Chương 175: tiếp tục hành trình
Khi Thắng vừa hô lớn thì cũng đã quá muộn, đầu quái thú kia đã bơi tới đây, tạo ra một trận sóng biển lớn ồ ạt đánh về phía bọn họ.
Vì sức mạnh của đối phương là quá lớn nên tiểu Dương không thể sử dụng pháp tắc hệ thủy ngăn cản, chỉ có thể bất lực mà bị sóng lớn đánh bay.
Tiểu Thử vì mải mê với những thứ kì lạ dưới mặt biển, chăm chú nhặt bảo vật nên không nghe thấy cảnh báo của Thắng, thành ra nó và Thắng đều bị sóng biển cuốn đi.
Oanh, oanh!
Đầu hung thú kia rẽ sóng, bơi ra khỏi mặt nước, sau đó phóng lên cao, toàn bộ thương khung cứ thế bị bao trùm bởi một thân ảnh khổng lồ, lơ lửng trên không trung, chỉ thấy cơ thể nó to lớn, làn da nhẵn thinh, phần đầu to tròn thu dẹp về phía đuôi, hai bên vây cá thì to lớn như một cái mái chèo khổng lồ, về hình thù cùng cá nhà táng khá là giống nhau, chỉ khác nhau là loài này trông to lớn hơn mà thôi.
Sau khi lao vọt lên không trung, nó bắt đầu oằn người thả mình đâm sầm xuống dưới nước.
Oanh, ào ào ào...
Tiếng nổ vang rền khi cơ thể đồ sộ đó v·a c·hạm với mặt nước, khiến cho nước xung quanh nó không chịu nổi mà bắt đầu chấn động, ầm ầm tạo ra một cơn s·óng t·hần khủng bố ồ ạt đánh ra tứ phía, khiến đám người Thắng đang lênh đênh trôi dạt trên biển từ đợt đầu tiên lại bị xung kích của làn sóng thứ hai đánh vào, khiến hắn bị nhấp nhô lên xuống theo nhịp của sóng biển, khuôn mặt đã tái mét vì say sóng.
Tiểu Thử lúc này cũng không khá là bao, nó bị hai cú đánh từ sóng biển đánh vào người, làm đầu óc choáng váng, không thấy trăng sao, chỉ thấy chị ‘huệ’ ngay trước mặt.
Phụt!!!
Sau khi thoả mãn với màn trình diễn của mình, đầu quái vật khổng lồ kia mới phun ra một cột nước lớn tại phía trên đỉnh đầu, cột nước này bay lên không trung, nó phải cao đến trăm mét hơn rồi mới dần dần hạ xuống, rơi lại vào biển cả, tạo thành một trận mưa lớn rào rào tại những vùng xung quanh.
Xong đây hết thảy, nó liền rít lên một tiếng: “Crưư ứ...” phì phì
Rồi huy động hai bên mái chèo khổng lồ của mình hướng phía trước rời đi, để lại đám người Thắng đang lênh đênh trên mặt biển...
Nhìn con quái vật đã đi xa, Thắng mới từ trong sợ hãi tỉnh hồn lại, lập tức sử dụng thủy hệ pháp tắc tạo ra một vùng không gian rỗng xung quanh, ngăn cản nước tràn vào người.
“May, nó không để mình vào trong mắt, nên không thèm t·ấn c·ông! Nếu nó mà t·ấn c·ông, chắc mười cái mạng cũng khó mà cứu vớt!”
Thắng mệt mỏi ngồi dưới đáy biển, sợ hãi kêu than.
Thực sự uy áp từ nó toả ra quá khủng bố, chắc chắn đầu quái vật này không phải dạng tầm thường, nó hẳn là sắp đột phá, thoát khỏi giới toạ, tiến vào vũ trụ tầng thứ rồi, chỉ cần thoát thai hoán cốt, xé bỏ giới toạ là phi thiên ra ngoài vũ trụ, trở thành một hung vật mạnh mẽ có thể sánh ngang với thiên đạo tồn tại.
Chờ nó khuất bóng hẳn, Thắng mới lục đục bò dậy, sử dụng pháp tắc hệ thủy tách nước sang hai bên bắt đầu hướng Tiểu Thử đám người tìm kiếm.
Lúc này tại cách Thắng không xa, khoảng hơn trăm mét, Tiểu Thử đang òng ọc nôn oẹ một ngụm nước biển lớn, cái bụng của nó lúc này đã trương phềnh mệt nhọc nằm tại đáy biển, xung quanh nó nước biển đã được tách sang hai bên, tiểu Dương hiện tại đang đứng cạnh nó đây.
Vừa rồi sau khi bị trận sóng thứ nhất cuốn đi, tiểu Dương cùng Tiểu Thử may mắn bị đẩy ra cùng một phía, đến đợt sóng thứ hai đánh tới, Tiểu Thử vì không chịu được mà chìm nghỉm, uống một ngụm nước lớn, may mà lúc này tiểu Dương bên cạnh, kịp thời sử dụng thủy hệ pháp tắc khống chế nước biển tách ra, tạo một không gian thoáng đãng cho Tiểu Thử, nếu muộn một chút, chắc Tiểu Thử đã thành một con chuột c·hết đ·uối trương phềnh rồi...
