Chương 22: Người đội trưởng và lòng dũng cảm của một Hiệp sĩ.
...Arc 1: Sự khởi đầu...
-------------------------------------
“Lộc.. Cộc..”. -Người đội trưởng Dorian đã phi ngựa thẳng vào Thị trấn bù nhìn. Anh ta cảnh báo cho người dân ở nơi đây, về một vấn đề gì đó.. Rất nghiêm trọng.
Một số người đã nghe lời anh ta. Bọn họ hoảng sợ và chạy vào trong nhà của mình.
Nhưng mà... Vẫn còn một số người, không tin vào lời nói của Dorian. Bọn họ tụ tập lại, và hỏi chuyện người đội trưởng.
“Ý của ngài là sao?.”
“Hãy cho chúng tôi biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!?.”
“Nếu anh là Hiệp sĩ của ngài tử tước, thì hãy chứng minh đi!!?.”
Những kẻ không tin tưởng người đội trưởng đã tụ họp lại, ngay khi anh ta vừa mới dừng ngựa.. Có kẻ đã hỏi anh ta chuyện gì xảy ra, người thì nghi ngờ về những lời đó.
Người đội trưởng ngước lên bầu trời, và rồi nhìn xuống bọn họ. Anh ta biết được rằng, nếu giải thích thì bọn họ sẽ không tin.. Đành phải dùng đến thứ đó thôi, nếu không được nữa thì... Dùng đến đe dọa chứ sao nữa.
Những dải sáng trên bầu trời, hiện đang có hiện tượng kỳ lạ.. Bọn chúng đang xoay lại và quấn lấy nhau.. Một bức tranh hoàn toàn mới, đối với Thị trấn bù nhìn.
“Tất cả hãy nghe đây!?.” -Dorian đã móc ra một chiếc huy hiệu. Trong nó, cực kỳ giống với cái ở Công hội mạo hiểm giả. Nhưng, thay vì là hình chiếc khiên và thanh kiếm.
Chiếc huy hiệu đó có hình bông hoa hồng, cực kỳ giống với lá cờ trên ngọn giáo của đội trưởng Dorian... Nó cũng là Ma đạo cụ.
Người đội trưởng dùng chiếc huy hiệu chà xát vào v·ết t·hương, trên cơ thể mình.
Ngay sau đó... Nó đã phát sáng, và một ánh hào quang đặc biệt xuất hiện từ chiếc huy hiệu... Bông hoa hồng và các cơn gió thoảng qua, biểu tượng không được phép quên đi của người dân ở Thị trấn bù nhìn.
“Đây chính là huy hiệu mà ngài tử tước đã đích thân ban tặng cho ta!!. Và chỉ có những đội trưởng Hiệp sĩ, mới sở hữu được nó!!?.”
Đội trưởng Dorian đưa chiếc huy hiệu ra trước mặt những kẻ nghi ngờ mình. Anh ta đã lập tức tuyên bố, và ra lệnh cho bọn họ.
“Nghe đây!!.. Nếu các ngươi không muốn c·hết thì hãy lập tức vào trong nhà ngay”
“Đóng hết tất cả những cánh cửa lại, tuyệt đối không được bước ra ngoài!!. Đây là mệnh lệnh của ta, cũng là mệnh lệnh từ ngài tử tước.. Nếu kẻ nào dám chống lại, thì sẽ phải nhận Một kết cục xấu!!?.”
“...” -Một số người đã im lặng và rời đi, bọn họ đều không muốn chống lại tử tước, bởi vì ngài ấy chính là ân nhân của Thị trấn bù nhìn.
Và cứ thế... Từng người bọn họ rời đi, cho đến khi đám đông giải tán.
Người đội trưởng nhìn xung quanh để kiểm tra, để xem còn ai chưa vào trong nhà. Nhưng mọi thứ, dường như rất thuận lợi.. Bên ngoài con phố, đã không còn một bóng người nào nữa... Tất cả đã bước vào trong nhà của mình, theo như lời của Dorian.
