Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 413: Bế quan (3)




Chương 413: Bế quan (3)

Hai tân thiên hà cuối cùng cũng đã hoàn thành, tuy còn có chút đơn sơ, giản lược, nhưng về lâu về dài nó sẽ phát triển đến khó mà tin được.

Thắng cùng Wolf sau khi thiết lập tốt quỹ đạo quay, ổn định được các giới, liền bắt đầu phân bổ sáu ngàn tên tiểu bộ thần.

Vì là hai thiên hà, nên hắn tách ra mỗi thiên hà ba ngàn tên.

Trung bộ thần và đại bộ thần cũng giống vậy, được chia đều một nửa nhân lực.

Nhưng hắn lại gặp một chút khó khăn, đó là pháp tắc để vận hành thiên hà.

Một đại bộ thần có pháp tắc sẽ đi cùng trung đạo, vận chuyển quy luật của thiên hà đó, nhưng pháp tắc mà vị thần đó đốn ngộ phải là không gian cùng thời gian.

Mà trong phong bảng thần của hắn lại chỉ có hai vị, không gian và thời gian, nên việc phân bổ rất khó khăn.

Nếu phân cho thiên hà của Mộc thần chủ, ắt bên Thiên Chúa sẽ thiếu nhân lực bên khoản này.

Tuy ở trung bộ thần cũng có vài tên sở hữu hai loại pháp tắc này, nhưng vì cấp bậc quá thấp, chỉ là ngụy thời gian, ngụy không gian nên khó có thể giúp trung đạo vận hành.

Hắn định bụng đào tạo mấy tên trung bộ thần đấy làm đại bộ thần, nhưng sau vài lần thúc đẩy thời gian, dồn hết tài nguyên cho chúng, hắn phát hiện tố chất bọn này không được.

Vậy nên kế hoạch đào tạo đại bộ thần cứ vậy bị vất bỏ.

“Làm cách nào đây?”

Hắn trôi nổi trong không gian, trầm tư suy nghĩ xem làm thế nào ổn thỏa nhất.

Hiện tại hai thiên hà đã hình thành, tự hành chuyển động vẫn được, chỉ là thiếu thốn thời gian cùng không gian.

Nếu nói các hành tinh như bánh răng thì pháp tắc thời gian cùng không gian lại chính là dầu, mỡ. Có chúng, thiên hà mới chuyển động một cách hài hoà, bền lâu được.

Thiếu một cái cũng không được!

“Đại nhân, chẳng phải ngài có pháp tắc thời gian cùng không gian sao? Nếu chúng ta nhồi nhét pháp tắc, chẳng phải thiên hà đó đã có pháp tắc trong hệ thống, không cần có người tới quản sao?”

Wolf đứng một bên đưa ra kiến nghị.

“Không khả quan, ý tưởng này tưởng tốt nhưng thực ra không tốt.”

Thắng lắc đầu, tiếp tục nói.

“Khi ta sáng tạo ra hai thiên hà, tức phạm vi quản lý của ngươi cũng tăng lên rất nhiều.”

“Nếu hai thiên hà vận hành bình thường, không có yếu tố như dị loại xuất hiện thì thiên hà sẽ phát triển tới mức không tưởng.”

“Nhưng ngươi thử nghĩ xem, chẳng may có dị loại xuất thế, làm ảnh hưởng tới dòng thời gian, khiến quá khứ nhiễu loạn, như vậy tương lai chẳng phải sụp đổ?”

Hắn không hề nói quá, đây là đang lấy cái xấu nhất để đề phòng mối nguy tiềm ẩn.



“Dị loại? Đó là chủng tộc gì vậy đại nhân?” Wolf vẫn chưa hiểu hết ý tứ của Thắng, vội hỏi lại.

“Dị loại là những sinh vật khác thường, đốn ngộ ra các loại pháp tắc không có trong hệ thống, hoặc ngộ ra pháp tắc trong hệ thống nhưng lại đi ngược với thiên đạo.”

“Ví dụ điển hình như một tên phàm nhân tu luyện tới mức nhất định, đốn ngộ ra thời gian pháp tắc. Thay vì dùng nó phục vụ cho thiên đạo, kẻ này lại dùng nó để du hành thời gian, phục vụ cái vui thú của chính mình, dẫn tới thời gian bị nhiễu loạn...”

“Nhẹ thì dòng thời gian hơi bất ổn, sau lại được uốn lại bởi nhân quả luân hồi, nhưng nếu nặng hơn, nó có thể bẻ gãy thời gian, khiến tuyến thời gian đó chia làm hai nhánh, tạo ra các dòng thời gian song song.”

“Còn nặng hơn nữa là dòng thời gian đó có thể bị phá hủy hoàn toàn...”

Hắn bình tĩnh vì Wolf giải thích.

Cái này lúc đầu hắn không nghĩ sâu đến thế, nhưng sau khi đánh thức ký ức trong thức hải, hắn phát hiện bản thân chính là dị loại đang nói tới.

