Chương 21: Bức tranh của sự khởi đầu.. Sự tức giận đến từ Lankak.
...Arc 1: Sự khởi đầu...
-------------------------------------
“Ha...... Ha...... Mình phải nhanh hơn nữa.”
Raidou vội vã chạy trên con phố của Thị trấn bù nhìn. Cậu lướt qua những người dân đang hoảng loạn.. Băng qua những con hẻm... Và rồi, cậu đã gặp lại Lilia.
Nhưng điều đó không quan trọng.
“Này Raidou!!.. Cậu định đi đến phía cột sáng kia sao... Chờ đã, đừng làm thế!!?”
“Nó có thể rất nguy hiểm đấy!!!.”
Lilia đã cố gắng khuyên bảo Raidou. Khi cậu chạy qua, cô ây đã cố gắng giữ lại.. Để ngăn cản... Nhưng đã không được, Raidou đã chạy đi.
Raidou đã không để tâm đến những lời khuyên của Lilia. Cô ấy cũng đành chịu và im lặng rời đi... Lilia đã bước đến phía Công hội.
...
“Ha...... Ha...... Ông Martin, Martha. Làm ơn, hai người đừng xảy ra chuyện gì hết.”
Mặc cho mọi thứ... Raidou vẫn chạy tiếp, cậu đã hoàn toàn bị nỗi sợ lấn át.
“Nông trại kia rồi.. Chỉ còn chút nữa thôi.”
“Lộc.. Cộc..!?”. -Khi đang chạy đến Nông trại, Raidou đã nghe thấy một âm thanh.. Đó chính là tiếng của ngựa chạy.
Từ phía xa.. Raidou có thể nhìn thấy được, một nhóm người. Bọn họ hiện đang cưỡi ngựa, tiến thẳng đến đây... Là binh lính ư.
Raidou đã thấy thêm.. Nhóm người cưỡi ngựa kia, đều mặc giáp phục.
Bên trong là giáp lưới.. Bên ngoài là giáp dạng tấm.. Trong bọn họ khác xa hoàn toàn với Hai người lính tuần tra Kane và Fergal.
Nhóm người này, chính là những Hiệp sĩ thật sự.. Bọn họ đều vác theo bên hông một thanh kiếm, phía sau lưng thì là chiếc khiến... Đó là đối với những người ở phía sau.
Còn người Hiệp sĩ đang cưỡi ngựa ở phía trước, anh ta chính là đội trưởng.
Khác với những Hiệp sĩ kia, người đội trưởng này chỉ mặc giáp ở phần thân. Anh ta không đội mũ, để lộ một khuôn mặt trưởng thành khoảng chừng 20 Tuổi.
Không vác theo kiếm, hoặc khiêng.. Người đội trưởng này, chỉ mang theo một cây giáo dài... Trên đầu ngọn giáo, là một lá cờ hình chữ nhật... Lá cờ có một biểu tượng khá kỳ lạ, Raidou chưa từng thấy qua nó.
Biểu tượng Bông hoa hồng và những ngọn ngọn gió trải qua.. Ý nghĩa của nó là gì, chúng ta chưa thể biết được... Đành phải chờ đợi đến tương lai sau này thôi.
“Lộc.. Cộc..”. -Mặc kệ nhóm binh lính đó, Raidou vẫn tiến đến Nông trại của ông Martin... Để rồi, một vị Hiệp sĩ đã phát hiện ra cậu.
“NÀY TÊN KIA!!. DỪNG LẠI MAU!!?.”
Một trong số những người lính đã hét lên, anh ta cưỡi ngựa đến gần Raidou.
“Tên kia!!.. Ngươi đến từ đâu, hãy khai ra tên của mình đi!!?.”
Khác với hình tượng một Hiệp sĩ.. Người lính đang tra hỏi Raidou với giọng điệu cáu gắt, cũng may là anh ta chưa cỡ mũ sắt ra... Nếu không, Raidou đã rất sợ hãi rồi.
