Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 399: Đau đầu!




Chương 399: Đau đầu!

“Hiện nay, tình hình d·ịch b·ệnh đang biến chuyển ngày càng xấu.

Theo nguồn tin mà chúng tôi nhận được từ anh Quang Sáng, mới đây, trong thành phố Lào Cai xuất hiện một loại biến thể mới...

Loại biến thể này rất mạnh, có thể nói nguy hiểm nhất từ trước tới nay...

Các chiến sĩ Lạc Hồng của chúng ta... tổng là 14 người, đã anh dũng hi sinh để ngăn cản thứ quái vật này nhằm kéo dài thời gian cho các đồng đội và hai phóng viên của chúng ta rút lui...”

Bụp!

Thắng tắt ti vi, đôi mày nhíu lại suy nghĩ.

“Anh sao vậy?”

Ánh từ gian bếp đi ra, tay cầm theo chai nước, cổ vắt một cái khăn, thân thể thì ướt đẫm, đây hẳn là mồ hôi do vận động quá mức để lại.

“Quả thực tương lai không thể thay đổi được!” Hắn ngao ngán lắc đầu.

“Không được sao? Quân đội không thể tiêu diệt đám zombie cấp thấp đó?”

“Zombie cấp thấp thì không nói làm gì, cái căn bản là trong đám zombie đó, có một tên ác nhân!”

“Ác nhân? Có phải là loại quái vật mà anh từng kể có trí tuệ, tư duy như nhân loại không?”

“Đúng vậy, không những có trí tuệ mà khi mới sinh ra chúng đã rất mạnh... Em xem.”

Thắng mở điện thoại lên, vào một trang báo điện tử, tìm kiếm về tin tức mới nhất rồi cho Ánh xem.

Vì hiện tại đang trong quá trình chống lại d·ịch b·ệnh, toàn quốc còn chưa bị luân hãm bởi zombie nên hệ thống mạng lẫn truyền thông vẫn hoạt động bình thường.

“Chính là nó!” Hắn chỉ vào màn hình nhỏ, bên trong là ảnh chân dung của một tên nhân loại, cùng người thường không khác là bao.

“Ác nhân cùng nhân loại không có sự khác biệt gì nhiều, bởi đó là một dạng tiến hóa của nhân loại khi dính phải loại virus B kia.”

“Tiến hoá? Vậy zombie là...?”

“Zombie là sản phẩm lỗi. Theo như anh biết, loại virus này khi tác động tới nhân loại, sẽ làm ra ba phản ứng, ba kết quả khác nhau.

Đầu tiên chính là thất bại, sẽ khiến n·ạn n·hân hoá thành zombie.

Thứ hai là thành công, sẽ biến đổi nhân loại thành tân nhân loại. Không, nói đúng hơn là bán nhân loại, bởi lũ tân nhân loại này toàn bọn nửa lạc nửa mỡ. Người không ra người, zombie không ra zombie.”

“Ây, nếu vậy zombie với ác nhân phải đấu đá lẫn nhau chứ, sao lại có thể cùng chung sống với nhau được?” Ánh khó hiểu, hỏi.



“Có là có, nhưng với điều kiện trong đàn zombie phải có thi vương tồn tại...”

“Thi Vương?”

“Đúng vậy, thi vương là một trong những dạng tiến hóa của zombie cấp thấp.”

“Zombie có nhiều dạng tiến hóa lắm hả anh?”

“Không, chỉ có ba dạng thôi. Đó là sức mạnh hình, tốc độ hình và thi vương.

Sức mạnh hình là zombie biến dị có sức mạnh khủng bố. Tốc độ hình là zombie có sức mạnh tầm thường, nhưng lại sở hữu tốc độ vượt trội. Cuối cùng là thi vương, loài này không mạnh như hai loại kia, nhưng mạnh ở khả năng khống chế đồng loại.

Zombie biến dị tốc độ hay sức mạnh, con nào cũng có thể chuyển hoá nếu gặp cơ duyên hoặc tích trữ đủ nội tình. Còn thi vương thì khác, phải ngàn con mới xuất hiện một đầu, bởi nó là vương của zombie.

Nên là dù trong bầy có 2 con tốc độ hình hay sức mạnh loại hình, vẫn phải phục tùng thi vương vô điều kiện.”

“Giống kiểu phong kiến nhỉ, tốc độ hình và sức mạnh hình giống tướng lĩnh, còn thi vương là vua của các tướng lĩnh đó...”

“Kiểu kiểu vậy...” Thắng gật đầu.

“Vậy sao chưa có thi vương, ác nhân cùng zombie sống chung với nhau được? Còn khi thi vương xuất hiện lại không thể?” Ánh nghi hoặc nhìn Thắng.

“Haizzz, cái này em đi hỏi bọn nó chứ anh biết sao được.”

Ánh phụng phịu. “Em tưởng anh biết chứ, thấy hỏi cái gì cũng trả lời được mà.”

“Ặc... anh đoán bừa ấy! Thôi, em đi luyện tập tiếp đi, để anh suy nghĩ cái!” Hắn phất phất tay, ra hiệu cho nàng ta rời khỏi.