Không rõ những ký ức của thế giới này sao lại tiềm ẩn trong đầu mình, nhưng hắn dám chắc thế giới mà hắn từng sống không phải nơi đây, hắn chỉ là đang du hành thời gian, vô tình rơi vào dòng thời gian này rồi trở thành một phần của nó.

Nếu trong hai thiên hà của hắn có một tên giống vậy, chẳng phải cả thiên hà sẽ bị nhiễu loạn hay sao?

Cái này cũng cần suy nghĩ cho thích đáng.

“Cái này... vậy thực khó...” Wolf gãi đầu.

Hắn là đại đạo trong đây, thay thế đại nhân quản lý hai thiên hà.

Công việc chủ yếu là điều phối toàn bộ năng lượng trong thức hải cung cấp cho chủ nhân cùng tiếp nhận hồn lực, thi thoảng sẽ để mắt tới quỹ đạo của cả hai thiên hà.

Nhưng vì có trung đạo, nên hắn không cần phải bận tâm thêm, đó cũng là lý do vì sao cần tuyển nhân lực.

Trung đạo ngoài việc bảo toàn năng lượng, vận chuyển các hành tinh xoay quanh nhau, còn quản lý cả dòng thời gian nơi chúng tiếp quản.

Nhưng như vậy lượng công việc thật sự nhiều lắm, khó mà quản lý hết được, sợ đến khi dị loại xuất hiện cũng không biết, để chúng lớn mạnh rồi thì cũng đã muộn.

Phải làm cách nào đây?

“Nếu có một tên đốn ngộ ra cao cấp thời gian thì tốt, để hắn tiếp quản dòng thời gian của hai thiên hà chẳng phải dễ dàng a.” Wolf tiếc hận lầm bầm.

Tuy hắn lẩm bẩm rất bé, nhưng lại không qua được tai của Thắng.

Lời nói của Wolf làm cho Thắng đang từ mê mang bỗng chốc tỉnh ngộ, đầu óc như được khai sáng.

Đúng rồi, sao ta không để một tên tới thay ta quản lý thời gian đây?

Hắn từng xem qua các bộ phim của Marvel, thuyết đa vũ trụ cũng hiểu sơ sơ, tuy có nhiều lỗ hổng nhưng lại không thể phủ nhận sự logic trong đó.

Đặc biệt là bộ về Loki, mới ra mắt năm 2024.



Bộ phim này nói về vị thần Loki sau khi lấy được đá không gian liền xuyên qua, trốn thoát khỏi các Avengers.

Ở dòng thời gian chính, Loki bị các Avengers bắt lại, còn trong bộ này, Loki lại thành công trốn thoát, dẫn tới dòng thời gian chính bị phân nhánh thành dòng thời gian phụ.

Cũng vì lý do này, Loki đã bị Cơ quan Phương sai Thời gian (TVA) xuất hiện bắt đi, nhằm tiêu hủy, với mục đích bảo vệ dòng thời gian chính, không cho các dòng thời gian phụ sinh ra.

Thắng sợ thiên hà của hắn cũng sẽ như thế, sinh ra một tên như Loki, khiến thời gian phân nhánh thành nhiều dòng phụ, như vậy sẽ rất khó để quản lý.

Để phòng cho trường hợp này sảy ra, hắn cần lập một đội ngũ có chức quyền giống TVA tới quản lý dòng thời gian chính.

Bộ phận này không cần các nhân viên phải có pháp tắc thời gian hay không gian, chỉ cần bọn họ quản tốt các sự kiện đi theo đúng dòng thời gian chính là được.

Nhưng trình độ khoa học trong thức hải của hắn không cao, chưa thể sáng tạo ra những con thuyền có thể đi lại trong thời gian tuyến, nên vẫn cần có một tên sở hữu thời gian pháp tắc cùng không gian pháp tắc.

Vừa hay, trong các đại bộ thần có hai tên sở hữu hai loại pháp tắc này.

Kế hoạch đã lên sẵn, giờ chỉ còn thiết kế trụ sở.

Mộc giới, Thiên đường đều nằm trong hai thiên hà, vẫn chịu sự chi phối bởi dòng thời gian.

Phật giới tuy đã thoát khỏi dòng thời gian, nhưng đã không còn dính tới nhân quả, ở nơi này, quá khứ hay vị lai đều không có, thời gian chỉ dừng lại ở một điểm, đó là thực tại.

Nếu chọn phật giới làm trụ sở cho bộ phận này sợ là các nhân viên của hắn sẽ không nhìn được quá khứ, thấy được tương lai mà tiến hành loại bỏ các dị loại.

Vậy nên ý tưởng sử dụng ba giới cấp cao đều bị hắn loại bỏ.

“Muốn thấy trước tương lai, cần phải có tầm nhìn thật rộng...”

Ví dòng chảy thời gian như một con sông, vậy các cá thể đang sống trong đó chính là những con cá.