“...” -Khi thấy mọi thứ đều ổn thỏa, người đội trưởng đã quyết định rời đi... Tiến vào sâu bên trong Thị trấn.
“...!!ẦM!!...”. -Nhưng rồi... Một tiếng động lớn đã ngăn cản người đội trưởng lại.
Từ phía gần đó, chính là Nhà trọ lúa mì đen. Tại nơi đó, hiện đang cực kỳ hỗn loạn.
Tiếng ồn ào đã bắt đầu lớn hơn.
“Ai đó!!.. Mau ngăn cản hắn ta lại đi!!?.”
“Đồ ngốc!!.. Mau chạy giữ lấy cái mạng của mình đi!!?.”
“AHHHHH!!. Tay của tôi!!?.”
“Hắn ta đã không còn là con người nữa rồi, mau chạy đi!!?.”
Tiếng la hét cứ liên tục phát ra, một số người đã chạy ra khỏi Nhà trọ.. Nhưng số còn lại, đã phải c·hết đi.. Vì không thể trốn thoát khỏi Nhà trọ lúa mì đen.
“...!!!ẦM!!!...”. -Và rồi... Tiếng đập phá đã lấn át mọi thứ. Cánh cửa của Nhà trọ lúa mì đen, đã bị phá hủy... À không.
Không phải cánh cửa, mà là cả lối đi và bức tường đã bị phá hủy... Thật kinh khủng.
Một người đàn ông với thân hình vạm vỡ đã xuất hiện.. Đôi mắt đỏ như máu, Gân và Mạch máu thì nổi khắp nơi trên khuôn mặt.. Đấy chính là người đàn ông đã hóa điên, và tàn sát mọi người... Hắn ta đã chủ ý đến một người phụ nữ gần đó.
Trên tay kẻ hóa điên vẫn còn giữ nguyên thanh kiếm lúc trước.. Tất nhiên là hắn sẽ sử dụng nó, để g·iết c·hết người phụ nữ kia.
“Không... Không!!.. Đừng đến đây!!.”
Người phụ nữ hoảng sợ mà hét lên, cô ấy đã cố gắng chạy đi... Nhưng đã không thể.
Người phụ nữ vấp ngã xuống mặt đất, và kẻ hóa điên đang đến gần hơn. Cô ấy đã rất sợ hãi.. Nhưng trước khi kẻ hóa điên g·iết c·hết cô, một giọng nói đã kêu lên và thu hút sự chú ý của hắn ta.
“Tên kia!!.. Hãy dừng lại mau, hành động của ngươi thật man rợ!!?.”
Giọng nói đó, không ai khác ngoài đội trưởng Dorian. Anh ta đang phi ngựa đến chỗ kẻ hóa điên, trên tay là ngọn giáo với lá cờ biểu tượng của ngài tử tước.
“Arghhh!!.” -Kẻ hóa điên đột nhiên kêu lên, giọng của hắn ta cứ như bị khàn vậy.
Khi người đội trưởng phi ngựa đến gần, kẻ hóa điên đã giơ thanh kiếm lên. Nhưng rồi hắn lại vung xuống giữa không trung, cứ như đó là một bản năng.. Và rồi, những cú vung kiếm cứ liên tục được thực hiện bởi kẻ hóa điên, đội trưởng Dorian cũng đã chú ý đến điều đó.
Đường ngựa phi đến cũng đã được chuyển hướng, Dorian đã điều khiển cho nó chạy qua bên phải.. Anh ta nghi ngờ kẻ hóa điên.. Rất có thể, hắn chỉ vung kiếm một cách bừa bãi trong vô thức mà thôi, và đúng thật là như thế.
“Arghhh!!.” -Kẻ hóa điên vẫn vung kiếm qua lại, hắn ta không thể theo kịp tốc độ của ngựa.. Chính vì thế, hắn cứ vung kiếm một cách bừa bãi... Đó chính là lợi thế dành cho Dorian, sơ hở đều ở khắp nơi.
