Chương 412: Bế quan (2)
Chẳng mấy chốc đã qua hai tháng.
Thắng cuối cùng cũng hoàn thành phong thần chiến trong thức hải, danh sách tân thần đã được định, chức tước cũng đã phong xong.
Bước tiếp theo hắn cần phải làm đó là phá hủy các hành tinh, đưa mọi thứ trở lại bản nguyên ban đầu.
Sáng tạo tuy có chút khó khăn, nhưng hủy diệt lại dễ dàng hơn nhiều.
Được cái lúc này hắn cũng có lượng lớn công nhân, là một ông chủ có tâm lại có tầm, nên để mấy việc tay chân này lại cho đám tân thần tới giải quyết.
Ngồi nhẩm tính, chỉ riêng trung cấp thần vị cũng đã có khoảng ngàn người, đấy là còn chưa tính các vị thần cấp thấp.
Trong phong thần bảng mà hắn dựng lên chia làm ba cấp bậc, gồm tiểu bộ thần, trung bộ thần và đại bộ thần.
Tiểu bộ thần là những tên không có pháp tắc tự thân, nhưng lại có tu vi thâm hậu.
Ngoài tu vi thâm hậu, kẻ đoạt được tước vị này cũng phải có công trạng rất lớn trong phong thần chiến.
Tiếp đến là trung bộ thần, ở cấp độ này các chúng thần đều đã đốn ngộ pháp tắc tự thân.
Dù tu vi ngươi không cao, nhưng chỉ cần đốn ngộ ra ngũ hành, thời gian, không gian pháp tắc đều được đặc cách phong làm trung bộ thần.
Trung bộ thần cùng tiểu bộ thần tuy cách nhau một tầng chức vụ, nhưng với tu vi cao hơn, tiểu bộ thần vẫn có thể đánh cho trung bộ thần ra bã.
Vậy nên việc phân cấp bậc không đánh giá được lực chiến của các vị thần, nó chỉ là lằn ranh để phân định quyền hạn lẫn bổng lộc mà vị thần đó nhận được mà thôi.
Có thể nói, tiểu bộ thần và trung bộ thần lực chiến ngang nhau, chỉ là cấp bậc cùng chế độ lại không giống.
Tiếp đến là đại bộ thần, ở chức vụ này, quyền năng là hơn hẳn hai bộ kia, chỉ sau mỗi trung đạo, tức người cai quản thiên hà.
Nhưng để lên được cấp bậc này, bắt buộc kẻ đó phải có tu vi thâm hậu cùng đốn ngộ ra pháp tắc, thiếu một cái cũng không được.
Ở tiểu bộ thần, chỉ cần ngươi có đủ sức mạnh cùng công trạng, chắc chắn được phong tước vị.
Lên tới trung bộ thần, đòi hỏi ngươi phải có pháp tắc, dù tu vi, lực chiến thấp cũng đều có thể bỏ qua mà cho vào trung bộ thần hàng ngũ.
Nhưng đến đại bộ thần lại không dễ dàng như vậy, ngoài việc bản thân phải có pháp tắc, tu vi của ngươi bắt buộc phải đến giới toạ trở lên.
Thế mới nói, khoảng cách từ trung bộ thần cho đến đại bộ thần nhìn như gần một thước nhưng lại xa vạn dặm.
Việc phá hủy toàn bộ vũ trụ Thắng đã suy tính kỹ, từ trung bộ thần cho tới đại bộ thần, những người có pháp tắc thiên địa hay không gian pháp tắc sẽ được giao trọng trách phá hủy cùng tái tạo thiên địa.
Còn đám tiểu bộ thần... cái này có chút khó tính toán, đám này toàn bọn không có pháp tắc, khó mà làm mấy việc liên quan tới cải tạo thiên địa.
Để chúng ngồi chơi thì chướng mắt, suy đi tính lại, cuối cùng hắn để đám tiểu thần này đi du học.
Phật giới nhờ vào phật tổ mà thoát khỏi luân hồi, thoát khỏi phong thần chiến. Các chúng sanh trong đây cũng vì vậy mà không bị cuốn vào nhân quả phong thần bảng, sự tồn tại của phật giới giờ đây là riêng biệt.
Mộc giới lẫn Thiên đường cũng thế, nhờ có hai tên đứng đầu trở thành trung đạo mà giới bọn họ không phải tham gia phong thần bảng, chỉ là không bằng phật giới, hai giới bọn họ vẫn nằm trong luân hồi lục đạo.