Để quan sát được nơi những con cá đó đến và đi, chỉ có cách ngồi trên thuyền nhìn xuống chúng.

Thắng nhắm mắt lại, thần hồn tản ra, hoà vào vũ trụ trong thức hải.

Hắn thôi động toàn bộ pháp tắc thời gian trong đây, khiến nó cô đọng lại, từ từ, nó hoá thành một dòng sông.

Nhìn chủ nhân đang tĩnh toạ bỗng hoà tan, Wolf có chút tò mò, nhưng không dám lên tiếng hỏi.

Chờ đợi một lúc, nó thấy toàn bộ không gian xung quanh thu nhỏ lại, co rút đến đặc sệt, chảy dài như một con suối.

Con suối này không hề đơn giản, bên trong nó có đủ loại vật chất đang điên cuồng xoay quanh nhau.

Wolf híp mắt lại nhìn kỹ hơn, nó thấy đó chính là các tinh cầu do bản thân cùng chủ nhân tạo ra không lâu, bên trong còn có các tân thần đang ra sức làm việc.

“Đây là...?”

“Đây là dòng thời gian chính của vũ trụ trong thức hải, ta gọi nó là sông thời gian!”

Thắng xuất hiện phía sau Wolf, nhẹ nhàng trả lời.



“Sông thời gian...?” Wolf mê đắm nhìn vào dòng sông với đủ loại màu sắc đang chảy cuồn cuộn như trường hà.

Thắng không tiếp lời Wolf, chỉ thấy hắn đưa tay lên, không gian lập tức cô đọng lại thành một chiếc thuyền nhỏ, nổi bồng bềnh trên dòng sông.

Chiếc thuyền chỉ long đong vài cái liền lập tức vỡ tan, sụp đổ.

Hắn nhíu mày, lại tiếp tục dơ tay, nắm lại hư không tạo ra một khối cầu nhỏ.

Hắn không vội thả xuống dòng sông mà đưa tay còn lại ra, hoạ lên bề mặt khối cầu một tầng thời gian pháp tắc.

Sau khi hoàn thành, hắn liền thả vào dòng sông.

Chờ hai phút qua đi, thấy khối cầu vẫn bồng bềnh, không có dấu hiệu b·ị đ·ánh chìm như chiếc thuyền vừa rồi, hắn mới vui vẻ mỉm cười.

“Trụ sở của bộ quản lý thời gian sẽ được đặt ở đây!”

Nói rồi, hắn liền kéo hai tên đại bộ thần từ trong dòng sông đi ra.

Hai tên này vừa nhìn thấy Wolf cùng Thắng, liền nhao nhao quỳ xuống kính cẩn.

“Chúng thần bái kiến Đại Đạo vương cùng Đại Đạo chi tổ!”

Thắng phất tay, ra hiệu đối phương không cần khách khí, không kịp chờ đợi, hắn liền phổ cập cho hai tên này nhiệm vụ cần phải làm.

Hai tên này đều là đại bộ thần, một tên sở hữu không gian pháp tắc, tên còn lại chính là thời gian.

Việc của thần thời gian chỉ có một, đó là dùng pháp tắc bản thân liên kết với dòng chảy thời gian để nhìn hướng đi vũ trụ, chỉ cần thấy điều gì vô lý, thần không gian sẽ dùng pháp tắc, mở cánh cửa thời không để xuống giải quyết vấn đề.

Công việc chỉ có vậy, rất đơn giản và không hề rắc rối.

Hiện nay chỉ có hai người, nhưng sau một thời gian nữa, chờ hai thiên hà phát triển mạnh, hắn sẽ để hai tên này thu nhận thêm nhân viên.

Vậy là bộ phận quản lý tuyến thời gian chính đã hình thành, vũ trụ coi như là ổn định, giờ chỉ cần để chúng phát triển nữa thôi là thu được thành quả rồi.

Nhìn vũ trụ rộng lớn đang có hai thiên hà bồng bềnh, trong mỗi thiên hà là các giới với tân thần nhân, song song với các giới lại là địa ngục do đám Cyrus lằm chủ, mọi sinh vật sống trong thế gian cũng đang được từ từ hình thành bởi các âm dương thần.

Tất cả đều rất ổn định.

Để mà so sánh với thiên hà cũ, cấp bậc của hai thiên mới này chắc chắn không mạnh bằng, nhưng được cái ổn định và bền vững hơn.

“Đã đến lúc ra ngoài rồi!”

Nhìn lên hư không vô định, hắn tự lẩm bẩm trong lòng.

Từ khi bế quan, hắn đã trốn trong thức hải hơn ba tháng rồi, tính sơ cũng đã được bốn tháng, không biết tình hình bên ngoài ra sao, zombie đã đánh vào tỉnh thành nào rồi.

Quá trình cải tạo lại vũ trụ khiến hắn không thể rời tay, rời mắt, mọi thứ đều bị trói buộc trong thức hải này, giờ hoàn thành rồi, mới có thể kết thúc bế quan.

“Mong là chưa quá muộn...”