Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 251: Thực thực, hư hư.




Chương 251: Thực thực, hư hư.

Ngoài Hư Không thành, đám người Minh Vương vẫn đang ẩn mình tại bên trong các ngôi nhà, chờ đợi thời cơ.

Khi đồng hồ điểm đúng giờ, đám người đã ngay lập tức cho hai trăm đầu mãnh trư có gắn họng pháo hướng Hư Không thành công kích.

Oanh, oanh!

Những t·iếng n·ổ khủng bố, vang vọng tới cửu thiên, trấn động đại địa khiến đám người của Hư Không thành đang nhàn nhã liền ngay lập tức kéo căng tinh thần, ồ ạt hướng tường thành đi tới, nhấc lên súng ống bắn trả.

Nhờ có sự che chắn bởi các kiến trúc, cùng lớp da dày thịt béo của mãnh trư ngăn cản, đám người pháo binh không hề có chút tổn hại, vẫn cứ điên cuồng hướng Hư Không thành công kích.

Tại chính điện, Đỗ Phong buồn cười nhìn về phía Thắng.

“Ngươi xem, đám người của ngươi thật là ngu ngốc. Khi ngươi được giao tới đây lại không tiến hành công kích, bây giờ đã như tiền trong két sắt, lại muốn cậy cửa c·ướp tiền. Thực là hài hước a!”

“Vậy sao? Ngươi dám chắc đám người này làm vậy là vô nghĩa sao?” Thắng không tỏ rõ thái độ, khuôn mặt vẫn là có chút lạnh nhạt nhìn Đỗ Phong.

“Không hẳn là vô nghĩa... chắc chắn ngươi là muốn lợi dụng điểm này, để nội ứng ngoại hợp đi? Nhưng đáng tiếc thay, ngươi lại không tính tới nước tiểu thế giới bị phong bế, nên cao thủ tại bên trong không thể gọi được ra ngoài.”

Phân thân Đỗ Phong nhếch mép mỉm cười, nhìn về phía Thắng.

“Vậy sao? Nếu là vậy thì ta thực là ngu ngốc rồi!” Thắng nhún vai, nhìn về phía Đỗ Phong.

“Haha, ta còn tưởng...”

Phân thân Đỗ Phong còn đang cười lớn, thì ngay lập tức tại cửa lớn của chính điện có một tên nhân loại hốt hoảng chạy vào, khuôn mặt hắn tràn đầy hoảng sợ hướng Đỗ Phong báo cáo.

“Không xong thưa thủ lĩnh, không biết từ đâu chui ra một tên cao cấp zombie, nó đã biến lượng lớn anh em thành xác sống. Hiện tại trong Hư Không thành đang có lượng lớn zombie cấp hoàng cùng một tên giới toạ trung cấp điên cuồng công kích.”

“Khốn nạn, Thiên Hầu cùng Thiên Nhân hai tên đó đâu?” Đỗ Phong nghe được tin này, liền ngay lập tức xạm mặt lại, hướng đối phương chất vấn.

“Vừa rồi khi đám người Hắc Dạ t·ấn c·ông, hai vị đầu lĩnh đã tiến ra ngăn cản, tận dụng điểm này, tên zombie cấp cao đã biến lượng lớn anh em thành đồng loại... Khi hai vị đầu lĩnh quay lại thì đã quá muộn, địch nhân tại trong hư không thành nhiều lắm.”

Tên tiểu đội trưởng kia ngay lập tức hướng hắn báo cáo.

“Vậy ra đây chính là kế hoạch của ngươi sao?” Đỗ Phong nghiến răng nhìn Thắng.

“Hẳn là vậy đi, sao? Rất tức giận? Haha ngươi mà không mau đi, người ngươi sẽ c·hết a!”

Thắng nhếch mép cười, nhìn Đỗ Phong tràn đầy khiêu khích.

“Hừ, kế thì tốt đấy, nhưng ngươi lại quên mất bản thân đang tại đâu đi? Chờ ta giải quyết xong chính sự, sẽ quay lại cùng ngươi chơi...

Ngươi, đưa tên này đên ngục giam !”



Đỗ Phong hừ lạnh nhìn Thắng, sau đó hướng tên binh sĩ kia ra lệnh.

“Vâng, thưa thủ lĩnh!” Tên binh sĩ kia nhanh chóng đi tới, gông lại hai tay Thắng, kéo khỏi đại sảnh.

Nhìn bóng lưng của Thắng dần đi khuất, Đỗ Phong mới phóng người rời khỏi đại sảnh, một đường lao nhanh về phía trước.

Chờ đã đi được một khoảng cách, tên binh sĩ kia mới dừng lại, quay người nhìn về phía Thắng nở một nụ cười mỵ hoặc.

“Thần vương, ngài thấy ta diễn kỹ có tốt hay không?”

“Haha, rất tốt! Nếu không phải lúc này ngươi lộ ra cái giọng đáng ghét này, thì ta thực tin ngươi là tên binh sĩ của Hư Không thành!”