Dù vẫn nằm trong luân hồi, song song với thiên hà, không phải riêng biệt hoàn toàn nhưng xét về phía cạnh nào đó vẫn được tính là một giới cao cấp.
Vừa hay, ba giới này cũng nhờ vậy mà trở thành những trường hợp đặc thù, được đặc cách, không bị phá đi lập lại như các giới khác.
Điển hình như tiên giới, tuy mạnh ngang thiên đường nhưng vì không có người tiến vào trung đạo hay thoát khỏi luân hồi nên giới này mới nằm trong số các giới cần bị phá hủy.
Có thể nói, toàn bộ các giới trong vũ trụ này đều trong danh sách cần được cải tạo, chỉ có ba giới phật, mộc và thiên đường vẫn là an nhiên.
Hiện hắn cần một không gian đủ lớn để chứa sáu ngàn tên tiểu bộ thần, vừa hay ba giới này lại đủ điều kiện.
Hắn muốn dùng ba giới này làm lớp học vỡ lòng, đào tạo sáu ngàn tên tiểu bộ thần một chút kiến thức về cách quản lý.
Sau này tân vũ trụ hình thành, dù là một viên thiên thạch nhỏ bé cũng cần có người tới cai quản, chỉ có vậy mới hài hòa được vũ trụ.
Đừng nghĩ việc quản lý một viên thiên thạch là việc nhỏ nhặt, các ngươi đã từng nghe tới hiệu ứng cánh bướm? Chỉ cần một con bướm vỗ cánh với tần suất nhất định, tại một địa điểm nhất định, sẽ tạo ra một cơn bão có thể hủy diệt toàn bộ thành phố cách nó hàng trăm kilomet.
Vậy nên đừng đánh giá những thứ nhỏ bé nhất, có thể tới một lúc nào đó, ảnh hưởng của nó có thể to lớn đến kinh ngạc.
Thắng muốn tạo lên một vũ trụ ổn định, có kết cấu chặt chẽ.
Tuy khó khăn, nhưng làm từ từ hẳn là được.
Hiện tại vũ trụ cũ chưa bị phá hủy, nhưng đào tạo trước tân thần cũng là một nước đi đúng đắn, đỡ phải tới khi đó các tân thần tiếp nhận chức vụ, vì quá bỡ ngỡ mà làm xáo động toàn bộ không gian bên trong.
Vậy là trong thức hải hắn giờ đây, ba giới lớn nhất liền như cái nhà trông trẻ với đủ loại chủng tộc bay lượn xung quanh cùng các loại ngôn ngữ ê a chào hỏi.
Việc dạy học hắn không phải lo nghĩ, tất cả đã có Wolf thay thế bản thân phiền muộn, hắn chỉ cần tìm kiếm sách vở liên quan tới quy luật khoa học tây phương cùng huyền bí đông phương từ bên ngoài rồi quẳng hết cho Wolf đọc, nghiên cứu là được.
Sau khi tiếp thu đống kiến thức đó, Wolf sẽ là người thay hắn đi dạy bảo đám thần tiên.
Còn vấn đề hủy diệt vũ trụ đã có hắn cùng các trung bộ thần và đại bộ thần lo liệu.
Sau khi ổn thỏa mọi việc, hắn mới bắt đầu dồn toàn bộ tâm trí vào hủy bỏ các hành tinh.
Vũ trụ của hắn hiện tại đã không còn được ổn định và đẹp mắt như trước, khắp nơi trong không gian giờ đều là tiểu thạch vỡ vụn cùng xác người trôi nổi trong hư không.
Đây tất cả đều là xác của các đại năng c·hết trong phong thần chiến, số ít là của thường dân do nổ tinh cầu dẫn tới việc bay ra không gian.
Các tiểu hành tinh khi xưa sức sống bừng bừng, nay lại ảm đạm, c·hết chóc đến thương cảm.
Nhiều nơi còn chất đầy thây người, không thấy bờ bến.
Đó là với các hành tinh cấp thấp, còn những hành tinh như trái đất lại ôn hoà hơn nhiều.
Tuy xác người, xác thần cùng xác yêu bị chất cao như núi, nhưng vẫn có rất nhiều sinh vật thành công sống sót sau phong thần bảng.
