Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 401: Phong thần




Chương 401: Phong thần

Năm thứ ba trăm theo thượng cổ lịch.

Sau khi Zeus đưa toàn bộ thần dân của mình nên thánh địa sinh sống, vết nứt ngăn cách hai vùng Tây Phương và Đông Phương cũng vì vậy mà biến mất.

Nhiều yêu tộc đã rời bỏ quê hương, di cư qua Tây vực tìm kiếm vùng đất mới.

Tưởng đâu sẽ được an ổn sinh hoạt, phát triển tộc đàn, thì tự nhiên bùng cái, phong thần diễn ra.

Khi đó, không chỉ có yêu tộc, mà tất cả các loài trên thế giới đều nhận được tin tức chấn động này.

Thế giới sắp bị hủy diệt, nên đại đạo muốn tìm ra các tân thần để tiếp quản các vị trí thần nhân sau này.

Thần vị không thiên vị bất kỳ một ai, miễn là lấy được một danh ngạch đều có thể thành tân thần.

Để lấy được danh ngạch cũng không phải là khó, chỉ cần phá hủy càng nhiều khu vực, sẽ được đại đạo suy xét, phong cho chức vụ phù hợp.

Hay tin, các sinh vật, từ cấp thấp cho đến cao cấp đều là điên cuồng, phấn khích. Bởi ai cũng muốn trở thành kẻ có thể nắm giữ sinh mệnh kẻ khác.

Nhưng vẫn có số ít không phục trước tin tức này, muốn bảo vệ thế giới khỏi đám người muốn được phong thần kia.

Bọn họ đã lập lên một khối liên minh gồm nhiều tộc, chủ yếu là các tộc muốn bảo vệ thế giới này.

Thành thử ra, thế giới trong thức hải của Thắng sinh ra hai khối liên minh lớn, đó là ‘thuận thiên’ và ‘nghịch thiên’.

Ở đây, thuận thiên chính là đám người thuận theo ý trời, tham gia vào quá trình phong thần.

Còn nghịch thiên chính là đám chống lại ý chí đại đạo, ý đồ ngăn cản phong thần diễn ra.

Những kẻ ủng hộ phong thần hẳn là các vị cũng đoán được chủ yếu là tộc nào, đúng vậy, chính là Yêu tộc các loại.

Bọn này tộc đàn sau khi bị nhân tộc phía đông chèn ép, phải dặt dẹo trốn sang phương tây cầu sinh. Nay có cơ hội phục hưng, tội gì mà không nắm bắt? Chỉ cần thành viên Yêu tộc lấy được thần vị, sau này chắc chắn sẽ làm bá chủ một phương!

Dù cho thế giới này có bị tàn phá, thì thế giới mới bọn chúng cũng có chỗ đặt chân thì tội gì mà không thuận thiên phong thần đây.

Nhưng đó là có lợi với Yêu tộc thôi, còn thần tộc tại phương tây và nhân tộc tại phương đông lại trái ngược. Nếu phong thần diễn ra, chắc chắn địa vị của hai tên này sẽ bị lật đổ.

Vốn dĩ các tộc nhân của Zeus đã được y phong cho thần vị, giờ phong thần do chính đại đạo tổ chức không khác nào tước đi thần vị của bọn họ. Bởi sau khi thần vị do đại đạo ban xuống hình thành, các chúng thần của hắn sẽ không khác thường nhân là bao, đến khi đó, thời kỳ gian khổ của tộc Zeus lại quay về, sợ lại phải sống như những ngày tháng khi Thần Vương tiền nhiệm tại thế, Zeus quyết định thống lĩnh toàn bộ thần tộc liên minh với các tộc dám chống lại đại đạo bên ngoài thế giới.

Vừa hay, Đông Phương đại lục có nhân tộc, ngoài lam tinh thì có Tiên giới cùng Thiên đường hai giới.

Vì lần này đại quy mô phá rồi lại lập, không chỉ có trái đất, mà ngay cả năm đại thế giới bên ngoài gồm Tiên, Phật, Thiên Đường, Ma và Mộc giới đều nằm trong đó, nên các vị thần, tiên và ma của các giới đều tham gia.