“Còn ngơ ra đó!!.. Ngươi muốn bị kết tội sao!!?.”
“Vâ.. Vâng, tôi.” -Raidou đã hơi hoảng. Cậu cố gắng để giao tiếp với người lính.. Nhưng rồi, anh ta đã thốt lên với một giọng điệu cáu gắt.
“Hóa ra!!.. Ngươi đến từ nơi khác!?.. Chắc hẳn ngươi đã tạo ra cột sáng kia, mau chóng đầu hà...
“Đủ rồi Galey!!?... Đừng bắt người một cách vô cớ như thế.”
Trong khi mọi chuyện càng tồi tệ hơn, một giọng nói khác đã can thiệp. Đó chính là người đội trưởng.. Anh ta đã cưỡi ngựa đi đến, khuôn mặt thì trong khá giận dữ.
“Thay mặt cả đoàn.. Thành thật xin lỗi cậu với những hành động vừa rồi”
“Ta là Dorian, đội trưởng từ Đoàn hiệp sĩ tuần tra... Hân hạnh được gặp cậu.”
Người đội trưởng này, hoàn toàn khác xa với tên Hiệp sĩ kia. Anh ta đã dùng những lời lẽ nhẹ nhàng để xin lỗi Raidou, khuôn mặt thì nở một nụ cười hiền lành... Đây mới là một Hiệp sĩ thật sự.
“Ùm.. Tên tôi.. Là Raidou.”
“Hân hạnh được gặp cậu, Raidou. Chúng ta là đội hiệp sĩ tuần tra, của ngài tử tước.”
Người đội trưởng đã bắt đầu giải thích và cảnh cáo cho Raidou, về nguy hiểm từ cột sáng ở cánh đồng bắp.
“Xin lỗi, nhưng ta phải nói điều này”
“Cậu nên trở lại Thị trấn.. Chúng ta hiện đang điều tra về cột sáng kia”
“Có thể nó sẽ rất nguy hiểm, mong cậu hãy trở về nhà của mình.”
Người đội trưởng này đã khuyên bảo Raidou trở về Thị trấn bù nhìn và Nhà.
Nhưng mà.. Raidou đã còn nhà nữa đâu mà trở về.. Nông trại của Martin chính là nơi, để cậu trở về ngay lúc này... Liệu rằng, Raidou có nên nói cho Đội trưởng biết đến.
“Không thể... Nông trại, có người.. Quen biết tôi.”
“...Ta hiểu rồi.” -Người đội trưởng gật đầu một cái.. Và rồi, anh ta đã trấn an Raidou.
“Nhưng ta vẫn không thể để cậu đến đó”
“Hãy trở về Thị trấn. Người quen của cậu sẽ an toàn thôi.. Chúng ta sẽ bảo vệ họ.”
Một lời lẽ chắc chắn, và không phải nói suông.
Người đội trưởng đã trấn an Raidou thành công.. Cậu đã cảm thấy an tâm khi nhìn thấy bọn họ chuẩn bị đầy đủ, và lời nói của người đội trưởng... Như muốn, chắc chắn thêm về mọi thứ.
“Nhờ ngài... Giúp đỡ.. Martin và Martha.”
“Cậu cứ an tâm, chúng ta sẽ bảo vệ họ.”
Người đội trưởng cưỡi ngựa rời đi, anh ta cũng không quên hô lên để ra lệnh cho cấp dưới của mình.
“Tất cả nghe đây!!.. Mau tiến đến cột sáng kỳ lạ kia, nếu thấy kẻ nào khả nghi... Hãy tra hỏi chúng!!?.”
“...!!!Rõ thưa ngài!!!...”
Để đáp lại với người đội trưởng, những binh lính đã lập tức đồng thanh kêu lên.
Và rồi... Bọn họ đã rời đi, tiến vào Nông trại Martin.
“Lộc... Cộc...”.
“Lộc... Cộc...”.