Hắn biết sự liên kết giữa ác nhân với zombie, nhưng vì lười giải thích nên mới đuổi Ánh.

“Hừ, vậy tối ngủ dưới tầng, cấm béng mảng lên trên!” Ánh hừ lạnh, để lại một câu gầm gừ rồi nhanh chóng đi ra ngoài.

“Vãi thật, mỗi thế đã dỗi.” Hắn hơi ngó đầu nhìn bóng lưng của Ánh, âm thầm tặc lưỡi. Dù vậy, hắn vẫn không quên nhắc nhở nàng vài câu.

“Luyện tập nhẹ nhàng thôi, đang bầu bì đấy!”

Ánh không ngoái đầu, cũng chả nói được một câu, cứ vậy mất dạng sau bức tường.

Thấy thế, Thắng chỉ có thể lắc đầu cười khổ. Coi như hôm nay nằm đất thật rồi!

Không phải là hắn không muốn giải thích cho Ánh, chỉ là hiện tại hắn đang rất đau đầu, thực không có tâm tư buôn chuyện.



Tình hình phía Tây Bắc hiện tại thực sự căng thẳng, việc xuất hiện ác nhân là ngoài tầm dự kiến của hắn.

Theo lẽ thường, đám ác nhân mới xuất sinh tại gần biên giới đã bị hắn diệt hết, nếu thực còn một đến hai con thì sẽ đi hướng Quý Châu mới phải, vì nơi đó địa hình bằng phẳng, dễ đi lại. Zombie thường sẽ đi vào các quốc lộ lớn, ít con băng rừng lội sông, vượt biên qua đây.

Nhưng hiện tại Lào Cai lại có một tên ác nhân, khiến kế hoạch của hắn hoàn toàn sụp đổ.

Ban đầu dự tính của hắn là nhờ q·uân đ·ội trông giữ tây bắc, để đảm bảo, hắn còn cấp cho nhà nước phương thức luyện thể bá đạo, cường thân quyết. Ấy vậy mà với chỉ một tên ác nhân, đã đánh bại chi q·uân đ·ội được cho là mạnh hơn Mãnh Hổ quân thảm bại chỉ trong một ngày.

Dù hắn có thông tin về ngày Việt Nam bị luân hãm bởi d·ịch b·ệnh, nhưng lại mờ nhạt, không rõ nguyên do. Lần này thấy có ác nhân trong đám zombie tại thành phố Lào Cai, hắn cũng đoán được đây hẳn là một trong những nguyên nhân đó.

“Khốn nạn thật, đang lúc quan trọng lại xuất hiện cái thứ c·hết tiệt này.” Thắng vò đầu, bứt tai.

Hắn thực muốn ra tuyền tuyến dùng một đòn đ·ánh c·hết tên ác nhân kia, nhưng khổ, hiện hắn đang trong thời kỳ yếu nhược, không còn khả năng chiến đấu.

Nguyên nhân vì sao hắn mất khả năng chiến đấu thì phải kể lại một tháng trước.

Đó là một hôm trời quang mây tạnh, gió xuân hiu hiu, thổi qua những sợi tóc mai dầy cộp của hắn.

Đang ngồi hoạ phù trên sân thượng thì bỗng đâu nảy ra một ý tưởng, có thể nói là điên rồ hay táo bạo đều được.

Hắn muốn... phá đi lập lại!

Đúng vậy, vì thấy thế giới trong cơ thể đã rơi vào tình trạng bão hoà, các sinh mệnh thay vì tu luyện tăng tiến thì dần trở nên vật chất hoá.

Vật chất lên ngôi, đạo đức, phẩm hạnh liền theo đó suy đồi.

Không còn đau khổ đồng hành, các giống loài bắt đầu sống theo hướng hưởng thụ, thoả mãn dục lạc bản thân, khiến năng lượng tinh thần ô uế.

Dưới sự thỏa mãn dục lạc đó, niềm tin vào thần thánh của các chúng sanh dần mất đi, kéo theo đó là tín ngưỡng năng lượng trong thế giới bị lụi tàn.

Không còn tín ngưỡng vào thần thánh, các sinh vật cũng dần mất đi niềm tin trở thành thần, không còn ai ham mê tu tiên, tu phật, dẫn tới các tân năng lượng sinh ra thì nhiều nhưng chất lượng lại kém đến đáng thương. Dù có tích trữ thêm thì vẫn vậy, chỉ dồi dào về số lượng chứ chất lượng thì không đủ tiêu chuẩn để các thế giới tấn cấp.

Thấy vậy, hắn mới quyết định lựa chọn lần nữa gây dựng lại vũ trụ trong thức hải.

Lúc đầu cũng đắn đo vì thành phố Lào Cai đang bị luân hãm, nhưng sau thấy chính quyền đã thành công chiếm lại các vùng đất lân cận, lại đang đưa quân về trung tâm Lào Cai, hắn tin tưởng, phó thác an nguy toàn quốc cho nhà nước.

