Chương 192: là ai dám cả gan?
Lướt qua đám yêu tộc, Thắng nhanh chóng tiến vào bên trong hầm đất.
Vì là không gian kín mít, xung quanh lại đang được phân thân của hắn tích cực thôi động hào quang, nên nơi đây đang là tràn đầy ánh sáng rực rỡ, nói đúng hơn là loá mắt khó nhìn, nếu không phải dùng để trấn áp tên cốt tộc giới toạ này, hắn thực là không muốn nếm thử bốn chữ “hào quang rực rỡ”!
Thực sự rất là chói mắt, khó chịu!
Hơi nheo lại mi mắt để ngăn cản chút tia sáng, Thắng từ từ tiến lại gần chỗ xương cốt của đầu cốt ưng.
Trước khi vào món chính, hắn muốn khai vị một chút, thưởng thức món phụ rồi mới tới món chính, như vậy không phải sẽ thú vị hơn sao?
“Đầu cốt thú này lớn như vậy, không những thế lại còn là cấp hoàng trung kì, hẳn là vừa đủ cho ta đột phá, tiến vào cấp quân đi!”
Thắng dừng lại bước chân, đứng trước bộ hài cốt của cốt ưng, hiện tại nó đã không còn hình thù uy mãnh như lúc đầu, mà chỉ là một đống xương cốt chất đống mà thôi.
Vì để chắc chắn trong quá trình thôn phệ không gặp phải vấn đề gì, Thắng vẫn là cẩn thận phân thân ra một bản thân khác đứng bên cạnh toạ trấn, khi cảm thấy đã ổn định, hắn mới hạ mình ngồi xuống nền đất, tiến hành thôn phệ đống xương.
Đã có kinh nghiệm từ lần thứ hai, trước khi thả ra hủy diệt pháp tắc, phân thân của hắn đã kịp thời tạo ra một vách tường không gian có thể ngăn cản uy áp của hủy diệt, tránh cho lũ yêu tộc cùng Tiểu Thử ngoài kia vì sợ quá mà ngất đi, đến lúc đó lại không biết nên khóc hay nên cười.
Vẫn là một loạt những hành động quen thuộc, thả ra hố đen rồi lại thu vào, cho đến khi đống xương nằm trên mặt đất biến mất hoàn toàn Thắng mới dừng lại.
Tuy trong quá trình thôn phệ, đối với Thắng thời gian trôi qua khá nhanh, nhưng thực tế lúc này thời gian đã trôi qua tận hai tiếng đồng hồ, hắn còn nghĩ mới chỉ hai mươi phút đây.
Cũng phải, trong quá trình thôn phệ, mọi tâm tư của Thắng đều đặt vào đống xương cốt cùng nguồn năng lượng bên trong nó, nên hắn không hề chú ý đến thời gian tại phía ngoài cũng là lẽ dĩ nhiên.
Cảm nhận nguồn năng lượng chạy dọc tòan thân, Thắng âm thầm vui sướng.
Sau khi thôn phệ hết đầu cốt ưng này, hắn đã hoàn toàn đột phá, tiến vào cấp quân chủ hàng ngũ.
Hiện tại thần hồn hắn đã có thể tiếp tục tu luyện, giới hạn là cấp quân chủ đỉnh phong, cái này hắn là có thể chắc chắn bản thân chỉ cần bế quan một thời gian, việc tiến giai thần hồn, từ cấp tông viên mãn một bước tới cấp đến cấp quân chủ đỉnh phong không phải là không thể.
Bởi bên trong tiềm thức của hắn đang có hai “thẻ kinh nghiệm” Dạ Hoàng cùng thiên đạo đây, vì có hai con hàng này tồn tại, hắn là không phải lo lắng về vấn đề tu luyện phệ hồn pháp, hướng xung quanh cắn nuốt linh hồn nữa, cũng bớt cho hắn chút thời gian, đỡ phải đi thu gom từng tia tàn hồn tại phương thế giới này.
Còn đám mây lục quang phía trên đỉnh đầu, Thắng cũng không vội thôn phệ, trước mắt thu vào tiểu thế giới, việc quan trọng lúc này là cắn nuốt tên cốt tộc giới toạ.
Sợ để lâu cũng không hẳn là tốt, nên hắn quyết định thôn phệ tên cao thủ giới toạ này tránh cho đêm dài lắm mộng.
Cẩn tắc vô áy náy mà, cứ cẩn thận vẫn hơn.
Nếu đổi lại trước đây, hắn là không có cẩn thận đến vậy, chỉ là sau khi tiểu Hoả cùng Bạo Ngược c·hết, mới cho hắn tỉnh ngộ, mọi việc trên đời không nên quá chủ quan, nếu không sẽ phải gánh chịu một kết cục không tốt.
Để tránh t·hảm k·ịch tái diễn, hắn đã cố gắng cẩn thận hơn trong mọi trường hợp.
Cốt Toại vì để tránh ánh sáng từ những tấm khiên tại cửa hang, nên hắn đã rút lui về một góc khác, nơi những tấm khiên không thể đánh vào, cố gắng ẩn mình trên vách đá, nhưng đen đủi cho hắn, vì toàn bộ không gian nơi này đều có hào quang pháp tắc ấn ký, nên không thể kịp thời thoát thân, chỉ có thể bất lực để cơ thể rã rời, lăn lóc trên mặt đất.
Thắng lúc này cũng đã tiến gần tới bộ xương, phạm vi chỉ hai mét đổ về, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một luồng uy áp khủng bố từ bộ xương kia lộ ra, uy bức kh·iếp người.