Raidou ngước nhìn bọn họ rời đi.. Cậu có chút lo lắng, nhưng đã không còn 'Hoảng loạn' như lúc trước.
“Chắc là mình, trở lại thị trấn thôi. Có lẽ, Ruijerd đã thức dậy rồi chăng?.”
Raidou cũng đã rời khỏi đó. Cậu quay trở về Thị trấn bù nhìn để gặp lại Ruijerd.
...
“Chắc hẳn bây giờ, cậu ta đang rất hoảng loạn... Cũng đều do mình mà ra.”
Raidou vừa than thở vừa bước đi. Cậu đang tự dằn vặt bản thân mình, vì đã bỏ rơi Ruijerd... Khi băng qua cây cầu bắc vào Thị trấn bù nhìn, một tiếng kêu đã bất ngờ xuất hiện... Tiếng kêu đó, thật quen thuộc.
“GRAHHH!!!.” -Đó chính là Ruijerd, cậu ta đang lao thẳng đến Raidou bằng 4 tứ chi của mình... Giống như là một con thú vậy.
“Rui... Ruijer...
“GRAAA!!.” -Raidou đã rất bất ngờ khi thấy Ruijerd.. Nhưng sự bất ngờ đó, đã dâng cao hơn. Bởi vì Ruijerd đã nhảy lên, và vồ lấy Raidou.
“Này... Chờ đã!!... Tha ra... Tôi, biết lỗi rồi... Thả ra đi, rách áo..”
Raidou đã la làng rất nhiều.. Bởi vì Ruijerd hiện đang nằm lấy đầu và áo của Raidou.
“...!!BỊCH!!...”. -Cả hai đã ngã xuống dưới mặt đất. Raidou đang bị Ruijerd vật lộn, như một con thú hoang tìm được mồi của mình.
“Gra...”
“Haha, nào... Thả ra đi.. Tôi xin lỗi.. Được chứ... Vì đã bỏ cậu, một mình.”
Raidou đã cố gắng xin lỗi Ruijerd. Cậu hiện đang bị siết chặt... Nhưng rồi cũng đã được thả ra, bởi Ruijerd.
“Gra~.” -Ruijerd ngáp lên một tiếng, cậu ta dường như đã trở nên mệt mỏi hơn.
Có lẽ, việc đuổi theo Raidou đã khiến cho Ruijerd mệt mỏi.. Đúng vậy, cậu ta đã đánh hơi và đuổi theo Raidou. Giống như một con thú vậy... Thật kỳ lạ.
“Được rồi.. Để tôi.. Đỡ cậu.” -Raidou đứng dậy và vươn tay đến Ruijerd.
“Nào.. Ta trở về.. Nhà trọ.”
“Grah!?.” -Ruijerd nắm lấy tay Raidou. Cậu đã giúp đỡ Ruijerd đứng dậy.. Và rồi, cả hai đã bước đi... Hiểu lầm vừa rồi, đã được giải quyết thông qua lời xin lỗi của Raidou.
Hai cậu lại tiếp tục đi chung đường lối. Mặc dù khác biệt ngôn ngữ là rất lớn, nhưng mà thôi... Cứ mặc kệ vậy.
“Phải rồi... Lúc nãy.. Tôi đã gặp, một đoàn.. Hiệp sĩ... Bọn họ, đã nói.. Sẽ bảo vệ, Martin và Martha.”
Trên đường trở về Nhà trọ.. Cả hai đã có một cuộc trò chuyện với nhau, mặc dù Ruijerd không thể hiểu được một vài từ.
“Đoàn hiệp sĩ đó... Đã được.. Tử tước, gửi đến... Vì cột sáng kia.”
“Tử... Tử tước?.” -Ruijerd đã cảm thấy rất khó hiểu.. Những lời lẽ của Raidou, làm cho cậu ta chẳng thể nào mà hiểu được.
Có lẽ... Cả hai đều cần phải học thêm, về ngôn ngữ của Lục địa này.