Cái hắn tin tưởng không phải là q·uân đ·ội, mà chính là nhóm Chiến Sĩ Lạc Hồng, bởi đó ít nhiều gì cũng là sản phẩm từ huyết thanh cùng bí pháp của một chủng tộc cao cấp ngoài vũ trụ. Dù không thể một lúc diệt hết toàn bộ zombie trong thành phố thì cũng phải chiếm được một phần của Lào Cai.

Ấy vậy mà giờ đây nơi đó lại xuất hiện ác nhân, thực là người tính không bằng trời tính!

“Haizzz, giờ kế hoạch sàn lọc mới ở giai đoạn một a...” Thắng thở dài.

Lần này đại quy mô phá đi lập lại có chút lớn, không phải trong chớp mắt liền làm xong.

Cả vũ trụ của hắn tuy chỉ gói gọn trong thức hải, nhưng ít nhiều gì cũng là một vũ trụ có hàng tỷ sinh linh. Nếu dùng cách cũ là phá hủy tất cả để nó mở rộng không gian thì thời gian phục hồi phải nói là lâu vô cùng, trong khi đó vũ trụ hiện tại của hắn đang có khá nhiều nhân tài tu tiên, tu thần.



Để không lãng phí chỗ tài nguyên này, hắn quyết định chia quá trình cải tạo thành ba bước.

Bước một chính là tuyển nhân tài về dưới trướng, đó là nói theo cách hiện đại, tìm công nhân. Còn nói theo tín ngưỡng thì là chọn thần để tiếp nhận chức vụ cai quản trong vũ trụ sau này.

Dự tính của hắn là mở hai dải ngân hà, vì vậy cần nhân lực rất lớn. Lúc đầu hắn tính vất cho Wolf hai thiên hà để tên đó quản lý, nhưng sau nghĩ lại, sợ như vậy sẽ quá sức với Wolf.

Tuy hắn có sở thích bóc lột, nhưng không thể quá đáng như tư bản được. Nên hắn đã tính toán, tìm hai nhân tài trong các giới tại thức hải rồi cho đi theo học Wolf cách vận hành thiên hà, sau này, hai thiên hà mới đó sẽ giao lại cho tân thần tới quản lý, vận hành, việc của Wolf khi đó chỉ cần quản hai tên này mà thôi.

Giai đoạn này hắn gọi là phong thần.

Giai đoạn thứ hai chính là hủy diệt để tái thiết lập.

Sau khi hoàn thành việc phong thần, hắn sẽ cho các thần nhân đi di tản ra tứ phía vì hắn chắt lọc năng lượng thiện niệm.

Những năng lượng này rất quan trọng, nó là đầu nguồn cho các sinh mệnh thuần khiết, không thể lơ là.

Còn lại năng lượng ác niệm, loại này sau khi tàn phá thế giới, chúng sẽ như cá vượt long môn, sinh ra không ngừng.

Trong khoảng thời gian này, hắn cần tụ lại các ác niệm đó, tích tụ thành các hạt cát, hạt bụi nhỏ để làm tạo tiền đề cho tân hành tinh.

Giai đoạn này hắn gọi là tân sinh.

Giai đoạn cuối cùng, cũng là giai đoạn nhẹ nhàng nhất.

Hắn sẽ gieo xuống cả vũ trụ những khối năng lượng thiện niệm đã được chắt lọc từ trước để sáng tạo ra sinh mệnh.

Vì giai đoạn này đã có tân thần quản lý, nên cũng chả cần hắn bận tâm, bởi mọi việc đã có Wolf vì hắn để mắt.

Giai đoạn này hắn gọi là khai hoang, khởi đầu vũ trụ.

Nhưng đó chỉ là lý thuyết, còn thực tế hắn hiện mới chỉ đang ở giai đoạn đầu của quá trình phong thần.

Khắp thế giới trong thức hải của hắn lúc này đang đánh nhau loạn xì ngầu đây, từ nhân loại cho đến yêu tinh, quái vật, hay thần phật, tiên giới, cả đám đều đang đấu đá nhau tranh giành chức vị.

Có thể thành đại đạo hay không, trở thành Vực Chủ Giới Toạ được hay không chính là ở kỳ tranh phong lần này.

Cũng vì vậy, thức hải của hắn giờ chính là chiến trường đẫm máu.

Giờ mà chểnh mảng, không để ý tới thức hải bên trong, sợ là ác niệm do sinh diệt của các chúng sanh sẽ ảnh hưởng tới thực tại, kéo hắn vào ma đạo.

Để tránh bị như vậy, hắn đành phải kiêng quay tay trong mấy ngày vừa rồi, nội tâm cố gắng tỉnh thức, không phạm giới sát sinh.

Tưởng là sẽ an ổn trong một tháng tới, ai mà ngờ đâu, bố tiên sư bọn ác nhân tự nhiên lại lù lù xuất hiện, khiến hắn chỉ có khóc trong bất lực.

Thực con mẹ nó, có thể ra tay g·iết quái vật nhưng lại không dám động niệm ý nghĩ a! Sợ chỉ chút sơ hở, sẽ bị ác niệm trong thức hải thôn phệ! Thật muốn khóc thét a!