Ma tộc chủ trương p·há h·oại, nay có phong thần diễn ra, vừa hay làm cớ để bọn hắn tàn phá, thôn phệ, trong vô hình sẽ về phe thuận thiên, không đáng nhắc tới.

Chỉ có Thiên đàng và Tiên giới là không đồng tình với cách làm của đại đạo, lần đầu tiên quyết định trái ý, cùng nhân tộc và thần tộc tại trái đất liên minh, ngăn cản phong thần diễn ra.

Tiên, Chúa hai người không phải thèm khát quyền hành, cũng chẳng sợ mất đi chức vị hiện tại của bản thân, chỉ đơn giản họ thấy chúng sanh vô cớ bị tiêu diệt nên không đành lòng. Dù sao các sinh vật tại trái đất phần nhiều cũng là do hai người bọn họ sáng tạo ra, trơ mắt nhìn con mình bị tiêu diệt thực khiến bọn họ không thể làm ngơ.

Chỉ có Mộc giới và Phật giới hai nhà là không tham dự.

Phật giới vốn chủ trương trung lập, con đường đám người này đi là trạng thái vô ngã, không cầu, không tham. Dù cho thế giới có bị phá hủy, bọn họ vẫn vậy, vẫn không bám chấp cái thân, cái tôi mà s·ợ c·hết.

Cuộc sống vốn vô thường, bản thân thực chất chỉ là một dạng năng lượng do các yếu tố xung quanh cấu tạo mà thành. Khi c·hết đi, cũng sẽ như các dạng năng lượng khác, cung cấp cho thế gian.



Họ biết họ không c·hết, chỉ là họ sẽ từ hình thái con người chuyển biến thành hình thái khác, nên mới không như đám người kia, chấp vào cái ngộ mà lưu luyến nhân sinh.

Đó chính là lý do vì sao khi biết thế gian sắp sửa gặp đại hoạ, họ chỉ chắp tay niệm nam mô rồi không còn để tâm, tiếp tục tu tập là vậy.

Mộc giới thì có nguyên nhân, cùng Phật giới liên quan chút ít.

Giới chủ giới này tính vốn đơn thuần, không mấy khi tiếp xúc với Thiên đường và Tiên giới, chỉ có Phật giới là Mộc thần giới chủ có chút qua lại.

Người ta nói đi với phật thì mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy.

Mộc thần giới chủ vì tiếp xúc nhiều với Phật tổ đã hiểu được vô ngã, vô cầu. Tâm thái cũng bình đạm, không còn bám chấp vào thân thể, đại đạo, cứ vậy xuôi dòng mà sống.

Nếu đại đạo muốn phong thần, hẳn là có nguyên do, nghiệp quả của nó. Mộc thần giới chủ quyết định sẽ như Phật giới, tĩnh toạ chờ đợi vận mệnh an bài.

Hai người họ đều không biết, những hành động này đã vô tình lọt vào mắt Wolf. Cũng vì vậy, hai chức vị cao nhất trong vũ trụ đã được Wolf chọn lựa ra người kế nhiệm.

...

“Đại đạo chi tổ!” Mộc thần chủ cùng Phật tổ chắp tay, tôn kính chào người đàn ông trung niên trước mặt.

Gã cao lớn, khuôn mặt bặm trợn, đôi mắt lúc thì hài hoà, lúc lại sắc lạnh như lang, hau háu nhìn hai người.

Mộc thần chủ thấy vậy liền sợ hãi, nội tâm hoang mang, tấm lưng dài rộng thô ráp cũng vì vậy ướt đẫm mồ hôi lạnh, thầm nghĩ. “Sao tự nhiên đại đạo chi tổ lại gọi ta và Phật tổ tới đây? Không lẽ là vì chuyện đó?”

Đại đạo chi tổ, tức người đứng đầu toàn bộ đại đạo, Wolf. Kẻ đã buông xuống thế gian phong thần chi ý.

Ý chỉ của y còn mạnh mẽ hơn cả thiên đạo, buộc chúng sanh phải thuận theo.