Đáng thương, bọn chúng nghĩ rằng bản thân đã gặp may mắn nhưng lại không biết đây mới chỉ là mở đầu, vẫn còn một tràng hạo kiếp kinh thiên tại phía sau nữa, đó là hủy thiên diệt địa tái lập thế gian.
Ở tràng hạo kiếp này, chắc chắn các sinh vật không trong phong thần bảng đều khó thoát khỏi c·ái c·hết.
Niềm vui của những sinh vật này chỉ vỏn vẹn trong vài năm, mấy năm sau đó thiên địa phá diệt, trời cao nứt vỡ, đại địa sụp đổ, chúng sanh mới oán than c·hết đi.
Đại bộ thần sở hữu không gian pháp tắc thì khí thế trùng thiên, dơ tay dỡ trời. Trung bộ thần sở hữu thổ hệ pháp tắc thì oanh oanh đạp địa, phá hủy thổ nhưỡng.
Một số ít thấu hiểu âm dương thì chuyển hoá các vật chất thành năng lượng, dẫn dắt tới chỗ Wolf giúp hắn một tay.
Các bộ thần còn lại sẽ tùy theo sở trường mà phân tán khắp vũ trụ, hủy các giới khác nhau, từ cao cấp cho tới hạ đẳng.
Ngoài các trung bộ thần và đại bộ thần ra, người của Ma tộc cũng được phân công rõ ràng.
Tất cả những năng lượng, linh hồn mang oán niệm nồng đậm đều được bọn chúng dẫn dắt thu về một góc của vũ trụ, chờ đợi kế hoạch tái tạo thiên hà đi vào hoạt động sẽ đem ra kết thành các hạt vật chất.
Chúng thiên sứ cùng phật tử cũng không hề nhàn rỗi, mỗi người đều có sứ mệnh riêng cần phải làm.
Như thiên sứ, đám người này sẽ đi vào nhân gian, nói cho khoa học là tiến vào các tiểu hành tinh để dẫn dắt những linh hồn thiện lành về thiên đường cùng chúa.
Còn phật tử, họ cũng như các bộ thần khác, phá hủy thiên địa.
Chỉ là cách làm của họ khác biệt hoàn toàn với chư thần, thay vì dùng sức mạnh pháp tắc phá hủy thiên địa họ lại dùng tịnh độ để tịnh hóa toàn bộ vật chất, đưa mọi thứ trở về bản chất vốn nó đã là.
Cây cối, đất đai sau khi nghe Phật tổ cùng các la hán, bồ tát niệm chú, chúng sẽ theo đó toạ hoá, rời rạc thành những vật chất nhỏ giống hạt bụi bay vào hư không.
Nhìn từ xa, trông nó như một con sông khổng lồ được cấu tạo từ những hạt cát bụi li ti.
Chúng lơ lửng, xuôi dòng mà đi thẳng tới góc khuất của vũ trụ, dõi tầm mắt khó mà thấy được khúc cuối của dòng sông.
Không hề khoa trương khi gọi nó là trường hà, trông thật hùng vĩ và nổi bật trong không gian u tối.
Ngồi trên tầng trời cao nhất, Thắng tập trung vào pháp tắc thời gian, thôi động, thúc đẩy nó.
Các hành tinh trong thức hải có thể dùng mắt thường thấy được tốc độ tan rã ngày một nhanh.
Chúng ồ ạt bay lên, chảy về con sông năng lượng cực đại đang nằm bồng bềnh trong hư không đen tối.
Cứ vậy, Thắng bỏ lại hết thế sự bên ngoài, tập trung toàn bộ tâm trí vào việc phá hủy cùng thiết lập lại vũ trụ trong đây.
Chớp mắt, thời gian đã trôi qua hai tháng.
Vì là giai đoạn quan trọng, trước khi bế quan hắn đã nhắc nhở trước Ánh cùng em vợ, trừ việc cấp bách, nếu không thì đừng gọi hắn.
Không bị quấy rầy khiến hắn tập trung hơn, thao tác cũng nhanh hơn.
Sau hơn hai tháng, hắn cuối cùng cũng đã hoàn toàn đưa cả vũ trụ về lại dạng năng lượng thuần túy.
Ban đầu còn nghĩ dễ dàng, chỉ cần mấy ngày là hoàn thành, nhưng khi làm rồi mới biết nó khó khăn ra sao.
