Chương 295: Khởi đầu... tân vũ trụ.
Thấy chủ nhân nhìn mình chăm chú như vậy, thiên đạo wolf sợ hãi, vô thức khép hậu môn lại, thực sợ đối phương cậy quyền cậy thế, đè ra h·iếp dâm, đít hắn vẫn còn trinh đây!
“Đại nhân... ngài đừng làm ta sợ.”
“Wolf. Ngươi có sẵn sàng làm việc cho ta không?” Thắng nghiêm nghị nhìn Wolf.
“A, có nha. Ta wolf thề sẽ vì đại nhân hiệu trung!”
Wolf dơ hai tay, quỳ sạp xuống đất. Bên ngoài thì tỏ ra tôn kính, nhưng bên trong lại âm thầm phỉ nhổ.
‘Hỏi thừa! Nếu ta không vì ngươi hiệu trung, chẳng phải sẽ bị ngươi làm thịt hay sao? Lại còn bày đặt hỏi dò ý kiến...’
“Tốt! Từ giờ ta sẽ giao ngươi một siêu trọng trách. Đó là tiếp tục làm thiên đạo!”
“Làm thiên đạo? Nhưng thế giới ngoài kia đã có thiên đạo, với lại, ta không thể thoát khỏi thức hải của ngài a!” Wolf thực khó hiểu rồi. Hiện tại hắn đã bị trói buộc với Thắng, không thể rời đi thức hải, sao có thể làm thiên đạo đây.
“Không, ý ta là làm thiên đạo cho một vũ trụ mới. Tân vũ trụ!” Thắng nhếch mép mỉm cười, nhìn Wolf.
“Cái gì? Làm thiên đạo cho tân vũ trụ?”
Wolf chấn kinh. Bình thường, thiên đạo chỉ là một pháp danh, nhưng nó phân làm rất nhiều cấp bậc.
Thiên đạo giới là một thực thể cai quản các pháp tắc tại thế giới đó, đây cũng là thiên đạo yếu nhất. Lên cao hơn là thiên đạo ngân hà, đây là kẻ nắm giữ toàn bộ pháp tắc tại trong thiên hà rộng lớn, cai quản toàn bộ các thiên đạo giới bên trong.
Trên thiên đạo ngân hà là thiên đạo vũ trụ, kẻ này gần như toàn năng, nắm bắt trong tay hàng hà sa số các thiên hà khác.
Hiểu theo cách đơn giản, thiên đạo giới như tiểu đạo, thiên đạo ngân hà như trung đạo, thiên đạo vũ trụ như đại đạo. Tuy tất cả đều chỉ là một thực thể tồn tại trong vũ trụ, nhưng cấp bậc và khả năng đều cách biệt rất lớn.
Thiên đạo wolf từng là một tên lữ hành, du lịch khắp vũ trụ, sau được tên thần tộc tại trái đất cứu vớt, lừa lọc mới trở thành thiên đạo nơi này.
Lúc đầu hắn cũng không tính trở thành thiên đạo, nhưng sau khi được tên thần tộc kia phổ cập về các cấp bậc thiên đạo, chỉ cần hắn chăm chỉ xây dựng một thế, ắt sẽ tiến tới thiên đạo ngân hà, có khi còn cao hơn, lên hẳn thiên đạo vũ trụ, thấy được tương lai tươi sáng, hắn mới ở lại làm thiên đạo cho trái đất là vậy.
Nhưng khổ nỗi, hùng hục suốt hàng triệu năm, trái đất vẫn chỉ là một giới bình thường, cùng lắm là cấp bậc hung thú tăng lên mà thôi, không thể đề thăng thế giới tới thiên hà cấp độ.
Nên lúc này khi nghe Thắng nói để hắn làm thiên đạo vũ trụ, liền bắt đầu sinh nghi, không dám tin tưởng, phải biết, muốn làm thiên đạo vũ trụ là cực kỳ khó, không phải cứ thích là được.
“Đúng vậy! Ta muốn sáng tạo một tân vũ trụ. Vì bản thân ta hiện tại quá nhỏ yếu, không thể điều hành pháp tắc, ta cần ngươi tới thay ta trở thành thiên đạo!”
Thắng gật đầu khẳng định.
Lúc đầu hắn định chỉ tạo một thế giới, nhưng vừa rồi, đầu hắn bỗng nảy ra một ý tưởng điên rồ.