Lần này đại đạo chi tổ triệu tập hai người bọn họ tới đây, tám chín phần mười là cùng việc bản thân lựa chọn đứng trung lập có liên quan.

Hẳn là gọi bọn họ tới để quở trách!

Nghĩ vậy, Mộc thần chủ không khỏi lo lắng.

Một bên khác, trái ngược với Mộc thần chủ, Phật tổ của Phật giới lại rất đủng đỉnh, nhã nhặn, tâm thái giống như sơn, g·ặp n·ạn mà không khốn.

Wolf đứng đối diện hai người, nét mặt bặm trợn nhìn cả hai, ẩn ẩn đánh giá. Khi thấy tư thế của Phật tổ, hắn không khỏi kinh ngạc trong lòng.

“Quả không hổ là người đại nhân đánh giá cao!”

Hồi tưởng lại cuộc nói chuyện với đại nhân, hắn không khỏi tấm tắc.

Khi đó Phật giới mới hình thành chưa lâu, công năng pháp thuật cũng chưa lộ ra quá nhiều nên hắn khá khinh thị, không coi trọng giới này như tiên giới hay thiên đường các loại.

Nhưng đại nhân vẫn một mực đề cao, khiến hắn bán tín bán nghi.

Sau một thời gian quan sát, hắn thấy Phật giới vẫn vậy, chả có gì nổi bật. Phải đến khi đệ tử của đại nhân tham gia vương giả chiến, hắn mới thấy được sức mạnh của đạo phật thông qua tên bề tôi dưới trướng Linh Tử.

Kẻ này không giống các bậc chân tu tại Phật giới, yếu nhược, hốc hác, trái lại còn cơ bắp, khoẻ mạnh. Khi thứ cơ bắp này phát kình, sẽ đánh ra một tôn cự thủ to lớn, rất mạnh. Sức mạnh không kém gì tu tiên giới đám người, để mà so sánh, loại sức mạnh này sát thương còn lớn hơn đám tu tiên giả.

Wolf không rõ vì nguyên do gì Phật giới người chả bao giờ dùng tới thần công, chủ yếu lấy kinh độ hoá tà vật. Phải mãi sau, khi Linh Tử đi theo con đường đế vương, Phật giới mới phái người xuống phò trợ, hắn mới vỡ lẽ, biết đám người tại Phật giới đều không phải hạng tầm thường.

Đặc biệt là lúc này đây, cùng một đại năng gặp mặt mà tên Phật tổ đó vẫn không hề tỏ ra sợ hãi. Phải biết, dù là Thiên Chúa, Tiên Đế hay kẻ thống trị toàn bộ hắc ám, Ma vương Cyrus. Khi gặp hắn đều có thái độ sợ sệt, không như kẻ được gọi là Phật tổ này, vậy mà đủng đỉnh, không chút kinh sợ hắn.



“Các ngươi hẳn là biết Phong Thần sự việc đi?”

Wolf lạnh nhạt, đảo mắt qua nhìn hai người, hỏi.

“Thưa ngài, bọn ta biết.” Mộc thần gật đầu, sợ hãi cúi gầm mặt xuống, không dám nhìn Wolf lấy một lần.

“Vậy tại sao các ngươi không tham gia? Ít nhiều cũng phải như Tiên giới, Thiên đường đám người. Đứng lên chống lại ta mới phải...!”

Hắn híp mắt, thâm thúy mà nhìn Phật tổ, uy áp từ trên người hắn phả ra, đánh úp lên thân người đứng đầu Phật giới.

Hắn đây là muốn thị uy, nhằm hạ cái bộ dáng điềm đạm, bình tĩnh của Phật tổ xuống.

Nhưng trái ngược với những gì hắn nghĩ, Phật tổ vẫn như vậy, vô định như hư vô, bất động tại chỗ.

“Cái tên này...” Wolf nhíu mày, khó chịu nhìn nhìn Phật tổ.

Hắn thực không ngờ, uy áp của mình sẽ có ngày mất đi tác dụng.

“Sinh diệt đều có nhân quả của nó, chỉ là một tiểu tăng, sao tôi có thể chống lại đại đạo!” Phật tổ chắp tay đảnh lễ.

