưa chắc Wally đã có thể dạy được cho các học viên những tri thức mà họ muốn học còn theo lớp nghiên cứu viên chuyên ngành thì chưa chắc bọn họ đã bắt kịp được bài giảng của ông ta.

Được viện trưởng dạy là một niềm vinh hạnh rất lớn nhưng khổ cái viện trưởng lại là kẻ đi đầu cái ngành này, số kẻ có thể ngang tầm với Wally trên khắp thế giới có khi một bàn tay cũng chưa tới chứ đừng nói là tìm kẻ hiểu rõ hơn ông ta về mảng này.

Có thể làm việc cùng một tiên phong như vậy thực sự là một niềm vinh hạnh rất lớn nhưng bản thân cũng phải hiểu chỗ đứng của mình hiện tại trước đã, cùng ngành không có nghĩa là bản thân có thể hiểu được họ bởi vì khi mình vẫn đang bò trườn dưới mặt đất thì người ta đã sớm đi tới hệ thiên hà bên cạnh luôn rồi.

Nhưng đã gọi Zasx là học trò thì đương nhiên Wally cũng đã dẫn qua một vài lứa trong hơn 400 năm qua, kể từ ngày học viện được thành lập cho đến hiện tại, đáng tiếc đây cũng chính là lứa mà ông ta thất bại nhất với cương vị của một giáo viên.

Theo sau lời giới thiệu của Zasx thì Leonidas cũng cố gắng chen qua thân hình to lớn của ông ta để đi vào bên trong, cảm tưởng đầu tiên của Wally là đứa nhóc này không thay đổi quá nhiều về vẻ bề ngoài nhưng Aura của nó đã đen kịt đến mức ông ta cũng chẳng thể nào nhìn rõ được nữa rồi.



Năm đó đáng lý ra Wally không nên giao cho chúng bài tập tốt nghiệp sớm kia, chính thứ đó đã đẩy tất cả vào hoàn cảnh như hiện tại, Zasx chưa bao giờ nói hận ông ta nhưng ông ta hiểu rất rõ rằng bản thân thất bại như thế nào trên cương vị giáo viên hướng dẫn của chúng.

"Leonidas đấy à? Thế nào? Gần đây còn nhớ được nhiều chuyện nữa không?"

Thấy Wally chủ động bắt chuyện với Leonidas nên Zasx cũng hiểu ý và lui ra ngoài, chuyện này ông ta không nên dính vào chuyện này, dù sao tên kia cũng chẳng có lý do gì mà tới đây vào lúc này trừ liên quan đến thứ mà viện số 3 đang được hiệu trưởng ủy thác cả.

Đây căn bản là chuyện giữa viện số 0 và viện số 3, cấp cao của một ngành tách biệt khỏi nghiên cứu như Zasx tốt nhất là không nên dính vào bởi lẽ có khi chính cuộc nói chuyện này có thể làm đảo lộn trật tự của cả học viện.

Về căn bản thì Zasx không táy máy tò mò, ông ta đã sống đủ lâu để hiểu rõ giới hạn của bản thân, hiểu rõ được sự tranh đấu giữa các viện nghiên cứu với nhau, dính vào thì không khác gì tự rước phiền phức vào thân cả.

Thấy Zasx lui ra thì thái độ giữa Leonidas cùng Wally bắt đầu thay đổi 180⁰, bầu không khí bắt đầu âm trầm hơn trông thấy, thậm chí có một loại áp lực vô hình giữa hai bên đang tồn đọng lại trong căn phòng này, điều này cũng phần nào cho thấy được mối quan hệ giữa cả hai là ra sao.

"Cảm ơn giáo viên đã quan tâm, đầu óc của trò đúng là dạo này không được minh mẫn như ngày trước nữa, không tốt được bằng ngài rồi, còn ngài thì sao? Sống lâu vậy rồi vẫn chưa cảm thấy bản thân nên xuống lỗ để nhường lứa sau ngoi lên hay sao?"

