Chương 255: cơn bão sắp tới.
Sắc trời cũng ngày một nhạt, cả thế gian lại sắp chìm vào đêm tối.
Cả toà Hư Không thành lúc này đang tại trong màn đêm phát sáng, kéo theo đó là một vùng trời rực rỡ quang mang, đầy sinh khí và êm dịu.
Nhưng trái ngược với khung cảnh tuyệt đẹp này, bên trong đó, tại chính điện của hư không thành lại bị bao trùm bởi một tầng không khí âm trầm.
Tại trong chính điện, đang có ba người sợ hãi, quỳ bên dưới đại sảnh, phân biệt là phân thân Đỗ Phong, Thiên Nhân cùng Thiên Hầu ba người.
Ngồi bên trên bảo toạ, đang có một thân ảnh nghiêm nghị, chễm chệ tại đó, quanh thân hắn khoác lên một tấm bạch y, đang nghiêm mặt nhìn đám người bên dưới.
“Hừ, các ngươi nhìn việc tốt mình đã làm đi! Người không giữ được, còn để lượng lớn anh em hi sinh, số khác thì b·ị b·ắt đi mất, đến cả Thiên Sát, một trong ngũ tướng cũng nằm trong tay địch! Các ngươi ăn cứt, hay ăn con kẹc gì mà ngu vậy?”
Đỗ Phong tức giận, đôi mắt trừng lớn như muốn phun ra lửa, y lúc này thực muốn một quyền đ·ánh c·hết đám người bên dưới.
“Bản thể, tên kia quá giảo hoạt, quỷ kế đa đoan, thực khó lòng phòng bị... với lại, sức mạnh của hắn, chúng ta chưa có nắm rõ... nên mới bị tính kế.”
Phân thân Đỗ Phong vội hướng bản thể giải thích.
“Đúng vậy thưa thủ lĩnh, tên đó thực sự rất giảo hoạt, không những có thể mang một tên zombie cấp giới toạ bí mật tiến vào hư không thành, mà còn đi lại nơi đây như chốn không người.
Khốn nạn nhất là... tên đó còn khiến tôi cùng phân thân của ngài hiểu nhầm nhau, dẫn tới đánh nhau loạn xạ, nếu không phải Thiên Hầu dẫn theo đầu zombie kia tới, cùng nhau ứng chiến, sợ là tôi đã không còn tại đây a!”
Thiên Nhân thực sự ủy khuất, càng nghĩ, hắn càng thấy tức tối.
Nếu không phải Thiên Hầu mang theo tên zombie tới, để hai người họ cùng hợp sức chống lại, thì có khi lúc này hắn đã làm ma được hai ngày rồi.
Tuy đối phương chỉ là phân thân, nhưng sức mạnh có thể sánh ngang giới toạ đỉnh phong cấp bậc, để mà so sánh thì không khác nào một con diều hâu cùng một đầu mãng xà đối chiến, hắn chỉ có thể quằn quại một lúc mà thôi.
“Hừ, đấy là do các ngươi thả lỏng cảnh giác. Nếu như lúc đầu chịu nhốt hắn vào ngục, cùng nhau kiểm soát mọi thứ thì đâu có đến mức này!”
Đỗ Phong tức giận gầm lên.
Cái này cũng khó trách được bọn họ, bởi đâu ai ngờ tới kẻ đi cùng tên đó vào trong thành, tên sứ giả lại là một đầu zombie cấp cao được cải trang và đưa vào trong! Cái này thực sự là nằm ngoài tầm nhận biết của bọn họ, cả đám dám chắc, nếu thủ lĩnh tại, cũng khó mà phát giác, chứ đừng nói bọn hắn.
Tuy thủ lĩnh không nói lý, nhưng mấy người cũng chỉ có thể cắn răng nghe chửi, ai bảo bọn họ thua trận trong chiến dịch vừa rồi, không những thua mà còn thua thảm a, hơn ngàn tên binh sĩ của hư không thành, cấp hoàng cao thủ đều b·ị b·ắt làm tù binh, đến cả Thiên Sát, một vị đầu lĩnh của ngũ tướng cũng không rõ tung tích, sợ là lành ít dữ nhiều.
Sau một hồi cuồng chửi, Đỗ Phong mới cảm thấy cái bực tức trong người vơi đi phần nào.
“Hiện tại thời gian không còn nhiều, chỉ vài tháng nữa địch nhân sẽ tiến vào địa cầu! Chúng ta cần phải nhanh chóng giải quyết, bắt được tên Thắng kia, cùng thông báo cho toàn bộ nhân loại tại nơi này, chuẩn bị tinh thần để chiến đấu với địch nhân tại ngoài vũ trụ!”
Đỗ Phong thần tình nghiêm trọng, đảo mắt nhìn qua toàn trường.
“Thủ lĩnh, không lẽ... địch nhân đã chiếm được mặt trăng căn cứ?”
Thấy thủ lĩnh như vậy, Thiên Hầu như hiểu ra điều gì, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn về phía đối phương.