Thấy vậy, Wolf cũng có chút nguôi ngoai. ‘Tên này trông vậy nhưng cũng coi như biết điều...’

“Không chống lại, vậy sao hai ngươi lại không cùng tham gia phong thần?”

Phật tổ lắc đầu, nói. “Mọi chúng sanh đều là bình đẳng, tất cả đều có chung một gốc mà sinh ra. Dù là viên đá, ngọn cỏ cũng có sinh mệnh riêng biệt... Tiểu tăng theo đuổi sự giải thoát, cùng các sinh mệnh ngang hàng với nhau.

Nếu chỉ vì tư lợi, ham mê thần vị mà s·át h·ại chúng sanh, bần tăng thực không làm được!

Còn việc chống lại ý chí của đại đạo... Tiểu tăng càng không dám có ý nghĩ.

Bởi các chúng sanh đều do đại đạo xuất sinh, việc thu hồi lại các sinh mệnh cũng là có lý riêng của ngài. Ta không thể can dự!

Việc của ta chỉ có một, đó là thấu hiểu chân lý, thoát khỏi tam giới khổ đau. Nếu ta thực c·hết, đó đã là số phải định. Nếu ta sống, dù có trải qua bao cái khổ, ta vẫn như thế...”

Phật tổ chắp tay, điềm nhiên đáp.

Nghe vậy, Wolf liền có chút không ngờ.

Tên này... lý lẽ vậy mà rất thuyết phục.

“Thảo nào đại nhân lại giữ lại một giới vô dụng như Phật giới trong vũ trụ... tất cả đều là có ý cả a!” Wolf thầm nghĩ.

Người Phật môn rất ít khi xuất hiện, nhưng một khi xuất hiện là tà vật, hắc ám đều bị thanh tẩy đi bởi những luồng quang mang chánh đạo.

Hẳn là phòng hờ đám người Ma vật kia, tránh cho vũ trụ rơi vào hắc hóa nên mới cho Phật giới sinh ra và tồn tại.

“Được rồi, ta không quan tâm việc các ngươi làm cái gì... lần này tìm gặp hai ngươi, là muốn thông báo một chút tin vui...”

“Tin vui?” Mộc thần chủ nghi hoặc.

“Lần này phong thần chỉ là chuyện nhỏ, mục tiêu chủ yếu của ta là tìm tới tân đại đạo cho một thiên hà.

Như các ngươi đã biết, vũ trụ này của chúng ta mới chỉ là một thiên hà, được hình thành bởi hàng ngàn tiểu tinh nhỏ.



Lần này đại quy mô phá rồi lập, là để dựng lên một thiên hà nữa, nhằm phát triển cấp bậc vũ trụ...”

“Nhưng để làm được điều này, cần một nguồn nhân lực rất lớn, mà những nguồn lực này cần có người tới quản. Đó chính là đại đạo của thiên hà đó...

Sau một thời gian quan sát, ta thấy hai ngươi rất hợp với vị trí này, nên muốn tìm gặp để thông báo, chuẩn bị theo ta học hỏi cách cai quản một thiên hà...”

Wolf bình tĩnh nói, nhưng Mộc thần chủ đứng nghe thì lại sốt sắng, vội vàng.

Từ những lời vị đại năng này nói, đây chẳng phải là muốn cân nhắc bọn hắn hay sao?

Làm thần chủ một giới cũng chỉ có vậy thôi, nhưng làm chủ thần của một thiên hà... đây rõ ràng là đang từ thiên đạo cấp, nhảy vọt đến thiên hà cấp đại năng.

Cái này cầu cũng không được chứ đừng nói là mơ. Ấy vậy mà giờ đây, cái miếng bánh béo bở này lại rơi xuống đầu mình, khiến đầu óc Mộc thần chủ không kịp loát, cứ ong òng òng.

Nhìn biểu hiện này của Mộc thần chủ, Wolf biết chắc tên này trăm phần trăm sẽ đồng ý nên cũng không quản thêm, ngay lập tức rời mắt qua bên Phật tổ.