"Hahaha, vậy thì trò tới trễ rồi, nếu là ta của tuần trước thì chắc chắn trước khi c·hết cũng sẽ kéo một vài kẻ đi theo cùng để cho có bạn có bè ở bên dưới đoa nhưng giờ ta không định c·hết nữa rồi, nhất là khi thời đại mới đang dần nở rộ ngay trong tầm mắt của ta."

"Ngắm nhìn nó nở rộ một lần là chưa đủ hay sao?"

"Lần đó làm sao có thể tính là nở rộ được? Cái đó gọi là dành lại sự bình yên cho muôn dân, giờ nó mới chính thức nở rộ và đương nhiên lão già như ta muốn tự khắc bản thân lên trên bức họa của thuở đầu của thời đại mới đó."

"Thầy không thấy bản thân hơi quá tham lam hay sao?"

"Ta đủ tư cách để tham lam, hơn cả còn thừa tự tin để ngóng trông diễn biến của bức họa đó."

"Vậy là không chia sẻ sao?"

"Sao có thể được, chuyện này phải nghe theo hiệu trưởng thôi, không ai trong số chúng ta đủ thẩm quyền để đưa ra quyết định sau cùng cả, nhưng trò cũng quá tham lam rồi đấy, mất mát viện số 3 cũng đã gánh rồi.

Thảm họa cũng là ở viện số 3, nồi cũng là của viện số 3, viện số 0 đâu cứ phải muốn là cùng nhảy vào để hưởng chung một thành quả được có phải không? Dù sao vị kia cũng rất công minh, chỉ là viện số 0 chưa được vừa ý ngài ấy mà thôi."

"Nào dám hưởng chung, đây là gọi là cùng nhau nghiên cứu để đẩy nhanh tiến độ với mục đích là khai thác tối đa lượng tài nguyên sẵn có."



"Vậy thì thật đáng tiếc rồi, mấy thứ đồ nông sản này làm cho có thể nhọc công đến viện số 0 được cơ chứ? Cứ để những kẻ làm nông quê mùa của viện số 3 này lo liệu đi, các nghiên cứu viên hàng đầu của viện số 0 có nhiệm vụ cao cả hơn có phải không nào?"

"Không không không, viện số 0 không ngại chút khó này, chỉ là làm nông mà thôi, không cản trở công việc, hơn cả đây gọi là bùi ngọt sẻ chia đấy, thành viên đủ khả năng hoạt động của viện số 3 không đủ thì bù viện số 0 vào không phải là quá hợp lý hay sao?"

"Chậc, vậy đành phải nhọc công viện số 0 vì cái trang trại nhỏ này mà tính toán rồi, không phải trò ban đầu có nói là ta nên thoái vị để cho lớp trẻ lên hay sao? Đây là một cơ hội để tái thiết lại cơ cấu của cái trang trại này đấy.

Chuyện nội bộ sao có thể nhọc công đến các nghiên cứu viên của viện số 0 được có phải không? Hay là trò muốn c·ướp mất sân chơi thể hiện trăm năm khó có một này của bọn nhỏ? Thật quả đúng là quá cay nghiệt rồi."

Cuộc đối thoại giữa hai bên diễn ra cực kỳ nhanh nhưng ẩn chứa bên trong nó cũng tràn ngập đầy tính cạnh tranh thể hiện rõ giữa các viện nghiên cứu với nhau, chẳng viện nào muốn viện khác nhúng tay vào viện của mình cả.

Nhất là ở các dự án lớn đến khó tin như các dạng môi trường sống phù hợp cho các thực phẩm có cấp mà viện số 3 đang đảm nhận, chuyện này là cực kỳ hệ trọng, nó căn bản là có thể ảnh hưởng đến cả nguồn tài nguyên quý giá tại thời kỳ đầu.

Thậm chí tính rộng ra thì sẽ ảnh hưởng đến cả những kế hoạch tương lai vẫn đang còn dang dở, chưa được bàn bạc kỹ càng kia, nếu viện số 3 mà làm tốt thì đương nhiên vị thế cũng sẽ áp đảo các viện còn lại ngay lập tức.