Thắng ha hả cười lớn, nhìn tên binh sĩ trước mặt đang nhanh chóng biến hoá, từ một tên nam nhân hoá thành một người nữ nhân tràn đầy mỵ hoặc.

Dạ Vũ sau khi trở lại hình dáng, liền ngay lập tức cho Thắng mở xích sắt.

Thắng không thể tự mình phá sợi xích này, bởi vì phía trên nó có giam cầm pháp tắc cấp cao, khi bị gông vào, người bị gông sẽ mất đi toàn bộ sức mạnh.

“Nhanh, mau ký sinh!” Thắng không kịp chờ đợi, liền hướng Dạ Vũ ra lệnh.

“Vâng!” Dạ Vũ ngay lập tức hoá thành đám bầy nhầy, hướng mũi, họng Thắng ùa vào.

Vì đầu zombie giới toạ kia đã được nàng thả ra từ trước, nên ký sinh pháp tắc hiện tại hoàn toàn có thể dùng trên người Thắng.

Sau một hồi, Dạ Vũ cũng đã thành công ký sinh, trở thành một phần của Thắng.

Cảm nhận được cơ thể lớn mạnh hơn trước, Thắng mới âm thầm gật đầu hài lòng, hướng về một hướng khác phóng đi.

...

“Khốn nạn thực sự! Sao tên đó có thể lôi vào đây một đầu zombie cao cấp? Không lẽ trong căn cứ có nội gián? Không thể nào, bản thể rất tinh quái, không thể để nguy hiểm tiềm ẩn tại trong căn cứ được...”

Một đường lao nhanh, Đỗ Phong miên man suy nghĩ, vẫn không biết lỗ hổng tại đâu.

“Thủ lĩnh?”

Còn đang ngẩn người suy nghĩ, bỗng một tiếng hô từ phía bên trái vang lên, đánh tỉnh Đỗ Phong về thực tại.

“Thiên Hầu!”

“Ngài sao tại đây?” Thiên Hầu nhìn về phía Đỗ Phong, nghi hoặc dò hỏi.

“Vừa rồi có một tên tiểu đội trưởng hướng ta báo cáo, toàn bộ hư không thành chúng ta đang bị lượng lớn zombie t·ấn c·ông, có đúng vậy không?” Đỗ Phong không trả lời, mà hướng Thiên Hầu hỏi lại.



“Đúng vậy, vừa rồi đám Hắc Dạ hướng chúng ta t·ấn c·ông. Tôi đã cùng Thiên Nhân đưa quân ra ngoài đánh trả, nhưng đối phương lại không hề có chiến đấu ý tứ, vừa thấy người, bọn chúng đã bỏ chạy.

Cũng ngay lúc đó bọn tôi nghe được tin trong thành xuất hiện lượng lớn zombie, nên đã tách ra, kéo quân về đây chống lại địch nhân!”

Thiên Hầu gật đầu, vội báo cáo tình hình.

“Được rồi, vậy chúng ta mau tới chỗ đầu zombie kia!” Đỗ Phong gật đầu, định bụng cùng Thiên Hầu tiến về phía đầu zombie cao cấp.

“Chờ đã, khi ngươi đưa tên kia vào đây, có dẫn theo ai khác vào không?” Đỗ Phong như nhớ ra gì, vội dừng lại hỏi Thiên Hầu.

“Có, là người của ta, tên sứ giả đã được cử đi từ trước.” Thiên Hầu nghi hoặc nhìn Đỗ Phong gật đầu.

“Vậy sao... vậy là ta nghĩ nhiều? Chắc vậy, nếu kẻ đó mang được đầu zombie vào, thì chỉ có tàng hình mới đi qua được canh phòng, hoặc là biến thân... biến thân? Thiên Hầu, nếu kẻ biết biến thân, liệu ngươi có nhận ra thực hư hay không?”

Đỗ Phong tự mình lẩm bẩm, khi vừa nói tới biến thân hai từ, hắn liền ngộ ra cái gì, vô thức quay qua hỏi Thiên Hầu.

“Cái này khó, tôi thực không có khả năng nhận biết cái này thưa thủ lĩnh!” Thiên Hầu lắc đầu.

“Đúng rồi! Từ trước tới nay, có rất ít đội trưởng cùng tiểu đội trưởng thấy rõ mặt ta, mà cái tên vừa rồi ta lại không hề có cảm giác quen biết.

Trí nhớ của bản thể không thấp đến mức như vậy, chính tỏ tên đó có vấn đề! Không được, ta phải quay lại nhìn xem!”

Đỗ Phong vỗ ót một cái, bỗng nhớ tới tên binh sĩ khi trước, đối phương vừa tiến vào liền ngay lập tức hướng hắn gọi thủ lĩnh, mà không hề có hiện tượng kinh ngạc.

Bình thường nếu thấy hai người giống nhau như đúc cùng một chỗ, chắc chắn sẽ kinh ngạc và không biết đâu là người mình cần gặp.

Còn lúc vừa rồi, khi đối phương đi vào, đã ngay lập tức nhận định được hắn là thủ lĩnh, trong khi đó trong trí nhớ của bản thể, không hề có kẻ này, vậy chính tỏ tên kia là kẻ đã gây ra những sự kiện này.

