Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 188: trẻ người non dạ!




Chương 188: trẻ người non dạ!

“Chạy... chạy mau!”

Giọng nói run run của Cốt Toại vang lên, đánh động cốt ưng từ trong đờ đẫn tỉnh táo lại, vội vàng xoay người dùng hết sức bình sinh mà phóng đi.

Tốc độ cực nhanh, như một cỗ tiêm kích rẽ sóng mà lao về phía trước, chẳng mấy chốc đã xuất hiện tại cách đó khoảng gần ngàn mét.

Với người bình thường, một quãng đường ngàn mét cũng không phải quá dài, nếu đi bộ cũng phải mất hai mươi phút, chạy thì mất mười lăm phút đổ về, nhưng với cốt ưng, chỉ mất có chưa đầy một phút.

Tuy tốc độ nhanh là vậy, nhưng khi đối mặt với đầu cá voi khổng lồ này thì lại không hề có đất dụng võ, bởi với chỉ một cú đập đuôi của nó, quãng đường mà nó bơi được cũng là ngàn mét có thừa.

Khi nhìn thấy kiến hôi vừa t·ấn c·ông mình xong, lại vội vàng bỏ chạy khiến đầu cá voi này càng thêm tức giận, nó muốn hôm nay phải thịt bằng được con kiến hôi này.

Một t·iếng n·ổ “ầm” phát ra, đầu cá voi khổng lồ này liền lập tức rẽ sóng mà đi, tốc độ phải nói là hơn tên bắn, chỉ trong chớp mắt đã tiến gần tới Cốt Toại hai người.

Trên đầu nó lúc này đã không còn thấy tung tích của cây cốt mâu vừa rồi, thay vào đó là hàng loạt những tia huyết dịch bay tung tóe khắp nơi, vấy đỏ lên mặt nước, những nơi nó đi qua.

“Mau, mau!!!”

Nhìn thấy đối phương chỉ trong chớp mắt đã bắt kịp mình cùng cốt ưng, Cốt Toại vội hướng cốt thú của mình gào thét.

Dù trong thân của Cốt Toại không tồn tại trái tim nhưng không hiểu sao vẫn có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch, đôi mắt lục quang của hắn đang liên tục phiêu động, lung lay mạnh mẽ mỗi khi khoảng cách của hắn cùng đầu cá voi khổng lồ đó ngày càng lại gần.

“Cruuuu”

Cá voi khổng lồ há mồm, một trận sóng âm bất ngờ phát ra, hướng Cốt Toại hai người công kích.



Trong biển nước, vì chịu sự khủng bố của sóng âm mà không gian nước biển xung quanh tạo thành một dạng sóng lớn, như một cơn bão ngầm dưới lòng đại dương, cuồn cuộn và uy mãnh.

“Không được, mau tăng tốc a!”

Cốt Toại lúc này đã sắp khóc thành tiếng, sợ hãi hướng cốt ưng hô hào.

Hắn là có thể cảm nhận, cái công kích kia của đầu cá voi khổng lồ phải nói là cực mạnh, cốt ưng chắc chắn không thể ngăn cản, nếu chịu phải toàn bộ sóng âm này, cốt ưng c·hết không thể nghi ngờ.

“Cốt pháp! Thiết cốt lục tầng!”

Theo tiếng hô của Cốt Toại, tại hư không trong dòng nước lại xuất hiện một đầu đồ án, bên trên khắc hoạ đủ loại phù văn kì lạ giống hệt cái đồ án mà hắn gọi ra khi trước, chỉ là phù văn phía trên có chút thay đổi.

Từ bên trong đồ án đó dần dần nhô ra sáu bức tường bằng xương cứng rắn kiên cố, toàn bộ đều là hắc sắc kim quang, tất cả đều cao và rộng hơn ngàn thước xếp san sát nhau thành tầng.

Dù là dùng hết sở học, bản lĩnh của mình nhưng Cốt Toại là không dám khẳng định lục tầng thiết cốt của mình có thể ngăn cản công kích của đối phương, bởi cái uy thế từ chiêu thức của đối phương thả ra quá là mạnh mẽ, nếu nói không ngoa thì đầu hung vật này còn mạnh hơn cả cốt vương, sư phụ hắn.

Quả nhiên, như dự đoán, lục tầng thiết cốt của hắn không thể ngăn cản công kích của cá voi khổng lồ.

Khi vừa thả ra chiêu thức, sóng âm xung kích cũng là vừa hay tới gần, chúng ồ ạt mà điên cuồng đánh lên bề mặt của lục tầng thiết cốt, khiến những thiết cốt này không thể chịu được sức công phá mà tan tành chỉ trong chốc nát, thực sự là không mấy hiệu quả.

Tuy chiêu thức phòng thủ của Cốt Toại khi đối diện xung kích này là hoàn toàn yếu nhược, nhưng nó là vẫn có chút tác dụng của mình.

Oanh!

Một t·iếng n·ổ lớn phát ra, toàn bộ sóng âm xung kích đánh lên thân Cốt Toại cùng cốt ưng hai người.



Cốt Toại dù sao cũng là giới toạ sơ kỳ nên khi ăn trọn cái sóng âm này vẫn có chút bình bình, ổn ổn, chỉ có cốt ưng là dặt dẹo, ngớp ngoái, phần xương của nó lúc này đã có dấu hiệu nứt toác, nếu chịu thêm một kích nữa chắc chắn là c·hết không thể nghi ngờ.