Lúc đó tài nguyên đổ về không chỉ nhiều hơn mà căn cơ trong học viện cũng sẽ càng ngày càng dày đặc hơn, đương nhiên với một viện đặc thù như viện số 0 thì đây không phải là chuyện quan trọng do tính thực quyền của nó.

Thứ khiến viện số 0 phải sốt sắn là bọn họ muốn nhanh chóng nắm những thực phẩm có cấp kia tới tay nhằm tiến hành thí nghiệm chuyên sâu để phần nào hiểu rõ hơn được về con đường cực kỳ mới lạ này.

Về căn bản thì Leonidas với tư cách là viện trưởng viện số 0 tới đây là với mục đích xin viện số 3 phê duyệt tài nguyên qua viện số 0 để tiến hành nghiên cứu, có điều ở giai đoạn này việc cấy tạo, tạo dựng môi trường sống vẫn đang chưa đâu vào đâu cả.

Việc cung cấp tài nguyên cho viện số 0 không khác gì đưa ra các cây giống ban đầu cả, hơn cả trong quá trình nghiên cứu thì đốt bao nhiêu cho đủ? Căn bản đều là tiền cả nên cao tầng đều nhất trí rằng phải tiến hành nuôi cấy thành công tạo ra nhiều cây giống trước đã rồi mới nghiên cứu sau.

Dù sao tài nguyên trong tay bọn họ cũng không phải nhiều, cây Xông khói cùng Dưa chuối thì lại được liệt vào dạng tài nguyên cực kỳ quý giá, ảnh hưởng đến cả vận mệnh của toàn học viện nên sẽ chẳng có ai phê duyệt chuyện đưa chúng đi nghiên cứu cả.

Nhất là mấy cây Cặp đôi kia, Setanta đã phá mất một cây rồi nên càng khó nhượng bộ, Leonidas đương nhiên biết rõ điều đó nhưng hắn vẫn tới đây với hy vọng rằng độ thực quyền mà hiệu trưởng trao cho có thể mang lại cho viện số 0 một chút gì đó.

"Vậy tức là không nhượng bộ?"



"Nếu ta mà nhượng bộ vì mấy chuyện như thế này thì đã sớm nằm lại tại lục địa Jaratos vào hàng chục ngàn năm về trước rồi chứ chẳng nằm trên giường bệnh để nói chuyện với trò về chuyện này được đâu.

Hơn cả tại sao lại tới tìm ra trong khi có thể tra đầu nguồn? Không phải quận Yakku cũng nằm trong khu ổ chuột hay sao? Thậm chí nó còn nằm trong bốn quận tiếp giáp với tường, từ quận Koma qua đó cũng không quá xa có phải không?"

Tuy hơi quá đà nhưng Wally đang dùng danh phận của vị kia để Leonidas thấy khó mà lui, thậm chí đến tên điên nhất trên đời cũng sẽ không bao giờ đụng tới một tồn tại như vậy, nhất là khi tất cả đều nằm trong sự tính toán của ngài ấy.

Đương nhiên chuyện này thực sự có hiệu quả, Leonidas đã bắt đầu suy ngẫm nhưng hắn biết rõ rằng nếu bản thân dám làm thì chắc chắn sẽ c·hết rất thảm, thậm chí còn là không đến lượt vị kia ra tay mà chính nội bộ sẽ thủ tiêu hắn đầu tiên.

"Vậy đi thăm quan một vòng cái cây khổng lồ đằng kia thì sao? Chắc viện trưởng viện số 3 sẽ không cấm đoán chuyện này đâu nhỉ?"

"Đương nhiên rồi nhưng để tránh một số chuyện không nên có thì ta sẽ đi cùng, dù sao nằm mãi một chỗ cũng chán."