“Thiên Hầu, ngươi đi trước ngăn cản đầu zombie kia, ta cần quay lại có chút việc!” Đỗ Phong lập tức hướng Thiên Hầu ra lệnh, cũng không đợi đối phương trả lời, vội quay người phóng đi.

Để lại Thiên Hầu có chút khó hiểu tại phía sau.

Vừa trở lại đại điện, Đỗ Phong liền ngay lập tức nhìn tại nơi bậc thềm có một khối xiềng xích đang bị vất lăn lóc, liền biết mình bị đối phương tính kế.

Hắn tức giận gầm lên, hướng phía trước phóng đi, truy tìm tung tích của Thắng.

“Hử?” Đi được một đoạn, hắn liền nhìn thấy phía trước có một thân ảnh, đưa mắt nhìn kỹ thì là Thiên Nhân, chỉ là khí tức trên người đối phương lại là cấp giới toạ sơ kỳ, hoàn toàn không phải cấp hoàng đỉnh phong.

Hắn liền cười lạnh.

“Ngu xuẩn, muốn giả dạng người khác thì phải giả cả cấp bậc, đây lại để cấp bậc lộ rõ ra ngoài, thực là ngu ngốc cùng cực!”

“Tên khốn, mau chịu c·hết!”



Đỗ Phong gầm lên, huy động sức mạnh đánh về phía đối phương.

Đang một đường lao nhanh, Thiên Nhân liền cảm nhận được có nguy hiểm phía sau, liền quay người chống đỡ.

“Thủ lĩnh? Sao người vẫn còn tại đây?” Khi thấy đối phương là Đỗ Phong, hắn liền nghi hoặc.

Vừa rồi khi đang một đường phóng về chính điện, hắn bắt gặp thủ lĩnh tại nơi đó hướng bên này phóng đi.

Sau khi cùng đối phương hỏi thăm, hắn mới biết, tên Thắng kia đã nhân lúc zombie lộng hành mà chuồn mất, hiện tại thủ lĩnh đang đi tìm, bảo hắn tại đây quanh quẩn, khả năng cao tên Thắng kia sẽ lộ diện.

Sợ hắn không đấu lại tên kia, thủ lĩnh còn cho hắn một loại đan dược kỳ lạ, có thể nhanh chóng đề thăng tu vi, từ hoàng cấp đỉnh phong tiến vào giới toạ cấp, sau khi thấy hắn đã an ổn lên cấp, đối phương mới an tâm rời đi.

Hiện tại lại xuất hiện nơi đây, không những vậy còn ra tay đánh nén, khiến Thiên Nhân nghi hoặc.

Nhưng khi nhớ tới tên Thắng kia cũng có khuôn mặt giống thủ lĩnh, sức mạnh thấy bảo cũng bá đạo, liền ngay lập tức hiểu ra vấn đề.

“Thắng, ngươi chạy không thoát đâu!” Thiên Nhân huy động cánh tay, hướng đối phương đánh tới.

“Hừ, giả trang người của ta, lại còn nhập vai như vậy, thực là đáng khen!” Đỗ Phong cười lạnh, lập tức cùng đối phương giao phong.

...

Lúc này, tại cổng thành.

Khi các binh sĩ còn đang bất lực, không biết phải làm gì thì bỗng nhìn thấy có người từ xa đi tới.

“Thiên Nhân đại nhân!” Các binh sĩ mệt mỏi hô lên.

Hiện tại địch nhân tại phía ngoài liên tục hướng bọn họ công kích, tuy không ăn quá nhiều thua thiệt nhưng thực khiến bọn họ phiền não.

Bởi mỗi khi bọn họ định ra khỏi thành, cùng đối phương chém g·iết thì lại phát hiện, địch nhân chạy rất nhanh, vừa mới vào lại thành thì đối phương lại tiếp tục công kích.

Trong khi đó, tại trung tâm toà thành đang có một đám zombie, Thiên Hầu cùng Thiên Nhân đại nhân liền bỏ bọn họ mà tiến vào bên trong, hiện tại các binh sĩ cố thủ đang ở thế không có chỉ huy ra lệnh, khiến bọn họ không biết phải làm thế nào.

Lúc này thấy Thiên Nhân trở lại, hỏi sao bọn họ không phấn khích.

“Vậy sao? Nếu vậy thì các anh em, hãy theo ta, cùng nhau ra thành truy g·iết địch nhân!”

Thiên Nhân dơ cao một cây thương, hô lớn.

“Ra thành truy g·iết địch nhân!”

Các binh sĩ cũng là cuồng nhiệt hô theo.

Cổng thành mở ra, một đoàn người tầm hai trăm tên hoàng cấp sơ kỳ, theo sau Thiên Nhân hướng về phía ngoài phóng đi.

Bay phía trước, Thiên Nhân hơi nghiêng đầu nhìn về phía sau, nhếch mép mỉm cười, miệng lẩm bẩm.

“Các ngươi cứ ở lại mà cắn nhau, ông đây đi trước!”