Ngọn giáo được giơ lên, nó đã sẵn sàng kết liễu kẻ hóa điên kia... Nhưng liệu có thể không.
Người đội trưởng Dorian đã điều khiển ngựa của mình, chạy vòng qua hắn ta.
Đó chính là thời điểm thích hợp để t·ấn c·ông, cổ gáy từ kẻ hóa điên đã lộ rõ sơ hở.
Dorian giữ chặt ngọn giáo của mình. Anh ta sử dụng nó, để đâm thẳng vào kẻ hóa điên kia.. Ngọn giáo đã xuyên qua.. Cổ gáy của hắn ta đã b·ị đ·âm thủng, máu từ đó mà bắn ra khắp nơi.
Nhưng mà... Đã có một điều kỳ lạ xảy ra.
Dù đã b·ị đ·âm thủng cổ.. Nhưng kẻ hóa điên vẫn còn đang đứng vững, cánh tay của hắn ta từ từ hướng tới đầu của ngọn giáo... Như thể, hắn muốn giữ lấy nó vậy.
“Không... Không thể nào!?.”
Đội trưởng Dorian đã rất bất, ngờ trước cảnh tượng này.. Từ trước đến nay.. Anh chưa bao giờ nhìn thấy, một kẻ vẫn còn đứng vững, sau một cú đâm trí mạng ở ngay cổ... Hắn ta là quái vật sao.
Trong khi đang suy nghĩ. Dorian đã nhìn thấy được, kẻ hóa điên đang cố gắng giữ lấy đầu của ngọn giáo.. Mặc cho v·ết t·hương của hắn ta rất nặng, nhưng hành động đó vẫn tiếp tục.
“Ar... Arg..” -Đội trưởng Dorian không thể nào để cho hắn ta làm vậy được. Anh lập tức rút ngọn giáo ra, và phi ngựa chạy khỏi chỗ đó... Đó không phải là rút lui, mà là giữ khoảng cách với kẻ dị thường kia.
“Hắn ta có còn là người không?. Bị đâm thủng cổ như thế, vẫn có thể đứng vững!?”
“Chuyện này thật kỳ lạ. Làm sao một người bình thường, lại có sức chịu đựng như thế?.”
Người đội trưởng đã rất hoang mang. Anh ta đã giữ khoảng cách với kẻ hóa điên kia.
Đã có rất nhiều câu hỏi xuất hiện bên trong đầu của đội trưởng Dorian. Đây là lần đầu tiên, anh cảm thấy được nó.. Sự đáng sợ, từ một kẻ dị thường... Hắn ta cứ như thể không biết đau đớn là gì, trong khi ngay cổ đang có một v·ết t·hương trí mạng.
“Ngài Hiệp sĩ!!. Hãy cẩn thận, hắn ta bị điên rồi.. Ban nãy còn g·iết cả em trai của mình nữa!?.”
Một người dân gần đó đã cảnh báo cho Dorian, thông qua cửa sổ của một ngôi nhà.. Vậy là đã rõ, hắn ta đã không còn là con người nữa rồi.. Thật man rợ và nguy hiểm, phải kết thúc chuyện này thật nhanh chóng, trước khi mọi thứ tồi tệ hơn.. Đó là những gì mà Dorian suy nghĩ đến.. Anh ta giơ ngọn giáo lên thêm một lần nữa... Nhưng mà lần này, mọi thứ sẽ kết thúc.
“Nếu đâm thủng cổ không tác dụng, vậy thì.. Lần này sẽ là đầu của hắn!?.”
Đội trưởng Dorian đã quyết định, lần này anh ta sẽ đâm thủng đầu của kẻ hóa điên.
Đó là bộ phận nguy hiểm nhất khi b·ị t·hương nặng.. Đó là cách duy nhất để kết thúc chuyện này.. Kẻ hóa điên đã nằm ngoài tầm hiểu biết của Dorian... Anh đã không còn lựa chọn nào cả.
