Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 199: Thật căng a!




Chương 199: Thật căng a!

Thời gian bằng bẵng đã qua một năm, lúc này, tại mảnh lục địa của thềm châu lục á âu có một thành thị to lớn, hùng vĩ.

Thành phố này cực kỳ tân tiến, có đủ loại nhà cửa cao tầng vuông vắn san sát nhau, cùng với đó là muôn vàn phương tiện đi lại, trên lòng đường thì tấp nập náo nức, có rất nhiều loại người dắt tay nhau đi thong dong trên đường.

“Oa, từ khi nào nơi đây lại có thành thị tân tiến như vậy?” Hoàng như không tin vào mắt mình, đưa mắt đánh giá xung quanh.

Hắn nhớ trước đây, khi vừa rời đi vùng đất này, cùng sư phụ tu luyện, nơi đây là một rừng rậm nguyên sinh, rất đen tối, u ám, nhưng giờ trở về, mọi thứ xung quanh biến đổi khác một trời một vực.

Nếu không phải hắn nhìn thấy tại trung tâm thành phố có một cây đại thụ che trời, trên đó còn có một cái lán tre thì hắn thực không dám nghĩ đây chính là nơi mà Thắng đã cứu mình.

“Sư phụ, chúng ta đi tới gặp Mai Hương. ả trùng tộc đó hẳn là đang tại khu vực sáng tạo cỗ máy thời gian...” Hoàng hướng Bạo Vương đang đứng bên cạnh hô lớn.

Hoàng còn tưởng rằng cỗ máy thời gian phải mất mấy năm đây, nhưng mới hôm nọ Dạ Vũ đã thông qua hệ thống, truyền tin cho hắn biết, tàu không gian đã thành công, có thể tiến hành hoạt động.

Hay tin, Hoàng lập tức cùng Bạo Vương dừng việc tu luyện, tiến về khu rừng, nơi Dạ Vũ toạ lạc.

Bạo vương còn đang muốn huấn luyện cho Hoàng, nhưng vì đối phương kiên quyết như vậy, hắn cũng đành phải chiều ý tên đồ đệ này.

Dù sao suốt năm rưỡi qua, Hoàng cũng đã từ cấp sư trung kì tiến vào cấp quân chủ, coi như là đủ sức mạnh để bảo vệ tự thân.

Trong thời gian này, Bạo Vương là tốn khá nhiều công sức cho tên đồ đệ này, phải nói là giúp Hoàng nạp vip, nên tên nhóc này mới có thể nhanh chóng từ cấp sư lên một mạch cấp quân chủ, nếu đổi lại người khác chắc phải mất tận vài năm, có khi cả một đời cũng không đạt tới cấp quân chủ.

Nhưng cũng không vì vậy mà Bạo Vương chậm chạp không tiến bước, với khả năng cắn nuốt tăng sức mạnh của mình, kết hợp với phệ hồn pháp, Bạo Vương đã đột phá, tiến vào cấp hoàng đỉnh phong viên mãn, chỉ còn có một tia là trở thành giới toạ.

Còn đang mơ màng suy nghĩ, trước mặt cả hai liền xuất hiện một con xe cực kì tân tiến, bề ngoài thì y hệt như một chiếc uz-ultimo, chỉ khác là chiếc ultimo này lại có thể lơ lửng.

Cánh cửa xe mở ra, từ từ để lộ nội thất bên trong, một phong cách cao sang, tuyệt mỹ cứ vậy hiển lộ, cùng với đó là một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần, đang ung dung đĩnh đạc ngồi trên chiếc ghế sofa, đối diện với cửa xe, mỉm cười nói với hai người.



“Chào mừng hai người đã về nhà. Nào, tiến vào trong, tôi sẽ đưa hai người tới tàu không gian!”

“Mai Hương.” Hoàng thất thố hô lên.

“No no, ta tên Dạ Vũ. Từ nay gọi cho đúng tên nha chàng trai trẻ.” Dạ Vũ kiều mỵ, đưa bàn tay nõn nà của mình lên ngang tầm mắt, khẽ đung đưa ngón tay trỏ, hướng Hoàng nhắc nhở.