“Lần này tiến công, địch nhân gửi tới một tên Thiên Hà cấp bậc, ta cùng hắn đánh ngang tay. Nhưng vì giới toạ bên ta không có nhiều, trong khi đó đối phương lại có hơn chục tên, nên ta lựa chọn rút lui, dẫn theo các anh em trở về địa cầu, chuẩn bị đào tạo lượng lớn giới toạ cấp!”
Đỗ Phong nghiêm nghị gật đầu, thái độ cũng không còn gắt gỏng như trước.
“Thiên Hà cấp? Là cấp bậc gì thưa thủ lĩnh? Không lẽ là sau giới toạ cấp tồn tại?”
Thiên Hầu có chút khó hiểu, nhìn về phía Đỗ Phong.
Theo như hắn biết, cấp bậc cao nhất là giới toạ cấp, còn sau giới toạ cấp là gì, hắn không hề biết.
“Cái này sao? Đây cũng là điều ta mới biết mà thôi!
Sau khi đánh c·ướp được trí nhớ của một tên giới toạ đỉnh phong bên địch, ta mới biết phía ngoài kia, cấp bậc còn có ba đại cấp độ, đó là Thiên Hà cấp, Đa Thiên Hà cấp, và Vũ Trụ cấp... khả năng còn có Đa Vũ Trụ cấp, nhưng đó là ta suy đoán, không biết liệu có thực hay không...”
Đỗ Phong híp mắt lại nhìn lên trời cao, khuôn mặt không che dấu được một vẻ lo lắng.
Theo như ký ức mà hắn đánh c·ướp được từ phía địch nhân, thì tên đứng đầu Thần Minh thế lực đang tại Thần Hoàng cấp, cũng tức Vũ Trụ cấp, cao hơn hắn hẳn mấy đại cảnh giới.
Trong khi đó, ba đại cấp bậc này lại chia làm ba đại cảnh giới khác nhau.
Cấp Thiên Hà tính theo số lượng ý chí thiên hà đã bị thôn phệ, kẻ nào thôn phệ càng nhiều ý chí thiên hà, cai quản lượng lớn giới vực, thì lại càng mạnh, sức mạnh này cũng phân ra ba cấp độ riêng biệt. Cấp một sẽ từ 1 thiên hà, cấp hai sẽ là mười thiên hà, và cấp ba sẽ là trăm thiên hà.
Đến Đa Thiên Hà, cũng là phân ra ba đại cảnh giới, sơ thần, trung thần và thượng thần.
Để đạt được tới cấp bậc này, kẻ đó phải làm chủ được toàn bộ thiên hà trong vũ trụ, khi đó, muốn tăng cấp bậc cần phải nâng cấp chất lượng thiên hà, từ đó mới có thể tiến vào Vũ Trụ cấp.
Còn Vũ Trụ cấp hắn chỉ biết có ba cấp bậc là Thần Vương, Thần Hoàng, cuối cùng là Thần Chủ, còn điều kiện tấn cấp là gì, thì hắn không biết bởi lượng kiến thức của tên kia chỉ có tới vậy.
Khi biết được thông tin này, Đỗ Phong cũng là kinh ngạc, chỉ sau 65 triệu năm mà mọi thứ thay đổi đến chóng mặt như vậy.
Trước đây, tức 65 triệu năm trước, cao thủ mạnh nhất bấy giờ là Thiên Hà cấp, cũng tức Thần Vương Di tộc cùng sư phụ hắn Vi Đức.
Ấy vậy mà sau 65 triệu năm, cảnh giới đã từ Thiên Hà cấp, một mạch mở ra thêm hai đại cấp bậc nữa, là Đại Thiên Hà cùng Vũ Trụ.
Đây hẳn là trong những năm tháng vũ trụ phát triển, giãn nở, đã khai sinh ra thêm nhiều thiên hà khác nhau, dẫn tới sự hình thành của đa thiên hà, sau đó, các sinh vật tranh giành, đánh chiếm lẫn nhau, cai quản lượng lớn giới vực, từ đó, Vũ Trụ cấp sinh ra.
Tên Thần Minh cũng là tận dụng thời cơ này, chiếm được tiên vực, tiếp quản toàn bộ thiên hà Milky Way, thiên hà có hệ mặt trời mà nhân loại sinh sống.
Nhưng để mở rộng thiên hà, hắn đã điều toàn bộ quân thiện chiến đi đánh các thiên hà khác, chỉ cử vài tên binh tướng xuống trái đất chiếm đánh.
Sau hàng triệu năm, các Thiên Hà khác đều đã bị Thần Minh chiếm đoạt, hiện tại chỉ còn mỗi hệ mặt trời bọn họ là vẫn kiên cường qua được nhiều lần công kích của Thần Minh quân, tồn tại cho tới bây giờ.