Nhưng với một kẻ liên tục gặp phải giới toạ như hắn, không những vậy còn gặp vài tên quái vật khủng bố gấp mấy lần, thì vài tia uy áp này có là gì? Nếu để so sánh có khi mấy cái uy áp này còn không bằng khí thế hủy diệt của hắn thả ra đâu! Nên dăm ba cái dâm uy cỏn con này, hắn sợ cái mẹ gì.
Cốt Toại lúc này đã hoàn toàn trở thành một đám vân vụ lục quang, nhưng một kẻ đã tu luyện tới giới toạ cấp cũng không phải tầm thường như lũ binh cốt!
Khi ở dạng này, hắn vẫn là có thể di động và chứng kiến những hành động vừa rồi của Thắng
Còn tại sao lúc đầu Thắng vừa tới nơi đây, thôn phệ lượng lớn binh cốt mà Cốt Toại không hề hay biết đó là do khi ấy Cốt Toại vừa mới tới nơi này, bị vây quanh bởi linh hồn của lũ binh cốt, nên không thể để ý tới vòng ngoài, nếu như khi đó hắn rảnh rỗi sinh nông nổi, đi ngoài dạo chơi thì có khi Thắng đã bị phát hiện rồi.
Nhìn tên man di ngày càng gần cốt thân, Cốt Toại lại càng lo lắng, sợ hãi, bởi hắn là biết đối phương đang định làm gì, tên man di này đang muốn thôn phệ hắn, cắn nuốt đến từng một thanh cốt xương, không nhả ra một đầu.
Đến bọn trùng tộc được mệnh danh là lũ quái vật thôn phệ khi ăn vào còn nhả xương ra, còn cái tên trước mặt này đến cả xương cũng hoàn toàn nuốt, khiến Cốt Toại lúc này sợ hãi không thôi.
“Sư phụ... cứu đồ nhi!”
Mặc cho Cốt Toại khóc lóc kêu gào tại hư không, Thắng vẫn là không nhanh không chậm đứng trước thi hài của Cốt Toại, đưa tay ra thôi động hủy diệt pháp tắc, cắn nuốt đống xương này vào trong thân.
Hiện tại hắn đang là cấp quân chủ sơ kỳ nhất giai, đáng tiếc, chỉ có một đầu cốt hoàng, nếu ngàn tên quái vật cấp hoàng lúc trước tồn tại, hắn là có thể dễ dàng tiến giai, tiến vào quân chủ đỉnh phong tầng thứ.
Cảm nhận nguồn năng lượng cực mạnh từ hài cốt của Cốt Toại, Thắng phán đoán bản thân có thể tấn thăng đến cấp Vương, nếu may mắn hơn nữa chắc có thể tiến tới cấp vương trung kỳ.
Nhưng hắn thực không dám nghĩ sẽ một mạch tiến tới cấp vương trung kỳ, bởi hiện tại cơ thể của hắn kì lạ lắm, sau mấy lần bị trọng thương, cả thần hồn lẫn nhục thân đều biến đến rất cường, nhưng đổi lại nguồn tài nguyên tiếp nhận để tiến cấp cũng rất căng, không phải vài bộ t·hi t·hể của hung thú cấp hoàng, giới toạ là có thể bồi bổ, có thể nói, hiện tại hắn là một con hàng ăn tạp chính hiệu, thứ gì cũng ăn, thứ gì cũng nuốt! Miễn là có năng lượng cực lớn tồn tại!
Mong là không có bãi cứt nào có nguồn năng lượng cực thịnh xuất hiện, nếu không ta phải đổi main...
Bàn tay vừa mở, hố đen lập tức xoay tròn, hấp lực cũng điên cuồng từ lòng bàn tay hiển lộ, bắt đầu hướng đống xương cốt của Cốt Toại thu hút.
Giống như lũ chó con thấy chó mẹ gọi về cho bú “tặc tặc” đống xương cốt lúc này điên cuồng dũng mãnh ào ào bay đi trong con mắt tuyệt vọng của Cốt Toại.
“Không....!!!”
Khặc khặc...” Thắng vui vẻ nở một nụ cười thô bỉ, sắp tới đây, hắn là có thể tấn thăng tu vi lần nữa rồi, cảm giác tăng cấp vùn vụt thật con mẹ nó khoái!
Cười người hôm trước, hôm sau người cười!
Còn chưa cười được vài tiếng Thắng đã ngay lập tức im bặt, đôi mắt kinh ngạc trừng lớn, còn Cốt Toại lúc này thì lại là cười phá lên vui sướng.
Bởi ngay lúc này đây, đống xương cốt của Cốt Toại vậy mà thoát khỏi hố đen trong lòng bàn tay Thắng, sau đó bay qua một hướng khác mà lơ lửng trên không trung, bộ hài cốt đó cũng ngày một sáng rực, toả ra một đoàn huyết quang.
Huyết quang đó nhanh chóng hội tụ thành một đầu thân ảnh lớn, bao bọc toàn bộ cốt thân của Cốt Toại vào trong, vẫn là một bộ xương cốt, nhưng được hình thành từ những tia huyết quang kia, trông nó như một tôn huyết cốt cự nhân vậy.
“Ai? Là ai dám động đến đệ tử của Cốt Vương ta???”
(giống susanoo của itachi khi chưa mặc giáp)
@Chú ý:
*Từ tiểu cảnh giới có chia làm tam giai nhỏ, nhất, nhị, tam.
Ví dụ:
•Cấp tông có 3tiểu cấp độ là: hạ (sơ kỳ) trung (trung kỳ) thượng (đỉnh phong).
* tiểu cấp độ, lại chia làm 3 giai.
Ví dụ:
•Cấp tông sơ kỳ: nhất, nhị, tam. (tam giai là cao nhất, ngưỡng cửa đột phá!)