Wally vừa rồi xong thì trên tay phải ông ta bắt đầu nảy mầm lên những chồi non, chúng nhanh chóng phát triển ra thân gỗ rồi đâm hoa, kết trái và đến cuối cùng thì phần thân gỗ tự động cấu thành một chiếc xe lăn bằng gỗ nhỏ, ông ta cũng nhẹ nhàng đặt bản thân lên đó.

Hiện tại thì giống như Zasx nói vậy, Wally vẫn đang cực yếu, thậm chí đến đi lại cùng gần như không thể nhưng đó chỉ là thể trạng của ông ta mà thôi chưa khả năng điều khiển ma thuật thiên nhiên của Druid vẫn như cũ.

Ngay lúc đó, tại hải quốc, cụ thể hơn là bên trong giáp giới lãnh địa của Độc nhãn vương, lúc này Vua chuột đã đụng độ với kẻ mà hắn muốn gặp, đương nhiên Sara cũng ở ngay bên cạnh hắn nhưng có vẻ như chủ nhà không muốn tiếp hắn.

"Thật vô nghĩa, ngươi nên nhận thức được rằng ngươi của hiện tại không thể đánh thắng ta vào lúc này được."

"Đúng vậy nhưng ngươi cũng chẳng thể làm được gì cả và cũng là quá hiển nhiên khi ta không muốn trả lời câu hỏi kia."

"Vậy thì giao kèo không thành thôi, ta ban đầu cứ tưởng là ngươi đã tiếp xúc với vị kia rồi nhưng té ra là không phải, mùi đó không phải của ngươi, cũng chẳng phải của bất cứ tên thần tộc nào cả, nó tới từ đầu nguồn.

Lúc đó ta đã ngợ ngợ đoán ra rồi nhưng không dám khẳng định, giờ ta đã đủ mạnh để đánh hơi ra được mùi của ngươi nên cũng đã hiểu rõ, lý do ta hỏi câu hỏi này cũng chỉ là để kiểm tra ngươi mà thôi, nhưng đến cả một câu hỏi như vậy ngươi cũng không dám trả lời một cách thành thật thì ngươi xứng đáng với lòng tin của ta hay sao?"

"Xứng hay không không phải là ngươi nói là có thể quyết định được nhưng đừng quên rằng ngươi cũng cần đến ta có phải không? Nếu không thì khi ra ngoài kia tất cả đều rất khó nói, nếu không có ta thì chắc chắn ngươi sẽ b·ị đ·ánh hơi tới.

Đến lúc đó chưa chắc vị kia đã đồng ý vì ngươi mà ra mặt, còn thử tộc thì sẽ lại càng không, Vua chuột không thiếu một đứa con như ngươi, hy sinh ngươi để chiều được lòng bát tộc còn lại cùng thần tộc là một hành động thông minh.

Hơn cả ngươi biết rằng cán cân này không chỉ có mình thần tộc cùng cửu đại tộc thôi đúng không? Đến lúc đó những thế lực không nên xuất hiện vào lúc này vì ngươi mà tỉnh giấc thì ngươi định xoay sở như thế nào?"

"Ngươi nói phải, đáng tiếc những chuyện mà ngươi nói chỉ mang tính khả thi khi ta định ra ngoài kia, đồng ý rằng ngài ấy sẽ không vì ta mà ra mặt nhưng không có nghĩa là khi phiền phức tìm tới thì ngài ấy sẽ không ra tay.

Chỉ cần ta ôm chặt được cái bắp đùi này thì ai có thể làm gì được ta cơ chứ? Hay ngươi định kéo cả trung tâm tới đây để bắt ta? Tên nào không ngại mình sống chưa đủ lâu thì có thể đích thân tới, thứ ta cần không phải là sự ra mặt của ngài ấy mà là sự bảo hộ đơn thuần mà thôi.

Chỉ cần ta miễn cưỡng còn đứng trong khu vực đó thì bên ngoài kia dùng có cố đến như thế nào cũng chẳng thể làm gì ta được có phải không? Thế nào? Ngươi định làm gì để xứng đáng để ta đặt niềm tin vào nào?"