Đáng ra tên Thần Minh này chưa muốn đánh chủ ý tới hệ mặt trời, bởi lúc này hắn còn đang trong trạng thái tiêu hoá, nhưng vì Thần Vương của Di tộc, lợi dụng các kẽ hở không gian mà xuyên qua, đánh cho Thần Minh tan tác, khiến y phải thúc đẩy việc xâm chiếm hệ mặt trời trong thiên hà này, tuy toàn bộ thiên hà đã bị bọn chúng xâm chiếm, nhưng vì hệ mặt trời vẫn còn ý chí riêng, cộng với việc hậu duệ của thần tộc vẫn còn tồn tại, nên đối phương quyết định san bằng nơi này sớm hơn dự tính.
“Khốn nạn, biết vậy mình đã không xuyên thời gian, để lỡ mất 65 triệu năm phát triển. Tên Thần Minh cùng tên Thần Vương, đã tận dụng khoảng thời gian này để bành trướng, nâng cấp sức mạnh, nếu khi đó mình tại, chắc chắn sẽ cùng bọn chúng ngang hàng!”
Đỗ Phong tức giận thầm nghĩ.
“Không được, nếu ta không để ‘ta’ của hiện tại quay trở về quá khứ, chắc chắn sẽ không có ngày hôm nay!
Nhưng nếu để hắn quay về, sợ là Nguyệt Ánh vẫn sẽ theo dòng chảy lịch sử... sẽ c·hết....”
Đám người bên dưới, nhìn sắc mặt đang liên tục biến đổi của Đỗ Phong, trái tim liền có chút loạn nhịp.
Bởi bọn họ đang nghĩ, Đỗ Phong hẳn đang rất tức giận vì họ.
Còn đang nơm nớp lo sợ, bỗng đám người này thấy thủ lĩnh mình đang nhăn nhó ngay lập tức thay đổi sắc mặt, từ khó khăn liền biến thành kiên quyết bộ dáng.
“Không được rồi... đành phải để cô ấy hi sinh vậy... Nguyệt Ánh, anh xin lỗi!”
Đỗ Phong kiên định nhìn lên màn trời đêm đặc quánh, thi thoảng có vài tia sáng lấp loé bên trên.
Đó, không phải là những ngôi sao, tất cả bọn chúng, đều là con tàu của Thiên Minh đám người, đang vây quanh địa cầu, chuẩn bị cho một cuộc xâm lăng lấn nhất từ trước tới nay, có cấp Thiên Hà tới toạ trấn.
Từ Nguyên Anh truyền tới tin tức, hắn là biết được đám người này sẽ t·ấn c·ông sớm hơn dự tính, khả năng chỉ mấy ngày nữa thôi, là đám người ngoài hành tinh này sẽ đổ bộ.
“Thiên Hầu, ngươi mau đem hai tên nhân loại mà ta giao cho ngươi ra ngoài. Ngày mai, chúng ta sẽ tiến về Hắc Dạ bọn họ đổi người!”
Đỗ Phong hướng Thiên Hầu đưa ra chỉnh lệnh.
Thời gian lúc này cực kỳ gấp rút, hắn cần c·ướp đoạt hủy diệt pháp tắc của đối phương, từ đó khai sinh tân thế giới tại trong cơ thể.
Hiện tại thế giới của hắn chỉ là sơ cấp, chỉ có sáng tạo, không hề có hủy diệt, chỉ cần hủy diệt cùng sáng tạo chung một chỗ, chắc chắn thế giới của hắn sẽ tiến cấp, tiến vào trung cấp thế giới.
Khi đó, thế giới riêng của hắn sẽ thoát thai và trở thành một tiểu vũ trụ.
Chỉ cần như vậy, hắn liền có thể kiến tạo nhiều thế giới, sáng tạo ra nhiều tài nguyên, giúp quân đoàn mình phát triển, việc đối đầu tên Thần Minh cũng không hẳn là không thể.
Nhưng để làm được điều này, hắn cần phải để bản thân của thời không này xuyên về 11 năm trước, và trước khi gửi về, hắn cần tước đi sức mạnh của đối phương, chỉ để lại sáng tạo pháp quyết, như vậy, đối phương mới hoàn toàn học được sáng tạo chi pháp.
Trước đây hắn không biết Thần Ma bia ngoài tác dụng nâng cấp công pháp thì còn khả năng gì, giờ hắn hiểu rồi, muốn biết được bí mật của nó, cần phải tu luyện tạo thế pháp cùng tạo giới pháp, khi tu luyện đến mức nhất định, gộp cả hai với nhau, mới ra Sáng tạo chủ.
...
*Một số đáng chú ý:
-Tiểu thế giới:
một thế giới (hành tinh)
-Trung thế giới:
một hệ mặt trời (các hành tinh xoay quanh mặt trời)
-Đại thế giới (thượng giới):
Một thiên hà (bên trong gồm nhiều hệ mặt trời, hoặc nhiều tiểu hành tinh)
....
Vũ trụ có di tộc, là một vũ trụ song song.
Khi Thiên Hà Milky Way đang được thần tộc làm chủ, chiếm trung tâm làm tiên vực, thần ma tộc đã di cư qua một vũ trụ khác nhờ một lỗ hổng không gian (lỗ đen) nhờ bản thân có hủy diệt mà không bị xoắn nát, thành công di cư sang vũ trụ song song.
Làm chủ di vực.