“Lộc.. Cộc..!!”. -Cứ thế... Người đội trưởng đã phi ngựa thẳng đến kẻ hóa điên, trên tay phải chính là ngọn giáo đang được giữ chặt.. Nó đã sẵn sàng, để kết liễu kẻ dị thường kia... Hướng ngựa phi đến, là bên trái... Chỉ cần sử dụng tốc độ của ngựa, và lực tay đến từ Dorian. Mọi thứ sẽ kết thúc.
“Arghhh!!.” -Khi đội trưởng Dorian lao đến, kẻ hóa điên đã nhìn thấy anh ta.
Hắn ta lao đến một cách điên cuồng với thanh kiếm trên tay.. Những cú vung loạn xạ, liên tục được thực hiện.. Để rồi, khi cả hai tiếp cận đến gần hơn.. Đội trưởng Dorian đã đâm ngọn giáo đến, nhắm thẳng vào đầu của kẻ hóa điên.
“...!!!BỤP!!!...”.
Máu bắn ra khắp nơi trên mặt đất, đầu của kẻ hóa điên đã b·ị đ·âm thủng một cách mạnh mẽ.. Nhưng mà, hắn ta có biết đau là gì không.. Khi ngọn giáo đâm thủng đầu hắn, cũng chính là lúc Thanh kiếm được vung xuống.
“...!!!VỤT!!!...”.
Cả hai đã phải đổ máu. Kẻ hóa điên thì b·ị đ·âm thủng đầu. Người đội trưởng cũng đã b·ị t·hương cực kỳ nặng.. Chân phải của anh ta đã b·ị c·hém đứt lìa, chú ngựa cũng vạ lây theo... Đây rõ ràng, là một vụ đánh cược Mạng sống.
“...!!!BỊCH!!!...”.
Chú ngựa đã mất thăng bằng, và nó ngã xuống. Kéo theo đó là đội trưởng Dorian.
Máu chảy ra từ chân phải b·ị c·hém đứt lìa, Dorian đã không đặt cược mạng sống của mình.. Anh ta đã quá sơ xuất, việc lao thẳng đến chả khác nào t·ự s·át cả.. Đáng lẽ phải suy nghĩ và lập nên kế hoạch mới đúng... Nhưng ít ra, mọi chuyện đã kết thúc.
“...!!BỊCH!!...”. -Kẻ hóa điên ngã xuống mặt đất.. Lần này, hắn ta đ·ã c·hết thật rồi.
“Hắn ta.. Đúng là đồ quái vật mà.”
Đội trưởng Dorian cố gắng ngồi dậy, chân phải của anh ta đang mất máu dần. Nhưng thật may mắn, người dân ở gần đó đã chạy ra ngoài, và giúp đỡ anh ta.
“Chúa ơi.. Ngài Hiệp sĩ đã ngăn chặn gã điên kia.”
“Mau giúp đỡ ngài ấy đi!!. Vết thương trong kinh khủng quá!!?.”
Một số người đã đến và giúp đỡ Dorian, nhưng liệu.. Anh ta có thể sống tiếp, khi v·ết t·hương nặng như thế... Có thể cứu được không, là chuyện của số phận.
Đội trưởng Dorian từ từ nhắm mắt lại. Có vẻ, anh đã sẵn sàng cho c·ái c·hết của mình.
Một Hiệp sĩ sẽ có nghĩa vụ bảo vệ mọi người, kể cả quý tộc hoặc thường dân.
Dorian đã làm đúng.. Anh ta là một Hiệp sĩ thật sự, khi đã cảnh báo và bảo vệ người dân của Thị trấn bù nhìn.
Có lẽ.. Cuộc đời của anh, sẽ phải kết thúc tại đây... Hoặc là không.
-------------------------------------
Câu chuyện của người đội trưởng Dorian tạm thời kết thúc tại đây.. Chúng ta, hãy đến với nhân vật chính của câu chuyện này... Raidou và Ruijerd.
“Mình nghĩ là nên đến Công hội.. Tại đó chắc hẳn sẽ có người biết về cột sáng bí ẩn kia.”
