Chương 193: một đấm phanh thây
Bất ngờ phát sinh khiến Thắng không kịp trở tay, nhưng may mắn, đối phương vừa xuất hiện liền gào mồm thị uy, truy tìm thủ phạm, không vội t·ấn c·ông hắn.
Nếu lúc đó địch nhân vừa ra, xuất kỳ bất ý, đánh cho hắn một chưởng thì có khi năm sau ngày này đã là ngày dỗ của hắn.
“Sư phụ....”
Cốt Toại bồng bềnh trên trần hang động, hướng về phía huyết cốt cự đại kia kêu gọi.
“Toại nhi!!!”
Nhìn thấy đồ đệ mình còn sống, cốt vương mới thở ra một hơi, vội vàng hướng đối phương hỏi han.
“Là ai bắt nạt Toại nhi của ta? Nói ra, ta sẽ thay con tìm lại công đạo!”
“Là hắn...”
Cốt Toại trong trạng thái mờ ảo, trôi nổi trên hư không, biến hoá đám vân vụ lục quang thành một bàn tay lớn nhỏ, hướng Thắng đang đứng một bên chỉ chỏ.
Theo chỉ điểm của đồ đệ mình, cốt vương thấy một tên nhân loại đang đứng cách mình không quá xa, thân thể tuy không quá cường tráng nhưng khí thế toát ra lại đôi phần hùng mạnh, cảm nhận đối phương mới chỉ là cấp quân chủ sơ kỳ đã có thể lộ ra uy thế như vậy khiến cốt vương có chút kinh ngạc mà ồ lên.
Điều làm cốt vương càng thêm khó hiểu đó là đối phương mới chỉ là cấp quân, lại có thể đè ép cấp giới toạ tồn tại, thực là một điều hiếm lạ.
Vượt cấp khiêu chiến không phải là không có, thực chất là rất nhiều, nhưng tất cả đều chỉ có thể vượt vài tiểu cảnh giới, vượt một đại cảnh đã là rất kinh khủng, nhưng tên trước mặt này lại có thể vượt hai đại cảnh giới để đè ép Cốt Toại, thực là chưa bao giờ thấy qua, với lại từ cấp vương lên cấp hoàng là một phạm trù khác, sức mạnh khác nhau một trời một vực, từ cấp hoàng lại lên cấp giới toạ, cùng là như thế tồn tại.
Việc Thắng có thể dùng cấp quân sơ kỳ đánh bại cấp giới toạ sơ kỳ thực khiến cốt vương phải choáng ngợp. Đấy là hắn không biết, khi trấn áp Cốt Toại, Thắng là đang cấp tông đỉnh phong đây, nếu biết được, chắc cốt vương sẽ kinh hãi đến c·hết.
“Ngươi là người muốn phá hủy thân cốt của đồ đệ ta?” Cốt Vương hùng hổ doạ người hướng Thắng thả ra dâm uy.
Việc đối phương có thể vượt cấp khiêu chiến, cốt vương đoán tám đến chín phần là do mưu hèn kế bẩn, cộng với tên đồ đệ này tự cao tự đại thành thói, cùng với đó là tầm nhìn không được cao xa, khôn khéo nên mới bị đối phương tính kế, đưa vào thế bất phục.
Còn với hắn thì khác, bản thân đã tồn tại trên hàng triệu năm, tu vi cũng là cấp giới toạ đỉnh phong tầng thứ, không những thế cũng đã trải qua muôn kiếp nhân sinh, nhìn dòng đời nóng lạnh, nên hắn có thừa tự tin có thể đánh bại được Thắng mà không bị giống như Cốt Toại, bị đối phương đánh bại.
“Đúng thì sao?” Thắng híp đôi mắt lại, ánh mắt tràn đầy cảnh giác nhìn về phía hư ảnh huyết hồng trước mặt.
Thắng là cảm nhận được, đối phương hiện tại chỉ tồn tại ở dạng ý niệm, không phải thực sự bản thể, hẳn là thông qua một loại pháp tắc nào đó đưa một tia thần hồn tới đây, tuy chỉ là một tia thần hồn nhưng hắn là vẫn có thể cảm giác được đối phương rất mạnh, không kém gì đầu cá voi khi trước, đều là giới toạ đỉnh phong.
Nếu đổi lại trước đây hắn là chắc chắn co dò lên chạy, nhưng hiện tại kẻ địch lại chỉ xuất hiện ở trạng thái ý thức gửi qua, cộng với đó là nơi đây tràn ngập hào quang pháp tắc trấn áp, không những thế hiện tại hắn đã là cấp quân, mạnh hơn trước rất nhiều nên có gì phải sợ hãi? Thích thì nhích thôi!
Dù sao đối phương cũng là một tia ý thức cấp giới toạ đỉnh phong, dùng làm nguyên liệu tấn thăng thần hồn là hết sảy.
“Hừ, nếu đúng thì ngươi chịu c·hết là vừa!”
Không tiếp tục dò hỏi, cốt vương đã lấy uy thế cực mạnh hướng Thắng đánh tới.
Đối phương là kẻ vượt cấp khiêu chiến, quỷ kế đa đoan, kéo dài thời gian không biết sẽ lật thuyền như nào, với triệu năm kinh nghiệm sống cùng trải đời, cốt vương quyết định một chiêu hạ sát, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Chỉ thấy lúc này hư ảnh huyết cốt đã hướng về Thắng đánh ra một quyền, nắm đấm to lớn, mang theo huyết hồng rực đỏ như một chi thiết thủ vừa được nung nóng trong lò rèn, hừng hực khí thế, toả ra sức mạnh kh·iếp người đánh về phía Thắng.