Cũng may hắn kịp thời thả ra sáu tầng thiết cốt, nếu không lúc này cốt ưng không phải trọng thương đơn giản như vậy.

Nhưng cũng nhờ sóng xung kích này của cá voi khổng lồ mà tốc độ của hai người lại tăng nhanh, tuy cốt ưng đã bị trọng thương nghiêm trọng nhưng vẫn là đủ khả năng dựa vào sức đẩy từ sóng âm tạo thành làm bàn đạp cho bản thân lao vọt đi.

Mang theo Cốt Toại, cốt ưng một đường cắt tan dòng nước, ầm ầm mà lao về phía trước, tốc độ phải nói là cực đại.

“Đại nhân!”

Lúc này, từ phương xa khoảng ngàn mét, có ngàn tên hoàng cấp đang liều mạng lao tới đây.

Bọn này không ai khác chính là đám vệ quân cốt hoàng, chuyên đi theo để bảo vệ đại nhân nhà mình, sau khi dựa vào khí tức mò mẫm, chạy ngược chạy xuôi cuối cùng cũng thấy đại nhân, chỉ là trông đối phương lúc này có vẻ hơi kì lạ, đại nhân lúc này vậy mà như chó nhà có tang, không hề có chút gì gọi là phong thái của một bậc quân vương, kẻ đứng đầu toàn bộ cốt tộc tương lai.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng bảo bọn chúng thẳng mặt nói ra là không thể nào, dù sao người ta cũng là quân vương tương lai, nói ra khiến đối phương mang thù, sao này kiếm cớ chém đầu cũng thực khó sống, nên đám cốt hoàng này chỉ có thể vất những suy nghĩ ngổn ngang này ra sau đầu, nhanh chóng lao về phía đại nhân hội họp.

“Hộ giá!!! Mau ngăn cản con quái vật phía sau lại!”

Đến gần đám cốt hoàng trăm mét, Cốt Toại lập tức hô hào, tuy không gian xung quanh đều là nước nhưng vẫn không vì thế mà ngăn cản được tiếng gào thét của Cốt Toại.

Đám người cốt hoàng nghe được đại nhân nhà mình lời nói, liền có chút khó hiểu, đường đường là một cao thủ cấp giới toạ, mà lại bị doạ sợ đến vậy! Không lẽ nơi đây có một đầu hung vật tồn tại? Không có khả năng, một giới cấp thấp như này cao nhất cũng là cấp hoàng mà thôi, không thể tồn tại cao thủ cấp giới toạ được.

“Thực là, đại nhân còn trẻ người non dạ, ra ngoài lịch luyện gặp phải một tên man di cấp hoàng đỉnh phong doạ sợ cũng là điều dễ hiểu... hà hà...”

Mấy tên cấp hoàng đỉnh phong nhìn nhau, lắc đầu cười cười.



Mặc kệ đám cốt hoàng này đủng đỉnh, Cốt Toại vẫn ra sức liều mạng thúc giục cốt ưng lao về phía mặt nước, hướng về phía đại địa phóng đi.

“Nhanh chóng xử lý tên man di kia, xong mau chóng về bên đại nhân, tránh cho y lại bị mấy tên man di khác doạ sợ!”

Một vị cốt hoàng trông có vẻ già dặn nhất hướng toàn bộ đám người nói, xong sau đó đi đầu phóng đi.

Nhưng không chờ bọn chúng kịp di chuyển thân hình, nơi phía xa ngàn mét đã có một thân ảnh khổng lồ lù lù xuất hiện, chỉ trong chớp mắt đã lừng lững ngay trước mặt.

“Ca... cái gì... đây...”

Đám người cốt hoàng chỉ kịp vô tri nói được một câu, liền bị cá voi khổng lồ táp tới, nuốt chửng toàn bộ đám người vào trong dạ dày, không kịp chạy trốn.

Cả ngàn tên cứ vậy hoá thành thức ăn cho cá voi khổng lồ.

Nhưng nó vẫn chưa thoả mãn, bởi vì trong đám kiến hôi mà nó cắn nuốt vừa rồi, không hề có sự tồn tại của tên kiến hôi dám làm nhục nó khi trước.

Nỗi nhục này không thể cứ thế vất bỏ, nó liền lập tức rẽ sóng nước, dựa vào khí tức của đối phương mà đuổi theo.

Nhưng lúc này Cốt Toại đã thành công thoát khỏi đại dương, trở về đại địa.

Sau khi bỏ mặc cho đám cốt hoàng ở lại, hắn cũng không tiến về phía đám cốt binh kêu gọi rút quân mà trực tiếp chạy thẳng về đất liền.

Cũng vừa hay, mặt trời lúc này cũng bắt đầu ló dạng, hắn biết thời gian không còn dài liền lập tức phóng về phía hai vạn cốt binh tại trong rừng sâu, chỉ cần về đấy ẩn nấp là đối phương sẽ không phát hiện được ra mình.

Chỉ cần còn núi xanh, sợ gì không có củi đốt?

Thù này hắn là nhớ định rồi, chờ khi khôi phục lại toàn tộc, tu vi tăng mạnh cũng là lúc hắn cho người tiến tới đại dương tìm lại công đạo.

*p/s: cảm ơn các đạo hữu đã đề cử và đọc truyện!