Hắn muốn dựa vào nguyên lý âm dương diễn hoá, kết hợp với giáo lý nhà Phật kèm khả năng sáng tạo của Tạo Thế pháp cùng dựng giới của Tạo Giới pháp, để sáng tạo vũ trụ.
Trong nhà Phật có nói, tất cả mọi thứ đều là một, mỗi người chúng ta trên thế giới đều là một phần của nhau, bản sao phản chiếu. Như vậy, khá giống với thuyết âm dương, ban đầu tất cả là một, sau mới diễn hoá ra thành nhiều thứ, tương tự một bản gốc, bị sao chép ra thành nhiều bản sao, tuy có chút khác bản gốc, nhưng vẫn có nét tương đồng.
Với lại, Phật từng nói, mọi vật đều tồn tại ở trạng thái năng lượng, chỉ là chúng tồn tại ở hình thức khác nhau mà thôi.
Và Thắng muốn dựa vào cơ sở này của phật pháp cùng thuyết âm dương, sáng tạo ra một tinh cầu.
Nhưng thay vì để tinh cầu có sinh mệnh, hắn lại muốn phá hủy nó, dựa vào thuyết v·ụ n·ổ bing bang, tương tự với cách nhập môn của Tạo Giới pháp.
Việc phá hủy tinh cầu nhỏ, khiến cho vùng không gian trống đó xuất hiện nhiều các hạt cát, bụi. Điểm đáng nói là tất cả đều là năng lượng, khi các khối năng lượng lớn nổ, sẽ tạo ra nhiều năng lượng con, tiếp đến chỉ cần chờ các năng lực con này tự thành hình, chúng sẽ tự tăng trưởng.
Nhưng mục tiêu của hắn là sáng tạo vũ trụ, nên sau khi các khối cầu đó lớn lên, hắn sẽ tiếp tục cho v·a c·hạm, nổ thêm mấy phát bing bang nữa. Như vậy, việc sinh ra thiên hà không hề khó khăn. Đến lúc đó, đợi thiên hà thành hình, lớn mạnh, hắn lại cho nổ thêm phát nữa, việc sáng tạo vũ trụ hẳn là không quá khó.
Cách làm này tuy rất tốn thời gian, nhưng lại khá phù hợp với hắn lúc này, bởi thần hồn hắn không đủ mạnh, hiện tại có thể sáng tạo ra một khối năng lượng lớn chừng một mét mà thôi, kết hợp với khả năng của thiên đạo Wolf, hắn sợ gì ý tưởng sáng tạo vũ trụ lại không thành!
“Thay người vận hành pháp tắc? Phải làm như nào?” Wolf ong ong cái đầu.
“Ta tính làm như này.... như này...”
Thắng không vội vàng, bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh wolf, bắt đầu hướng dẫn tên thiên đạo này cách sáng tạo vũ trụ.
Vì sợ bản thân nói khó hiểu, hắn cho tên thiên đạo này xem một bộ hoạt hình nổi tiếng, Doraemon, tập đấng toàn năng Nobita.
Cách thức vận hành cũng khá giống vậy, nhưng thay vì dừng lại ở một thiên hà, hắn muốn đối phương dựng lên mười thiên hà, như vậy, nguồn lực sau này của hắn sẽ mạnh hơn.
Đến thằng ngốc Nobita còn làm được, thì sao làm khó được một tên sống hàng triệu năm như wolf. Chỉ trong vài tiếng chỉ bảo đàng hoàng, Wolf cũng hiểu công việc mình cần phải làm.
“Ta đã hiểu. Đại nhân cứ giao cho ta, ta sẽ thay ngài sáng tạo một tân vũ trụ!”
Wolf hào hứng. Lúc đầu hắn thực không vui, không muốn động tay chân chút nào. Nhưng khi nghe ý tưởng của chủ nhân, đầu óc hắn như được mở ra chân trời mới.
Nhất là sau khi xem xong bộ hoạt hình cái gì Nobita, đối phương tuy chỉ là một thằng nhóc, thế mà sáng tạo ra được một thiên hà, khiến tâm ganh đua của hắn trỗi dậy, cũng muốn làm một đấng toàn năng.
Đấy là còn chưa kể tới đối phương trông thực sự ngầu khi một tay cầm trượng gỗ, bay lơ lửng tại hư không trong thiên hà, nhìn thôi đã thấy thèm rồi, hắn thực hận không thể lao vào c·ướp vị trí của Nobita đây.