Đúng rồi, hiện tại người phụ nữ trước mặt hắn không còn là mỹ nữ Mai Hương của nhân loại nữa rồi, hiện tại nàng là một con trùng tộc đây.

Hoàng cùng Bạo Vương tiến vào an toạ, trên ghế, vì trong này được thiết kế theo phong cách trang nhã, loại bỏ chức năng lái xe thủ công nên không gian khá là rộng rãi.

[Tiểu Dạ chuẩn bị xuất phát, điểm đến là căn cứ trùng sào!]

Một giọng nói lạnh tanh vang lên, vang vọng cả không gian bên trong.

“Ngươi vậy mà sáng tạo ra hệ thống trí năng mới?” Hoàng hướng Dạ Vũ kinh ngạc.

Hắn thực không ngờ, chỉ chưa đầy hai năm, Dạ Vũ đã có thể sửa chữa phi thuyền cùng sáng tạo ra một giống loài mới, đưa chúng nâng cấp đến tiên tiến như vậy.

Hắn là không biết, đây toàn bộ đều là nhân lực của Thắng để lại cho Dạ Vũ, giúp nàng thực hiện mọi thí nghiệm cùng cải tạo các thứ.

“Có gì khó sao?” Dạ Vũ tự tin mỉm cười.

“À, không.” Hoàng cười ngượng, hắn chợt nhớ ra đối phương là có bộ não siêu việt của nhà khoa học đại tài, kết hợp với nền văn minh vũ trụ mà tạo ra hết thảy cũng là lẽ đương nhiên.

“Đại nhân đã về chưa?”

Âm thanh lạnh lùng của Bạo Vương truyền tới, khiến Dạ Vũ còn đang tại mỉm cười cũng phải dừng lại, đưa mắt ra ngoài nhìn.



“Ta đã gửi thông báo qua hệ thống AI của ngài ấy! Nhưng vẫn chưa thấy có trả lời...”

Khi truyền thông tin cho Hoàng, nàng là có nhắn cho thần vương báo cáo tình hình, nhưng suốt mấy ngày nay chưa có một lần hồi âm, khiến nàng có chút lo lắng.

Nhìn thấy nét mặt xinh đẹp của Dạ Vũ hiển lộ chút lo lắng, cùng Bạo Vương trầm tư, Hoàng liền nhanh nhảu nói.

“Yên tâm, anh Thắng vận khí rất lớn, không những thế còn có một con chuột lớn làm toạ kỵ, tốc độ phải nói là nhanh thoăn thoắt, đến sư phụ ta cũng chưa chắc đuổi kịp đây. Nên là hai người cứ yên tâm a!”

Dù không biết tình hình của Thắng giờ ra sao, nhưng Hoàng là không dám nghĩ tới trường hợp xấu a.

“Đúng rồi, có Tiểu Thử, bọn họ sẽ không sao!” Bạo Vương dãn dần cơ mặt, gật đầu.

Với ai thì Bạo Vương không biết, nhưng với Tiểu Thử thì tên này chạy rất được, rất nhanh, nhất là từ khi tiến vào cấp vương tầng thứ, tên này chạy phải nói là nhanh thực sự, đến hiện tại bản thân đã cấp hoàng viên mãn, Bạo Vương cũng không dám khẳng định chính mình sẽ tóm được tên chuột nhắt này.

Vì cũng không quá thân thuộc, trái lại còn có chút hiềm khích, nên Hoàng cùng Dạ Vũ cũng không tiếp tục nói chuyện, mỗi người đều rơi vào những dòng suy nghĩ riêng của mình, Bạo Vương thì tại một bên nhắm mắt dưỡng thần, khiến bầu không khí trong xe rơi vào tĩnh lặng.

Chẳng biết qua bao lâu, âm thanh máy móc của trí tuệ AI lại phát ra.

[Đã tới điểm đến, xin quý khách vui lòng trả tiền cước phí!]

Hoàng nghệt mặt lại nhìn về phía Dạ Vũ hô: “Cái quỷ gì? Sao lại thu phí?”

“A, đi nhờ thì phải trả phí nha!”

Lý lẽ đương nhiên của Dạ Vũ khiến Hoàng nghẹn họng, con mẹ nó, hắn làm gì có tiền nha.