Sau một lúc bước đi, để tìm nơi an toàn. Raidou đã quyết định chọn Công hội mạo hiểm giả.. Cậu nghĩ rằng, tại nơi đó sẽ có người biết đến Cột sáng ở cánh đồng bắp.
“Ruijerd?.” -Khi đang bước đi, Ruijerd đã dừng lại. Cậu ta ngước nhìn lên bầu trời với khuôn mặt tò mò.. Để rồi, khi Raidou nhìn theo... Cả hai đã chứng kiến được một cảnh tượng kỳ lạ, đến mức đáng sợ.
Những dải sáng kia đã bao phủ khắp nơi trên bầu trời.. Đã không còn nhìn thấy mây nữa, cũng chẳng tối như buổi đêm.
Giờ đây... Bầu trời đã bị che phủ bởi những dải sáng kỳ lạ, chúng đang xoắn lấy nhau.
Những dải sáng đó đã bắt đầu xuất hiện nhiều hơn nữa, chúng đang kéo dài đến khắp nơi.. Trong thật kỳ lạ và đáng sợ, lại thêm một bức tranh hoàn toàn mới cho bầu trời, tại Thị trấn bù nhìn.
Raidou cảm thấy được, một thứ gì đó chẳng lành sắp sửa xảy ra. Cậu kéo theo Ruijerd và bước đi thật nhanh, tiến đến Công hội mạo hiểm giả.
Mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu, cho tới khi đồng hồ chạy đến 12h đêm. Mọi thứ sẽ diễn ra, một cách đột ngột.. Không một ai có thể trốn tránh, bởi vì đây là định mệnh của bọn họ, và đó là sự sắp đặt của thời gian.
...Kết thúc...
Chuyện ngoài lề: Tinh thần của một Hiệp sĩ?.
Chủ đề này hơi khó hiểu đối với một số người, nếu ai không muốn đọc thì cứ bỏ qua nhé.
Tinh thần của hiệp sĩ, là một thứ không thể thiếu đối với những Hiệp sĩ.. Nó thường được kết hợp giữa lý tưởng và đạo đức.
Những lý tưởng và đạo đức đó, được dựa trên những phẩm chất sau đây.
{Danh dự: Một hiệp sĩ phải có danh dự của riêng mình. Tuy không ngang ngửa với quý tộc, nhưng bọn họ có quyền hạn cao hơn dân thường.}
{Lịch thiệp: Một hiệp sĩ phải biết ăn nói với những người xung quanh, không được lỗ mãng và cộc cằn. Kể cả quý tộc và thường dân.}
{Hào phóng: Rộng rãi với mọi người xung quanh, biết chào và tạm biệt. Không phân biệt giàu hay nghèo, quý tộc, dân thường.}
{Tình bằng hữu: Đồng đội cũng chính là anh em và bạn bè, hãy tôn trọng và giúp đỡ họ vào những lúc khó khăn.}
{Lòng dũng cảm: Không sợ hãi và hèn nhát. Phải luôn mạnh mẽ, để đối mặt với khó khăn và nguy hiểm.. Một hiệp sĩ thì không được lùi bước.}
{Lòng trung thành: trung thành là một phẩm chất đáng quý đối với những Hiệp sĩ. Những kẻ phản bội lại người mình phục vụ, chả khác nào một Hiệp sĩ bị lưu đày.}
Những Hiệp sĩ thực thụ phải sở hữu 3 phẩm chất bên trên mới được công nhận bởi Nhà vua hoặc những Quý tộc.
Nếu không có những phẩm chất này, thì không xứng đáng để trở thành Hiệp sĩ.
Đó là một điều luật bắt buộc, đối với các Hiệp sĩ.
Phụ: Hiện tại Dorian sở hữu 3 phẩm chất đó là Danh dự, Tình bằng hữu, Lòng dũng cảm... Chỉ vậy thôi, anh ta là một người Hiệp sĩ tuyệt vời. (◠◡◠)
Đến đây là hết rồi, chúc các bạn một ngày vui vẻ.. Tạm biệt nhé.