Làm hắn kinh ngạc là Phật tổ vậy mà vẫn đạm nhiên, từ nội tâm cho đến bên ngoài, đều không lộ ra tham niệm như Mộc thần chủ.

“Cảm tạ đại đạo chi tổ đã cân nhắc hai người bọn ta... đáng tiếc, con đường ta đi là thoát ly luân hồi, không bám chấp cái gọi thần vị... mong ngài xem xét, tìm kiếm người có tố chất hơn thay thế...”

Phật tổ chắp tay, đảnh lễ Wolf một cái.

Lời nói của Phật tổ vừa rồi làm đứng một bên Mộc thần chủ cuống cuồng.

Cái gì hai người bọn ta? Rõ ràng là chỉ có ngươi nha, ta đâu có muốn thoát ly luân hồi!

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Mộc thần chủ thực không dám hó hé nửa câu ra bên ngoài. Ai bảo khi trước hắn nguyện cầu theo Phật tổ học pháp, muốn tìm hiểu cái gọi là vô cầu, vô dục đây. Giờ được đại đạo chi tổ chọn làm đại đạo, tự nhiên tâm tham khởi lên, nếu mà bô bô cái mồm nói ra những lời vừa rồi, hắn thực không có mặt mũi mà nhìn người nữa.

“Ngươi thực không muốn làm đại đạo sao?” Wolf không dám tin nhìn Phật tổ.

Chức cao như vậy mà tên này lại không thèm, phải biết, đời trước của hắn phải lăn lộn toàn bộ vũ trụ, sau thành thiên đạo của một tiểu thế giới. Tuy đã cố gồng gánh nhưng vẫn không thể chạm tới cái gọi trung đạo chứ đừng nói đại đạo.

Nay bị nhốt vào thức hải của chủ nhân, tuy là giả Vũ trụ, giả đại đạo, nhưng về bản chất vẫn là dưới một người nhưng trên hàng ngàn, hàng tỷ chúng sanh a!

Nếu sau này chủ nhân thành công đột phá vũ trụ, hoá giả tạm thành thực chất thì tất cả thần vị, dù là tiểu đạo nhỏ nhất cho đến đại đạo, đều sẽ trở thành thực thể trong vũ trụ bao la.

Mới nghĩ thôi đã thấy nhiệt huyết sôi trào. Đấy, miếng thịt béo bở như vậy mà tên đầu trọc kia lại không cần, thực khiến Wolf không hiểu ra làm sao.

Phật tổ nhẹ mỉm cười, gật đầu nói. “Phải!”

Nghe vậy, Wolf cũng không cưỡng cầu, liền quay sang Mộc thần chủ hỏi lại. “Vậy còn ngươi? Cũng theo tên này tu tới khi thoát luân hồi sao?”

“Ta... đạo phật học của Tất Đa Cồ Đàm quá thâm sâu, thực không phải là con đường mà Mộc giới bọn ta theo đuổi... Đại đạo chi tổ là người hiểu rõ thế gian, biết rõ đại đạo, tiểu Mộc ta nguyện xin theo học pháp!”

Nghe được Mộc thần chủ lời nói, Wolf liền mỉm cười hài lòng.

“Vậy từ nay ngươi hãy đi theo ta, tiến hành học cách cai quản thiên hà....

Còn Tất Đa Cồ Đàm, ngươi hãy về lại Phật giới, tiếp tục tu tập đi... Vì là Phật giới có quang minh thấu triệt, không bị hắc ám bao vây nên sẽ không bị dính vào phong thần lần này.”

Wolf phân phó, hướng Phật tổ phất tay, ý mời người rời khỏi.

Thấy vậy, Phật tổ liền đảnh lễ, sau đó quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng ngày một xa của Tất Đa Cồ Đàm, Mộc thần giới chủ cùng Wolf có thể thấy được một vòng tròn sáng rực phía trên đỉnh đầu đối phương, càng đi xa, thứ đó càng phát sáng.

“Tên này... đã thành công niết bàn, kéo theo Phật giới thoát khỏi luân hồi đại đạo rồi sao?”