“Để xem... Tử tước.. Là chức vị, của một quý tộc.. Tầng lớp, cao quý.”
“Quý.. Tộc?... Ca... Quý?...” -Ruijerd chẳng hiểu được. Cho dù Raidou đã giải thích rất nhiều.. Nhưng mà, vấn đề là nằm ở Ruijerd, cậu ta vẫn chưa học đến những thứ đó... Thật quá khó khăn để hiểu.
“Haiz... Cứ kệ đi... Mấy thứ đó.. Hãy để qua, một bên”
“Giờ thì, trở về... Nhà trọ, thôi nào.”
“Gra...” -Ruijerd bước đi theo sau Raidou.
Ngôn ngữ cách biệt quá lớn.. Raidou đã quyết định, bỏ qua chuyện giải thích cho Ruijerd... Dù sao, những thứ như quý tộc chẳng quan trọng lắm đối với Raidou và Ruijerd... Hãy để chúng, qua một bên vậy.
Cứ thế... Hai cậu đã bước vào Thị trấn bù nhìn.. Lướt qua những người dân đang hoảng sợ, băng vào những con hẻm.
Thời gian lại trôi qua... Và rồi, trước mắt hai cậu... Chính là nhà trọ lúa mì đen.
“Chà... Cuối cùng cũng đến nơi rồi, mình muốn đánh một giấc thật ngon để ngày mai còn lên đường làm nhiệm vụ.”
Raidou mừng rỡ nói.. Cậu thật sự cần nghỉ ngơi, bởi vì sức lực đã giảm đi đáng kể. Tất cả đều do cậu, đã vội vàng chạy đến Nông trại của Martin... Giờ thì, bước đến Nhà trọ thôi... Raidou đã nghĩ thế, nhưng rồi.
Từ bên trong Nhà trọ.. Những âm thanh và tiếng ồn ào đã bất ngờ xuất hiện.
“Này!!.. Ai đó mau giữ lấy cậu ta đi, không thì c·hết người mất!!?.”
“Arghhh!!!.”
“Thầy thuốc đâu rồi. Ai đó mau gọi ông ta đi!?.”
Tiếng kêu la của từng người phát ra từ Nhà trọ lúa mì đen.. Rất nhiều người, rất nhiều tiếng ồn... Lẫn lộn giữa các tiếng ồn, là một âm thanh khàn giọng và đầy đau đớn của một ai đó.
Sự tò mò lại không thể tránh khỏi. Raidou đã bước vào trong, cùng với Ruijerd.
Một cảnh tượng kỳ lạ đã xuất hiện. Những người ở bên trong nhà trọ, đang tụ tập lại với nhau.. Bọn họ đang ngắm nhìn thứ gì đó, một người đàn ông vạm vỡ đang ngất xỉu trên mặt đất ư. Kế bên anh ta là một cậu thanh niên trẻ tuổi. Cậu ta đang cố gắng để giúp đỡ cho người đàn ông vạm vỡ kia... Mọi thứ thật hỗn loạn, đám đông thì ồn ào.
“Oh!?.. Cuối cùng thì hai cậu cũng đã quay lại rồi.. Ta đã khuyên bảo rất nhiều đấy, đừng tự ý chạy lung tung như thế.. Cột sáng ở cánh đồng bắp, trong không an toàn đâu.”
Khi Raidou bước đến Quầy.. Chủ nhân của nhà trọ đã lên tiếng với một khuôn mặt cau mày lại.. Ông ta có hơi khó chịu, không phải là do Raidou và Ruijerd.. Mà là do nhà trọ của ông, hiện đang rất hỗn loạn.
“Oh... Cậu tò mò chuyện gì xảy ra với nơi này à!?.”
“À.. Vâng.” -Raidou gật đầu với chủ nhân của nhà trọ này. Ông ấy đã đoàn đúng, cậu hiện đang khà tò mò.