Mỗi nơi cú đấm này đi qua đều để lại một tia khét lẹt, kèm theo đó là những vết rách không gian khá lớn.
Tốc độ quá nhanh, khiến Thắng không kịp né tránh...
“Bản thể, cẩn thận!”
Phân thân của Thắng đang đứng bên cạnh, luôn tập trung quan sát vào hành động của cốt vương, thay bản thể đề phòng. Khi thấy đối phương vừa động, phân thân đã ngay lập tức lao lên đẩy Thắng ra xa, bản thân hoàn toàn chịu một kích cực mạnh kia của cốt vương, phân thân lập tức c·hết ngay tại chỗ, máu thịt bắn ra tung toé, nát toàn bộ cơ thể, chỉ còn lại những khung xương trắng hếu.
Phân thân của Thắng giống như là một dạng sao chép, tái bản từ cơ thể chính, nên khi phân thân ra, hoàn toàn là có máu thịt như thường.
Chỉ tiếc là phân thân không thể tu luyện, khi c·hết đi mọi thông tin, cảm giác c·ái c·hết đều tiến nhập vào não bộ của Thắng, cho nên cái cảm giác bị đối phương chấn nát vừa rồi hắn là cảm nhận được hoàn toàn.
Một kích không thành, khiến cốt vương hơi híp lại đôi mắt bập bùng ánh lửa của mình trong hư ảo, thầm nói: “Thật là một tên quỷ kế đa đoan hạng người! Không thể để tên này sống sót, nếu không Toại nhi khó mà sống được!”
Sau khi được phân thân thay mình đón đỡ một kích, Thắng mới hoàn toàn tỉnh hồn lại, tuy cảm giác đau đớn bất chợt ập tới nhưng Thắng là không hề quan tâm, hiện tại tình thế trước mắt là phải ngăn cản đối phương, không được để tên đó tiếp tục oanh kích, nếu không cái mạng nhỏ này chỉ có nước đi bán muối.
“Mau kích hoạt toàn bộ hào quang rực rỡ!”
Thắng vội hướng phân thân phía trên đỉnh đầu phân phó, bản thân lại dùng tốc độ thật nhanh lui lại, kéo dài khoảng cách với cốt vương.
Lần này đối chiến là một tia thần hồn của giới toạ đỉnh phong, không phải kẻ tạp nham bình thường, cần phải dùng hết chiêu trò thì may ra thoát một kiếp... nếu không lại phải như Dạ Minh, đổi một giới cầu sinh.
Vì trước khi vào đây, Thắng là đã giảm đi ánh sáng của hào quang, chỉ để lại một nửa để ngăn cản Cốt Toại, hiện tại có kẻ địch mạnh, hắn là phải khởi động toàn bộ trận pháp.
“Trận pháp hào quang, toàn bộ mở!”
Theo thần hồn liên tục thôi động của phân thân, cả vùng không gian lập tức chói lọi, ánh sáng loá mắt ngập tràn toàn bộ nơi đây, khiến hư ảnh huyết sắc kia đang hùng hổ khí thế liền như một quả bóng xì hơi, xì đến chỉ còn cấp hoàng đỉnh phong, hạ hẳn một đại cấp bậc.
“Đây là...” Cảm nhận sức mạnh bản thân đang dùng mắt thường hạ xuống, cốt vương kinh hãi không thôi.
Ngay lúc này, từ nơi xa, Thắng gầm lên một tiếng:
“Phân thân, đa trọng ảnh chi thuật!”
Nhân lúc đối phương còn đang lơ là, Thắng lập tức thôi động pháp tắc phân thân, biến ra hàng trăm người, thần hồn của hắn cũng đang điên cuồng kéo tụt xuống, chỉ còn lác đác vài tia, nếu hao hết, chắc chắn phân thân không còn tồn tại trói buộc, sẽ dẫn đến phản bản thể, đó cũng là điểm yếu c·hết người của pháp tắc này.
Lần này gọi ra lượng lớn phân thân, không đơn thuần là thay mình chiến đấu, mà còn là để câu kéo thời gian cho bản thân, hắn muốn nhân lúc tên cốt vương này đang loay hoay với đám phân thân của mình mà thôn phệ thần hồn Dạ Hoàng trong tiềm thức, vừa để phục hồi thần hồn lại tiến hành tấn cấp, như vậy phần trăm thắng cốt vương sẽ tăng lên.
Phân thân tuy chỉ nắm giữ 80% sức mạnh, nhưng được cái tất cả bọn chúng lại là tồn tại có thể xác, năng lực cũng là điều khiển pháp tắc giống bản thể nên bọn chúng cũng không khác gì Thắng của vài ngày trước là bao.
Về bản chất, pháp tắc là một loại thuật pháp dựa trên sức mạnh của thiên địa, vũ trụ mà vận hành, vận chuyển cho bản thân sở dụng, uy lực của nó là rất lớn và không phụ thuộc vào cấp bậc người dùng, nó chỉ phụ thuộc vào thần hồn của kẻ sử dụng, có đủ dồi dào để duy trì pháp tắc được hay không mà thôi, cho nên Thắng mới không quá lo lắng về vấn đề cốt vương sẽ tiêu diệt được toàn bộ phân thân của mình, bởi đối phương sẽ rất khó một lúc tiêu diệt toàn bộ trong khi các phân thân đều có thể điều động pháp tắc từ thiên địa cho mình sở dụng, chỉ là thần hồn hao có chút nhiều mà thôi...
Không sao, chỉ cần hắn liên tục thôn phệ Dạ Hoàng, chiêu trò câu kéo này hắn là làm được!