“Đi, chúng ta vào xem...” Bạo Vương đi ra trước, không chút bận tâm cái gì tiền phí, một mạch rời đi.



Hoàng thấy vậy cũng ngay lập tức bám theo, khiến Dạ Vũ ngay tại phía sau xì một cái, thầm nói: “Một tên lạnh lùng, chơi không vui...”

Toà căn cứ, nghiên cứu này vốn là một đại bí mật đối với con người nơi đây, nên được xây dựng tách xa thành thị, đi sâu xuống lòng đất đến ngàn mét.

Vì nơi này là căn cứ của Dạ Vũ, mọi thứ đều được bảo mật đàng hoàng, khá là khó để đi vào nên cả hai vừa tiến đến cửa liền đứng lại chờ đợi, dù Bạo vương có một quyền đánh tan nơi đây thì mò mẫm cũng là không ra nơi có tàu thời gian, để chủ nhân nơi này dẫn đường vẫn là tốt nhất.

“Đi thôi, chúng ta vào trong!” Dạ Vũ đi trước dẫn đường.

Cả hai người đi theo Dạ Vũ, luồn lách qua những khúc cua, rồi lại đi xuống vài cái thang bộ, nơi đây thoáng đãng, rất ít người qua lại, đa phần đều là bảo vệ đi tuần xung quanh.

Dạ Vũ dẫn hai người tiến tới một thang máy, nơi bảng điều khiển, Hoàng có thể thấy thang máy này có đến mười hai tầng, tất cả đều là thông xuống lòng đất, lúc này hắn thấy Dạ Vũ tiện tay ấn vào nút số mười hai, tầng cuối cùng của toà nhà.

Tiếng động cơ vang lên răng rắc, nhanh chóng đưa cả ba đi xuống, chỉ mất vài giây, hệ thống đã vang lên tinh tinh, cánh cửa cũng theo đó mở ra.

Theo chân Dạ Vũ tiến ra ngoài, đập vào mắt Hoàng lúc này là một không gian rộng lớn, đồ sộ, nơi trung tâm đang có hai chiếc phi thuyền nằm ngay ngắn, cùng xung quanh là đủ loại công nhân viên đang xem xét, thử nghiệm máy móc.

Nhân viên ở đây rất nhiều, rất là tấp nập, không những vậy còn có đủ loại người đi dạo khắp nơi.

Có người tí hon mọc cánh bay lơ lửng, có người to lớn uy mãnh đi lại trong sân, cùng vô số kẻ kì dị nháo nhác tứ phía khiến Hoàng phải trầm trồ, nhìn khung cảnh lúc này không khác nào một khu căn cứ của người ngoài hành tinh, đủ loại sinh vật a!

“Dạ Vũ, những thứ ngươi nhờ, ta đều đã kiến thiết xong, toàn bộ bề mặt đã được ta cùng Kim Vương Thánh nhân kí thác kim hệ pháp tắc, hiện tại chúng rất là kiên cố!”

Một tên lão nhân nhỏ con, toàn thân ngăm đen, râu ria xồm xoàm hướng Dạ Vũ bay tới, oang oang cái mồm.

Nếu Thắng ở đây, sẽ nhận ra đối phương chính là Kim tiên, kẻ cuồng luyện kim thiết.

“Cảm ơn ngươi, Binh tiên thánh khí...” Dạ Vũ mỉm cười, hướng lão nhân này vất một cái mỵ hoặc.

“Không có gì, không có gì a... haha.” Kim tiên xoa cái bụng tròn, miệng nhếch lên cười hơ hớ, đôi mắt thì vô thức dán chặt tại đôi bồng đào to lớn đang vung vẩy trước mặt, nước dãi cũng theo đó nhỏ giọt lên sàn...

“Đi thôi, chúng ta đi xuống phía dưới!” Nói rồi Dạ Vũ không tiếp tục quan tâm tới Kim tiên, dẫn đám người Hoàng đi xuống thang lầu, tiến về phía hai con tàu thời gian đang toạ lạc.

“Thật căng a!!!” Kim tiên tại phía sau, lấy tay quệt đi hai hàng nước dãi trên khoé miệng, nhìn bóng lưng xinh đẹp yêu kiều dần khuất lối.