“Cậu sẽ không tin đâu.. Ban nãy, ta đã thấy người đó rất khỏe mạnh. Nhưng rồi anh ta lại ngất đi, chỉ vì nhìn chằm chằm vào cột sáng kia... Rất có thể, là do nó. Cột sáng ở cánh đồng bắp.”
Lại là một thứ kỳ lạ nữa ư.. Lúc trước là Phép thuật, giờ thì cột sáng bí ẩn khiến cho người khác ngất đi.. Nơi đay, bị cái quái gì thế... Raidou đã nghĩ như thế.
“Ùm... Cho tôi... Một cốc nước.. Được không?.”
Raidou đã quá mệt mỏi để tò mò thêm. Cậu ngỏ lời van xin Chủ nhân của nhà trọ một cốc nước.. Tất nhiên, ông ấy đã đồng ý.
“Hahaha.. Tất nhiên là được chứ, nếu chỉ là một cốc nước thì chẳng sao cả. Cậu hãy đợi ta chút, sẽ nhanh thôi.”
“Thành thật cảm ơn.” -Nói xong, ông ấy đã bước vào trong. Bỏ lại Raidou và Ruijerd ở Quầy.. Dường như, ông ấy đã đi lấy nước rồi... Giờ thì, cứ ngóng chờ thôi nhỉ.
“...!!ẦM!!...”. -Trong khi đang chờ đợi, một tiếng động lớn đã phát ra từ đám đông kia.
“Chuyện gì nữa thế?.” -Raidou ngước nhìn qua chỗ tiếng động phát ra. Cậu chẳng thể thấy được gì, bởi vì đám đông đã che đi mọi thứ. Bọn họ hiện đang xôn xao, và lùi bước lại... Để rồi... Một vài người trong đám đông đã chạy đi, chuyện gì đã xảy ra.
“Chúa ơi!!... C·hết người rồi!!?.”
“Cái tên vừa ngất xỉu, đã g·iết người rồi!?.”
“Mau chạy đi.. Không thì chúng ta sẽ c·hết theo hắn đấy!!.”
“Ai đó!!. Mau giữ lấy anh ta lại đi!!?.”
“ARGHHH!!!.”
“Giữ lấy thanh kiếm của hắn mau!!?.”
Hỗn loạn... Đó là những gì đang xảy ra với nơi này, đám đông hoảng sợ... Những tiếng kêu la thất thanh... Mọi thứ đã trở nên, hoảng loạn.
“Chuyện gì đã xảy ra khi ta rời đi vậy?.”
Chủ nhân của nhà trọ đã trở lại. Trên tay ông ấy là 2 cốc nước đầy, dành cho Raidou và Ruijerd... Hai cậu đã nhận cốc nước.
“Thành thật cảm ơn ông.” -Raidou uống hết cốc nước của mình.. Sau đó, cậu bước đến chỗ của đám đông kia.. Sự tò mò lại lấn át cậu, Raidou đã chen lấn qua những người khác... Để rồi, cảnh tượng trước mắt đã khiến cho cậu phải rợn người.
Người đàn ông vạm vỡ khi nãy, đã không còn ngất xỉu nữa.. Giờ đây, anh ta trong thật khủng kh·iếp. Mạch máu và Gân thì nổi đầy khắp nơi trên khuôn mặt, đặc biệt là ở phần đầu.. Mắt của anh ta, đã đổi màu... Màu đỏ của máu.
“Mau ngăn cản anh ta lại đi!!.”
“Không được rồi!!.. Hắn ta khỏe quá!!?.”
“Dừng lại đi Orson!!. Anh đừng làm loạn nữa!!?.”
Cậu thanh niên trẻ khi nãy đã lao đến, để ngăn cản người đàn ông vạm vỡ. Nhưng rồi, cậu ta đã nhận phải một kết cục tồi tệ.
“Arghhh!!.” -Người đàn ông vạm vỡ không chỉ có tay không, anh ta hiện đang cầm một thanh kiếm.. Và tất nhiên, cậu thanh niên trẻ kia, đã b·ị c·hém phải... Một nhát chém trí mạng, ngay khuôn mặt.