“Đại nhân... ta đã hiểu, ta đã hiểu...”
Thấy Wolf hào hứng gật đầu, đôi mắt tràn đầy tinh quang cùng chờ mong nhìn mình, Thắng hài lòng vỗ vai wolf.
“Được, vậy chúng ta sẽ bắt đầu.”
Thắng thả lỏng cơ thể, bay lơ lửng trong thức hải.
Tạo Thế pháp không giống Tạo Giới pháp, bắt buộc người luyện phải sáng tạo thế giới trong đan điền. Tạo Thế pháp có thể tùy ý hướng nơi nào tạo thế giới cũng được, miễn người sáng tạo phải luôn ở gần thế giới đó, nếu không thế giới này sẽ rơi vào tàn lụi.
Như sư phụ hắn, Vi Đức đã tạo ra một phương thế giới to lớn tại lỗ hổng không gian, dùng tới nó để trấn áp tên thần ma tộc, chả cần phải có không gian tại đan điền, ông ta vẫn có thể tạo ra một giới tại bên ngoài cơ thể.
Vòng không gian mà Thắng mới c·ướp được từ tay Hải Xẹo là một bảo vật khá phù hợp để hắn sáng tạo thế giới, nhưng vì thiên đạo wolf không thể rời khỏi thức hải, nên kế hoạch sáng tạo thế giới trong chiếc vòng này đã ngay lập tức bị hắn bác bỏ, chuyển hướng về trong cơ thể bản thân.
Đan điền đã nát, không còn phù hợp làm nơi sáng tạo giới. Cuối cùng chỉ còn mỗi thức hải và tiềm thức mà thôi.
Tiềm thức là nơi quan trọng, chứa nhiều dữ liệu liên quan đến các đời của hắn, không thể làm nơi sáng tạo thế giới được, bởi hắn sợ sau mỗi v·ụ n·ổ bing bang, sẽ làm tiềm thức bị trọng thương, tiềm thức mà bị trọng thương sợ là rất khó chữa trị, dù có chữa trị được thì hắn cũng không dám đánh liều, bởi biết đâu đen đủi, lại làm các ký ức bên trong tiềm thức bị chấn nát thì sao!?
Vậy nên hắn quyết định, tạo giới trong thức hải.
Thức hải sau nhiều lần chịu tới tổn thương, hiện tại nó đã mở rộng và chắc chắn hơn xưa rất nhiều, là nơi phù hợp nhất ngay lúc này.
Thắng lơ lửng tại không trung, bắt đầu tiến hành chia cắt thần hồn.
Muốn sáng tạo, cần phải bỏ ra một cái giá, và cái giá mà hắn phải trả chính là nửa phần thần hồn.
Năng lượng linh hồn là thứ có thể tự tích hợp, trưởng thành theo thời gian, chính vì thế mà nó thành một loại năng lượng đắt giá, là một thành phần quan trọng trong sáng tạo thế giới.
Hắn cắn răng, chịu đựng cơn đau xé rách linh hồn, vì tương lai, hắn cần phải chịu đựng được cái thống khổ này.
Người ta nói ‘kẻ có mục đích là kẻ thực sự điên cuồng’ quả không sai. Mặc kệ cơn đau đớn đang điên cuồng h·ành h·ạ, hắn vẫn nhẫn nhịn xé rách thần hồn bản thân.
Chỉ vài tiếng sau, thần hồn hắn đã tách làm hai phần.
Không dừng lại nghỉ ngơi, hắn lại tiếp tục dùng chỗ thần hồn còn lại, thôi động sáng tạo pháp tắc, điều khiển phần còn lại của thần hồn, cho nó biến hoá thành một tiểu hành tinh thu nhỏ.
Trải qua muôn ngàn đắng khổ, cuối cùng hắn cũng thành công, đưa một phần thần hồn thành tinh cầu nhỏ bé, không tồn tại sinh mệnh.
Thắng phờ phạc, ngã quỵ xuống đất. Wolf thấy vậy, liền vội vàng tới gần đỡ hắn lên.
“Đại nhân, ngài không sao chứ!?”
“Ta... ta không sao.”
Thắng thở hắt ra một hơi, vui vẻ nhìn lên khối tinh cầu to chừng 1 mét, đang lơ lửng trên không trung mỉm cười.
Cuối cùng... cũng thành công nhập môn!