Tính đợi đến khi Tiểu Thử hoàn toàn phục hồi, cả hai mới bắt đầu di chuyển, đi tìm Thắng.
Nhưng không đợi hai tên này tìm tới nơi, Thắng đã rẽ nước mà đến, nhờ vào thiên lý nhãn, Thắng có thể xác định được vị trí của hai tên này, nhanh chóng sử dụng pháp tắc hệ thủy khống nước tạo đường cho bản thân.
“Cha!” Tiểu Dương đang đứng bên cạnh Tiểu Thử, khi thấy Thắng từ trong đáy biển tách làn nước đi ra liền vui vẻ kinh hô.
“Đạo tổ...” Tiểu Thử lúc này trông không khác nào một con chuột c·hết, nó bơ phờ ngồi bệt trên mặt đất, thấy Thắng đi tới bên này, nó không có chút tinh thần nào mà hô lên một tiếng.
Nhìn tình trạng uể oải của Tiểu Thử, Thắng tiện tay vất cho nó một viên phục huyết đan, đan dược này tuy không giúp kéo lại tinh thần, nhưng nó giúp cho người dùng bình ổn lại trạng thái trong thân, vừa hay phù hợp cho Tiểu Thử uống.
“Đa tạ đại vương..” Tiểu Thử tiếp nhận viên thuốc, sau đó phục dụng, chẳng mấy chốc nó đã khoẻ mạnh như vâm, trạng thái uể oải cũng theo khí huyết cực thịnh mà tiêu tán, mang lại cho nó một cảm giác nhiệt huyết tràn trề.
Thấy Tiểu Thử đã hoàn toàn hồi phục, Thắng mới từ từ tiến lại gần đầu chuột lớn này, nhảy lên lưng nó mà ngồi.
“Chúng ta tiếp tục lên đường thôi!” Thắng ra hiệu cho cả hai tiếp tục khởi hành tiến về phía trước.
Lúc này Thắng đã thu hồi pháp tắc hệ thủy của mình, hoàn toàn để cho tiểu Dương ở bên cạnh khống nước, tách biển cho bọn họ đi.
Đám thủy tộc kia vì cấp bậc quá yếu, nên từ đợt sóng thứ nhất bởi đầu cá voi khổng lồ kia đánh ra đã bị bay đi xa tít, không biết hiện tại đang ở phương trời nào, điểm đến của Thắng lại không phải gần, đi đường khá là xa, phải mất hơn buổi mới tới được lục địa châu mỹ theo dự tính, cho nên hắn không ở lại chờ đợi bọn này mà hướng tiểu Dương hai người ra lệnh tiếp tục đi.
Dù sao bọn binh tôm tướng tép này đi theo sau cũng chả có mấy tác dụng, sợ là khi gặp phải hung thú cấp cao còn là gánh nặng cho bọn họ đây.
Cuộc hành trình đi qua vùng biển Nam Đại Dương tiếp tục bắt đầu, nói là đại dương thì hơi quá, bởi hiện tại thềm lục địa phía nam của châu mỹ cùng thềm lục địa phía tây bắc của châu nam cực mới tách ra không lâu, diện tích chỉ có tầm 60 dặm hải lý, khoảng hơn trăm cây số mà thôi.
(thông tin ảo, không có thực)
Lần này ba người không phô trương như trước, thay vào đó là rẽ làn nước tại dưới đáy biển, đi ngầm dưới đó, tránh bị những đầu hung thú to lớn như vừa rồi để mắt tới.
Trên quãng đường đi, bọn họ thường xuyên gặp mấy đầu ngư long, hay còn có tên gọi khác là thằn lằn cá, bọn chúng đều là cấp vương sơ kì, khi thấy đoàn người Thắng tại dưới mặt biển, đều nhanh chóng điên cuồng lao xuống nhăm nhe đòi t·ấn c·ông đây, nhưng tất cả đều bị tiểu Dương xử lý gọn gàng, trở thành lương thực dự trữ cho Thắng.
Ở trên bờ, gặp lượng lớn quái thú cấp vương thì tiểu Dương sẽ có chút rén, nhưng hiện tại nơi này là đại dương, sân nhà của mình nên khi thấy bọn ngư long này điên cuồng lao tới, tiểu Dương không cần suy nghĩ nhiều, lập tức điều động thủy lao thương ghim lên thân bọn chúng, thành công giải quyết toàn bộ bọn chúng chỉ với vài nốt nhạc.
Trên đường đi cũng có gặp một đầu thalassomedon cấp giới toạ sơ kì, giống với đầu cự điểu khi trước, đều tấn cấp chưa lâu nên khi gặp Thắng thả ra hủy diệt pháp tắc đều sợ hãi mà chạy trốn.
Cảm giác hủy diệt pháp tắc thật biết doạ người, đến giới toạ sơ kì cũng doạ sợ được, không biết đầu cá voi khổng lồ, cấp giới toạ viên mãn khi trước có sợ hãi hay không, thực là muốn thử a!
Cứ vậy, cả ba cũng đã thành công vượt biển, tiến vào thềm lục địa châu mỹ.
*p/s: cảm ơn các đạo hữu đã đọc truyện!