Các sinh vật, thực vật hay đơn giản như những khối đất đá vô tri kia, tất cả bọn chúng đều có nhân quả, luân hồi của riêng mình.
Khi hắn chuyển hóa bọn chúng về dạng năng lượng thuần túy, vì là vũ trụ cũ có luân hồi bàn, nên chúng vẫn mang trong mình nhân quả của thời đại cũ.
Việc thiết lập ra tân thiên hà là tạo ra thời đại mới, nhân quả mới. Nếu thời đại mới, nhân quả cũ, sẽ khiến toàn bộ thế giới lẫn pháp tắc rơi vào r·ối l·oạn.
Nhìn ra được điểm này, hắn lại phải mất thêm một đoạn thời gian cùng các bộ thần tiến hành xoá đi nhân quả.
Còn quá trình ra sao, cách làm thế nào... tác hoàn toàn không biết, chỉ có nhân vật chính mới biết được, xin lỗi độc giả.
Sau khi vũ trụ cũ hoàn toàn trở về không, hắn liền cùng Wolf tiếp tục giai đoạn hai, chuyển hoá các dạng năng lượng xấu thành các hạt vật chất cỡ nhỏ.
Tích tụ, vận chuyển, tích tụ rồi lại vận chuyển... cứ vậy cho tới khi chúng thành hình, thành những khối đất đá to bằng lòng bàn tay mới tiếp tục tạo ra các khối đá khác.
Wolf một thiên hà, hắn một thiên hà.
Chia ra làm hai khu vực, không x·âm p·hạm lẫn nhau.
Sau khi các tiểu hành tinh, các mảng thiên thể hình thành, cũng là lúc đám tiểu bộ thần hoàn thành khoá học vỡ lòng, bị Wolf cùng Thắng không hề thương tiếc vấn vào bên trong tiếp quản.
Hầu hết các tiểu bộ thần là kẻ không có pháp tắc, nên được phong cho chức vị thần tiên để làm mấy việc lặt vặt.
Ví dụ như ngàn tên tiểu bộ thần được phong thành thiên binh thiên tướng, sau khi đi vào các tiểu hành tinh liền cầm theo túi hạt giống do Mộc thần chủ cung cấp đi gieo hạt, một số khác lại phụ trung bộ thần thổ hệ, thủy hệ đi đào đất, kiến tạo đại hải.
Trung bộ thần vì là sở hữu pháp tắc, nên công việc lại bù đầu hơn.
Ngoài việc kiến tạo lại địa hình trong các tiểu hành tinh, bọn họ còn phải cung cấp cho các giới đó pháp tắc tự thân, để thế giới đó được ổn định vận chuyển.
Việc của trung bộ thần và tiểu bộ thần là như vậy, tất cả đều xoay quanh các hành tinh.
Nếu nói trung bộ thần bù đầu thì đại bộ thần phải gọi là bận tối mắt tối mũi, không những phải cung cấp cho thiên hà pháp tắc cao cấp, còn phải phụ trung đạo điều hành toàn bộ các hành tinh lớn nhỏ.
Thời gian, không gian, tất cả phải đúng lộ tuyến, không được có sai sót.
Nhìn thì đơn giản, nhưng khó khăn cực kỳ.
Nhất là việc quản lý thời gian, ngoài việc theo dõi dòng thời gian đang chảy, vị thần đó còn phải đề phòng các sinh vật sở hữu thời gian pháp tắc có nguy cơ phá hủy quá khứ, tương lai.
Mộc thần nhìn đống việc bản thân cần phải làm liền sinh ra lười biếng, âm thầm oán hận, trách Phật tổ sao lúc trước không cứng rắn kéo hắn theo con đường thoát khỏi luân hồi.
Giờ nhìn lại, tuy chức vụ cao đấy, nhưng tự do đã không còn nữa, hắn hiện tại hoàn toàn bị trói buộc bởi cái thiên hà mới lập này.
Lại đảo mắt nhìn Phật giới, người ta không những sống tốt qua phong thần chiến, chức vụ cũng ẩn ẩn ngang hàng với trung đạo.
Tuy chưa được phong thần, nhưng nhìn đối phương có thể tự do đi ra đi vào hai thiên hà của hắn cùng Thiên Chúa cũng đủ thấy quyền hạn không kém cạnh.