“...” -Raidou đã chứng kiến mọi thứ. Máu của cậu thanh niên trẻ đã bắn ra khắp nơi. Khuôn mặt của cậu ta giờ, chỉ còn lại một nửa.
“Chạy đi!!!... Hắn ta hóa điên rồi!!?.”
Tất cả đã trở nên hỗn loạn. Người đàn ông vạm vỡ kia, thật sự đã hóa điên rồi.. Anh ta bắt đầu t·hảm s·át, những người ở gần mình.. Mặc kệ tất cả, kể cả gia đình, anh ta đã tàn sát hết.. Cậu thanh niên trẻ lúc nãy, chính là em họ của anh ta... Thật tội nghiệp.
“Ruijerd!!.. Đi thôi!!?.”
“Grah!?.” -Raidou đã hoảng sợ. Cậu lao đến và kéo theo Ruijerd, rời khỏi Nhà trọ lúa mì đen.. Cảnh tượng vừa rồi, thật kinh khủng.. Nếu Raidou vẫn còn ở đó, thì chắc chắn cậu sẽ bị g·iết c·hết. Bởi người đàn ông hóa điên kia.
“Ha...... Ha......” -Raidou đã kéo theo Ruijerd. Hai cậu chạy rất nhanh, để rời xa nhà trọ.. Để rồi, cả hai đã rẽ vào một con hẻm... Con hẻm chẳng có một bóng người, thật yên tĩnh và an toàn.
“...!!BỊCH!!...”. -Raidou ngã khuỵu xuống mặt đất. Cậu dường như đã sắp nôn ra, nhưng mọi thứ đã dừng lại.. Raidou cố gắng giữ lấy sự bình tĩnh, cậu dựa vào vách tường để nghỉ ngơi... Nhưng Ruijerd thì lại không.
“Ruijerd?... Cậu sao thế!?.”
Ruijerd hiện đang đứng ở bên ngoài con hẻm, cậu ta đang ngước nhìn bầu trời.
“Sá.. Sáng... Rấ.. Rất... To!?.”
Ruijerd lắp bắp nói chuyện. Những lời đó, Raidou không thể hiểu được.. Nên cậu đành bước ra khỏi con hẻm, tiến đến chỗ Ruijerd... Và rồi, ngước nhìn lên bầu trời.
Từ phía xa... Cột sáng bí ẩn kia đang dần dần lớn hơn, màu sắc của nó đang thay đổi... Từ màu trắng, nó đã chuyển sang cam.
Và rồi... Từ phía trên cao, cột sáng bí ẩn đang từ từ nở ra.. Raidou đã nhìn thấy được đỉnh của nó, nhưng kèm theo đó là những dải sáng kỳ lạ.
Những dải sáng kỳ lạ đã bất ngờ xuất hiện, từ đỉnh của cột sáng.. Chúng bay khắp nơi trên bầu trời, theo một quỹ đạo hình tròn.
Một cảnh tượng tuyệt đẹp, nhưng cũng thật đáng sợ. Bầu trời đã trở thành một bức tranh kỳ lạ, khiến cho người dân của Thị trấn bù nhìn.. Hoang mang và lo sợ.
“Ruijerd... Tôi nghĩ.. Chúng ta, nên đi thôi”
“Nơi này.. Không còn.. An toàn.”
Raidou kéo theo Ruijerd rời đi, để tìm kiếm một nơi an toàn hơn... Một nơi to lớn hơn.
“Này nhìn kìa!!.. Những thứ trên bầu trời, là gì thế!!?.”
“Nhìn chúng đẹp quá. Có thể là món quà từ chúa chăng.”
“Hahaha!!.. Làm gì có chuyện đó chứ.”
Khi bước đi trên những con phố. Raidou đã nghe thấy được, một vài cuộc trò chuyện từ người dân... Bọn họ đều khá hoang mang khi thấy những dải sáng trên bầu trời, nhưng một số thì lại chẳng bận tâm đến.
“Lộc... Cộc...!?.” -Khi Raidou và Ruijerd vừa mới rời đi. Một âm thanh đã xuất hiện, đó là tiếng ngựa chạy.
“Lộc.. Cộc..” -Từ phía xa... Có một người đàn ông đang phi ngựa đến, anh ta chính là người đội trưởng Dorian, mà Raidou từng gặp... Máu đang nhỏ xuống từ người anh ta.. Bộ giáp của anh ta, dường như đã bị phá hủy đi một nửa, cơ thể thì có những v·ết t·hương trong khá nặng.. Chuyện gì đã xảy ra, anh ta đã chạm trán với ai mà ra nông nổi này... Và tại sao, lại chỉ có mỗi một mình Người đội trưởng.
Những Hiệp sĩ của anh ta đâu rồi, bọn họ đã t·ử t·rận hết rồi ư... Chuyện gì thế này.
Mọi thứ thật hỗn loạn.
“Tất cả hãy nghe đây!!. Ta là đội trưởng của đoàn hiệp sĩ tuần tra dưới trướng ngài tử tước”
“ĐÂY LÀ TRƯỜNG HỢP BẮT BUỘC!!!”
“TẤT CẢ!!.. HÃY TRỐN VÀO BÊN TRONG NHÀ, TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC BƯỚC RA NGOÀI!!!.”
Người đội trưởng Dorian đã hét lên thật to, đến mức từ phía xa.. Vẫn có thể nghe thấy được.. Một lời cảnh báo khẩn trương cho tất cả mọi người ở Thị trấn bù nhìn.
Mọi thứ đã trở nên hỗn loạn hơn, nhưng đây... Mới chỉ là bắt đầu, cho sự chọn lọc.
-------------------------------------
Để biết thêm chuyện gì đã xảy ra, với đoàn hiệp sĩ. Chúng ta hãy tiến đến Nông trại của Martin.
Nơi hai kẻ to lớn đang bước đi.. Đó chính là Lankak và Loreb.
Bọn chúng đã hạ gục các Hiệp sĩ.. Mặc dù bọn họ đã mặc giáp và mang theo kiếm, số lượng cũng đông hơn.. Nhưng mọi thứ đều vô nghĩa, trước sức mạnh từ 2 Gã Orc.
“...!!CRACK!!...”.
Tiếng xương nứt vỡ phát ra, từ bên trong Nông trại.. Gã Orc Loreb đang thưởng thức bữa ăn của mình. Một buổi tiệc dành cho hắn ta.. Đó chính là xác c·hết, của những Hiệp sĩ tuần tra.. Bọn họ đã bị g·iết c·hết, bởi Loreb.. Lankak thì đang tìm kiếm một thứ gì đó... Hiện tại, bọn chúng đang ở trước nhà của Martin!!.
“Một ngôi nhà của Nhân loại sao?. Trong thật nhỏ bé và yếu đuối..”
Lankak đã bước vào bên trong nhà của Martin.. Hắn ta tìm kiếm xung quanh, để rồi gặp phải một nhân loại đang sợ hãi.
Nhân loại đó, chính là Martha. Cô ấy đang núp sau những bó củi được chồng chất lên nhau.. Nhưng cuối cùng thì vẫn bị phát hiện.
“Nhân loại!!. Lại còn là giống cái nữa!!?”
“Oh.. Ngươi đang run sợ sao?.”
Martha hiện đang run rẩy, trước mắt cô ấy chính là một con quái vật.. Đến từ chủng tộc Orc.
“Đừng sợ!!... Đối với những thứ yếu đuối, thì ta sẽ tiễn đưa chúng. Một cách nhanh chóng!!?.”
Martha vẫn run rẩy, và không đáp lại Lankak.
Cô ấy đang tự thì thầm, và nói nhỏ về một thứ gì đó.. Lankak liền bất ngờ, hắn ta biết Martha đang làm gì... Cây rìu liền được giơ lên cao.
“Hóa ra.. Ngươi là pháp sư!!!.”
Gã Orc Lankak nhìn Martha một cách đáng sợ, và rồi... Cây rìu đã được vung xuống!!.
“...!!### ####!!...”.
Nhưng mọi thứ đã quá muộn. Cây rìu đã bị thổi bay cùng với Lankak.. Đó là một loại phép thuật khác, được thi triển bởi Martha.. Nó khiến cho Lankak bị thổi bay đi, với thân hình to lớn đó.. Lankak đã bay xuyên qua vách tường, và làm hỏng nó.
Martha đã sử dụng đũa phép của mình, để thi triển phép thuật đó. Cũng thật may mắn, khi cô ấy rút nó ra kịp thời.
“Con ả nhân loại đó.. Ta sẽ g·iết nó!!.”
Khi Lankak đứng dậy, Martha đã chạy đi khỏi đó... Cô ấy đã kịp thời trốn thoát.
Và cô ấy... Cũng đã khiến cho Gã Orc Lankak phải tức giận.
...Kết Thúc...
Chuyện ngoài lề: Hiệp sĩ là gì?.
Hiệp sĩ.. Là những người bảo vệ, hoặc là chiến binh.. Có rất nhiều tên gọi, ví dụ 'Kỵ sĩ và Binh lính'.
Vai trò: Hiệp sĩ thường sẽ đảm nhiệm những vai trò như 'Tấn công và Phòng thủ'... Hoặc là 'Bảo vệ'
Bọn họ đã trải qua rất nhiều cuộc luyện tập để trở thành một Hiệp sĩ.. Những buổi luyện tập đó, thường rất khắt khe và khó khăn.. Vì thế, bọn họ thường rất khỏe đối với những người bình thường.
Cách để trở thành một Hiệp sĩ: Hmm.
Trong thế giới này, có rất nhiều cách.
Nhưng đa phần, đều phải được phong tặng danh hiệu từ Quý tộc hoặc Nhà vua.
Ví dụ như Dorian.. Anh ta được đích thân ngài tử tước, phong tặng danh hiệu 'Đội trưởng hiệp sĩ'.
Vẫn còn rất nhiều cách để trở thành một Hiệp sĩ.. Nhưng mà, hãy chờ đợi cho tương lai, rồi chúng ta sẽ biết đến chúng thôi.
Những nhánh khác nhau của nghề nghiệp Hiệp sĩ.
{Kị binh: Những hiệp sĩ này, khi bước ra chiến trường, bọn họ sẽ sử dụng ngựa của mình để chiến đấu cùng với v·ũ k·hí... Giáo, Trường kích, Thương, đây là những loại v·ũ k·hí mà Kị binh thường sử dụng.. Bọn họ có thể sử dụng 'Kiếm' để thay thế, nhưng nó không hợp với cách chiến đấu của Kị binh... Nên cực kỳ ít người sử dụng đến Kiếm.}
{Hiệp sĩ hạng nặng: Khác với những Hiệp sĩ bình thường, bọn họ thường mặc giáp dầy hơn và nặng hơn. Khắp nơi trên người đều được bao bọc, bởi những tấm giáp nặng nề.. Và tất nhiên, những Hiệp sĩ này rất khỏe mạnh. Bọn họ đã trải qua rất nhiều thứ.. Những cuộc đào tạo khắc nghiệt đã khiến cho họ vững vàng và khỏe mạnh hơn... Vũ khí thường sử dụng là Kiếm và Chùy, nhưng thứ không thể thiếu đối với bọn họ, đó chính chiếc 'Khiên' biểu tượng của một Hiệp sĩ hạng nặng.}
Vẫn còn rất nhiều nhánh khác, nhưng hãy để cho lần sau nhé.. Còn giờ thì.
Chào tạm biệt, và chúc các bạn một ngày tốt lành. ( ●﹏● )